Nhiễm Nam tuy giận nhưng không lo lắng.
Con chó con là biến dị cường lực.
Tốc độ của nó rất cao nhưng Nhiễm Nam không e ngại.
Tốc độ của nó có cao đến đâu cũng thể cao bằng tốc độ di chuyển bằng tốc biến của Nhiễm Nam được.
Theo phỏng đoán thì chỉ bằng một phần 3 mà thôi.
Con chó con vừa động, Nhiễm Nam liền dậm chân, tốc biến thi triển ra.
Tốc độ khủng bố xuất hiện.
Một đường thẳng trong rừng xuất hiện do Nhiễm Nam chạy nhanh mà ra.
Những cây cối trên đường đi của cậu ta, phần thân dưới của chúng bị đụng nát tan tành thành vụn gỗ.
Sau khi Nhiễm Nam đi qua một thời gian thì thân trên nguyên vẹn bắt đầu ngã đỗ chồng chéo lên các cây khác trong rừng.
Trong khi tốc biến, Nhiễm Nam lợi dụng lực gia tốc của nó, dậm nhẹ chân nhảy lên khiến bản thân phóng đi trong không khí như một vì sao băng, xéo từ dưới đất lên trên, đâm thẳng về vị trí mà con chó con sẽ phải đến nếu muốn tấn công, làm hại Nhã Hân.
Cùng lúc thì Nhiễm Nam cũng thông qua Hồn Ước hành hạ phân hồn con chó con để truyền đau khổ về chủ hồn của nó.
‘Không ngờ bị Hồn Ước làm cho đau đớn mà vẫn có thể thanh tỉnh để phản kháng.
Đúng là kẻ chuyên điều khiển con rối có khác, sức mạnh tâm trí rất là cứng cỏi.
Mà Hồn Ước cũng thật càng về sau càng gân gà, đáng thất vọng thật.
Nếu tương lai có thời gian phải nghiên cứu linh hồn để cải tiến nó mới được’ Nhiễm Nam vừa phi lên cao vừa suy nghĩ rất nhanh trong lòng.
Con chó con bay tới cũng nhanh như sao xẹt, Nhiễm Nam phóng đi còn nhanh hơn.
Hai bên như hai viên đạn pháo lao chéo nhau trên trời, mắt thấy sẽ đụng phải nhau trước khi con chó con có thể tiếp cận Nhã Hân, Tiểu Ly và Hắc Vận ở trên bầu trời.
Xẹt…
Nhiễm Nam ngớ mặt, theo đà nhảy của tốc biến mà tiếp tục phóng đi thật xa, cậu ta phải vội hóa lớn thần khí của mình thành một tường thành màu đen thật dày, dùng sức nặng của nó để kìm lại thế lao tới, hạ nhanh xuống mặt đất.
Thu lại thần khí trước khi nó đè sập nhà cửa của người ta bên dưới trong ánh mắt kinh ngạc to tròn của người dân thường.
Một cú nhảy tốc biến này không ngờ đã đi xa mấy chục cây số, vượt khỏi dinh thự một quảng gần bằng nửa cái huyện nhỏ.
Cậu ta và con chó con không hề va chạm vào nhau trên không trung.
Bời vì điểm giao nhau không đúng.
Điểm giao nhau bị sai là bởi vì con chó thật ra không hề lấy việc tấn công Nhã Hân làm chính.
Nó chỉ muốn có vẻ lao về phía cô bé để kẻ đang hành hạ linh hồn nó có chút phân tâm, giảm bớt được đau khổ đang phải chịu trong tích tắc.
Ngay khi bớt đau đầu, con chó con liền có thể tỉnh táo hoàn toàn được thời gian ngắn, bẻ lái và tăng tốc bay đi muốn bỏ chạy khỏi nơi này.
Nó thấy Nhiễm Nam lao đến và lỡ đà bay đi ngoài mấy cây số thì thầm hô mình tính đúng.
Nó cũng phân vân có nên quay lại bắt Nhã Hân làm con tin hay không nhưng có Hắc Vận ở đó, từ người tên này truyền đến cảm giác khó lường làm nó nghĩ trong thời gian ngắn khó mà thành công nên đã bỏ qua.
Tăng tốc biến thành tàn ảnh lờ mờ trong trời mây.
Trốn mất hút.
“Hừ.
Muốn chạy? Chạy đi, chạy càng xa càng tốt.
Để xem mày chạy về đâu, có chạy tới gặp đám đang núp ở sau chiếc Drone máy kia hay không” Nhiễm Nam liếm mép, cảm thấy bản thân có chút thành tựu, kiểu như đấu trí mà chiếm được lợi thế vậy.
Mà thực ra cái này cũng chả đáng để gọi là đấu trí cái gì.
“Nhã Hân, Tiểu Ly và mọi người về Thời Không Giới trước đi.
À, bắt lấy cái Drone đó về chơi đi Nhã Hân.
Anh đuổi theo con chó kia một lát” Nhiễm Nam truyền âm cho mọi người rồi không nhanh không chậm chạy theo con chó con cách vài cây số.
Dĩ nhiên là dựa vào nhìn trộm xuyên không gian để theo dõi con chó con rồi.
Khoảng cách như vậy, con chó con đừng hòng phát hiện ra.
Thậm chí Nhiễm Nam còn giảm dần mức độ hành hạ linh hồn nó bằng Hồn Ước để nó có cảm giác là đang càng ngày càng thoát được khỏi khống chế của mình.
Vừa lững thững đuổi theo con chó con.
Nhiễm Nam vừa thầm đúc kết kinh nghiệm được và mất lần chiến đấu này.
Nói về bài học thì chính là sự chủ quan, đánh giá tình huống theo quán tính thường thức dẫn tới sai lầm trí mạng.
Nói về thành quả thì lúc này đây Nhiễm Nam đã thăng cấp từ mệnh lực cấp 127 lên cấp 129 nhờ hấp thụ Ý Thể.
Cái Ý Thể này Nhiễm Nam mới tạo gần đây, vốn nó cũng chỉ là cấp 127 thôi nhưng sau khi hấp thụ, chỉ còn mỗi cái đầu sinh ra cơ thể mới mà bị kích thích, đã tăng nhẹ hai “level”.
Linh hồn của Nhiễm Nam cũng đã tăng mạnh về đẳng cấp.
Nó từ cấp linh hồn 156 nhảy thẳng lên tới cấp 199 nhờ Băng Phiên Linh thần kỳ nọ, chỉ thiếu mỗi một cấp mấu chốt là Hồn Tầng thứ hai (tg: linh hồn cấp 200) là có thể tiến hóa hồn lực lên một cấp độ hoàn toàn khác trước.
Hồn lực cảm quan lúc này diện tích có thể đạt được của nó tăng lên rất nhiều, độ mạnh nhận biết sự vật sự việc cũng rõ ràng hơn.
Nếu bây giờ mà trở lại lúc tìm nguồn gốc luồng ý chí điều khiển rối khi trước của con chó con, Nhiễm Nam có thể nhờ hồn lực cấp 199 tìm ra cái một.
Kỹ thuật Cơ Thể Ảo Ma cũng có chút tiến bộ khi vùng vẫy trong vòng vây của lũ chó xương.
Có vẻ khi vận dụng đã có thể khiến cơ thể mềm dẻo trơn tuột hơn đôi chút.
Nhưng thông qua lần này Nhiễm Nam cũng phát hiện ra một điểm yếu của kỹ thuật này.
Đó là cơ thể càng dẻo dai mềm mại thì năng lực phòng hộ sẽ bị giảm, suy ra rất có thể năng lực gây sát thương cũng có thể bị ảnh hưởng khi dùng đến Ảo Ma Cơ Thể.
Dù sao thì sát thương và phòng ngự là chủ yếu dựa vào sự rắn chắc của cơ thể, khi mềm hóa đi sẽ bị giảm đi sự cứng rắn.
Được cái này mất cái kia mà thôi.
Về sau nếu không cần thiết thì không nên sử dụng kỹ thuật thường xuyên vẫn tốt hơn.
Xuyên Giới Liên không hiểu vì lý do gì mà từ trước đến nay đều có thể liên lạc xuyên giới với Thời Không Giới.
Nhã Hân và mọi người tập hợp lại rồi cùng vào Thời Không Giới bằng cánh cửa mở sẵn trong rừng.
Nhiễm Nam vừa ung dung theo đuôi con chó con vừa kích hoạt Xuyên Giới Liên mở phòng họp trực tuyến, nói chuyện với Nhã Hân, Tiểu Ly và Hắc Vận.
“Hắc Vận.
Chuyện lần này là sao? Không đưa ra được lý do hợp lý thì đừng có trách” Nhiễm Nam chất vấn.
“Làm sao? Định dùng cái nô dịch linh hồn gì đó trừng phạt nhau à? Nhiễm Nam, nói cho… Anh biết.
Em không có sợ đâu.
Tiết lộ cho mà biết, trước khi đến trái đất này thì em có đẳng cấp linh hồn trên 500 đó.
Đối phó với cái gọi là Hồn Ước thì có rất nhiều cách.
Em không có sợ đâu” Hắc Vận biến hình thành cô bé Ngọc Nga chưa đầy 17 tuổi mà ngày xưa đã tham gia gameshow tuyển bạn gái chơi qua đường của Nhiễm Nam, gợi lên ký ức mà cậu ta muốn quên đi nhưng nó quá ấn tượng, khó mà quên được.
Nghe cái giọng điệu nũng nịu, thấy cái hình dạng hiện tại của Hắc Vận.
Nhiễm Nam thấy cồn cào khó chịu vô cùng.
Lý trí chia thành hai luồng tranh đấu.
Nên xem tên khốn này là một cô gái yếu đuối đáng yêu hay là một tên nam nhân dị hợm đây.
Có thể nói Hắc Vận không có giới tính cố định, hắn thích giới tính nào là biến thành giới tính đó thôi.
“Cũng không có lý do gì đặc biệt.
Muốn thử xem lũ bắt trộm chó sẽ làm gì thôi, sẵn nếu được thì cứu mấy con chó bị bắt luôn” Hắc Vận - Ngọc Nga, chớp chớp đôi mắt to tròn dễ thương, khuôn mặt tinh xảo nhìn vào màn hình giả lập của Xuyên Giới Liên, nói dối không đỏ mặt.
Tên này sỡ dĩ để cho mình bị bắt vốn là định theo hai tên trộm chó, đi tới chỗ lũ chó bị nhốt, định ở nơi đó dùng Vạn Dục Môn để hấp thụ năng lượng cảm xúc mặt trái của chúng.
Cuối cùng đành thất vọng khi mà lũ chó toàn là con rối bằng xương, không phải sinh vật sống nên không có cảm xúc gì để mà hấp thụ.
“Nhã Hân.
Qua lần này em có suy nghĩ gì?” Nhiễm Nam đành đánh trống lảng, chuyển qua nói chuyện với Nhã Hân.
Cô bé nghe Nhiễm Nam nhắc tới, lại nghĩ tới hình ảnh Nhiễm Nam bị cắn đứt đầu mà người hơi run lên một chút, có vẻ sợ hãi.
Ngược lại với Nhã Hân, cô bé Tiểu Ly mặt cũng nhăn hơi khó coi nhưng sâu trong đáy mắt vẫn có chút tia sáng hưng phấn lóe lên.
Cô bé quay sang nắm tay Nhã Hân, định an ủi bạn mình một chút.
Không ngờ lúc này Nhã Hân lại ngẩng đầu mạnh lên, cắn răng nói, càng nói càng xúc động “Chiến đấu quả thật quá mức nguy hiểm.
Có thể mất mạng bất cứ lúc nào nhưng em không muốn vì sợ mà từ bỏ.
Anh Nam.
Mẹ em ngày trước là bị một con quái vật giết chết.
Em không phải không biết hay không nhớ gì như anh nghĩ đâu.
Em đã được học về tu luyện, em phải mạnh lên.
Em không muốn mình chỉ có thể trơ mắt ra như khi xưa nhìn mẹ em bị ăn thịt tươi sống.
Chiến đấu, em phải làm quen, em phải mạnh mẽ, ngày nào đó em sẽ tìm lại được con quái vật ngày xưa, giết nó.
Những người thân của em, em sẽ chiến đấu để bảo vệ họ, không để giống như mẹ em ngày đó...!Em còn muốn tiêu trừ hết những kẻ gian ác, bảo vệ người yếu thế.
Anh hỏi em có suy nghĩ gì.
Em trả lời anh, em sợ, nhưng em không bỏ cuộc, em sẽ ngày càng mạnh mẽ hơn.
Cho nên, sau này anh thường xuyên mang em đi chiến đấu với các mẹ nha, có được không anh”
“...” Nhiễm Nam ngạc nhiên, có chút cảm động muốn ôm cô bé vào lòng.
Không nghĩ đến một cô bé cũng đã lớn lên rồi, không vô tư vô lo như một đứa trẻ nữa.
Mà nói đúng ra cô bé đã sống rất lâu trong Thời Không Giới, thời gian đó không ảnh hưởng với tuổi thọ và cơ thể cô bé, vẫn là cô bé nhỏ nhắn nhưng thật ra cô bé đã sống cũng đâu đó trên dưới một trăm năm rồi.
“Được rồi.
Về sau em có thể theo các mẹ chiến đấu nhưng tuyệt đối không được rời khỏi các cô ấy nữa bước.
Thực lực của em còn quá yếu, kinh nghiệm còn quá ít.
Em lại là linh tu, không thích hợp lao lên tuyến đầu.
Hãy ở bên cạnh họ, trợ giúp họ bằng khả năng của em.” Nhiễm Nam mềm lòng, nói.
“Dạ.” Nhã Hân nhảy cẫng lên, hô to trả lời.
Cô bé vốn nghĩ Nhiễm Nam sẽ không cho phép thì cô bé sẽ đi năn nỉ các nàng Meow Meow, Nguyệt Dạ,...!Nhưng nếu cậu ta đã đồng ý rồi thì quá tốt.
Chơi với các cô ấy, không chỉ thói xấu mà tính tình Nhã Hân cũng học được đôi chút.
Nhiễm Nam mà không đồng ý thì sẽ bướng bỉnh tìm cách làm cho bằng được.
“Em và Tiểu Ly tìm các mẹ để tập luyện chung đi.
Tập phối hợp với các cô ấy.
Còn Hắc Vận.
Cô… Mi phải đi theo hai cô bé, bảo vệ hai đứa trong lúc chiến đấu.
Có nghe rõ không?”
“Dạ.
Em nghe ạ” Ngọc Nga - Hắc Vận cười hắc hắc, làm giọng “điệu chảy nước” trả lời Nhiễm Nam khiến cậu ta ở bên ngoài thế giới thật rùng mình một cái, vội tắt liên lạc Xuyên Giới Liên.
“Dừng lại rồi à” Nhiễm Nam thì thầm.
Trong tầm nhìn trộm xuyên không gian của cậu ta.
Con chó con đã ngừng chạy trốn, từ trên trời mây đáp xuống bên cạnh một dinh thự thật lớn trên một ngọn đồi đầy hoa và cây mát.
Dinh thự này được bao quanh bởi hai cánh đồng hoa hai bên, có những hàng cây lâu năm tỏa bóng mát khiến cho không khí nơi này thật mát lành.
Người ra vào dinh thự đang rất tấp nập, già trẻ lớn bé đều có.
Đa số mặt đồ đen, cũng có không ít người mặc đồ trắng, đeo khăn trắng.
Nhan khói nghi ngút.
Tiếng tụng kinh trầm bổng.
Thì ra là một đám tang của nhà giàu.
Có vẻ chủ nhân dinh thự to lớn này có gia thế và địa vị không hề thấp.
Xe cộ đậu dài đường từ rất xa đến tận cổng nhà, đậu đầy cả bãi đậu xe riêng trong dinh thự.
Con chó con đáp xuống đất rồi nhìn nhìn ngó ngó đám tang mấy cái.
Sau đó nó loay hoay định đi xuống đồi, đi vào thành phố gần đó.
Nhiễm Nam cũng không làm hành động gì khác, cứ âm thầm theo dõi con chó phóng như làn gió vào nội thành.
Bản thân cậu ta vài giây sau cũng chạy tới chỗ