Bốp một phát.
Bốp hai phát.
“Hự”
Hai tiếng đánh vang dội, một tiếng hự đầy đau đớn.
Tà Nam bị hai quyền bá đạo của Hoang Đường đấm bay thẳng lên tầng ozon, càng bay càng cao.
Hoang Đường nháy mắt biến mất tại chỗ rồi xuất hiện sau đầu Nhiễm Nam.
Hai tay gã bấu chặt lại ở giữa, nện xuống một đập trời giáng.
Dù có thần khí hỗ trợ làm áo giáp che chắn.
Tà Nam hai mắt vẫn nổ đom đóm.
Cơ thể Nhiễm Nam không thể kìm được rơi thẳng xuống lòng biển xanh nhanh như tia chớp trong giông bão.
Một cột sóng cao gần 100 mét xuất hiện rồi ập xuống tạo thành sóng thần ngắn ngủi.
Tà Nam chưa kịp định thần, Hoang Đường đã chặn trước đường rơi.
Chưa kịp chìm vào mặt đất dưới đáy biển.
Tà Nam lần nữa bị tên ngoài hành tinh như chơi bóng bàn một mình.
Cánh tay lực lưỡng của gã vung ra quất bay cơ thể Nhiễm Nam trở lại tầng ozon.
Quyết ý không tha, đà văng chưa hết Hoang Đường đã xuất hiện bên cạnh bồi thêm một đá cực mạnh.
Tà Nam lại tiếp tục thăng lên tầng trời cao hơn.
Cứ như vậy, Hoang Đường liên tục tấn công khiến cơ thể Nhiễm Nam bay về phía ngoài tầng khí quyển của Trái Đất.
Lần này thì mệt rồi, đã bay ra ngoài tầng khí quyển, bay vào không gian không trọng lực bao la.
Ánh mặt trời gay gắt chiếu thẳng vào người Nhiễm Nam.
Các loại tia bức xạ và sức nóng thay nhau tấn công làm làn da đen thui cũng phải nổi bọt li ti.
Hoang Đường xuyên qua lớp vỏ bảo vệ Trái Đất.
Bất chấp các tia phóng xạ của mặt trời.
Hai tay nắm lấy đầu Nhiễm Nam, đầu gối đưa lên lia lịa hôn thân mật vào bụng cậu ta.
Cái đai gai hắn đeo trước đó ở đầu gối khi biến hình đã vỡ toang nhưng không quan trọng, chỉ cần gối thịt gối xương của hắn thôi.
Tà Nam cũng cảm thấy ăn đòn no người rồi.
Lục phủ ngũ tạng đảo lộn, ói ra vài ngụm máu đỏ đen lớn.
Tà Nam cũng không chịu vừa.
Ma Lực bạo phát như lửa đổ thêm dầu, nó khuếch trương ra bao trọn Hoang Đường vào trong.
Hấp thu sức mạnh của hắn, ăn mòn hắn, suy yếu hắn.
Hai tay Tà Nam đấm liền tù tì xuống dưới đỡ từng cú lên gối trời giáng.
Hai chân thi thoảng cũng đạp lên, sút Hoang Đường bay hàng ngàn cây số trong môi trường không trọng lực, thoát khỏi Ma Lực bao trùm.
Hoang Đường đã điên cuồng rồi.
Bất chấp tất cả lại lao lên lần nữa, chui vào phạm vi của Ma Lực để cuồng chiến với Tà Nam.
Hai người tuy đã ra ngoài không gian nhưng vẫn trong phạm vi ảnh hưởng bởi từ trường tạo ra từ lực hấp dẫn của Trái Đất.
Trái Đất quay thì họ cũng di chuyển theo.
Hai người mặc dù đánh một cái là văng gần 10 ngàn mét nhưng thực tế chiếu thẳng xuống dưới thì hai người vẫn ở phạm vi của quốc gia Nhật Bản.
Giống như hai con ruồi đánh nhau trong chuyến xe buýt vậy, tuy có khác đôi chút nhưng đánh kiểu gì thì vẫn quanh quẩn ở trong một phần của xe buýt mà thôi.
101, 102…
Ma Hóa chưa kết thúc, Tà Nam vẫn liên tục gia tăng cấp bậc khi thời gian trôi qua.
Thế nhưng đây không phải chuyện tốt.
Đến bây giờ so với 5 phút duy trì tiêu chuẩn của Ma Hóa đã vượt qua gần gấp ba thời gian.
Nếu lâu thêm 1 hay 2 phút nữa, cơ thể này không chịu nổi sẽ phân rã chết không thể chết hơn.
Tà Nam không còn nhiều thời gian nữa.
Bây giờ không hạ được Hoang Đường đang điên cuồng này thì đường nào cũng sẽ chết.
Phải làm thế nào đây?
Ma Lực có tính hấp thụ và ăn mòn làm suy yếu địch nhân nhưng giống như Phá Cầu của Chân Tâm vậy, nó cần thời gian.
Hoang Đường liên tục tấn công khiến hai bên vừa tiếp xúc liền bay đi rời ra.
Ma Lực còn chưa kịp phát huy thì Nhiễm Nam đã bị đánh bay đi rồi.
Chưa kể Hoang Đường liên tục di chuyển, vừa chụp hắn vào Ma Lực thì hắn đã rời đi tống cho Tà Nam một quyền choáng váng khiến việc điều khiển Ma Lực gặp vấn đề.
Cũng giống như Mệnh Lực, Ma Lực rời người là phải có vật chứa trung gian.
Hoang Đường điên cuồng và nhanh nhẹn như vậy, bao lần bị Ma Lực trùm lên điều bị hắn thoát ngay sau đó.
Kết quả là Tà Nam trả đòn thì ít mà ăn đòn thì nhiều.
Hết bị đánh về phía ánh mặt trời thì bị đánh về phía mặt trăng.
Lăn qua lộn lại trong không gian trọng lực nhẹ vô số vòng.
Lục phủ ngũ tạng đã rách nứt, chảy máu trong không ít rồi.
Ảo Y bên ngoài đã dính đầy máu tươi.
Nó cũng sắp chịu hết nổi, sắp biến về dạng nguyên mẫu.
Sở dĩ giờ này còn chưa bị sao chính là nhờ Nhiễm Nam biến một cái thần khí thành áo giáp phụ trùm ở phía ngoài cơ thể.
Thần khí còn lại hóa thành 2 cái bao tay gai góc nối nhau bằng sợi dây mỏng để chiến đấu.
Không có áo giáp phụ đó khéo Tà Nam đã bị đụt thủng lỗ chỗ từ lâu.
“Đáng ghét.
Mặt trời thật chói mắt.
Mi cũng hùa theo kẻ địch chơi ta hay sao? Mặt trời...” Tà Nam suy nghĩ.
‘Mặt trời có sức tàn phá vô cùng khủng khiếp.
Nếu đẩy kẻ địch vào đó thì chắc chắn sẽ chết.
Nhưng khoảng cách lại quá xa, mình không thể duy trì Ma Hóa thêm mấy giờ để đẩy hắn vào đó được.
Phải làm thế nào đây? Chưa kể nếu mình đẩy hắn vào đó thì bản thân mình cũng nằm trong tầm nguy hiểm của mặt trời rồi.
Tên quái này dù có điên thì cũng còn bản năng với nguy hiểm, chỉ cần mặc kệ mình chạy đi thì mình cũng chẳng có cách nào buộc hắn chui vào mặt trời cả.
Làm sao bây giờ?’
“Sao thế Tà Nam, chửi ta ngu, ngươi cho rằng mình thông minh lắm mà sao giờ chỉ có nước chịu đòn thế.
Mượn cơ thể ta thì cũng đừng làm hỏng chứ.
Người để cho con quái kia đánh nó bị nội thương trầm trọng rồi kìa”
“Mi im đi, không giúp gì được thì đừng lải nhải”
“Do ngươi ngu thôi.
Câu trả lời rành rành trước mắt mà không thấy”
“Mi… Câu trả lời thế nào?”
“Ngươi muốn ép tên quái kia về phía mặt trời để hắn bị thiêu chết nhưng quãng đường từ đây đến đó lại quá xa.
Bất cứ lúc nào hắn cũng có thể tránh thoát khỏi nguy hiểm của mặt trời.
Ngoài ra vì cảm nhận được khí tức của ngươi nên muốn dụ hắn đi mà ngươi không đi trước thì vô phương làm được.
Nếu dẫn đầu lao vào mặt trời trước thì lại thành chết chung Hơn nữa cơ thể của ta chỉ hơn một phút nữa là hết chịu nổi Ma Hóa vì thời gian đã quá dài.
Đúng không?”
“Đúng.
Mi có cách giải quyết sao?”
“Ta là ai.
Ta là Nhiễm Nam chân chính.
Cái tên này là thương hiệu khiến mọi kẻ địch đều há hốc mồm trong quá khứ lẫn tương lai đó.
Ha ha ha.
Đã không ép tên quái vật đó về phía mặt trời được thì khiến hắn tự nguyện chui vào đó như thêu thân lao vào lửa không được sao?”
“...”
“Còn vấn đề đánh lạc hướng, tránh hắn ta cảm nhận được khí tức của chúng ta rồi quay đầu đuổi trở về cũng đơn giản thôi.
Khi ngươi bị Hoang Đường nắm đầu.
Ta đã quan sát xung quanh rồi.
Ngươi chỉ lo xúc tiến Ma Hóa mà chẳng để ý gì cả.
Lão già dịch Quách Phong liên tục được cứu mạng chính là nhờ dị năng của đại tá Khá.
Dị năng này có khả năng dịch chuyển người hoặc vật, kể cả năng lượng, chiêu thức đi nơi khác.
Nhờ ông ta là được rồi.
Dịch chuyển gã quái vật ra xa thật xa thì hắn cũng hết cách ‘ngửi được mùi’ của chúng ta”
“Hừ.
Ta không bận tâm xung quanh những cũng biết rõ ràng dị năng đó chỉ dịch chuyển được lão Quách Phong trong vòng 4 đến 5 cây số.
Khoảng cách như vậy mà khiến cho tên quái vật không cảm nhận được khí tức của chúng ta nữa hay sao chứ? Đáng tiếc.
Có một số Pháp chuyên về việc che dấu khí tức nhưng lại chưa đủ cấp độ để sử dụng.
Nếu không thì...”
“Hừ, chính mình ngu lại đi nói người khác ngu.
Khoảng cách 4 đến 5 cây số đó dễ giải quyết thôi.
Trước tiên làm như ta nói đã.
Lấy Xuyên Giới Liên ra, liên lạc với Lý Nhượng đi”
“Hừ...” Tà Nam hừ lạnh một tiếng biểu thị sự bất phục.
Thế nhưng hắn cũng không nghĩ ra được cách nào khác nên đành làm theo lời Nhiễm Nam.
Từ khi trước vụ nổ bom hạch nhân mini hàng loạt.
Bao Tay Trữ Vật vốn đã được cất vào Mệnh Tâm.
Bởi vì trong đó chứa thứ vô cùng quan trọng là bom nhiệt hạch nên khi bị Chân Tâm chặn lại không thể trốn vào Thời Không Giới Nhiễm Nam liền cất nó vào Mệnh Tâm để bảo đảm an toàn.
Sau đó bom nổ, phần lưng Nhiễm Nam bị hủy trước tiên.
Sức nổ trước khi chạm đến Mệnh Tâm ở ngực thì Ý Thể đã được hấp thụ để khôi phục cơ thể liên tục chống lại sức nổ.
Vì vậy Mệnh Tâm an toàn và Bao Tay Trữ Vật vẫn nguyên vẹn.
Bây giờ một mặt Tà Nam chịu đòn cố thủ, một mặt lấy Xuyên GIới Liên từ Bao Tay Trữ Vật ra.
Gọi một cuộc cho Lục Hồng Huấn bảo Lý Nhượng nghe máy.
Trở lại địa cầu.
Lý Nhượng trả Xuyên Giới Liên cho Huấn xong thì liền lấy điện thoại bảo mật chuyên dụng của mình ra, gọi một cuốc.
“Alo.
Lý Nhượng.
Con còn dám gọi cho ta sao? Dám thông đồng người ngoài, còn dẫn chắt gái cưng của ta tham gia nữa.
Con định phản bội Quách Gia sao?”
“Phi… Ông đừng lấy cái giọng đó nói với tôi.
Phản bội Quách Gia? Ta muốn gia nhập Quách Gia các người sao? Là các người ép ta gia nhập mà thôi, ép ta lấy Quách Tuân mà thôi.
Không nói chuyện này với ông nữa.
Nhiễm Nam gửi cho ông một câu cũng nhờ ông chuyển một lời với đại tá Khá.
Ông ta lúc nãy đã xuất hiện cứu mạng ông nhiều lần, tìm ông ta chuyển lời đi”
“Lời Nhiễm Nam gửi cho ông và đại tá Khá là...” Tín hiệu hơi nhễu nhưng lời Tà Nam cần chuyển cũng đã chuyển trọn vẹn.
Lý Nhượng thở phào một hơi.
Hy vọng Nhiễm Nam thành công giải quyết con quái vật kia.
Sau này cô còn phải dựa vào cậu nhóc và nhóm của cậu để bảo kê cho mẹ con cô nữa.
“Con dám ra lệnh...”
Cụp.
Lý Nhượng ngắt ngang cuộc gọi sau khi đã truyền lời.
Lòng cô thầm nghĩ ‘cho ông tức sặc máu chơi.
Ha ha ha’.
Tà Nam lại ăn một đòn liên hoàn gối nữa của Hoang Đường.
Thương tật chồng thương tật.
Ma Lực trị thương rất thần kỳ và nhanh chóng nhưng tốc độ bị thương còn nhanh hơn.
Lại một búng máu ói ra, ngũ tạng bên trong bầm dập thêm một lần.
Tên Hoang Đường sau khi biến thân trang bị không vừa khít liền nổ nát, bây giờ dùng tay chân đánh nhau nên cũng khó mà gây vết ngoại thương hở da hở thịt.
Toàn bộ sát thương đều theo kiểu va đập là chính nên Tà Nam yếu hơn một bậc vẫn còn cầm cự được.
Xuyên Giới Liên đã thu vào Bao Tay Trữ Vật và bao tay cũng trở lại Mệnh Tâm.
“Đến lúc rồi đó Tà Nam” Nhiễm Nam ở bên trong linh hồn lên tiếng nhắc nhở.
“Được.
Cho con quái vật này thấy sức mạnh của ta là như thế nào”.
Quách Phong sao khi nghe lời nhắn từ Lý Nhượng.
Lão và đại tá Khá liền quay sang nhìn nhau giây lát.
Hội ý rất nhanh.
Đại tá Khá dĩ nhiên không muốn bỏ mặc sống chết của Nhiễm Nam.
Còn lão Quách Phong, chuyện lần này là lão muốn hợp tác với Nhiễm Nam, muốn lấy công pháp chuyên dành cho quân đội của cậu ta.
Nếu để thằng nhóc này chết rồi thì lão đi đâu lấy công pháp đây.
Không có công pháp để lập quân đội, lần tới di tích “out planet” mở ra phe của ông ta sẽ thiệt thòi rất nhiều.
Mấy ngày trước di tích xảy ra chuyện đã rút ngắn thời gian mở cửa rất nhiều.
Lão đang rất gấp rồi.
Tuyệt đối không thể để Nhiễm Nam gặp chuyện được.
Hai người lập tức kích thích linh lực và dị năng.
Thân thể cả hai lập tực hướng thẳng ra ngoài Trái Đất bay đi.
Cả hai vốn đang ở trong tầng thấp của tầng ozon nên bay ra ngoài không gian bao la của Vũ Trụ rất nhanh.
Linh lực của Quách Phong bị lão biến thành một quả cầu chứa đầy khí oxy.
Lúc còn ở tầng ozon tuy oxy rất ít nhưng lão vẫn thở được.
Ra tới ngoài này rồi thì phải dựa vào lượng oxy đem theo này thôi.
Đại tá Khá không được như lão Quách Phong.
Ông phải dùng năng lượng dị năng để bế khí khiến cho việc sử dụng oxy trong người giảm lại tối đa kéo dài thời gian một hơi thở có thể duy trì.
Nếu hết hơi thì đành xin chút oxy từ lão Quách Phong vậy.
Hai người xoay một vòng tìm kiếm.
Kia rồi.
Chếch về mé phải phía trên đầu cách gần ngàn cây số theo chiều thẳng.
Tà Nam và Hoang Đường đang bay đến đây với tốc độ như ánh sáng.
Chính là Tà Nam vẫn luôn phóng thích hồn lực ra quan sát khắp nơi.
Chỉ cần hai người lên đến đây thì tên này sẽ điều khiển cơ thể Nhiễm Nam bay tới.
Cả hai người lớn tuổi này rất ngạc nhiên.
Làm sao mà Nhiễm Nam với con quái vật kia điều không cần khí oxy để duy trì sự sống nhỉ? Con quái vật thì không nói đi.
Còn Nhiễm Nam hắn đã làm cách nào?
Sinh vật sống ở Trái Đất đa phần điều thở bằng oxy, dùng nó để tạo phản ứng oxy hóa - khử và giải phóng nhiệt trong tập hợp các phản ứng và trao đổi chất gọi chung là hô hấp tế bào.
Mệnh Tu là loại tu luyện phải thông suốt từng tế bào một của toàn thân cho nên Tà Nam rất dễ dàng dùng Mệnh Lực thay thế oxy làm chất xúc tác buộc các tế bào phải trao đổi chất mà chẳng cần đến quá trình hô hấp tế bào hay oxy hóa - khử gì cả.
Như vậy Tà Nam đã có thể thoải mái chiến đấu trong không gian chân không bao la ngoài Trái Đất rồi.
Đến cả tác hại của tia xạ từ mặt trời cũng không thèm để ý.
Quách Phong và đại tá Khá thì khác, cả hai điều phải nhờ một lớp phòng vệ linh lực của lão Quách Phong mới mong yên thân.
Hoang Đường vốn có tốc độ nhanh hơn Tà Nam nhưng bị hắn vài lần chơi đểu khiến cho chậm lại bằng cách dùng Bao Tay Trữ Vật chiếu ánh sáng cường độ mạnh vào mắt.
Chiếc bao tay này ngoài các chức năng trữ đồ và năng lượng thì còn có thể chiếu sáng nữa.
Khi xưa Nhiễm Nam từng sử dụng vài lần.
Sau trận đấu với con quái bướm mà Chân Tâm triệu hồi cũng đã sử dụng một lần.
Ban đầu vốn việc chiếu sáng này chỉ chiếu ra ánh sáng nhu hòa mà thôi.
Nhưng Nhiễm Nam lại truyền năng lượng Ma Lực quá nhiều và mạnh nên nó rọi ra luồng sáng như một mặt trời thu nhỏ vậy.
Cả một vùng gần 10 ngàn mét bị rọi cho trắng tinh.
Như đã nói, Ma Hóa không chỉ tăng cấp mệnh lực, nó còn thăng cấp cả linh hồn.
Đây cũng là một phần nguyên do khiến cho tuổi thọ bị tiêu hao đến 7 phần khi mà cả linh hồn lẫn thể xác điều vượt qua Giới Tầng một cách cường bạo cưỡng ép.
Linh Hồn tăng lên kéo theo khoảng cách mà Hồn Ước có thể cảm nhận được.
Và khoảng cách này cũng đúng là khoảng cách mà Hồn Tu có thể phóng thích hồn lực ra ngoài để dò xét sự vật sự việc.
Hơn nữa vượt qua Giới Tầng đạt được thuộc tính phụ thêm càng khiến cho khoảng cách này mở rộng lên mấy lần.
Quách Phong và đại tá Khá chỉ cách Tà Nam có 1000 cây số chứ mà cách 200 ngàn cây số thì Tà Nam vẫn có thể nhanh chóng quét hình thấy được.
Hai bên gặp mặt.
Tà Nam vừa tới chỗ hai người liền quay sang hét lớn thu hút chú ý của Hoang Đường rồi thi triển tuyệt chiêu.
Chớp mắt một cái Hoang Đường bỗng nhiên dừng lại giữa chừng không.
Ánh mắt trắng dã của hắn dường như thể hiện sự lưỡng lự khó hiểu.
Tên này hết quay đầu sang trái lại quay sang phải rồi quay về phía Tà Nam như thể đang phân vân chuyện gì.
Tạm không nói đến hắn.
Tà Nam không hề khách sáo giật lấy Công Giới Tùy Tâm Kính mà lão Quách Phong vừa mới lấy ra.
Món linh khí này khi xưa lão dùng để đấu với ba vị Đại Quốc Vệ, Nhiễm Nam đã từng thấy qua.
Tà Nam dĩ nhiên thông qua tri thức Nhiễm Nam nên cũng