Đọc giả thông cảm, tác đã sửa lại tên trường học của Nhiễm Nam thành trường Bán Xã.
----0----
Chân Tâm lại quay trở về cái nhà xưởng bỏ hoang hôm trước. Đi bên cạnh hắn còn có một tên người lùn, da xanh, tai dài, chân ngắn ngủn khiến hắn đã lùn còn trông khá dị dạng, trên người khoác cái áo trắng tả tơi rách nát không biết lấy của nhà nghèo nào trong tỉnh.
Chân Tâm hiếm khi giọng nói ân cần mềm mỏng nhưng lúc này hắn thậm chí còn mang vẻ lấy lòng nói “Tuần Tử đại sư, tôi đã dẫn ngài xem các loại trò vui, tìm hiểu các loại khoa học kỹ thuật rồi, có hài lòng không ạ?”.
Tuần Tử bề ngoài ngâm nga cái gì đó trong miệng, bên trong dùng hồn lực để giao tiếp, nói “chà, chà, thế giới này không có linh tu, nhưng mấy món thiết bị máy móc ở đây lại thú vị lắm, gợi rất nhiều ý tưởng nghiên cứu mà pháp cho ta. Được rồi, có qua có lại, ta cũng là kẻ giữ lời. Ngươi nói yêu cầu của mình đi”.
Chân Tâm tìm một chỗ khá sạch sẽ ngồi xuống, suy nghĩ chốc lát rồi chờ mong hỏi “Ở thế giới của ngài có biện pháp gì hay công pháp nào giúp tăng tốc độ tu luyện linh tu không ạ”
“Ha ha ha, tưởng chuyện gì, hỏi ta là đúng đắn rồi đó, để tăng tốc độ tu luyện có rất nhiều cách, ta nói nhé, ví dụ như linh khí hệ phụ trợ tu luyện, công pháp cấm kỵ hút năng lượng, linh lực của kẻ khác làm của mình, đa phần đều có hậu hoạn về sau, hoặc là công pháp có thể hấp thu năng lượng trong tự nhiên như lôi, hỏa, vâng vâng chuyển hóa thành linh lực của bản thân. Mấy cái biện pháp này ta không có, nhưng ta đang nghiên cứu tạo ra một công pháp có thể vừa hấp thu năng lượng kẻ khác vừa biến đổi các loại linh lực khác nhau của bản thân thành một loại cao cấp hơn, vẫn chưa hoàn thiện, ngươi có muốn không”.
Chân Tâm trầm ngâm. Thực ra linh khí hỗ trợ tăng tốc tu luyện hắn đã được sư phụ Sư Duyên tặng cho một hạt châu, nhưng tốc độ hắn vẫn không hài lòng, có thể nói tốc độ tu luyện của hắn đã nhỉnh hơn Nhiễm Nam rồi nhưng hắn là tên nghèo, không có trang bị nào cả nên luôn thua trước mặt tên béo, vì vậy hắn muốn tăng tốc tu luyện nhanh hơn nữa. Hắn phải mạnh hơn, giành lại Ni, giết tên mập đó.
Chân Tâm gật đầu dứt khoát “Chưa hoàn thiện cũng không quan trọng, chỉ cần giúp ta tôi tu luyện nhanh hơn là được”.
Tuần Tử nói “vậy được, công pháp này có tên là Hỗn Nguyên Hấp Sinh Đại Pháp, vì chưa hoàn thiện nên sau khi nhập môn nó sẽ xung đột với linh lực trong cơ thể, có thể ảnh hưởng đến linh hồn, nhẹ thì ngủ say vài năm, nặng thì linh lực bị phế, về sau tu luyện còn chậm hơn ban đầu, ngươi xác định muốn chứ”
Chân Tâm mày nhíu chặt, hạ quyết tâm “Tôi muốn”.
Lại nói về tên thứ hai mà Chân Tâm đã triệu hồi ra. Đó là một tên công tử nhà giàu thuộc một giới nhỏ chịu ảnh hưởng của Khoa giới. Đa Diên, một tên ăn chơi trác táng, thực lực yếu ớt nhưng nhà có bố giàu to nên trang bị trên người khá hiện đại làm cho chiến lực của hắn không tầm thường.
Sau mấy ngày được Chân Tâm dụ dỗ ăn chơi ở trái đất, lúc này là lúc hắn đang trả công cho thằng nhóc, tìm và giết Nhiễm Nam.
Trên bầu trời buổi chiều tà của trường Bán Xã, Đa Diên kích hoạt tính năng hấp thụ ánh sáng của Áo Giáp Phản Lượng hiệu Long D để ngụy trang, biến thành một cục màu đen thui bay lên tìm kiếm Nhiễm Nam trong đám học sinh tan học bên dưới.
Lúc này Nhiễm Nam đang ở trong Thời Không Giới, đang ngồi thiền bổng mở bừng mắt ra. Ngay tại vừa rồi, robot giả dạng hắn từ trường về nhà, vừa mở cửa phòng trọ đã bị cái gì đó tập kích nổ nát bấy. Cũng may là bé Nhã Hân chưa được Huấn đón về phòng nếu không hắn hối hận không kịp. Từ mai phải để Nhã Hân ở cạnh Huấn luôn mới được, không được ở cạnh mình nữa, quá nguy hiểm.
Đa Diên đứng trước cửa phòng trầm ngâm nhìn con robot đã nổ chỉ còn tàn chi, diện quang nổ lẹt xẹt dưới chân. Thật không ngờ ở cái thế giới thổ dân này lại xuất hiện loại robot tạp dịch cao cấp này? Kiểu này đã đánh động đến chủ nhân của nó rồi, về sau tìm giết sẽ rất khó khăn a. Xem ra phải chuyển hướng sang cô gái mà tên Chân Tâm yêu thầm thôi.
“Ừ, tôi biết rồi, ông cứ yên tâm, mà robot của ông bị hủy rồi, làm sau giả dạng đi học được nữa?” Huỳnh Ni được Nhiễm Nam thông báo có kẻ địch mới cũng có chút lo lắng.
“Không sao, Nam sẽ ước ra con mới là được, nếu đối phương đã biết đó là robot rồi thì chắc sẽ không đến hủy lần nữa đâu, Ni cẩn thận có thể hắn sẽ tìm tới đó, tốt nhất là bây giờ đến đại bản doanh, vào Thời Không Giới luôn đi, nếu kẻ địch như mấy con quái trước đây thì quá thời gian chúng sẽ
bị đẩy về thế giới của chúng thôi” Nhiễm Nam đề nghị cô đến căn nhà hắn hắn mua để tập hợp nhóm, che giấu cổng không gian khi tiến vào Thời Không Giới, bởi vì cổng này tồn tại mấy tiếng bên ngoài mới biến mất nên cần một nơi tránh người khác nhìn thấy.
Hồng Huấn tiến vào cổng Thời Không Giới ở căn nhà mà nhóm dùng để tập hợp, bên ngoài Nhã Hân được một tên vệ sĩ ẵm lấy đùa giỡn. Đây là Nguyễn Văn Chiến, một trong hai trăm nhân viên ban đầu của Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu. Hắn vừa được gọi đến giao cho nhiệm vụ đem Nhã Hân về nhà chăm sóc, còn tên Huấn thì háo hức chui vào Thời Không Giới để tu luyện.
Đáng lý Huấn có thể vào Thời Không Giới tại nhà mình nhưng Nhiễm Nam thông báo có kẻ thù mới tìm tới, hắn muốn vào trong tu luyện thì ít nhất cũng phải giao Nhã Hân cho người khác trông giữ. Mà người lạ thì Nhã Hân không chịu ở cùng một mình, Nhiễm Nam lại sợ tên này đem robot giả dạng cho quân đội mổ xẻ nên không cho hắn, thành ra bây giờ tên Chiến mới phải đến đây, một là đón Nhã Hân, hai là phải có Nhiễm Nam ra mặt mới thuyết phục cô bé đi theo Văn Chiến được.
Nhiễm Nam đi ra chào Văn Chiến một cái, quay sang chơi với Nhã Hân một lúc, sau đó hắn hướng dẫn cô bé tu hồn, tặng cho cô bé một cái Xuyên Giới Liên dùng để liên lạc với hắn. Xuyên Giới Liên vốn chỉ cần linh hồn lực là có thể sử dụng rồi.
Tên Văn Chiến này hắn có biết, là tên hình thành linh hồn nhanh nhất mà cũng mạnh nhất trong đám hai trăm người hôm nọ khiến hắn có ấn tượng mạnh nhất, đáng giá bồi dưỡng thành thuộc hạ cho mình đây.
Tiễn cả hai đi xong, hắn cũng quay vào Thời Không Giới. Bên ngoài cổng nhà, Huỳnh Ni bẹo hai má Nhã Hân, chọc cô bé cười như hoa nở. Cô dặn dò Văn Chiến vài câu rồi cũng đi vào nhà, chui vào Thời Không Giới. Robot của cô thì ở nhà giả dạng với người thân.
Văn Chiến đỡ Nhã Hân lên xe du lịch màu đen của tên Huấn, lái xe đi. Từ trên bầu trời Đa Diện trong hình dạng đen thui từ đầu tới chân do ánh sáng chiếu vào đều bị áo giáp hắn hấp thụ hết không phản xạ lại một tia nào. Hắn điều khiển động cơ bay phản lực hiệu JetZ hạ xuống đi vào trong nhà, phát hiện ra cổng không gian thì cũng hết hồn. Đây là thứ cao cấp trong truyền thuyết a, chỉ có ở Chính Giới Khoa Giới, hoặc mấy Phụ Giới lớn mới xuất hiện a, cổng không gian còn là thứ có thể nghe không thể hưởng đó, rất hiếm chỉ có mấy đại nhân vật đứng đầu thế giới lớn mới sở hữu nổi, thường là để sử dụng cho kinh doanh, hội hợp, vâng vâng…
Không ngờ kẻ địch lại có một cái, không biết nó thông đến nơi nào. Hắn bước tới định đi vào nhưng không được, thế là sao nhỉ? Thử đủ mọi cách điều không được, đến khi cổng không gian tự biến mất hắn mặt mày xám xịt đứng đó suy nghĩ. Hừ, ban đầu chỉ định giết người rồi thôi, bây giờ xem ra thú vị hơn rồi, phải tìm cách tịch thu cái cổng không gian này mới được.
Đa Diên để lại một thiết bị ghi hình nhỏ như con ruồi, bay đậu trên trần nhà nhìn xuống. Hình Ảnh sẽ thông qua tần số đặt biệt truyền vào mắt hắn. Để lại con bọ ghi hình xong hắn cũng bỏ đi tìm thú vui trần thế, cũng không thể ngồi lì ở đó đợi được. Chỉ cần phát hiện Ni đi ra hoặc bất kỳ ai khác, hắn sẽ theo đuôi để tìm tên Nhiễm Nam ngay.
Đa Diên bay đi, truy theo tên Văn Chiến về tới nhà riêng của Lục Hồng Huấn, cũng để lại một con bọ ghi hình để theo dõi rồi không đợi kịp nữa, hắn chạy đến một Bar Club to nhất tỉnh để ăn chơi.
Ở một nơi khác, Chân Tâm đang ngồi suy nghĩ biện pháp, một khi bắt đầu tu luyện Hỗn Nguyên Hấp Sinh Đại Pháp, khả năng rất cao hắn sẽ hôn mê mấy năm, hắn không muốn để mẹ hắn lo lắng, cũng không muốn mình không có ai chăm sóc lúc hôn mê a. Hay là đợi gặp tên Đa Diên trở lại hỏi xem có biện pháp nào không, tên này khoe hắn đến từ một nền văn minh khoa học kỹ thuật cao gấp ngàn lần trái đất kia mà.
Truyện convert hay :
Ngọt Ngào Hôn Lệnh: Thủ Trưởng Ảnh Hậu Kiều Thê