Nhưng ý nghĩ không cản nổi chỉ có 1 phần rất nhỏ khả năng xảy ra mà thôi.
Vụ nổ dù mạnh tới đâu mà nổ tít trên tầng cao, cao hơn cả Đường Karman - ranh giới giữa trái đất và vũ trụ, thì khi đi tới mặt đất bên dưới nó cũng đã giảm sức mạnh đi rất nhiều.
Có còn chăng chỉ là sự hoành tráng về mặt hình ảnh, một bầu trời rực lửa muốn nuốt lấy đại địa.
Có thể gây nguy hiểm cho cả nhóm thật nhưng không đến nỗi vô phương đối phó.
Quả thật năng lượng của đại tá đã cạn nhưng đừng quên khả năng phối hợp của 5 cặp lá bài khác màu nhau có thể mở ra một hiệu ứng thần kỳ riêng biệt từ bộ thần khí Nhất Thập Nhất Đa của Nguyệt Dạ.
Nguyệt Dạ từng thử năm cặp màu bao gồm hai lá vàng, hai lá tím, hai lá xanh da trời, hai lá đen và hai lá trắng.
Hiệu ứng mang lại chính là hấp thụ năng lượng chung quanh, từ trong tự nhiên rút ra năng lượng.
Chuyển hóa loại năng lượng này thành loại đặc biệt có khả năng chuyển đổi tính chất và hình thái bất kỳ bao gồm cả chuyển thành mệnh lực, linh lực, đấu khí… Và dĩ nhiên là cả dị năng lượng.
Mệnh lực của Dạ không có gì đáng kể, không có bao nhiêu sức mạnh nên không cần hao tổn.
Nhiễm Nam đứng ở sau lưng đại tá, ở bên cạnh nàng liền đưa tay sang nắm lấy cả 11 lá bài của nàng rồi áp lên lưng đại tá.
Mệnh lực tuôn ra ào ào thay cho mệnh lực của Dạ để năm lá bài hấp thụ.
Bời vì cả Nhiễm Nam và Nguyệt Dạ là mệnh tu nguyên thủy nên mệnh lực có cùng gốc, dễ dàng thay thế mệnh lực của nàng giúp tăng mạnh khả năng hấp thụ chuyển hóa của năm cặp bài thần kỳ.
Cứ như thế, một lượng lớn mệnh lực mạnh mẽ cấp 129 của Nhiễm Nam bị chuyển thành dị năng lượng không gian hệ truyền vào người đại tá Khá.
Mớ này chiếm mất 50 phần trăm năng lượng trong Mệnh Châu của Nhiễm Nam.
Năng lượng ngay lập tức bổ sung no nê vào cổng không gian khổng lồ, duy trì nó không bị sụp đổ dễ dàng.
Xoẹt Xoẹt.
Xoẹt Xoẹt.
Loẹt Xoẹt.
Lửa nóng liên tục đánh vào cổng không gian như bất tận.
Rồi ngay sau đó từ trong cổng không gian bỗng phun ra một luồng lửa khổng lồ như mãnh thú vồ mồi, bắn thẳng ra một hướng chếch về phía bầu trời ngoài biển khơi.
Từ Sài Gòn bắn thẳng đi không biết bao nhiêu cây số.
Luồng lửa đánh lên cổng không gian rộng hơn 70 kilomet bị luồng lửa nhỏ hơn cỡ một phần ba do cổng không gian phun ra va chạm với nhau.
Tàn lửa phun tung tóe ra các hướng.
Nhìn từ xa, hai luồng lửa hợp và nhau như hình chữ L khổng lồ có phần chân xéo lên một góc 45 độ.
Một nét đâm xuống mặt đất bị chặn lại, một nét bắn ra bầu trời hướng hải vực Biển Đông.
Người từ các quần đảo có thể nhìn thấy được luồng lửa nhỏ hơn cắt ngang bầu trời miền nam Việt Nam bay tới.
Thật ra hiệu quả hình ảnh thì hoành tráng nhưng dù sau đến tận đó thì lực nổ cũng không còn bao nhiêu.
Luồng lửa bị cổng không gian dội ra chỉ kéo dài được gần 30 cây số rồi yếu ớt dừng lại chứ không thể nào bay ra tới ngoài biển được.
Theo lực nổ yếu dần, cột lửa đánh xuống cũng dần dần biến mất.
Cả bầu trời tràn đầy khói bụi mịt mù.
Một cơn bão bụi phóng xạ và tia phóng xạ tiếp sau vụ lửa bắt đầu lan ra.
Đại tá Khá càng gồng người lên tiếp tục dùng cổng không gian ngăn cản các loại phóng xạ tràn xuống mặt đất.
Dội chúng lại khiến tất cả bọn chúng tụ lại thành một khối mù mịt trên bầu trời và có xu hướng dần tản rộng ra, bắt đầu khiến môi trường chất khí ở miền nam Việt Nam ô nhiễm trầm trọng.
Người ông tuôn mồ hôi như mưa.
Nếu không phải có dược lực vẫn đang tẩm bổ khắp người thì chắc ông đã ngã vật ra đất nằm thở lấy hơi lên.
Đầu óc suy yếu nói rằng ông nên nằm nghỉ một lát, chỉ một giây thôi cũng được.
Nhưng con tim đại tá là hét ầm lên “Nếu ông mà bỏ mặc, phóng xạ sẽ lập tức nhấn chìm người dân bên dưới, biến họ thành những con bệnh ung thư chết trong đau khổ lầm than”.
Đại tá Khá thở hơi ra khói.
Nhiễm Nam phải liên tục dùng mệnh lực di chuyển khắp người đại tá để phóng tác dược lực trước đó Meow Meow cho ông ăn, giúp tế bào cơ thể ông nhận được bổ cứu và khôi phục.
Nhờ đó mà cầm được một hơi không hôn mê đi.
“Đại tá.
Ông còn sức chiến đấu không?” Nhiễm Nam lo lắng hỏi.
“Có thể cố” đại tá gắng gượng trả lời.
Ông cũng biết.
Giải quyết vụ nổ này chỉ là khởi đầu mà thôi.
Nếu nhóm Nhiễm Nam ở lại thì chắc chắn sẽ còn một trận chiến nguy hiểm hơn nữa.
Hỏi như vậy thì chắc là trận chiến này không tránh khỏi rồi.
Ông cũng biết nhóm Nhiễm Nam đang đóng vai anh hùng chính nghĩa.
Một khi nhóm không chết thì những kẻ đứng sau vụ đánh bom hạt nhân này sẽ không bỏ qua.
Cho dù có trốn đi thì cũng có thể chúng sẽ dùng mạng người vô tội bên dưới để bức ép trở lại.
Không trở lại thì hình tượng gây dựng lâu nay sẽ vỡ nát hết.
Chúng chắc chắn sẽ tuyên truyền khiến cho nhóm Nhiễm Nam danh liệt mới thôi bằng mạng xã hội và bằng chứng quay phim chụp ảnh không thể chối cãi chứng minh nhóm siêu anh hùng Miu Miu thấy chết vẫn bỏ mặt dân chúng như thế nào.
Hình tượng vừa xây dựng qua việc hiên ngang chặn đứng bầu trời lửa cũng không có tác dụng cứu vãn gì.
Quách Gia và Ngũ Đại Quốc Vệ có thể ra mặt nhưng chúng cũng không cần chày cối ở lại, chỉ cần đủ bằng cứ để hạ bệ danh anh hùng là được.
Cho nên trận chiến này là không tránh khỏi.
Chúng phải nhân cơ hội nhóm Nhiễm Nam vừa trôi qua nguy hiểm bom hạt nhân mà ra tay khi họ còn suy yếu.
Đối đầu với vụ nổ như thế không thể nào không có chút hư hao nào về mặt thực lực được.
Bây giờ mà còn không ra tay diệt cho bằng được Nhiễm Nam thì về sau càng không có cơ hội tốt như vầy nữa.
“Để tôi mang ông vào không gian khác nghỉ ngơi khôi phục.
Khỏe hẳn rồi hãy ra ngoài giúp bọn tôi tiêu diệt đám ác ôn xem thường mạng người này.
Ông cứ yên tâm ở trong đó nghỉ ngơi.
Thời gian bên ngoài này một phút nhưng trong đó đã trôi qua tới mấy tiếng lận.” Nhiễm Nam đỡ lấy đại tá, giúp ông hạ xuống mặt đất, vừa bay vừa nói.
Dĩ nhiên là bay bằng cách nhờ dây leo của Meow Meow quấn eo kéo đi rồi.
Tốc độ hạ xuống không chậm.
Nghe lời nói này, ánh mắt của đại tá cũng trở nên sắc bén vô ngần.
Đúng là đám người khốn kiếp coi mạng người như cỏ rác, dám đánh bom hạt nhân vào Việt Nam, vào thành phố đông dân cư nhất nhì cả nước.
Cơn tức giận nổi bừng bừng chiếm lấy hơi thở của đại tá.
Thực ra thì ông có thể đứng dưới đất và thi triển dị năng cổng không gian trên trời.
Chỉ là Lục Hồng Huấn đề nghị ông bay trên trời để có khung hình đẹp trong hình ảnh livestream thôi.
Gã muốn thông qua hình tượng anh hùng cứu nhân độ thế để đánh bóng tên tuổi nhóm Nhiễm Nam.
Còn gì nhanh bằng cho thế nhân xem hình ảnh nhóm Nhiễm Nam khí phách đứng cạnh một quân nhân cùng nhau chống lại biển lửa để cứu sống hàng triệu mạng người đằng sau lưng mình cơ chứ?
Nhiễm Nam kích hoạt một cái Thời Không Giới Lệnh rồi đưa cho đại tá cầm lấy, trong tay cũng đưa tới một bụm thánh dược đan viên lóng lánh như trân châu bảo ngọc cho ông.
Dây leo của Niệm nhanh chóng quấn lấy đại tá làm ông tàng hình rồi kéo bay đi ra rìa Sài Gòn, kéo đến một vị trí bí mật đang có một cái cổng không gian Thời Không Giới mở sẵn ở đó.
Ngay bên ngoài cổng là Ý Thế của Nhiễm Nam ngồi xếp bằng.
Một tay còn đang đặt sát cánh cửa không gian.
Đây rõ ràng là chuẩn bị của Nhiễm Nam sẵn từ trước phòng trường hợp phải sử dụng.
Đại tá không vào ngay bên trong.
Ông đang đợi đám phóng xạ kia được giải quyết thì mới đi được, nếu ông đi vào trong rồi lấy ai duy trì cổng không gian dị năng khổng lồ trên trời chặn lại đám phóng xạ đó không cho tràn xuống mặt đất đây?
Ngay lúc này Lý Nhượng, Lục Hồng Huấn, người của Quách Gia và người của Ngũ Đại Quốc Vệ liền liên tục động thân bay lên trời cao, thực hiện sứ mệnh của bọn họ.
Sứ mệnh đó là thổi bay phóng xạ ra hướng biển, hướng lên trời cao và nhất là làm loãng chúng ra.
Lý Nhượng là dị năng hệ gió rất mạnh.
Lục Hồng Huấn là tu sĩ hệ Phong và Lôi.
Các dị nhân của Quách Gia bên cạnh cũng toàn là phong hệ.
Thành viên của Ngũ Đại Quốc Vệ cách đó khoảng 24 cây số cũng là các dị nhân hệ gió mạnh mẽ của Ngũ Đại Quốc Vệ.
Mọi người cùng nhau lấy ra một bụm đan dược do Lục Hồng Huấn cung cấp nuốt vào để duy trì sức chiến đấu.
Ngay sau đây họ phải dốc hết sức lực của mình ra để phục vụ đất nước.
Mấy ngàn nhân viên của Quách Gia vác trên tay thiết bị kỳ lạ cũng mang thiết bị bay cá nhân Jetpack bay lên.
Họ dàn trải ra thành một hàng dài rồi cùng kích hoạt thiết bị trên tay mình.
Đây là những thiết bị tỏa nhiệt đặc biệt.
Thông qua thay đổi nhiệt độ để tạo thành áp suất khí quyển ở vùng trời này thay đổi, từ đó khiến cho gió ở đây như được gia trì thêm liều thuốc doping, giúp nó mạnh hơn nữa.
Nhưng thiết bị này to như một cái tủ quần áo.
Những nhân viên mang vác chúng nó quả thật toàn bộ điều là dị nhân nhân tạo cấp thấp không có khả năng tiến hóa mạnh hơn như dị nhân tự nhiên.
Có sức cơ bắp là nhiều.
Các thiết bị có thể lạnh có thể nóng.
Lạnh có thể kéo không khí đóng thành băng đá.
Nóng có thể nung chảy sắt thép.
Thông qua cơ chế thông minh mà tỏa ra nhiệt lượng của mình ở phạm vi lớn nhất có thể.
Tùy vào tùy hình mà những nhân viên này sẽ điều chỉnh cho phù hợp để tạo ra áp suất khí quyển theo nhu cầu, trợ lực cho các luồng gió từ các dị nhân khác mạnh lên.
Từng con phong bạo từ dị năng và phép thuật bắt đầu xuất hiện.
To như gió lốc ngày tận thế có mà nhỏ như con gió bão giật ngã cây to cũng có.
Tất cả hòa vào vùng trời trước đó của biển lửa nay đã tắt chỉ còn lại phóng xạ ô nhiễm.
Góp gió thành bão, góp sông thành biển.
Một con bão bùng gió lớn nhanh chóng được hình thành.
Các chiêu thức tạo gió lần lượt đan vào nhau, tản ra xa.
Cơn gió nhỏ bị gió lớn cuốn đi.
Càng cuống, càng quấn vào nhau thì gió càng lớn.
Đến cuối cùng gần mấy ngàn cơn bão vũ quấn lẹo vào nhau hình thành gió giật cấp thảm họa.
Nếu luồng gió này mà ở dưới mặt đất chắc chắn có thể thổi bay cả một thành phố chỉ chừa lại những căn hầm hoặc những công trình dưới lòng đất.
Nhưng mà thảm họa cũng chỉ tính với dân thường mà thôi.
So lên người dị nhân trung đến cao cấp trở lên thì cũng chỉ có thể thổi họ bay đi chứ cũng không tổn thương gì nặng được.
Điều này chính là nhờ vào lấy lượng bỏ chất.
Mọi người điều hết sức tạo ra gió mạnh thổi rộng mà không quan tâm độ sát thương nó có thể gây ra.
Thay vì tụ gió thành đao để có sát thương cao thì tản ra để lấy diện tích gió thổi lớn nhất có thể.
Ai nấy ra sức thổi gió.
Thổi đến hết hơi dù đã có dược lực chống đỡ cũng không chịu nổi thì mới chịu dừng tay.
Cơn bão gió khổng lồ từ một tỉnh ở phía tây Sài Gòn thổi về phía đông.
Ở độ cao 4 ngàn mét đến 7 ngàn mét có hơn thổi thẳng vào khối phóng xạ khổng lồ rộng hàng trăm kilomet, cao cũng hàng trăm kilomet kia.
Khối phóng xạ bị thổi thẳng qua bầu trời miền Nam rồi đi ra Biển Đông, chạy thẳng đến Thái Bình Dương mới dừng lại.
Nó bị thổi cho loãng đi, loãng tới mức một con chim bay ngang cũng không chết vì nhiễm phóng xạ được.
Nằm trong mức sinh vật sống có thể chịu nổi.
Khối phong bạo đó chỉ giải quyết được phần ngọn của khối phóng xạ, dù sao thì độ cao của khối này cũng quá dài, tới tận giao giới của khí quyển trái đất và vũ trụ.
Một khối phóng xạ cao 4 ngàn mét, rộng 130 cây số ở trên bầu trời Sài Gòn cứ thế bị thổi loãng ra khắp một vùng trời của Địa Cầu.
Hậu quả còn lại là Tầng phòng hộ của trái đất đối với tia mặt trời ở vị trí này bị đục ra một lỗ thủng to tướng khủng khiếp.
Sau ngày hôm nay cả quốc gia sẽ phải cố gắng mà thổi loãng khối phóng xạ còn lại trên trời đó, cố bù đắp lại lỗ hỏng.
Ngoài ra cơn gió bão cũng ảnh hưởng không ít đến tình hình áp thấp nhiệt đới, có không ít cơn bão lớn nhỏ bắt đầu hình thành trên biển lớn.
Nhiễm Nam truyền âm báo tình hình để đại tá an tâm.
Ông liền nắm lấy Thời Không Giới Lệnh đã kích hoạt nhưng chưa đủ 10 phút và đặt nó lên bàn tay của Ý Thể Nhiễm Nam.
Thời Không Giới Lệnh có thể giúp người nắm giữ nó đi vào bên trong mà không cần đợi 10 phút kích hoạt nếu như đã có sẵn cổng không gian Thời Không Giới mở ra.
Chỉ việc cầm lấy nó và đi vào cổng không gian này đó là được.
Thế nhưng một khi người và Thời Không Giới Lệnh đi hết vào bên trong thì Thời Không Giới Lệnh này sẽ ngừng hoạt động ngay.
Đại tá Khá dùng Thời Không Giới Lệnh của Nhiễm Nam đi vào, nếu muốn đi ra vậy phải có Nhiễm Nam là chủ nhân của cái Thời Không Giới Lệnh kích hoạt lại mới được.
Nếu ra bằng của người khác thì sẽ ra ở chỗ khác chứ không còn là ở Sài Gòn Nữa.
Vì vậy mới cần Ý Thể của Nhiễm Nam hỗ trợ.
Tay của Ý thể cầm một nửa Thời Không Giới Lệnh giữa ở bên ngoài để nó luôn kích hoạt.
Nửa còn lại đại tá khá nắm lấy để đi vào bên trong cổng, đi vào Thời Không Giới.
Khi đi ra ông cũng chỉ cầm nắm lấy nửa ở bên trong rồi đi ra là được.
Làm như vậy Thời Không Giới Lệnh có thể duy trì kích hoạt cả ngày trời, dư sức cho đại tá nghỉ ngơi bên trong.
Cấp độ Nhiễm Nam lúc này là 129 khiến thời gian chênh lệch lúc này tương đương 1 ngày bên ngoài bằng 258 ngày bên trong Thời Không Giới.
Đại tá khá chỉ cần nghỉ ngơi vài phút thì đã bằng với nửa ngày trời rồi.
---[1]---
Tạm không nói tới đại tá Khá đang ăn đan dược phục hồi sức khỏe trong Thời Không Giới nữa.
Chỉ cần ông khỏe mạnh trở lại, bù đắp được phần nào tiêu hao trước đó thì tuổi thọ cũng sẽ lấy lại được không ít.
Bởi ông chỉ bị xói mòn tế bào mà hao tổn tuổi thọ trong thời gian ngắn nên chữa trị cũng dễ.
Không như việc dị năng xói mòn chậm rãi vững chắc trong thời gian dài thì bó tay.
Hơn nữa cũng khác việc Nhiễm Nam bị ảnh hưởng gen mà mất tuổi thọ nên với mớ thánh dược Nhiễm Nam đưa cho là đủ để ông khôi phục lại cơ thể.
Một khi ông từ bên trong Thời Không Giới đi ra thì sẽ nhanh chóng khôi phục lại năng lượng dị năng trong người, có thể tiếp tục chiến đấu.
Tuy không khí vẫn còn nóng rát nhưng đã dịu lại rất nhiều.
Người dân thành phố và cách huyện thành lân cận cũng lục đục chui ra khỏi chỗ ẩn nấp.
Xuýt xoa con tim hãi hùng của chính mình khi vượt qua được đại nạn.
Sau đó là vô số nghi hoặc nảy sinh trong lòng và sự tức giận không hề nhẹ.
Nhóm siêu anh hùng thật gồm Meow Meow, Dạ, Niệm và Nhiễm Nam lúc này xuất hiện giữa thanh thiên bạch nhật.
Ai nấy mặt mũi cũng đen sạm.
Đây là mọi người cố tình trét tro bụi lên người để làm như cả bọn vừa bị nổ cho bườm đầu trong mắt người khác.
Khuôn mặt ai nấy đầy vết máu.
Cả bốn người điều thở phì phò nặng nhọc, tay chân xụi lơ bay lơ lửng bất ổn trên không trung.
Một bộ dáng kiệt hơi hết sức, không còn đủ sức chiến đấu.
Đây dĩ nhiên cũng chỉ là diễn trò để cho nó thật một chút.
Dù sao thì trong mắt người khác cả bọn cũng vừa ăn một quả bom hạt nhân mà không chết.
Nên có chút mệt mỏi mới phải lẽ.
Nếu không cả bọn vẫn cứ sạch sẽ tươm tất, tinh thần sáng láng thì đám kẻ thù đang quan sát kia sẽ nảy sinh nghi ngờ màn cả nhóm và quả bom hạt nhân kia di chuyển cực nhanh có vấn đề.
Chúng có thể nghi ngờ là do nhóm tốc độ di chuyển quá nhanh nên mới thoát chết chứ không phải là ăn bom cũng không chết.
Hai cái vế này rất khác nhau.
Một cái chạy nhanh nên thoát chết tức là nếu bất cẩn ăn bom hạt nhân vẫn sẽ chết.
Nếu đám đó mà nghĩ theo hướng này tương lai chúng chưa chắc đã từ bỏ việc đánh bom hạt nhân lần nữa.
Chỉ cần hạn chế không để mình chạy nhanh là được không phải sao?
Nhưng nếu cả đám thở mệt như chó, toàn thân đầy tro bụi lắm lem, thậm chí có vài vết trầy xước trên mặt để chúng tưởng cả đám vừa bị bom hạt nhân đánh trúng thật mà vẫn không chết.
Như vậy mới phá đi ý nghĩ dùng bom hạt nhân đánh trong tương lai của chúng.
Hơn nữa những người anh hùng sau khi cứu mạng vô số người dân, có chút mệt nhọc mới giống là con người, mới tạo cảm giác gần gũi hơn với khán giả xem livestream.
Tất cả những thứ này đều đã có kế hoạch tỉ mỉ cả.
Khi Lục Hồng Huấn lập kế hoạch.
Gã luôn dựa vào khả năng xảy ra cao nhất để lập nên chi tiết.
Thế nhưng gã cũng sẽ không bỏ qua những khả năng nhỏ hơn khác để lập nên kế hoạch dự phòng.
Mỗi một lần chiến dịch, Lục Hồng Huấn luôn luôn sẽ đưa