Sổ Ước Luân Hồi

200: Lời Hứa Của Nhiễm Nam Bên Mộ


trước sau


Meowth Meowth…
“À thì ra là con mèo mập này.

Nhà ả ta nuôi mèo mập vầy à? Hay là mèo hàng xóm nhỉ? Nó to còn hơn con chó nhà tao nuôi nữa mày à.

Hình như đây là giống mèo Bad Writer nổi tiếng thì phải.

Chúng thường thích chui ra chỗ có sự việc bí bách không có lối thoát ấy.”
“Đi ra ngoài thôi, không thấy đứa con đâu, chắc là đi học chưa về rồi.

Giờ này đang là giờ học ở trường mà”
“Bắt con mèo ra luôn.

Bất cứ kẻ nào, cho dù là vật nuôi liên quan tới thằng Hy đều phải trừng phạt hết.

Đây là cái giá cho việc nó dám phản bội tổ chức, vì anh em kết nghĩa mà đem thông tin mật báo cho dị cảnh.

Đáng đời lắm”.
“Ưm… Á… Hự… hu hu”
Bên ngoài vang lên tiếng khóc cùng rên rỉ của nữ nhân thật lâu và ngày càng tha thiết hơn.

Cùng với nó là những tiếng gào chửi mắng của một cô gái…
Hồ Nha tỉnh tỉnh mơ mơ nghe thấy tiếng van xin của mẹ trong tuyệt vọng cùng tiếng rên rỉ không tự nguyện.

Cô sợ đến muốn ngất đi nhưng vẫn không như nguyện.

Chỉ có những giọt pha lê mặn chát từ khóe mi thể hiện nỗi lòng cô bé lúc đó.
Thời gian trôi dần về xế chiều.

Tiếng kêu khóc của mẹ Hồ Nha đã yếu dần yếu dần đến nổi không còn nghe thấy được.

Chỉ còn lại những tiếng cười dâm đãng của lũ xấu xa.

Đã có mấy đợt cảnh sát thường dân đến, thậm chí có cả dị cảnh nhưng tất cả đã được tiền và danh tiếng xấu của Impossible Club tiễn về trong im lặng.

Chỉ là một đôi mẹ con yếu đuối, là chuyện nội bộ của bọn chúng.

Hai lý do đó cùng vài tấm séc với vài con số không là giải quyết êm xuôi.

Chuyện lần này đã được cấp cao đồng ý.

Bọn họ muốn có đoạn phim quay lại toàn bộ việc này để trưng bày trong phòng nội quy dành cho các thành viên gia nhập mới, tốn ít tiền bạc sẽ không khiến bọn độc ác đang ở nhà Hồ Nha chùn tay.

Chúng còn muốn thông qua việc chi tiền này để ăn chặn cho chính chúng nữa là.
“Đại ca.

Không tìm thấy con bé ở mấy ngôi trường gần đây.

Không biết nó có học ở xa hơn không nữa.

Chúng ta phong tỏa nơi này và hỏi thăm hàng xóm gần đây nhưng cũng không biết được.

Giờ này Hồ Nha, con ả ta còn chưa về chắc là nghe phong phanh bỏ trốn hoặc đi chơi với bạn bè gì đó chưa về rồi”
“Vậy thôi, kệ nó.

Xem ra vợ thằng Hy yếu lắm rồi.

Tất cả lên chơi lần cuối đi rồi chúng ta rút.

Nếu ả vẫn chưa chết thì vặn cổ ả cho nhanh”
“Tuân lệnh đại ca”
“Ư ư ư… hào hển hổn hển...”
“Ặc” mẹ Hồ Nha gãy cổ mà chết.

Cả đám độc ác thu dọn hiện trường, cười cười nói nói chuẩn bị ra về.
“Đại ca nè, nhìn kìa”
“Cô ả đó là ai? Đẹp quoá.

Mà sao ẻ vào đây được.

Mấy thằng cảnh giới phía đường ngoài kia làm ăn kiểu gì vậy hẻ”
“Ý? Đại ca, sao giọng nói anh nghe kỳ vậy nè? Õng ẹo như con gái ý”
“Mày cũng vậy kìa”
“Ặc.

Chuyện gì đây? C* em đâu? Sao mất tiêu rồi? Còn ngực em sao nỡ ra như ngực đàn bà vầy nè”
“Tao cũng vậy.

Mấy thằng kia cũng thế kìa má ôi.

Chời ơi chời, chúng ta biến thành đàn bà hết rồi, hic hic.

Nhất định là con ả kia làm.

Tụi bây xông lên giết ả nhanh”
“Tiêu rồi đại ca ơi.

Dị năng của tụi em mất linh rồi.

Chân tay lại mềm yếu như con gái vậy ó”
“Mịa nó.

Có cây chổi chà kìa, cầm lên đánh chết ả cho ta”
“...”
Không lâu sau… Cả đám đều chết.

Bị một nhóm con gái xăm trổ từ góc ngoặt của con đường ngõ đi vào dùng nhu thuật bẻ cổ chết tươi hết.
“Haiz… Đúng là tội nghiệp.

Chúng ta tới trễ rồi.

Cô ấy bị cưỡng đến kiệt sức, lại còn bị bẻ cổ, đã chết rồi”
“Nghe hàng xóm nói cô ấy có đứa con, hôm nay bệnh nằm nhà.

Sao không thấy nó nhỉ Chị Hai?”
“Các em vào nhà tìm xem.

Chúng ta đưa nó về Girl’s Life.

Tội nghiệp con bé.

Mà đám này chắc là Impossible Club.

Đất nước này là địa bàn của chúng mà.

Chỉ có đám độc ác nam nhân bọn chúng mới làm ra chuyện thế này được.

Hừ hừ.


Nếu Girl’s Life chúng ta đủ mạnh, ta muốn giết hết ba tổ chức còn lại của Atula ghê”
“Chị Hai.

Rồi sẽ đến thôi.

Em tin ác giả ác báo.

Chưa báo là vì thời gian chưa đến mà thôi”
“Ừ”
Chị Hai chính là Đại Mẫu Hoàng.

Cô ta là người duy nhất dám dẫn đàn em đi loạn trên địa bàn của các Đại Hoàng khác.

Bởi vì dị năng của cô quá đặc biệt chẳng ai nguyện ý dính phải cả nên cứ ngó lơ để mặc cô.

Miễn là cô không tham gia phá hoại chuyện quan trọng là được.

Còn va chạm linh tinh nhỏ nhặt hay thậm chí giết bọn lâu la, không quá đáng thì mấy Đại Hoàng kia điều nhắm mắt làm ngơ.
Chị Hai đi loạn như vậy cũng không phải không có mục đích.

Cô là đi tìm những cô gái bất hạnh để thu nạp vào Girl’s Life.

Cấp một mái ấm cho họ.

Tổ chức của cô mang tiếng là tội phạm nhưng thật ra các hoạt động cũng chỉ xoay quanh buôn lậu thực phẩm, đồ dùng, súng ống, đạn dược, dầu khí, ma túy và duy trì các hộp đêm, tập trung các cô gái ngành về một mối để bảo vệ họ khỏi bị lạm dụng bởi đám đàn ông xấu mà thôi.

Những chuyện như bắt cóc, giết người, buôn nội tạng Girl’s Life chưa từng làm ra và cũng không để cho bất cứ kẻ nào thực hiện điều đó trên địa bàn của các cô.
Lần này cũng thế.

Đại Mẫu Hoàng dẫn theo mấy tỷ muội đi thị sát ở thị trấn này trong địa bàn của Impossible Club nhân dịp đến đây bàn bạc mối làm ăn súng ống với chúng.

Đến gần đây thì vô tình nghe được mấy lời đồn từ miệng đám hàng xóm.

Bọn họ bị đám hung phạm xua khỏi nhà tránh họ tò mò quan sát bọn chúng hành sự.

Nghe thấy việc ác chúng đang làm thế là các cô vội vàng chạy tới, tiếc là vẫn trễ một bước.

“Mẹ… Mẹ” Hồ Nha được một cô gái xăm hình ở ngực bế từ dưới giường ra.

Cô bé cố gắng mở mắt nhìn thân thể mẹ cô nằm ngay ngắn trên mặt đất.

Nước mắt nhạt nhòa, nấc nghẹn thều thào gọi tên.
“Chị Hai.

Con bé nóng quá, nó đang sốt cao lắm”
“Có túi thuốc rơi ở cạnh cửa kìa.

Xem phải thuốc mẹ nó mua cho nó không, lấy cho nó uống nhanh”
“Thả tôi ra.

Đừng để mẹ tôi ngủ dưới đất… Đừng...” Hồ Nha cố vùng vẫy mấy cái.

Cuối cùng vừa sốt, vừa mệt, vừa tinh thần không ổn định, cảm xúc đau đớn cùng nhau ùa tới khiến cô bé ngất đi.

Bàn tay cô vẫn còn với về phía người mẹ đã nằm yên bên dưới.
Sau khi Hồ Nha uống thuốc giảm sốt.

Cô bé tỉnh lại đã thấy mình đang bay trên trời với Đại Mẫu Hoàng và mười mấy cô gái xăm trổ khác.

Có chút ngạc nhiên rồi như nhớ ra cái gì Hồ Nha vội vã nhìn quanh tìm.
Đại Mẫu Hoàng đang dùng dị năng lực phản lại trọng lực mang theo một cái giường to gấp mấy lần giường đôi bình thường bay trên trời, chở theo Hồ Nha và các chị em trên đường trở về tổng bộ Girl’s Life.

Chiếc giường này thiết kế rất đặc biệt, giữa giường có một chiếc ghế gắn dính vào giường để Mẫu Hoàng ngồi lên, từ tiếp xúc này mà khi bay cô sẽ nâng theo cả cái giường.

Quanh giường cũng trang trí thật đẹp và trang nhã với rèm che trắng mờ.

Nhìn từ xa chẳng khác gì trong phim kiếm hiệp xưa có những giáo phái khi môn chủ ra ngoài mang theo giường nằm vậy.
“Em đang tìm mẹ em hả? Yên tâm, mẹ em được để trên nóc rèm kìa”
Hồ Nha vội vã ngẩng đầu nhìn lên.

Cơ thể mẹ cô đang im lặng nằm trên đó, gió trời thổi qua khiến tóc mẹ bay bay như vẫn còn sống vậy.

Cô bé đứng thẳng dậy, loạng choạng muốn té như vẫn quật cường muốn ôm mẹ vào lòng “Mẹ… Đưa mẹ cho tôi”
“Haizz.

Được rồi, ngồi xuống đi kẻo té.

Để chị mang xác mẹ em xuống” Một cô gái ở bên cạnh vội giữ eo Hồ Nha lại tránh cho cô bé bị gió lớn thổi rơi khỏi giường.
Hồ Nha không phải là cô bé mít ướt, ngược lại Nha còn là một cô bé mạnh mẽ quật cường.

Bao năm chiến đấu với bệnh tật đã khiến cho cô bé có một ý chí mạnh mẽ.

Giọt lệ chực chờ ở khóe mắt của cô bé nhưng mãi không thể rời đi địa bàn này.

Ôm lấy thi thể lạnh lẽo của mẹ.

Hồ Nha nắm chặt nắm tay, cơ thể run lên từng hồi.
“Em đừng buồn.

Tụi chị sẽ thay mẹ em chăm sóc cho em.

Sau này sống với bọn chị sẽ rất vui” Chị Hai Mẫu Hoàng vỗ vai Hồ Nha an ủi.
“Em không buồn.

Em muốn giết tất cả bọn chúng, hủy cả tổ chức của chúng.

Em muốn trả thù cho dượng và mẹ.

Các chị, hãy giúp em.

Em muốn mang theo xác của mẹ cùng nhau đi trả thù” Hồ Nha càng nói càng kích động, đôi mắt cô bé rực lên.
“Chị muốn em làm gì cũng được, giá nào cũng được.

Em muốn trả thù.

Em phải tự tay giết chúng.

Em muốn giết chúng… Hu hu hu”
Mẫu Hoàng im lặng nhìn Hồ Nha, đáy lòng gợn sóng.

Sau đó Hồ Nha gia nhập Girl’s Life.

Được Đại Mẫu Hoàng thương xót yêu thương nhận làm con nuôi.

Cô bé luôn muốn trả thù cho cha dượng và mẹ.

Chỉ những tên đã chết đó không thể làm nguôi nỗi hận của Hồ Nha được.


Nhiều lần cô bé nhờ vả Đại Mẫu Hoàng giúp cô kéo người sang tiêu diệt Impossible Club, lôi đầu những kẻ chủ mưu ra lệnh hành xử khi đó nhưng không được như nguyện.
Girl’s Life mặc dù cũng là một trong bốn thành viên của liên minh Atula nhưng bọn họ không có thực lực tổng thể tương xứng.

Tỷ muội trong tổ chức đều là dị năng cấp thấp hoặc người thường mà thôi.

Chỉ vì Đại Mẫu Hoàng có dị năng “ghê gớm” quá nên ba tổ chức còn lại mới nhún nhường chịu lép vế trong việc xếp hạng.

Thực lực như vậy nên dù muốn giúp Hồ Nha trả thù cũng không thể trắng trợn làm được.

Thậm chí ra mặt cũng không thể.

Có chăng là âm thầm dùng tiền thuê người từ các tổ chức sát thủ trà trộn vào Impossible Club điều tra mà thôi.

Đến tận bây giờ mới có chút manh mối về những kẻ đã giết cha dượng của Nha và đứng sau mệnh lệnh xử lý cả nhà Hy khi đó.
Dưới sự cố chấp mãnh liệt.

Mẫu Hoàng đã đồng ý giúp Hồ Nha ướp mẹ cô bé thành xác ướp.

Từ đó đến nay cũng được hơn một năm.

Gần đây Impossible Club lại đang liên tục tổn thất lực lượng và mâu thuẫn dâng cao với Đông Nam Hội vì sự trả thù của Nhiễm Nam nên Mẫu Hoàng mới yên tâm một chút để Hồ Nha chạy loạn như bây giờ.

Cô bé Nha đã 17 tuổi hơn.

Nhận thấy thời cơ đến.

cô bé quyết tâm vác quan tài chứa mẹ cô lên đường trả thù.

Cô bé đang trên đường đến chỗ một kẻ đã tham gia giết cha dượng thì gặp phải Nhiễm Nam.

Mới có câu chuyện bây giờ.
“Hồng..

À Hồ Nha… Em thật đáng thương” Nhiễm Nam sau khi biết được quá khứ của Nha liền cảm thấy thương cảm vô cùng.

Hai tay dang rộng ôm cô vào lòng, đôi mắt hắn cũng đỏ lên.

Tại sao Hồng Nhan và Nha đều có quá khứ đau buồn như vậy? Hồng Nhan thì bị đàn ông lừa dối đến nổi đâm hận tổ chức ra Nữ Hội.

Nha thì càng thảm hơn.

Mẹ chết, cha và cha dượng đều chết.

Bản thân cô cũng gia nhập một tổ chức toàn phụ nữ như Nhan.
“Xê ra” Hao mặc dù hai chân vẫn rung đùng đùng khi vừa rồi bị sát ý của Nhiễm Nam phát ra ảnh hưởng nhưng thấy Nhiễm Nam muốn phi lễ với Nha thì nhóc này liền nhảy ra cản đường.
Nhiễm Nam trong chốc lát vừa rồi khi Nha đi tới thì đã cách không dùng hồn lực trợ giúp Hồ Nha nâng cấp tiến hóa ý thức thành linh hồn.

Rồi dùng hồn lực trao đổi với Hồ Nha.

Nguyệt Dạ ở bên cạnh cũng không chịu kém, cưỡng chế tham gia vào cuộc trao đổi.

Tốc độ trao đổi như vậy rất là nhanh.

Không quá nữa phút cả ba đã rõ về nhau ít nhiều.

Sở dĩ làm vậy là để tránh con kỳ đà Hao tò tò bên cạnh, chỉ chực chờ cản địa không cho Nhiễm Nam tiếp cận quá gần Hồ Nha của gã.
Nhiễm Nam nghe thấy việc ác của Impossible CLub, lại nghĩ tới Hồng Nhan.

Sát ý của cậu ta liền bùng lên dữ dội như nhấn chìm Nha và Hao, hai chiếc ghe nhỏ trong cơn bão biển cấp 10.

Cả hai cô cậu chỉ thiếu chút là không kìm được tiểu tiện không kiểm soát được rồi.

May là Nhiễm Nam thu hồi khí thế lại nhanh, nếu không thì thật xấu hổ...
Hồ Nha ngạc nhiên vô cùng về cô gái tên Hồng Nhan kia và chuyện tình của tên mập với cô gái đó.

Đúng là thê thảm a.

Nhưng mà cô cũng cảm thấy mừng rỡ.

Trời ạ, anh ta không ngờ lại là người tu luyện trong truyền thuyết.

Anh ta cũng có thù với Impossible Club.

Quá tốt rồi.

Cô cuối cùng cũng có đồng minh mạnh mẽ để giúp mình trả thù rồi.
“Hồ Nha.

Anh cũng đang muốn tính sổ với bọn Impossible Club đây.

Em đi chung với anh trong khoảng thời gian này đi.

Bọn chúng rất đông và mạnh.

Một mình em và Hao sẽ không an toàn đâu” Nhiễm Nam nói thế.
“Không cần đâu!”
“Không cần!”
“!!!”
Hao và Nguyệt Dạ nhìn nhau.

Hai người không ngờ cùng nói ra một câu ý nghĩa như nhau.
“Nha có tôi bảo vệ rồi, không phiền anh lo lắng” Hao lần nữa che trước mặt Nha khiến cô bé hơi bất đắc dĩ.
“Đúng đó” Nguyệt Dạ vừa ôm tay Nhiễm Nam kéo lùi lại phía sau, vừa chua chua phụ họa thằng nhóc Hao.

Tính ra thì Nhiễm Nam hiện tại cũng chả lớn hơn Nha hay Hao gì cả.

Hắn tự động xưng anh khiến ba người còn lại cảm giác khác nhau.
Nha thấy thú vị.

Hao thì ghen lên.

Nguyệt Dạ càng khỏi cần nói, đã hành động bảo vệ địa vị của mình bằng cách phản đối rồi.

Nhiễm Nam cảm thấy có chút buồn bực, cậu chàng truyền âm hỏi.

“Nguyệt Dạ, anh chưa hỏi tội em nha.

Tại sao em đến Nhật Bản, tại sao em biết anh đang ở gần đây mà đi tìm.

Em còn rất yếu.


Không sợ bị kẻ xấu bắt nạt hay sao.

Xinh đẹp như em bị nhiều thằng nhắm tới lấm đó”
“Hứ.

Em không tới chắc anh lại như hồi trước với em, tiền trảm hậu tấu chứ gì.

Cưỡng cô bé Nha này trước rồi sau đó dụ dỗ vào hậu cung?”
“Sặc… Em vẫn còn trách anh vì hồi đó đột nhập vào nhà em… Làm bậy với em sao”
“Hi hi, không trách nữa.

Ai biểu anh là thần tiên của em chứ.

Giúp em tu luyện, cũng không quá bội bạc với em nên không trách anh nữa.

Nhưng mà anh không được có ý gì với cô bé Nha này đó.

Cho dù cô bé giống hệt Hồng Nhan cũng không được”.
“Em đánh lạc hướng hả? Trả lời câu hỏi của anh đi? Có phải là trò gì của Lục Hồng Huấn nữa không thế?”
*---[1]---
Bố Già nấc lên nghẹn ngào.

Trong giây lát khi mọi người tưởng chừng như lão sẽ rụng xuống và chết tươi vì thứ ghê tởm vừa chui vào miệng mũi lão thì… Lão vẫn cứ bay lơ lửng tại chỗ.

Khuôn mặt Bố Già từ sự khủng hoảng tột độ rồi dần dần bình tỉnh, tay không còn cố cào cấu lôi đoàn dịch thể “Meow Meow” biến thành nữa.

Cảm nhận cơ thể trong chốc lát, lão bắt đầu mỉm cười.

Lại một lần nữa dị năng của lão giúp lão đứng ở thế bất bại.
Bố Già của Impossible Club có dị năng vô cùng đặc biệt.

Một khi khởi động nó, toàn bộ cơ thể của lão sẽ biến thành những mảnh ghép nửa năng lượng, nửa thực thể rất kỳ lạ.

Bất cứ tổn thương nào lão chịu phải sẽ nhanh chóng được dị năng tạo ra mảnh ghép thay thế vào phần bị phá hoại.

Khiến lão tuy thuộc loại linh dị nhưng cũng không sợ khi bị kẻ khác cận thân áp sát.

Chỉ là khi bị cận chiến, có thể không sợ chết nhưng bị đánh

đau mà không hoàn thủ nổi thì cũng rất cay cú a.

Cho nên lão vẫn không thích bản thân bị áp sát tấn công bởi kẻ địch.

Lúc trước Meow Meow cố tình áp sát còn thể hiện ra năng lực dị hợm mới khiến lão hãi hùng.

Cho dù là ai bị một bãi nhầy nhụa chui vào miệng mũi thì cũng không thể nào không sợ được.

Không chỉ như thế.

Ngoài việc khiến lão không sợ bị thương thì hai thanh kiếm lão tạo ra cũng có khả năng tương tự, cũng hình thành từ vô số mảnh ghép dị lực.

Và bên cạnh hai khả năng đẳng cấp này, khi lão đã dùng đến dị năng lực thì lão không còn là sinh vật thuần túy nữa.

Sự sống Bố Già lúc này được duy trì dựa vào năng lượng dị nhân chứ không nhờ vào máu huyết hay hít thở.

Lý do “Meow Meow” đã vào phổi và đầu não lão nhưng lão vẫn còn cười được chính là như thế.
“Cút” Bố Già hét lớn.

Toàn thân như có ánh chớp phóng đại.

Lỗ chân lông nổ rộng bởi các mảnh ghép li ti cấu thành cơ thể giãn rộng khoảng cách.

Từng tia nhờn nhợt bị lão ép bay ra khỏi người lão từ khắp các vị trí, bắn thành vòi.
Những tia nước nhầy màu đen bay múa lung tung trên trời cao quanh người Bố Già rồi nhanh chóng tụ lại thành hình dáng một con mèo đen.

Nó gào lên “Nghèo” “Nghèo” mấy tiếng liền quay lưng, hất đít vào mặt lão rồi đủng đỉnh bay đi.
“!!!” Gò má Bố Già giật giật, hai bàn tay nắm chặt.

Cơn giận đã trào lên đầy phổi lão rồi.

Tay lão mấy lần giơ lên rồi hạ xuống.

Cuối cùng thì cũng chỉ nhìn đăm đăm theo cái dáng điệu đủng đỉnh của con mèo trong lúc bay đi xa.
“Tha cho ả ta lần này.

Tổ chức của ả này đang đến Nhật Bản để truy theo Nhiễm Nam.

Ta về suy nghĩ cách, lần sau mà gặp lại ả sẽ giết ả.

Thiết bị khuếch đại gen Alpha nhất định sẽ thuộc về Impossible Club”
Bố Già không biết cách nào để giết được “Meow Meow” nên đành trừng mắt nhìn con mèo bay đi.

Lão thầm hận, ghi nhớ nỗi nhục mặt ngày hôm nay.

Kéo bè đến bắt người, cuối cùng không bắt được ai còn làm trò cho đám đàn em ở dưới đất nhìn.

Lần sau, lão nhất định phải giết được con mèo đen “Meow Meow” này.
Con mèo đen đi xa rồi thì một chân nó co lên, Xuyên Giới Liên đeo ở đó được kích hoạt phát sáng lên một cái “Lục Hồng Huấn.

Thất bại rồi nhé.

Ta không thể giết được tên Bố Già.

Hắc Lão Đại Hội Chủ của Đông Nam Hội chắc cũng thế, hai tên Epicol và Bella Ba thì chưa biết thế nào.

Ta rút lui rồi đấy”.
“Haizz, được rồi.

Đành bỏ qua việc nhờ ngươi đi ám sát từng tên vậy, nếu lại gặp tên không giết được, làm tiếp sẽ bứt dây động rừng khiến chúng nhận ra mục đích của chúng ta.

Sau này khó mà truy giết hết bọn chúng.

Xem ra kế hoạch Mồi Dụ vẫn phải tiến hành như đã định rồi.

Ngươi đi tìm Nhiễm Nam đi.

Hắn có chuyện gì đó muốn gặp ngươi đấy”
---[2]---
“Hắc Vận sao.

Ta có chuyện muốn gặp ngươi để nói về chuyện của Nhã Hân.

Gặp ta ở chỗ này...”
“Hừm.

Chuyện về Nhã Hân? Chuyện gì?” Hắc Vận trong hình dáng một thằng nhóc con trắng trẻo đẹp trai tầm 10 tuổi.

Hắn ta đang bước chân sáo đi trên đường phố Tokyo sau khi đã làm xong việc Lục Hồng Huấn nhờ vả.

Tên quân sư này rất tinh minh.

Để được vui chơi với hai cô bé Nhã Hân và Tiểu Ly thì ngoài Nhiễm Nam ra, tên này là kẻ hắn không nên có mâu thuẫn gì mới mong tiếp tục yên ổn trong nhóm lâu dài.

Cái nhóm này chính là cái mỏ để hắn hấp thụ năng lượng cảm xúc cho Vạn Dục Môn.

Nhờ Vạn Dục Môn để khôi phục chiến lực của mình.
Hẹn Hắc Vận xong.

An bài cho Hồ Nha, Nguyệt Dạ và Hao vào ở tạm trong một khách sạn 5,5 sao.

Để ba người làm quen với nhau hơn.

Hồ Nha chưa từng ở khách sạn hạng sang như vậy, rất là phấn khích đi tham quan mấy khu giải trí của nó cùng Hao.

Có đồng minh mạnh mẽ như Nhiễm Nam rồi nên cô cũng “éo” lo lắng mình không trả được thù nữa.

Thả lỏng người một chút có làm sao?
“Hừ.


Lại là tên Hắc Vận ngoài hành tinh này.” Nhiễm Nam hừ hừ tức giận khi nghe Nguyệt Dạ trình bày lý do cô biết cậu ta ở Nhật Bản mà tìm đến.

Nhiễm Nam sau khi cùng Nguyệt Dạ tìm được Niệm thì lấy lý do nhiệm vụ nguy hiểm thuyết phục cô nàng không bám theo mình nữa, hứa tới hứa lui với cô mẻ là sẽ không lăng nhăng bồ bịch với ai để cô yên tâm.

Đáng tiếc ngay hôm trước cậu ta còn nghe lời Meow Meow mà đi cua Quách Thị Hoa xong.

Nguyệt Dạ cũng nghe lời trở về tham gia mấy cái gameshow trí tuệ của các đài truyền hình và học hành bậy bạ.

Nhờ vào hồn tu, trí tuệ và trí nhớ tăng trưởng nên mấy cái học hành hay thi đấu này cũng không làm khó được nàng.

Dạo gần đây trong nước, Nguyệt Dạ là một cái tên hot nhất trong giới truyền thông giải trí.
Nhưng mà không gặp Nhiễm Nam một thời gian khiến cô nhớ nhung, lại dễ dàng chiến thắng mấy người thường quá khiến cô nàng nhàm chán.

Lại vào Thời Không Giới tìm Nhiễm Nam mấy lần không gặp nên cô quyết định hỏi thân Nhã Hân xem cậu ta đang ở đâu.

Nhã Hân làm gì biết cậu bé trẻ tuổi lớn nhanh như thổi đó ở đâu.

Cô bé gợi ý cho Nguyệt Dạ hỏi mẹ Meow Meow và mẹ Huỳnh Ni.

Điều này thì vô ích bởi Nguyệt Dạ đã hỏi thăm mấy cô ấy rồi nhưng chỉ được hồi đáp qua loa là đang ở đâu đó trong nước mà thôi.

Gọi Xuyên Giới Liên hỏi thăm chính Nhiễm Nam thì cậu chàng không muốn cô dính vào nguy hiểm nên không tiết lộ cho cô.
Thế là Nhã Hân lại chỉ cho Nguyệt Dạ liên lạc Hắc Vận xem sao vì cô bé biết tên này đang ở nước ngoài trợ giúp cho các mẹ.

Hắc Vận thì chẳng cần giữ mồm miệng gì cả, cứ vậy báo cho nàng ta rằng Nhiễm Nam mấy ngày tới sẽ đến Tokyo của Nhật Bản theo kế hoạch cả bọn đã bàn bạc từ trước với Lục Hồng Huấn.
Nguyệt Dạ cũng đã học qua Giả Tượng được viết trên bảng chia sẻ Nhiễm Nam lập ra trong Thời Không Giới nên là cô dễ dàng lẻn lên máy bay đi đến Tokyo mà không bị tốn tiền.

Cô nàng đã ở đây được vài ngày, đi khắp Tokyo để tìm Nhiễm Nam.

Lần này thật là có bàn tay toàn năng sắp đặt để cô gặp được Nhiễm Nam đang chạy trên đường lộ.
Sau khi mắng cho Nguyệt Dạ một trận thì bản thân cậu ta cũng lấy lý do đi dò thám Impossible Club rồi đi ra ngoài.

Trong Thời Không Giới.

Nhiễm Nam ngồi uống rượu một mình trước mộ Hồng Nhan.

Ánh mắt âu yếm nhìn cô và hai đứa con sinh đôi qua lớp kính mặt trên của quan tài.
“Nhan.

Hơm này anh gặp một chuyện rất kỳ lạ.

Em nói xem, Nha có phải là em chuyển thế đầu thay về quá khứ không? Sao cô ấy giống em đến từng ly từng tí như vậy? Nếu vậy, hai đứa con đáng yêu của chúng ta có phải cũng đã theo em đầu thai rồi không? Bây giờ tụi nhỏ đang sống ở nhà nào nhỉ? Hẳn là hai đứa đang sống rất vui vẻ”
Ực..

Ực…
Nhiễm Nam tu liền mấy chai rượu đế.

Khí lạnh từ thiết bị giữ đông trong quan tài phả ra cả bên ngoài bám lên người cậu chàng rồi tụ lại thành những giọt nước li ti.

Thời Không Giới không có vi sinh vật và không sợ xác chết phân rã nhưng dù sao cơ thể người cũng chứa rất nhiều vi khuẩn và virus.

Nhiễm Nam cần có thiết bị chuyên dụng để Hồng Nhan và hai con giữ mãi dáng vẻ ban đầu.

Kết hợp thêm việc thường xuyên truyền vào mệnh lực mà ba mẹ con nàng lúc nào cũng như còn sống vậy, hồng hào xinh đẹp.
“Hồng Nhan.

Thế giới này có tu tiên, tu ma.

Giống như trong tiểu thuyết trên mạng vậy.

Anh tin giữa em và Hồ Nha có mối quan hệ vô cùng mật thiết nào đó.

Anh nhất định sẽ tìm cách để em sống lại.

Cũng nhất định không để Nha bị tổn thương như em đâu.

Anh thề đấy.

Nếu không làm được, chắc anh sẽ… Không còn là chính mình nữa mất.

Một lần để em ra đi vĩnh viễn là quá đủ rồi.

Anh không muốn trải qua một lần nữa đâu.”
Kéo Ý Thể của mình lại, xếp cho nó ngồi bên cạnh Ý Thể của Hồng Nhan.

Trầm tĩnh ngắm nhìn bọn chúng yên lặng vai kề vai.

Nhiễm Nam nhớ tới ngày đó khi lần đầu gặp cô, lại còn dụ cô lên trời rồi “ăn thịt”, bất giác miệng mỉm cười mà lệ vượt bờ môi.
Khi đó Hồng Nhan thật sống động làm sao.

Rồi khi cô đỡ đòn thay hắn mà xém chết.

Bản thân mình đành liều ước ra Uyên Ương Mệnh Lý để song tu cứu nàng từ tay tử thần.

Hai người còn lên tận không gian vũ trụ bên ngoài trái đất để “ỳ chéo” nữa.

Thật là những ngày đầy kỷ niệm đẹp.
Nhiễm Nam vừa mông lung ánh mắt vì nhòe nước vừa cười mở đoạn phim quay lại khi đó ra xem.

Trong phim nam chính và nữ chính bồng bềnh giữa vũ trụ không trọng lực bên trong quả cầu do thần khí tạo ra.

Hai người làm tình với nhau hết tư thế này đến tư thế khác.

Cậu nhỏ vươn ra mà lòng Nhiễm Nam đau như cắt...!
Chớm nghĩ về em kiếp mộng xuân,
Cậu hai cương lớn, mảnh thun quần.
Mông lung cú nhấp, thồn và bú,
Đính chặt tình thân, quả Đất tròn.
Khói lạnh bia xanh phiền mỹ nữ,
Chân thành phát thệ tỏ tâm anh.
Hồi sinh cứu tỉnh, nàng năm ấy,
Nối lại thề xưa, ta với em.
“Hồ Nha.

Hành trình trả thù của em, hãy để anh giúp em một tay phán xét bọn chúng khi luật pháp đã không thể làm gì nổi chúng”.
(tg: thơ hơi dở và thô mong các đh thông cảm, tác học văn ngu :D)
Cùng lúc này thì tại một khu cánh đồng toàn là hoa thơm muôn màu muôn sắc.

Phía xa xa những cô chú chăm sóc hoa đang lục tục dọn đồ để đi về.

Trời lúc này đã xế chiều, đã hết ca làm việc của họ rồi.
“Thằng nhóc” Hắc Vận ăn mặc thời thượng, quần áo hàng hiệu nhúng người một cái liền bay thẳng ra giữa muôn vàng hoa.

Những bông hoa chỗ này cao đến nổi chỉ còn thấy được từ ngực hắn trở lên mà thôi.
“Nhiễm Nam đâu nhể? Hắn hẹn mình ra đây mà sau chưa đến nữa?”
“Nhiễm Nam sẽ gặp ngươi sau.

Chúng ta chiến một chút đi.

Cũng để ta thử nghiệm xem cách mới của mình có thể ảnh hưởng được đám người tu luyện các ngươi không” Một giọng nói có phần già nua nhưng vẫn trung khí khỏe mạnh vang lên bên tai Hắc Vận.
“Ngươi là ai?” Hắc Vận giật mình nhảy tới trước đồng thời xoay người nhìn lại kẻ vừa xuất hiện sau lưng.

Tên này có thể âm thầm đến gần mình như vậy mà không để lộ tý vết tích nào.

Xem ra người đến không thiện.
“Xin chào, ta là...”
--- Lời Tác Giả ---
Như vậy là các nhân vật đã dần tập trung hết đến Nhật Bản - Nơi đặt tổng bộ của Impossible Club.

Cuộc chiến cuối cùng chẳng còn bao xa nữa.

Lần chiến đấu này Chân Tâm, Huỳnh Ni, Nhiễm Nam, Impossible Club, Đông Nam Hội, Hồ Nha, Hao, Quách Thị Hoa, Lý Nhượng, Nguyệt Dạ, Hắc Vận, hai thế lực còn lại của Atula, Lục Hồng Huấn, tất cả sẽ lần lượt trình màn.

Một trận đại chiến long trời lở đất thay đổi cả nhận biết của thế giới người thường về giới dị nhân và tu tiên giả sắp bắt đầu.
Chương sau: một nhân vật tuy rất ít xuất hiện trong suốt chiều dài truyện nhưng rất quan trọng được nhá hàng - thật ra thì đã được nhá nhiều lần qua hành động của Nhiễm Nam khi trị thương trong Thời Không Giới cũng như trận chiến ảo mộng rồi :D.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện