Sổ Ước Luân Hồi

211: Tuyệt Cảnh!


trước sau


Trở về thời gian lúc Chân Tâm đối thoại cùng Ác.
“Ác, ta của tương lai.

Đã 500 ngàn lần luân hồi rồi.

Ngươi có khả năng khống chế kẻ khác.

Vậy vì sao không khống chế Ni, đưa Ni rời xa Nhiễm Nam.

Tên Nhiễm Nam có tạo vật của hắn bảo vệ vì về quá khứ trước và xa hơn ngươi.

Nhưng còn Ni thì đâu có thứ gì bảo vệ chứ?”
“Sai.

Sai chết người rồi.

Chân Tâm.

Ngươi phải nhớ thật kỹ lời này.

Trong toàn bộ Vũ Trụ bao la này, có ba thực thể người tuyệt đối tuyệt đối không nên làm hại tính mạng hoặc khống chế thành con rối.

Đứng đầu chính là siêu cổ sinh linh, tiếp theo là Ni của trái đất và cuối cùng là Ni mà sau này ngươi sẽ gặp.”
“Siêu cổ sinh linh là kẻ mạnh nhất vũ trụ này.

Có muốn ngươi cũng không thể làm hại được.

Hai Huỳnh Ni còn lại thì được một thực thể thần bí bảo vệ.

Chỉ cần kẻ nào sắp phá thân Ni của trái đất hoặc khiến tính mạng nguy kịch hoặc khống chế linh hồn bất kỳ ai trong hai nàng ấy thành công.

Kẻ đó chắc chắn sẽ chết không toàn thây.

Cho dù hắn có mạnh như ta lúc trước đi nữa cũng không ngoại lệ.”
“Thật sao?”
“Thật”
Chân Tâm trong nháy mắt đột biến vừa diễn ra đã nhớ tới lời Ác ngày đó.

Tuy sau này hắn nghe Ni nói cô có con, rồi còn dùng thân thể để dụ dỗ mấy tên Phó Hội Chủ, Hội Chủ nên đã không cò n tin lời Ác nữa.

Nhưng dù sau Ác cũng là hắn trong tương lai nên Chân Tâm cũng có chút kiêng dè, không có cãi lời.

Thế nên khi đột biến diễn ra.

Vì an nguy của mình hắn phải ra tay với Ni ngay lập tức, lợi dụng tính mạng của tên đang xâm chiếm Ni thế mạng cho mình trong nháy mắt.
Đột biến khiến Chân Tâm lâm vào nguy hiểm và tức giận, khiến Nhiễm Nam hận ngút lên cao.

Chuyện là...
*---[1]---
Trước khi đột biến xảy ra không lâu.

Trong một căn phòng tập luyện vắng vẻ.

Một lão già đang ngồi xếp bằng ở giữa.

Quanh người lão linh lực màu đen phát tán xoay tròn.

Đây là hiện tượng rối loạn do đang ngồi thiền tu luyện mà bỏ dở giữa chừng.

Trong tay lão chiếc điện thoại hiện đại đang tải một số hình ảnh, video về.

Ở góc điện thoại còn có một biểu tượng bong bóng của phần mềm chat zelo.

Biểu tượng đang nhấp nháy chứng tỏ có người đang gọi tới nói chuyện với lão ta.

Avatar của người gọi đến chỉ có một màu xám tro huyền bí.
“Hừ, hừ.

Cậu chắc chắn Nhiễm Nam sẽ chấp nhận hợp tác chứ?” lão ta nói.
“Khả năng trên 80 phần trăm cậu ta sẽ chấp nhận.

Dù sao thì kế hoạch ban đầu đã bị phá hỏng rồi.

Bây giờ lại còn khó khăn.

Không có ngoại viện cậu ta khó mà qua được lần này.

Tình hình đã rất nguy cấp.

Ông tự suy nghĩ đi.

Định vị tôi đã gửi rồi.

Tạm biệt” Kẻ đầu dây bên kia nói.
“...”
*---[2]---
“Khốn con mẹ nó kiếp.

Thứ khốn nạn.

Tại sao người làm thế” Chân Tâm gầm thét với tên kỳ dị vừa mới xuất hiện.

Tên này chính là kẻ khống chế Hồ Nha.

Nhiễm Nam đang bước đến gần cô bé, kế hoạch chuẩn bị thực hiện thì tên này liền trở quẻ.
Hao khủng hoảng hiện hình muốn cản hành động của cô bé mà không kịp.
Đoàng một tiếng.

Khẩu súng Nha đang ngậm được ngón tay thon của cô bé bóp cò.

Máu đỏ trộn óc trắng tung tóe.

Nửa cái đầu của Nha bể nát, hộp sọ trăng trắng lòi ra không ít, ở bên trong thậm chí còn một ít não trắng đỏ lợn nhợn.

Viên đạn đặc biệt nhanh chóng phát nhiệt tiếp tục đốt cháy đầu lâu của cô bé thành tro than trong nháy mắt.

Một linh hồn mờ ảo từ vị trí nàng bay lên, phóng vút lên mây rồi xuyên thẳng tầng ozone, bay khỏi hệ mặt trời thẳng tiến về một hướng, biến mất vào không gian vô tận của Vũ Trụ.
Tên khống chế cũng từ một hòn đá bên cạnh hiện hình.

Vừa ra hắn liền lao đi nhập vào tên Hao.

Hồn lực của Hao chẳng mạnh gì cho cam cứ vậy bị hắn điều khiển bỏ chạy.
Hao vừa chạy ra xa, mặt trơ như đá mà khóe mắt tuôn mưa.

Ánh mắt cậu nhóc mỗi lúc một đỏ lên.
“Không” Nhiễm Nam đau đớn hét lên nhìn thi thể Hồ Nha như cái bao cát đổ gục xuống.

Cơ thể cô bé co giật vài giây mới nằm im lìm.

Gân máu nở đầy tròng mắt.


Nhiễm Nam khụy xuống tại chỗ, đôi tay gầy guộc kéo Nha vào lòng mà run rẩy không thôi.

Lời thề đó bên mộ… Nha...
“Nha.

Nha… tại sao? Chân Tâm, tại sao mày làm vậy?”
“Vo ve vo ve.

Chân Tâm.

Bây giờ mi thành kẻ thù tất sát của bọn chúng.

Con tin lại bị ta hủy mất.

Để xem mi làm sao thoát chết.

Dám khống thần ta.

Đâu có dễ vậy.

Trò khống chế này anh ta chơi hơn trăm năm nay rồi.

Chỉ cần tự mình tạo ra ý thức chỉ lệnh cho chính mình là có thể tạm thời ngắt quãng chỉ lệnh của mi rồi.

Bây giờ trừ khi mi ra lệnh mới còn không ta sẽ tự do.

Lúc này ta lại ẩn trốn vào tên gọi là Hao này.

Chân thân ẩn đi mi làm sao đưa chỉ lệnh bằng hồn lực cho ta được nữa chứ.

Vo ve vo ve ve.

Mi có thể ra lệnh kẻ khác truy giết Hao để ép ta hiện thân rồi ra lệnh cho ta.

Nhưng ta biết điểm yếu của khống thần, mi không thể nào ra lệnh tự sát cho kẻ bị khống chế được nên ta chẳng sợ đâu.

Chờ bọn chúng giết mi đi.

Mi chết rồi, ta được tự do, hết thời hạn sẽ bị tống trở về thế giới cũ.

Ở đó ăn sung mặc sướng.

Vo ve vo ve” Tên quái dị toàn thân màu xám tro ngả đen trần truồng vừa khống chế Hao chạy đi vừa khống chế Hao truyền âm trả lời Chân Tâm.
“Lý Nhượng” Lục Hồng Huấn ở bên trong lồng gió bảo vệ hét lớn một tiếng.

Lý Nhượng như sực tỉnh.

Lập tức ra tay.
“Nguy” Chân Tâm cảm thấy hồn vía như lên đọt mây.

Một cảm giác chết chóc bao trùm.

Tên này ngay lập tức phản ứng.
Không còn con tin.

Lý Nhượng chẳng cần khách sáo.

Hàng trăm ngọn phi đao vô sắc to bằng nắm tay hình thành bởi những cơn gió sắt bén xoáy tròn từ chỗ cô nàng lao đi, xuyên qua lồng gió phóng lên trời với tốc độ nhanh hơn sét đánh.

Nháy mắt đã đến trước người Chân Tâm.
“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa….

Phụt.

Quách Thị Hoa, giết hắn” Hao tự ngược dị năng lên chính mình, một miệng máu không thể kìm được phụt ra.

Toàn thân chớp tắt mờ ảo rồi mới dần bình thường lại.

Trong tích tắc đó cậu ta lấy lại quyền khống chế cơ thể.

Tên sinh vật ngoài hành tinh đang ẩn trên người cậu bị đẩy ra ngoài.
“Ô kê” Quách Thị Hoa biến mất tại chỗ, tốc độ cực nhanh được thi triển.
“Đừng hòng” tên quái nhân ngoài trái đất phản ứng không chậm, hắn lao lên chuẩn bị nhập vào chính Quách Thị Hoa để cản tay cô rồi tính đường lui sau.
Hao từ phía sau thi triển dị năng tấn công tên này khiến hắn khựng lại.

Chỉ một tia thời gian như vậy, Quách Thị Hoa đã đến.

Miệng cô há rộng hơn cả một cánh cửa phòng.

Tên quái nhân liền bị cô cắn làm đôi.

Nửa trên tên này trôi vào bụng cô.

Trong bụng Hoa, dị năng kích hoạt xoay vần.

Bao tử cô như cái hố đen không đáy, nháy mắt đã phân rã kẻ này thành chất dinh dưỡng.
Hao nội thương nghiêm trọng.

Cậu bò trên mặt đất về phía Nha.

Nơi đó mắt Nhiễm Nam đã nồng tà khí.

Tròng mắt xám xịt mà con ngươi cũng chuyển hồng nhạt.
“Ni.

Chị đồng ý chứ”
“...” Huỳnh Ni có chút lưỡng lự nhưng rất nhanh cô đã gật đầu “Được nhưng mà liệu sẽ thành công...”
“Được mà.

Nghe nói trước đây anh ấy cũng dùng cách này cứu mạng Hồng Nhan, giúp cô ấy khôi phục lại thương thế mà.

Cả em cũng vậy, cũng được anh ấy dùng cách đó để cứu mạng” Nguyệt Dạ truyền âm với Ni.
“Chỉ sợ anh ấy không chịu” Huỳnh Ni cắn cắn môi.

Cô cũng không muốn nhưng xem ra trước mắt chỉ có cách đó mới giúp Nhiễm Nam khôi phục lại sức chiến đấu.
“Hết cách rồi… Chỉ có như vậy ảnh mới có sức mạnh để ứng phó được… Chủ yếu là chị, dù không muốn thừa nhận nhưng quả thật chị là người anh ấy quan tâm nhất.

Chỉ cần chị đồng ý vậy anh ấy sẽ chấp nhận thôi”
“Uhm… Để chị thuyết phục anh ấy xem”
Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.


Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.

Phập.
Chân Tâm dù đã lên cấp 70 nhưng phòng ngự vẫn không là gì với sát thương hơn 26,5 Tinh điểm của Lý Nhượng.

Chưa kể đó không phải là sát thương của tổng thể mà là sát thương đơn lẻ.

Mỗi lưỡi phi đao gió điều mang sát thương khủng bố như thế.

Hơn năm mươi lưỡi phi đao là hơn năm mươi phát bắn trên 26500 điểm sát lực.

Đến cả Demon Monkey đi nữa cũng khó mà chịu nổi khi lão khỉ ở trạng thái chiến đấu thông thường.

Có thể nói Nhượng quyết tâm dồn Chân Tâm vào đường tử.

Vừa ra tay là dùng toàn lực, hơn bảy phần lực lượng dị năng bị cô sử dụng để ra đòn.
Đòn tấn công của cô là dạng không thể né bởi nó rất nhanh và có thể điều khiển từ xa.

Né cũng vô dụng.

Chân Tâm toàn bộ lãnh hết.
Gần như tất cả các lưỡi phi đao đã chạm vào da thịt Chân Tâm.

Có vài ngọn còn chọt vào tròng mắt của hắn nữa.

Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở đó.

Mồ hôi sợ hãi thấm đầy người Chân Tâm, ướt nhẹp cả bộ y phục rách nát hắn đang mặc trên người.
‘Nguy hiểm quá’ Hắn nghĩ.

19 quả Ngự Cầu nổ nát, chỉ còn một quả cuối cùng may mắn tồn tại.

19 quả kia vừa hấp thụ năng lượng từ phi đao gió vừa cường hóa chính nó vừa phản sát thương qua hướng khác nhưng số lượng phi đao quá lớn.

Ngự Cầu không theo kịp nên suo khi giằng co được vài mili giây liền tiêu tán.
Lần nữa may thay cho Chân Tâm đó là dị biến khi Ngự Cầu hợp nhất đi theo hướng tốt và Lý Nhượng là dị nhân hệ linh dị, đòn đánh mang theo năng lượng là chính nên Ngự Cầu hấp thu rất dễ dàng.

80 phần trăm sát thương đều bị Ngự Cầu phản ngược hoặc hấp thụ hoặc chống đỡ hết.

20 phần trăm sát thương còn lại nhờ vào cái Ngự Cầu cuối cùng chặn lại nên mới giữ được một mạng, nếu không thì… Có lẽ do linh hồn hắn thăng cấp nên việc hòa trộn các Ngự Cầu lại cũng dễ hơn, đạt kết quả tốt lần này chăng?
Vẫn có vài ngọn phi đao của Lý Nhượng đâm xuyên được Chân Tâm.

Chỉ tiếc đó là những vị trí như vai, bắp chân, lỗ tai, giữa trán hướng lên đỉnh đầu hoặc là bao tử, không phải là những vị trí chí mạng đối với hắn.

Những nơi chí mạng là đan điền nơi có Linh Tâm và Hồn Tâm ở sau ót đều an toàn.

Các phi đao sau đó nhanh chóng tan biến.

Lý Nhượng ở dưới mặt đất lại tiếp tục tụ ra những ngọn phi đao mới.
Cũng cùng lúc này.

Để tìm đường sống, Chân Tâm đành phải ra tay với Ni.

Hắn chẳng có nhiều linh lực để tạo ra nhiều Ngự Cầu chống đỡ hoài như vậy.

Chỉ một đợt vừa rồi hắn đã phải dùng đến 100 phần trăm lượng linh lực thông thường của cấp độ 70 rồi.
Trước đó lên cấp mang tới cho hắn một Giới Tinh giúp tăng trữ lượng linh lực đến 200 phần trăm nên bây giờ hắn mới còn sức để bay, nếu không thì đã rụng từ trời cao xuống biển rộng bên dưới.

Lý Nhượng mà phóng thêm một đợt như vừa rồi nữa là hắn toi ngay.

Hơn nữa bây giờ hắn đã ngừng lại việc hấp thu năng lượng dị năng và sinh mệnh trên người đám Hội Chủ, cần phải giữ cho chúng chiến lực để sau khi thoát khỏi xuân dược thì còn sức mà xử lý nhóm người Lý Nhượng cũng như thay hắn nhận lấy tội danh hôm nay nếu thế lực đằng sau Lý Nhượng truy cứu.
“Mi lập tức khống chế Ni, ta trợ giúp quấy rối” Vốn dĩ định dùng Nha làm con tin để lấy mạng Nhiễm Nam và trao đổi lấy Ni.

Nhưng giờ thì đành vậy.

Hy vọng những gì Ác nói là đúng.
‘Sinh Linh Khống Thần Công Pháp - Khống Linh Pháp’ Chân Tâm thi triển khống pháp.

Một luồng hồn lực vô hình to lớn xoắn ốc đánh thẳng vào Hồn Tâm của Ni với tốc độ siêu thanh.

Trong lúc Lý Nhượng đã tạo ra được 7 ngọn phi đao thì Huỳnh Ni đã bị choáng váng đầu óc, trời đất trong mắt cô quay cuồng.
Xíu…

“Cẩn...” Lục Hồng Huấn chỉ kịp thốt nên nữa từ.
“Ặc...” Lý Nhượng trúng chiêu trọng thương.

May mắn Huấn kịp hô và phản ứng của cô đủ nhanh.

Vết thương chỉ xuyên qua phần mềm, máu chảy ồ ạt chứ không chết ngay được.

Thần khí của Ni đâm đứt một phần tư cần cổ của Nhượng khiến cô vội dùng dị năng tạo một khối không khí đặt quánh bao lấy vết thương, giữ máu chảy chậm lại tạm thời.

Mấy lưỡi phi đao cũng không được duy trì mà biến mất.

Cả người Nhượng cảm thấy lạnh toát, cơn đau bắt đầu xuất hiện.

Hai chân cô lảo đảo muốn té ngã tại chỗ.
“Mẹ kiếp.

Nhiễm Nam, cậu làm ăn kiểu gì thế hả? Không phải tôi bảo cậu để lại hồn lực bảo vệ vòng ngoài Ni sao?” Lục Hồng Huấn vội đỡ lấy Lý Nhượng, hét lên với Nhiễm Nam.
“Cái gì? Ni bị làm sao? Tôi vẫn dùng hồn lực bao bọc bên ngoài mà” Nhiễm Nam sửng sốt ngoáy đầu nhìn vào trong lớp gió phòng hộ đang yếu dần.

Nó có xu thế biến mất rất nhanh.

Ban đầu Ni bị xâm thực, luồng ý thức thứ hai vốn đã hình thành và ám lên linh hồn cô, chỉ là ý thức chính vẫn không bị suy yếu nên nàng có thể phản kháng lại đến bây giờ.
Nhiễm Nam đã tra xét bên ngoài Hồn Tâm của cô nhưng không hề thấy có gì bất thường nên cậu ta chỉ có thể nghe lời Huấn, dùng hồn lực bao quanh Hồn Tâm của Ni phòng hờ có kẻ đánh lén tạo điều kiện cho tên kia xâm lấn khống chế thành công.

Lớp hồn lực đó vẫn luôn duy trì chưa từng ngừng lại.

Không hiểu làm thế nào Chân Tâm lại có thể xuyên qua đó tấn công cô nàng.
“Hừ” Chân Tâm cười dữ tợn.

Phòng hộ vòng ngoài Hồn Tâm ư? Khống Linh Pháp của hắn không có thô sơ như kiểu của hai tên ngoài hành tinh kia đâu.

Bọn chúng phải vượt qua lớp vỏ Hồn Tâm để vào tấn công linh hồn nhưng hắn thì khác.

Hồn lực của hắn trực tiếp giả dạng hồn lực kẻ bị tấn công rồi xuyên qua vỏ Hồn Tâm để vào bên trong.

Nhiễm Nam chỉ đề phòng ngoại vật mà không chú ý nên dễ dàng bị qua mặt.

Huỳnh Ni liền lâm vào chấn

động.

Luồng ý thức thứ hai thừa cơ chiếm quyền điều khiển cơ thể, dùng thần khí tấn công Lý Nhượng một cú bất ngờ.
‘Quả nhiên như Ác nói.

Như vậy cũng đủ cho ta rồi.’
Tên kia vừa thành công khống chế Ni, mạng của hắn cũng ô hô ai tai ngay tại chỗ.

Không biết từ khoảng cách bao xa, một tia hồn lực mạnh mẽ lướt ngang bầu trời.

Tất cả những kẻ có tinh thần lực cực mạnh hoặc linh hồn cao cấp trên trái đất bỗng như vừa chết đi sống lại.

Một cảm giác hãi hùng khiếp vía thoáng trào lên trong lòng họ.

Tựa như tích tắc vừa rồi linh hồn bọn họ bị thứ gì đó uy hiếp gần như tan vỡ vậy.

Chỉ là đến quá nhanh đi cũng quá nhanh nên họ mới tai qua nạn khỏi.

Chỉ có tên ngoài hành tinh thứ hai được Chân Tâm triệu đến ra lệnh khống chế Ni là xui xẻo.

Thân thể hắn ẩn trong Quách Long rơi ra ngoài.

Đã chết trợn mắt từ bao giờ.

Linh hồn tiêu tán.
Huỳnh Ni cả người bị nhốt trong một quả cầu xám nâu.

Năng lượng mệnh lực như lũ bị hấp ra ngoài.

Đây là một quả Phá Cầu kết hợp Hỗn Nguyên Cầu.

Ngự cầu từ đâu bay tới chụp luôn lên Phá Cầu, nâng Ni bay lên trời cao.

Trong đầu cô, linh hồn vẫn liên tục bị khống pháp của Chân Tâm tấn công.

Hắn không hoàn toàn tạo ra ý thức phụ để khống chế cô mà cũng không ngừng đập vào linh hồn cô, dây dưa như thế khiến Ni chỉ có linh hồn cấp 50 không thể nào tỉnh táo được để mà triệt phá hai quả cầu bên ngoài.
Thấy kẻ khống chế xuất hiện và chết, Nhiễm Nam còn tưởng Ni đã an toàn.

Thấy cô bị Phá Cầu và Ngự Cầu của Chân Tâm bắt lấy.

Nhiễm Nam vội thu hồi linh hồn lực từ Ni về để dồn sức tấn công Chân Tâm.

Hiện tại ngoài dùng hồn lực là có thể chiến đấu thì Nhiễm Nam chẳng có cách nào khác nữa.

Linh hồn lực theo phương pháp hoạt động của Hồn Ước vận hành lao thẳng về phía Chân Tâm ý đồ cưỡng chế hắn.
100 tên dị nhân vừa thấy lồng gió yếu ớt liền ồ ạt lao tới.

Quách Thị Hoa mặc kệ Hao và cái xác của Nha, ôm lấy Nhiễm Nam lao trở về bên cạnh Lý Nhượng.

Đội 7 và Đội 10 căng thẳng chuẩn bị liều mạng.
Hắc Vận chưa khôi phục, năng lực của hắn đánh đơn lẻ thì mạnh chứ đánh quần chiến khá vô dụng khi kẻ nào cũng có chiến lực mạnh ngang hoặc hơn nó.

Cho nên nó cũng chỉ có thể đứng trước bảo vệ Nguyệt Dạ mà thôi.

Tình thế hết sức không xong.
Tất cả diễn ra cực kỳ nhanh.

Mô tả nhiêu khê chứ thực ra chỉ có vài giây mà thôi.

Hồ Nha chết được nữa giây thì Quách Thị Hoa ăn thịt tên khống chế Nha.

Chân Tâm bị Lý Nhượng tấn công từ xa xém chết.

Hắn liền thi pháp khiến Ni chấn động tạo điều kiện cho tên còn lại khống chế Ni đánh lén trọng thương Lý Nhượng.

Một giây sau Ni bị Phá Cầu và Ngự Cầu bắt lấy đưa lên không trung bay về phía Chân Tâm.

Quách Thị Hoa ôm cơ thể Nhiễm Nam trở về cạnh bà nội của cô.

Lồng phòng ngự sức gió giảm sức mạnh, 100 tên dị nhân lao vào trong.

Nhiễm Nam tấn công Hồn Ước Chân Tâm và… Thất bại.
Với Hồn Ước, Nhiễm Nam chỉ có thể cưỡng chế những kẻ có linh hồn yếu hơn mình 1 phần 3.

Hiện tại linh hồn Nhiễm Nam là cấp 90 nên nếu Chân Tâm linh hồn là cấp 60 thì mới có thể thành công cưỡng chế Hồn Ước.

Đáng tiếc hắn đã nâng linh hồn lên ngang với linh tu, cả hai điều cấp 70.

Chân Tâm chỉ thấy đầu óc mụ đi trong giây lát là hết.

Nhiễm Nam thất bại.

Ni bị Chân Tâm bắt vào tay.

Mệnh lực của cô bị hút gần sạch.

Hắn khiến cô không còn sức phản kháng thì mới dừng việc hấp thụ.
Nhiễm Nam rơi vào hạ phong tuyệt đối.

Lý Nhượng thương nặng đang cố cầm máu và trị thương bằng thuốc của Quách Gia.

Cô không phải là dị nhân hệ cận chiến cường lực, sức khôi phục khá yếu, vài phút tới đây chưa chắc đã có thể hoàn toàn ổn định được vết thương.

Quách Thị Hoa và Hắc Vận chẳng thể lo hết 100 tên địch nhân.

Đội 7 và Đội 10 thì quá yếu.

Nha chết.

Hao phế.

Lục Hồng Huấn cũng không có cách nào lật cờ ngay.


Chân Tâm bắt được Ni.

100 tên địch nhân lần nữa bao vây sẵn sàng ra tay.

Nguy nhất là kẻ thù Đông Nam Hội và Impossible Club đang thác loạn với nhau dần dần giảm bớt hưng phấn.

Dấu hiệu của xuân dược đang dần hết tác dụng.
“Bọn bây, lên xé xác hết, muốn làm gì thì làm.

Để mạng Nhiễm Nam lại cho tao tiêu khiển.

Ha ha ha” Chân Tâm liếc nhìn Ni một cái rồi ra lệnh kết thúc trận chiến.
“Khoan đã.

Dừng tay...” Nhiễm Nam hét lớn.
“Dừng Tay.

Nằm mơ đi.

Mở to mắt ra mà nhìn Hoa và Dạ của mày hương tiêu ngọc vẫn.

Ha ha ha” Chân Tâm gần như nắm chắc toàn cục, hắn vô cùng thỏa mãn.

Người đẹp đã về tay.

m mưu của hắn đã thành.

Trước đây không vội làm như vừa rồi để bắt Ni khi còn ở cạnh cô là vì hắn muốn thông qua cô tìm tung tích Nhiễm Nam, trừ khử Nhiễm Nam.

Bây giờ ý nguyện sắp thành nên mới bắt cô đi.

Chỉ đơn giản như vậy mà thôi.
“Chân Tâm.

Mày không sợ Ni hận mày sao? Mày không muốn nàng bớt hận sao? Mày ngừng tay, tao sẽ giúp mày để Ni không quá hận mày” Nhiễm Nam truyền âm nói.
“Cái gì? Tao không hiểu, mày bị điên rồi chăng? Hay là đã nhận ra mày không xứng với nàng nên xám hối?”
Dưới sự ra lệnh của Chân Tâm.

100 tên dị nhân lại án binh tiếp tục, chỉ vây không đánh nhóm Nhiễm Nam và Cục Phòng Vệ.

Hắn muốn xem xem Nhiễm Nam định làm trò gì.

Huỳnh Ni đã tỉnh táo lại.

Chân Tâm cũng thu hồi khống pháp và Phá Cầu.

Mệnh lực của cô đã cạn, trong thời gian ngắn muốn phản kháng cũng không được.

Cứ như vậy ngồi trong Ngự Cầu của Chân Tâm, bị hắn giam trong đó.
“Ni… Haizz.

Em sẽ không trách anh chứ? Lời anh nói sẽ tổn thương em đấy” Nhiễm Nam thầm truyền âm cho Ni.

Ánh mắt lúc này tuy đã bớt đỏ nhưng tà khí kỳ lạ vẫn còn phảng phất.

Cậu chàng chuẩn bị thực hiện cái biện pháp kỳ cục đó mà Ni và Nguyệt Dạ đã thuyết phục mình.

Biện pháp này cu cậu cũng có nghĩ tới nhưng mà cuối cùng đã gạt bỏ vì nó quá là không tôn trọng những cô gái bên cạnh mình.

Chỉ là nếu Ni và Dạ đã chủ động khuyên và cho phép thì....
“Không sao đâu.

Lời đó do em và Dạ soạn ra mà.

Anh đừng lo.

Em tin vào tình cảm của anh.

Em sẽ không để tâm đâu” Huỳnh Ni trả lời trong tâm trí.
Sau đó Nhiễm Nam gầy gò cố đứng lên truyền âm với Chân Tâm “Ni yêu tao và rất quan tâm những người này.

Mày cứ thế giết bọn tao cũng chỉ khiến nàng hận mày thấu xương mà thôi.

Chi bằng hãy khiến cô ấy thất vọng thật nhiều về tao.

Có như vậy thì sau này nỗi hận của cô ấy với mày mới không đến mức không chết không thôi”
“Mày… Ý mày là sao? Mày đang muốn giúp tao, tác hợp cho tao và Ni sao? Mày có âm mưu gì?” Chân Tâm ngạc nhiên truyền âm hỏi lại.
“Tao chẳng còn sức thì có thể có âm mưu gì?” Nhiễm Nam liếc nhẹ Lục Hồng Huấn rồi nói.

Cậu chàng đang định một công đôi việc, vừa câu giờ theo yêu cầu của quân sư vừa tìm cách lấy lại sức mạnh để chiến đấu.

Muốn như thế thì phải nhẫn nhịn tên Chân Tâm này mới được.
“...” Chân Tâm trầm ngâm tính toán xem Nhiễm Nam còn có thể giở trò gì được.

Câu giờ chăng? Không thể nào.

Mình là đột kích, Nhiễm Nam làm gì có chuẩn bị trước mà câu giờ chờ viện binh? Mà cho dù có viện binh cũng chẳng sợ.

Tao vẫn còn át chủ bài chưa dùng.

Hừ, để xem mày định chơi trò gì.

Khiến Ni đau khổ thất vọng về mày cũng tốt.
Nghĩ thế Chân Tâm liền nói “Được, mày nói xem muốn làm thế nào?”
“Tao muốn mày tha cho họ trước.

Chỉ tao, mày, Ni và Nguyệt Dạ ở lại mà thôi.”
“Tha cho bọn chúng?”
“Đúng vậy, họ là người của Quách Gia.

Mày biết Quách Gia chứ? Mày muốn kết thù với một gia tộc tu tiên mạnh nhất trái đất sao?”
“...” Chân Tâm suy nghĩ chốc lát.

Dù gì cũng đinh gắp lửa bỏ lên tay đám Hội Chủ đó nên hắn nói “Được.

Tha cho chúng nhưng trước khi mày chết, chúng không được phép rời khỏi hòn đảo hoang này.”
“Được” Nhiễm Nam gật đầu.

Ngay sau đó nói lại với Lục Hồng Huấn và mọi người bọn họ an toàn, có thể rời đi để hắn ở lại đàm phán với Chân Tâm.

Cả bọn về một phía của đảo.

100 tên dị nhân vẫn ở gần đó quan sát nhất cử nhất động của họ.

Lý Nhượng và Hoa cũng khá thắc mắc nhưng Lục Hồng Huấn bảo họ cứ làm theo là được.

Đội 10 cùng đội 7 cũng chỉ có cách nghe lời sếp Nhượng mà di chuyển.

Tên Hao thất thần cũng ôm ghì cơ thể Hồ Nha lững thững đi theo sao đoàn người.

Trong đầu cậu bé mấy cái tên Chân Tâm, Hồ Nha, Nhiễm Nam xoay tròn liên tục.

Ánh từ trong sáng dần đục ngầu đi.
Nhiễm Nam thở phào.

Từ lúc vụ nổ trôi qua đến giờ chưa đến 5 phút.

Chẳng có cổng Thời Không Giới mới nào đủ điều kiện mở ra, hơn nữa còn đám người đội 7 và đội 10.

Nếu Chân Tâm không bỏ qua chỉ sợ họ khó thoát chết được.

‘Chân Tâm, nhịn mày một chút, chờ khôi phục xong thì chết với tao’
“Được chưa? Bây giờ thì khiến Ni thất vọng cùng cực vì mày đi.

Mày định làm gì đây?” Chân Tâm ác vị nhìn Nhiễm Nam.

Hắn vẫn chưa hiểu Nhiễm Nam định làm gì.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện