Chúa nói: thời gian quay ngược.
“Aaaaaaaaaa” Tiếng hét này không phải là Meow Meow hay Quách Thị Hoa hay Nguyệt Dạ hét.
Sau khi bom C4 nổ các nàng vẫn bình yên không sứt mẻ miếng nào.
Trái lại, kẻ hét đầy đau đớn lại là mỹ nhân Tà Nam.
Bom C4 nổ.
Kẻ hứng trọn là hắn.
Tuy bản thân rất mạnh nhưng mà khi nổ toàn bộ phòng ngự bị dẹp sạch.
Ảo Y cũng bị trở về nguyên dạng nhưng không phải là do bom nổ mà bị.
Thân thể trần như nhộng không chút mệnh lực.
Với tình thế đó, cơ thể không quá mạnh.
Kết quả sức phá hủy làm cho mặt ngoài cơ thể be bét.
May mà bản thân đã được Mệnh Lực hun đúc bao lâu nay nên vẫn mạnh hơn người thường rất nhiều.
Chỉ mất một lớp thịt, máu văng tứ tung chứ không chết liền được.
“Nhiễm Nam.
Mi giỏi, rất giỏi đó” Tà Nam nghiến răng nghiến lợi, nằm co ro trên sàn nhà tầng 9, xung quanh toàn là gạch đá.
Hắn muốn giãy dụa đứng dậy cũng không làm nổi.
Ba nàng kia tuy không bị thương nhưng cũng không còn ở trên mặt đất nữa.
Cả ba đã được thần khí Khí Bảy Màu đở lấy, ngồi lơ lửng trên không nhìn Tà Nam quằn quại bên dưới.
“Tà Nam.
Ngươi dám đụng tới bất kỳ người thân nào của ta.
Thì ta với ngươi cùng chết” Tiếng hét của Nhiễm Nam vang vọng trong không gian Hồn Tâm.
Linh hồn của Tà Nam liên tục nhỏ lại rồi phình ra, lại nhỏ lại rồi phình ra, tựa hồ như đang dồn nén để tự bạo vậy.
“Đừng tưởng ngươi đọc được ý nghĩ của ta thì có thể cản được ta” Nhiễm Nam tiếp tục hét.
“Dừng tay.
Ta không giết bọn nó nữa.
Mau dừng tay.
Ta không muốn chết chung với mi.
Ta còn phải đi cứu Ni” Tà Nam thấy không ngăn được xu thế bạo hưởng của Nhiễm Nam trong linh hồn, hắn đành xuống nước.
‘Thật khốn kiếp.
Không ngờ tên Nhiễm Nam này trong lúc nguy cấp lại thông minh ra, nghĩ được phương cách để tự bạo linh hồn.
Lớp hồn của ta lại ở phía ngoài nên không thể cản được hắn ở phía trong.’
Trong nháy mắt vừa rồi.
Nhiễm Nam không có cách gì dừng lại hành động của Tà Nam.
Cậu ta chỉ có thể mở to mắt nhìn từng quả C4 bị Tà Nam nhét lên người ba nàng Meow Meow.
Mặc cho cậu ta hò hét thế nào Tà Nam cũng làm như không nghe thấy.
Bí quá hóa liều, cậu chàng liền nghĩ đến việc chết chung với Tà Nam trước khi hắn làm hại mấy cô ấy.
Chỉ là làm sao để chết chung đây? Cơ thể do Tà Nam nắm quyền điều khiển.
Cậu ta không còn cách nào đổi vị trí được.
Nếu linh hồn mình chết đi thì sao? Tà Nam nhất định chết theo vì cơ bản cả hai ở cùng một khối thể linh hồn.
Một nhân cách ở ngoài một nhân cách ở trong mà thôi.
Nếu một trong hai chết chẳng khác nào linh hồn đột nhiên tan biến một nửa, hậu quả dây chuyền sẽ kéo nữa còn lại tan biến theo.
Linh hồn lại làm sao tự nhiên mà chết được chứ? Muốn nó chết phải hủy hoại nó.
Nhiễm Nam lại không rành về linh hồn, cậu chỉ tu theo công pháp có sẵn mà thôi chứ không đi sâu nghiên cứu tính chất, cách hoạt động các loại.
Cho nên muốn tự tổn thương linh hồn mình cậu ta không biết cách nào có thể đủ mạnh để chết.
Nhìn thấy Tà Nam chuẩn bị cho nổ bom.
Nhiễm Nam vô cùng gấp gáp.
Lại nghe Tà Nam cười to khinh thường “Ha ha ha.
Nhiễm Nam.
Mi xem ta giết chúng nó đây.
Từ nay chỉ có Ni là ở cạnh ta.
Không ai có thể liên lụy đến nàng nữa.
Mi muốn tự sát kéo ta theo sao? Mi chẳng có cách nào cả.
Đến cả linh động vận dụng Hồn Lực cơ bản ngươi cũng không biết biến hóa, chỉ biết làm theo sách vở có sẵn mà thôi.
Ha ha ha”
Nhiễm Nam đột nhiên sáng trí lên.
Linh động vận dụng Hồn Lực của linh hồn ư? Cậu chàng liền nhớ lại cảm giác, cách thức khi cậu sử dụng Hồn Ước.
Cái cảm giác phân tách, điều động từng tia hồn lực nhỏ nhoi đó.
Nếu mình có thể tách linh hồn thành muôn vạn mảnh thì sao? Khi đó mình có chết không? Không, nhất định sẽ không chết.
Khi tạo Ý Thể cũng có phân tách linh hồn.
Phần bị tách ra vẫn sống chứ nào có chết, nó chỉ yếu đi và làm được vài hoạt động cơ bản thôi.
Tách ra không chết.
Vậy tụ lại thì sao?
Theo thường thức, nếu như một sinh vật vốn to như trái banh mà bóp nó lại thành trái chanh.
Nó chắc chắn chết.
Nhiễm Nam vừa định thực hiện thử, dùng thủ pháp tách linh hồn khi tạo Ý Thể để tách bản thân thành ngàn mảnh sao đó kéo chặt chúng lại thành nhỏ nhất có thể.
Như vậy hẳn là mình sẽ chết.
Thế nhưng cậu ta dừng tay lại trong nháy mắt.
Linh hồn không phải dạng vật chất thông thường.
Dồn nén nó lại không giống dồn nén máu thịt cơ thể.
Cơ thể bị dồn nén, mọi chức năng không thông nên mới chết.
Nhưng linh hồn thì không.
Nó không có cơ quan nội tạng hay các cơ quan sống.
Dồn nén lại chỉ khiến nó đậm đặc chứ không chết được.
Nhiễm Nam trí não đã mở rộng.
Rất nhanh cậu ta liền nghĩ ra cách để linh hồn mình chết đi.
Tách ra cũng không chết, dồn lại cũng không chết.
Vậy nếu dồn lại cực độ rồi tách ra thật nhanh tạo hiện tượng bùng nổ thì sao? Với sức nổ lớn sẽ có thể phá vỡ mối liên kết giữa từng tia linh hồn.
Mối liên kết mất đi không phải đồng nghĩa linh hồn không hoạt động được sao.
Như vậy là chết chứ gì nữa? Linh hồn nổ vỡ rời ra không tự tụ lại thì sẽ nhanh chóng mất ý thức và chết, đó là chắc chắn.
Giống như trong thí nghiệm người ta cho nổ hạt nhân nguyên tử vậy (tg: đang chém gió, các đg đừng mong đúng 100% trong đời thực :D ).
Trước tiên tập hợp một lượng nguyên tử tới hạn của thứ vật liệu có khả năng phân rã nhất định.
Sau đó cho các tập hợp này bắn phá vào nhau gây nên hiện tượng siêu tới hạn, tạo thành phản ứng dây chuyền và gia tăng theo tốc độ hàm mũ.
Phản ứng này sẽ tạo ra một khối năng lượng khổng lồ được giải thoát hình thành một vụ nổ có sức công phá cực mạnh.
Có thể hình dung quá trình giống như là một vùng có hàng triệu quả núi cạnh nhau.
Bắn quả núi này qua quả núi kia.
Hai núi chạm nhau không chỉ không hủy diệt tại chỗ mà nó còn đẩy nhau bay đi va chạm các quả núi khác.
Hàng triệu quả bay qua bay lại chạm nhau với tốc độ ánh sáng.
Cuối cùng khi các quả núi hết chịu nổi buộc phải vỡ toang.
Hàng triệu quả núi nổ tung cùng lúc dồn lại sẽ thành một kết quả là giải phóng ra sức sát thương vô cùng khổng lồ.
Từng tảng đá nhọn bay ra bắn phá bốn phía mở rộng phạm vi sát thương.
Giống như vậy.
Nhiễm Nam gom hay là tụ hồn lực của mình lại cho đậm đặc, tạo thành từng viên hồn lực tới một giới hạn nhất định.
Hàng triệu tỷ viên hồn lực nhỏ li ti như vậy với sự cố ý bắt đầu va chạm lẫn nhau, tốc độ va chạm ngày càng nhanh.
Không chỉ như vậy.
Nhiễm Nam còn đè nén không gian mà chúng có thể di chuyển khiến cho linh hồn bên ngoài lúc nhỏ lúc to.
Nhỏ là vì bị nén lại, to là vì Nhiễm Nam không nắm chắc điều khiển nên bị các viên hồn lực nói trên va chạm phình từ trong ra.
Phần hồn đại diện nhân cách Nhiễm Nam nằm bên trong, Tà Nam nằm bên ngoài.
Cậu ta lúc nhỏ lúc to khiến cho Tà Nam cũng to to nhỏ nhỏ theo.
Đáng tiếc Nhiễm Nam không thể một kích là nổ như bom hạt nhân được vì vậy tạo cơ hội cho Tà Nam bấm nút nổ bom C4.
Nhưng cũng may mắn là vì Nhiễm Nam biến hóa linh hồn cực đoan ảnh hưởng tới phần hồn bên ngoài.
Các viên hồn lực không chỉ va chạm lung tung ở bên trong mà khi nó làm cho Nhiễm Nam phình ra cũng đánh cho phần hồn Tà Nam rung động.
Trong những tích tắc đó.
Nhiễm Nam có thể giành lấy quyền điều khiển cơ thể phần nào.
Ngay lập tức cậu ta điều khiển thần khí hóa hình móc hết bom C4 ra và hóa giáp che chắn cho Meow Meow, Quách Thị Hoa và Nguyệt Dạ.
Bom nổ.
Tà Nam bị mất quyền điều khiển cơ thể và Mệnh Lực.
Nhiễm Nam không nghĩ tới tự vệ, còn cố ý giải trừ Ảo Y cốt là để cơ thể xinh đẹp bên ngoài nổ be bét mặt trước, rơi xuống tầng 9 tòa nhà sau khi tầng thượng bị nổ tan.
Như vậy cái đau bên ngoài có thể tạm thời khiến Tà Nam khó bề hành động gì khác ngay được.
Trong rủi có may mà trong may có rủi.
Nhiễm Nam không thể một kích là nổ tung linh hồn giống như bom hạt nhân cũng bởi do nó có tính chất vật lý khác biệt, không dễ vỡ tan như vật chất, không tạo nên tình huống còn không thể cứu vãn.
Nếu không thì lúc này Tà Nam và Nhiễm Nam điều chết rồi.
Nhiễm Nam thấy Tà Nam biết sợ, cậu ta cũng muốn dừng tay nhưng khổ nổi một khi đã khởi động, muốn tắt quả là khó.
Các viên cầu linh hồn đang va chạm với tốc độ chóng mặt, muốn chúng dừng đột ngột là không thể.
Nhiễm Nam chỉ có thể chậm rãi từng từng viên từ ngoài vào trong mà thôi.
Tranh thủ chưa dừng ngay quá trình tự bạo được.
Nhiễm Nam hăm dọa Tà Nam “Muốn ta dừng lại cũng được.
Nhưng mi phải hứa với ta ba chuyện”
“Chuyện gì?” Tà Nam buồn bực hỏi.
“Thứ nhất, không được làm hại người thân, bạn bè của ta”
“Được, được.”
“Thứ hai, Ngươi phải bảo vệ họ khi họ gặp nguy.
Nếu không tới lúc đó ta thà chết cũng sẽ kéo ngươi chết theo cùng họ”
“Mi… Hừ, được, nhưng nếu nguy hiểm tới mức ta cũng không chống nổi thì chúng tự nghe theo mệnh trời đi”
“Hừ.
Thứ ba, ta muốn có ngày phép…”
---[0]---
Dân số thế giới thời gian này đang ở vào khoảng 5,5 tỷ người.
Một con số rất lớn nhưng số người biến dị chiếm không đến 0,2 phần trăm trong đó.
Học viện X-Gen từng làm thống kê, tất cả tội phạm dị nhân, dị cảnh, các lực lượng dị nhân khác.
Chỉ tính đến bề nổi thì tổng số dị nhân chỉ vào khoảng ba đến bốn triệu mà thôi.
Ước đoán thêm vào những dị nhân chưa bị phát hiện, dị nhân từ phòng thí nghiệm, dị nhân lẩn trốn vâng vâng thì cũng không đến 5 triệu dị nhân.
Có thể nói nếu dựa vào tổng số dân toàn cầu, dị nhân rất hiếm và ít.
Nhưng nếu mở rộng ra và tính trên từng lãnh thổ các quốc gia.
Không tính đến tu tiên giả, lực lượng nhân loại dị thường chia đều ít nhất mỗi nước cũng có hơn 30 ngàn cá thể.
Dĩ nhiên đó chỉ là tính toán chia đều lý tưởng.
Không phải đất nước nào cũng có số lượng dị nhân nhiều như vậy, cũng không phải quốc gia nào có số lượng dị nhân chỉ bấy nhiêu.
Lấy một ví dụ như Ấn Độ và Trung Quốc.
Dân số của hai nước này là trên một tỷ người, vì vậy số dị nhân là người Ấn và người Trung lớn hơn con số 30.000 rất nhiều.
Việt Nam dân số chưa đến 70 triệu người, lượng dị nhân có trong danh sách của Cục Phòng Vệ chỉ chưa đến 10 ngàn người.
Số lượng dị nhân nhiều là thế nhưng từ trước tới nay tuyệt nhiên chưa hề xuất hiện cái gọi là Captain America, Super Man hay Spider Man vâng vâng như trong phim anh hùng Mỹ.
Vậy nguyên nhân là vì sao?
Nguyên nhân đầu tiên chính là thái độ của thường nhân với dị nhân.
Thường nhân sẽ luôn cảm thấy nghi ngại hoặc thậm chí là sợ hãi nếu phát hiện ra ở gần mình có một kẻ siêu nhiên mà bản thân họ không có sức gì chống trả được.
Cho dù dị nhân đó có lương thiện đi nữa thì thường nhân cũng sẽ có đề phòng, xa lánh.
Trong một trăm người chắc chỉ có được một hai người là cảm thấy tốt mà thôi.
Hơn 90 phần trăm còn lại sẽ bài xích dị nhân.
Do vậy, đa số người khi phát hiện bản thân có siêu năng lực, họ sẽ dấu diếm là lựa chọn hàng đầu.
Điều này khiến cho việc nghĩ đến làm siêu anh hùng diệt gian trừ bạo bị dập tắt vào thuở ban đầu ấy.
Nguyên nhân thứ hai là thái độ của dị nhân với thường nhân.
Thường nhân đa phần sẽ bài xích dị nhân giống như người khỏe mạnh bài xích người bị dịch bệnh vậy, ghê tởm không muốn tiếp xúc.
Vậy thì về phía dị nhân thì sao? Một người bình thường bỗng nhiên có siêu năng lực.
Không cần thống kê, trên 70 phần trăm là sẽ lựa chọn lợi dụng nó cho lợi ích cá nhân.
Từ từ phát triển sẽ trở thành tội phạm di nhân.
Số còn lại có thể gia nhập dị cảnh bằng nhiều tình tiết máu chó hoặc sẽ vì chính nghĩa mà âm thầm làm hiệp sĩ giống như vợ chồng Hỗn Thiến Tà Tổ và Pí Pí Vô Dang khi xưa giúp Nhiễm Nam và Meow Meow trốn khỏi đảo Ẩn Viện vậy.
Những dị nhân có có siêu năng lực từ nhỏ nhất định sẽ chịu tổn thương từ bạn bè xa lánh hoặc bắt nạt hoặc sợ hãi.
Những con người này có tỉ lệ rất cao sẽ thành tội phạm dị nhân.
Tóm lại dù con đường nào thì thái độ của dị nhân chắc chắn sẽ dù ít hay nhiều có cảm giác mình thượng đẳng hơn thường nhân.
Điều này khiến dị nhân tách biệt không muốn chung đụng với thường nhân.
Biểu hiện rõ ràng nhất chính là đạo luật che dấu hiện tượng siêu nhiên mà toàn thế giới đã ký kết trong tổ chức Liên Hiệp Dị Nhân Địa Cầu, một tổ chức Liên Hiệp Quốc dành cho dị nhân.
Đạo luật này nêu ra phương án giữ gìn trật tự xã hội khi có hiện tượng siêu nhiên xảy ra làm xáo trộn.
Trong đó, bất kỳ quốc gia nào có tồn tại dị nhân bao gồm cả người tu luyện, một khi phát hiện hành vi thể hiện siêu năng lực và bại lộ với số đông dân chúng phổ thông, có bằng chứng chứng minh tồn tại.
Dị cảnh của quốc gia đó hoặc là trợ giúp bắt buộc từ Interpol phải tiến hành thôi miên người chứng kiến, xóa trí nhớ liên quan, tiêu hủy bằng chứng nhằm mục tiêu bảo đảm cân bằng cảm xúc của dân thường, không để tin đồn lan rộng gây bất ổn trong suy nghĩ và hành vi của dân chúng thế giới, tránh tạo thành bạo động không cần thiết.
Đạo luật này nghe qua thì là bảo vệ không để xã hội vì tin đồn mà chấn động nhưng thực ra chính là muốn mờ mịt hóa dân chúng để dễ cai quản mà thôi.
Dị nhân là một lực lượng có sức chiến đấu và giá trị phi thường.
Nếu để lẫn lộn với dân thường sẽ khiến chính phủ các nước khó bề quản lý cũng như sử dụng vào những mục đích khó nói bao gồm cả tốt và xấu.
Vì vậy cần phải tách biệt hai bên với nhau ra.
Một người thường có kinh nghiệm và kiến thức khi gặp phải dị nhân sẽ tốt hơn là không biết gì.
Đạo luật này hoàn toàn xóa bỏ khả năng phòng vệ của người thường nếu bị dị nhân cố tình làm hại.
Nhờ thế mà giới dị nhân luôn luôn không xem trọng thường nhân.
Ra tay chiến đấu dù là tốt hay xấu cũng không đặt tính mạng dân thường lên hàng đầu.
Phe ác thì không cần nói, còn phe thiện sẽ có vô số lý do để lấp liếm như đang tiêu diệt tội phạm, chiến đấu sống chết trong gang tấc sao còn có thể lo tránh né những con người yếu đuối đó được? Cuối cùng người ta cũng bị thôi miên xóa trí nhớ thôi.
Hai loại thái độ trên tạo ra khoảng cách không thể lấp đầy.
Nếu bất cứ dị nhân nào đứng ra làm siêu anh hùng điều chỉ có hai kết cục.
Một là bị chính phủ bắt về nghiên cứu, sử dụng như công cụ.
Hai chính là trốn chui trốn nhủi, có xuất hiện làm việc thiện cứu người thì cũng chỉ trở thành những tin đồn không đáng tin tràn lan trên mạng.
Ở đây cũng phải nhắc tới tác dụng của các gia tộc tu tiên khi toàn bộ bọn họ điều ẩn sau chính phủ, hỗ trợ chính phủ.
Nếu không có họ.
Một số dị nhân quá mạnh mẽ có khỉ đã bất chấp làm loạn khiến cho có muốn cũng không che dấu được với dân thường.
Nhưng có những gia tộc tu tiên thì khác, dị nhân mạnh nhất cũng không dám chống đối một gia tộc tu tiên.
Không muốn bị những gia tộc này tiêu diệt thì biết điều tuân thủ luật lệ, có muốn làm ác cũng phải lén lút mà làm.
Thử nghĩ xem, một khi siêu anh hùng hoặc siêu tội phạm hoành hành trước mắt người thường sẽ có những hậu quả kinh khủng thế nào.
Con người sống ở