Thung lũng tập luyện.
Lần tập luyện thứ hai.
“Chị Meow Meow.
Chị là phó nhóm.
Chị phụ trách tập luyện cho họ.
Em sẽ quan sát từ đằng kia.
Em cũng phải tập luyện vài chiêu đây” Mặt Nhiễm Nam vẫn còn phơn phớt đỏ, u oán nhìn Meow Meow rồi lên tiếng.
Bản thân có chút chột dạ nên Meow Meow cũng không phản đối, gật đầu đồng ý.
Niệm, Hoa, Dạ điều dùng ánh mắt săm soi nhìn sang càng khiến Meow Meow không dám kỳ kèo gì với Nhiễm Nam.
Kế hoạch tập luyện đã lên từ trước.
Đầu tiên là tập luyện sự phối hợp điều khiển hai loại dây leo tàng hình và hữu hình của Niệm và Meow Meow với nhau.
Làm sao cho cả hai loại này kết hợp với nhau mà không rối, không tự quấn lấy nhau.
Khi trên chiến trường đây sẽ là thủ đoạn quấy rối địch nhân mạnh nhất của nhóm.
Mục tiêu tiếp theo là phối hợp giữa Nguyệt Dạ và Quách Thị Hoa.
Hoa sẽ là chủ lực bề ngoài cho nên cô sẽ là người tấn công trực diện khi có trận chiến.
Nguyệt Dạ phải làm là phối hợp trợ giúp, vừa giúp Hoa tăng mạnh chiến lực mà vừa bảo vệ Hoa.
Kết quả Nguyệt Dạ phải thành thục vận dụng các loại lá bài của mình phối hợp với tốc độ tấn công của Hoa.
Ngoài ra Meow Meow là chủ lực trong tối của nhóm.
Sức sát thương tối đa của cô không kém gì Hoa cho nên sẽ là đòn sát thủ bất ngờ.
Không những cô phải phối hợp ăn ý với Niệm đi quấy rối địch nhân mà còn phải sẵn sàng ra tay đánh lén bất cứ lúc nào khi Hoa và Dạ đã thu hút hết lực chú ý của địch nhân.
Trong nhóm, Nhiễm Nam phụ trách bảo vệ cho cả nhóm.
Dựa vào tốc độ khủng khiếp của hắn để làm bia đỡ đạn cho cả bốn nàng Hoa, Niệm, Meow Meow, Dạ.
Việc này chủ yếu dựa vào khả năng nhìn trộm xuyên không gian và nhất tâm đa dụng là chính nên cũng không cần luyện tập gì nhiều.
Cho nên lúc này Nhiễm Nam không cần tham gia vào.
Cậu ta đi tới một bên luyện tập một mình.
Mục tiêu chính là mấy kỹ thuật mà Tà đã sử dụng ở trận chiến đảo hoang Nhật Bản ngày đó.
Kỹ thuật đầu tiên: Chính là kỹ thuật điều khiển ma lực vi mô khi trước mà Tà Nam từng sử dụng.
Tà Nam lúc đó không chỉ sử dụng ma lực để chiến đấu mà khi vừa mới bật Ma Hóa lên từng chia ma lực ra thành rất nhiều vòi xúc tu như cánh tay kéo dài.
Điều khiển chúng vươn ra xa chuẩn xác bắt trói rất nhiều người để hút lấy sức mạnh và sức sống của họ.
Khả năng điều khiển tỉ mỉ số lượng lớn như vậy Nhiễm Nam chưa từng làm được.
Trước tới nay cậu ta chỉ toàn là cho mệnh lực bám lên và dung nhập vào thần khí Khí Bảy Màu để chiến đấu.
Tối đa là hai cái là đã hết mức rồi.
Muốn điều khiển nhiều đường ma lực như Tà Nam dù có thể nhất tâm đa dụng nhưng Nhiễm Nam muốn làm cũng rất khó.
Kỹ thuật này không chỉ yêu cầu rất cao về nhất tâm đa dụng mà còn đòi hỏi hiểu biết cùng trình độ điều khiển vi mô đối với năng lượng của chính mình, từng tất từng phân mệnh lực.
Khi Tà Nam chiến đấu trong không gian không trọng lực ngoài vũ trụ với Hoang Đường, việc điều khiển ma lực thay thế việc tế bào hô hấp oxy cũng chính là dựa vào kỹ thuật này mới làm được.
Nhiễm Nam nghĩ tới tương lai sau này có thể sẽ phải ra ngoài vũ trụ.
Nếu không thuần thục kiểu kỹ thuật này thì sẽ thật là khó sống.
Nếu không thạo được nó thì chỉ có thể đợi tới khi mệnh lực tới cấp độ rất cao khiến sinh mạng mình tiến hóa thì mới không cần e ngại việc không hít thở nữa.
Nhưng kỹ thuật này cũng có cái khó của nó.
Đó là dựa dẫm vào mạnh yếu của linh hồn.
Nhiễm Nam hiện tại linh hồn cấp đã tới 154.
Muốn tập luyện kỹ thuật này không phải không được.
‘Tên Tà Nam khốn kiếp có thể không tập luyện mà làm được.
Đỉnh đỉnh đại danh Nhiễm Nam ta không tin không làm được như hắn.’
Kỹ thuật thứ hai Nhiễm Nam muốn tập luyện cũng tương tự với điều khiển năng lượng vi mô như trên nhưng khác lần này đối tượng là cơ thể chính mình.
Tà Nam sau khi giải trừ Ma Hóa.
Sức chiến đấu hạ thấp lại ngông cuồng một mình đấu với một đám dị nhân cao cấp, đám hội chủ hội phó của lũ tam đại xã hội đen châu á.
Vốn khi đó sức sát thương của Tà Nam chỉ ngang ngửa với phòng ngự của kẻ địch, thậm chí là yếu hơn.
Một đòn vốn không thể nào giết được địch thủ.
Thế nhưng khi đó tình huống lại khác biệt hoàn toàn.
Thời cơ vừa đến, Tà Nam chỉ ra một chiêu đã lấy mạng đối phương, còn khiến đối phương không toàn thây.
Đó chính là kỹ thuật rung động cơ thể tần suất cao khiến cho sát thương va chạm nhiều lần cộng dồn trong nháy mắt, đạt tới hiệu quả tiêu diệt địch nhân khi chúng không kịp phòng bị.
Kỹ thuật này đòi hỏi cơ thể người vận dụng phải mạnh mẽ.
Điều kiện này người tu mệnh lực hoặc thể lực điều dễ dàng đạt được.
Cái khó chính nắm bắt tần suất chuẩn phù hợp với cơ thể mình.
Không thể sử dụng tần suất quá cao mà cơ thể không chịu nổi sẽ gây tổn thương tới gân cốt.
Hơn nữa biên độ tần suất, biên độ khoảng cách và phối hợp năng lượng khi rung động điều rất khó.
Biên độ tần suất là phải tìm ra điểm tới hạn đối với cơ bắp, gân cốt của bản thân.
Biên độ này phải vừa phù hợp với cơ thịt vừa phù hợp gân mạch và xương.
Muốn tìm được nó là một quá trình thử nghiệm đau khổ.
Ví dụ như rung động cánh tay tần suất 1000 lần một giây có thể xương chịu nổi nhưng gân tay có thể bị đứt.
Cứ mỗi thử nghiệm điều sẽ có nguy cơ tổn thương không ít như vậy khiến cho yếu tố đầu tiên này nói khó không khó nói dễ càng không dễ.
Kiên trì tìm kiếm một cái biên độ thích hợp mới được.
Ngoài ra cũng không phải nói muốn rung động mấy lần trên một lượng thời gian là có thể làm được liền mà cần phải tập từ từ lên để quen dần.
Càng gần với giới hạn cơ thể có thể chịu đựng ở thời điểm sử dụng thì càng khó làm được.
Theo mệnh tu thăng cấp thì cơ thể cũng mạnh mẽ thêm thì cái giới hạn này càng mở rộng ra.
Nhưng cái này chỉ là thứ yếu.
Dù sao chỉ cần rung động cực nhanh là được, không nhất thiết phải đạt tới giới hạn của cơ thể.
Càng đạt gần giới hạn biên độ tần suất thì sức chiến đấu càng mạnh.
Không muốn mạnh nhất có thể thì chỉ cần luyện đạt tới mức cao cũng được rồi.
Biên độ khoảng cách rung động cũng phải tìm ra giới hạn hợp lý.
Ví dụ như chém xuống một nhát lại liên tục rung động nó với tần suất 1000 lần mỗi giây.
Vậy thì khoảng cách vật lý mỗi lần rung động là bao nhiêu thì thích hợp cũng là một quá trình thử nghiệm gian khổ.
Khoảng cách mỗi rung động quá xa thì tần suất rung động sẽ bị rút bớt, xa nhất chính là biến thành một nhát chém thẳng bình thường.
Tưởng tượng xem.
Dùng hai ngón tay móc cua bạn gái.
Tốc độ móc 1000 lần một giây.
Cú móc đầu tiên ép thịt mé trên lên tới tận da mu thì tuy khiến bạn gái đau đấy nhưng vì móc mạnh và quãng đường móc lên xa như vậy sẽ biến nó thành từ 1000 lần một giây giảm thành 200 lần một giây.
Tuy gây đau hơn nhưng tổn thương lại thấp hơn so với 1000 lần.
Khoảng cách rung động quá gần thì lại khiến lực đánh không đủ, biến trò rung động tần suất cao thành trò cười.
Tìm ra khoảng cách thích hợp không hề dễ dàng.
Lại tiếp tục tưởng tượng thò hai ngón vào móc cua con gái người ta mà chỉ khều khều nhẹ nhẹ giống như đuôi chuột ngoáy vào nồi mỡ vậy, chả có tí cảm giác gì thì sao đủ hiệu quả sát thương?
Cho nên nói tìm được biên độ khoảng cách cần thiết khi rung động tần suất cao để đạt hiệu quả sát thương tốt nhất chính là một môn học vấn cao thâm cần thực nghiệm, nghiên cứu nhiều lần.
Hơn nữa còn là bộc phát rung động tần suất cao ngay khi va chạm thì càng khó thực hiện được hoàn mỹ.
Khó nhất là phối hợp mệnh lực với sự rung động của cơ thể.
Đúng vậy, rung động tần suất cao là kỹ thuật chiến đấu cận chiến dùng tay chân hoặc vũ khí cận thân là chính.
Nhưng trong chiến đấu của tu giả, sát thương mạnh yếu quyết định rất nhiều dựa vào năng lượng của người tu hành.
Tay chân anh có rung động 1 tỷ lần trên giây đi nữa mà không có năng lượng bám vào hỗ trợ thì cũng như gãi ngứa với đối thủ cũng là tu giả.
Rung động cơ thể với tần suất cao đã khó, khi rung động còn hòa mệnh lực vào cơ bắp, gân xương để phối hợp càng khó hơn.
Khi gia trì mệnh lực lên sẽ khiến cơ thể mạnh lên làm việc nắm chắc các biên độ càng khó lên thêm nữa.
Có thể nói độ khó của kỹ thuật rung động tần suất cao này còn khó hơn cả kỹ thuật điều khiển năng lượng vi mô gấp mấy lần.
Độ khó này không chỉ đến từ những điều đã nói mà còn đến từ… bộ phận cơ thể.
Đúng vậy, tập luyện ở rung động tần suất cao ở tay xong thì phải luyện lại ở chân, ở các bộ vị khác.
Muốn mạnh mẽ hơn nữa thì phải luyện từng ngón tay riêng biệt rồi luyện phối hợp các ngón tay.
Còn phải luyện lúc tay không và lúc cầm vũ khí.
Vũ khí cân nặng này thì tần suất nào phù hợp, vũ khí cân nặng khác thì tần suất nào phù hợp.
Khó, khó, khó.
Sự kiên trì nhẫn nại trong quá trình này là tiêu chí tiên quyết, là kim chỉ bắc.
Kỹ thuật rung động tần suất cao không chỉ có những khó khăn mà Nhiễm Nam nghiệm ra ở bên trên.
Nó còn khó khăn ở việc tiêu hao nguồn lực của người sử dụng.
Quả thật tác dụng tăng cao chiến lực của nó mang lại là rất rất lớn nhưng tiêu hao của nó cũng tỷ lệ thuận theo hiệu quả nó mang lại.
Khi dùng đến kỹ thuật này, rung động tần suất càng cao, sát thương - lực phá hoại sẽ càng lớn nhưng song song với đó thì thể lực cùng năng lượng phối hợp cũng tiêu hao tăng theo tỷ lệ thuận.
Ở mức cao nhất, chỉ một lần sử dụng có thể mang tới chiến lực gấp 10 nhưng dùng xong cũng mệt thở như chó, cạn hết thể lực (thể lực cơ thể không phải thể lực - đấu khí trong thể tu).
Mà thể lực thì không giống năng lượng tu luyện, có thể hấp thu từ Ý Thể hay ngoại vật để khôi phục nhanh.
Thể lực này chỉ có thể để cơ thể tự từ từ khôi phục lại.
Cho nên nếu đã dùng hết sức ở tay trái thì trong thời gian ngắn tay trái khó lòng thi triển nữa, phải chuyển sang tay phải hoặc các bộ vị khác.
Thể lực đã tiêu hao như thế nhưng dù sao vẫn có thể đổi sang tay, chân, vị trí khác ra chiêu tiếp.
Nhưng năng lượng tiêu hao để phối hợp lại hạn chế điều này khiến cho muốn dùng rung động tần suất cao toàn lực cũng không thể, dùng nhiều lần cũng bị hạn chế.
Cho dù có thể dùng toàn lực được thì cũng chỉ được một lần trong suốt trận đấu.
Lý do chính là sự tiêu hao khủng bố của việc vận dụng năng lượng vào kỹ thuật này.
Tiêu hao của nó là tính theo cấp số 10 so với thể lực.
Thể lực tiêu hao 90 phần trăm vậy thì năng lượng phải tiêu hao đến 900 phần trăm.
Nhiễm Nam hiện tại gom hết mệnh lực trong người và Ý Thể thì cũng chỉ có tối đa 300 phần trăm mà thôi.
100 phần trăm nguyên bản chứa trong Mệnh Châu.
100 phần trăm còn lại nằm trong một cái Giới Hoàn bay xung quanh Mệnh Châu.
Vốn nguyên bản phải là 200 phần trăm nhưng Giới Hoàn bị ảnh hưởng từ di chứng của Ma Hóa khiến cho sụt giảm tác dụng, từ 200 tụt xuống còn 100.
Nếu bất chấp để sử dụng toàn lực một lần vậy Nhiễm Nam cũng chỉ có thể xuất ra sát thương gấp bốn là sẽ hao sạch mệnh lực.
Địch nhân không bị đánh tan thì sẽ tới lượt bản thân cậu ta nằm trên thớt như thịt cá.
Chưa kể nếu muốn tăng sát thương lên cao nhất còn phải phân chia mệnh lực ra để sử dụng Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến nhằm “buff” sức mạnh lên, cho nên cái sát thương gấp bốn này không thể nào xuất hiện được.
Bỏ qua những khó khăn và điểm yếu, điểm mạnh của kỹ thuật này.
Lợi dụng chênh lệch của Thời Không Giới.
Nhiễm Nam muốn tranh thủ tập luyện hai kỹ thuật mà Tà Nam từng sử dụng cho nhuần nhuyễn.
Càng nắm bắt được tinh túy bên trong càng tốt.
Dù cho không thể lợi dụng mệnh lực tăng sát thương của bản thân lên thì dựa vào sắc bén của thần khí và lực va chạm vật lý cũng đủ cho bản thân đấu với kẻ địch vừa tầm với nhóm siêu nhân mỹ nữ rồi.
Hiện tại kỹ thuật điều khiển vi mô năng lượng chưa quá cấp bách.
Nhiễm Nam ngồi xuống một tảng đá rồi quyết định tập luyện rung động tần suất cao trước.
‘Cứ bắt đầu từ mấy ngón tay trước đi.
Luyện thành thục ta móc cho chị Meow Meow biết thế nào là lễ độ, thế nào là xuất thánh thủy như mưa.
Hừ’ Nhiễm Nam nghĩ tới tình huống xấu hổ khi nãy liền quyết định khi luyện thành sẽ áp dụng nó móc cua Meow Meow cho bỏ tức.
Hai bàn tay Nhiễm Nam chìa ra.
Bắt đầu bằng ngón cái.
Cả hai ngón cái từ từ co giật.
Tốc độ co giật mỗi lúc một nhanh.
Đến cuối cùng trở thành tàn ảnh mập mờ, sao đó hình ảnh ngón cái lại từ từ rõ ràng.
Nhưng nhìn kỹ lại liền thấy cả hai ngón cái đã mập hơn trước gần gấp rưỡi.
Đây chính là ảo ảnh do tốc độ ngón cái chuyển động quá nhanh tạo thành.
Mồ hôi chảy đầy trán Nhiễm Nam, cơn đau từ hai ngón tay hắn đối với mệnh tu cấp một trăm hơn không là gì nhưng để duy trì tần suất như vậy, cơ bắt, xương cốt bên trong ê ẩm nhiều lần dồn lại cũng khiến cậu ta khó chịu như hai ngón tay sắp rụng ra vậy.
‘Tần suất này vẫn chưa đúng.
Khốn kiếp, chẳng lẽ tên Tà Nam gạt ta?’ Nhiễm Nam hậm hực suy nghĩ trong lòng.
Cậu ta cảm thấy với tần suất hiện tại tạo ra cảm giác không giống Tà Nam thi triển khi trước.
Lúc trước khi tên Tà Nam sử dụng thì đau đớn hơn nhiều.
Không lẽ tên này tuy nói cho mình biết cách tập luyện nhưng không chịu chỉ dẫn chi tiết mà bắt mình tự nghiệm ra?
Nhiễm Nam cứ thế lại thử nghiệm thêm rất nhiều lần.
Thời gian trong Thời Không Giới cứ thế trôi qua.
Mồ hôi rất hiếm khi xuất hiện trên người tu giả bắt đầu chảy