“Đã khiến Nhiễm Nam ngươi thành đối lập với học viện rồi thì cũng không thể để một tên tu sĩ thất trách như ngươi đạt thắng lợi được” bước đến giữa phòng đấu trường thực tế ảo.
Kẻ vừa đến lập tức ra tay mà không hề kiêng nể quy tắc cấm tranh đấu của học viện.
Chỉ thấy kẻ này đứng yên.
Quanh thân hắn có trường lực vô hình vô chất bạo phóng ra ngoài.
Luồng khí thế này lướt qua toàn bộ học viên ở hiện trường và cả nhóm ba người Siêu Thần Hầu.
Tất cả mọi người có liên quan với việc đấu với Nhiễm Nam chỉ cảm thấy ý thức nhoáng lên một cái.
Ngay sau đó không còn cảm nhận được gì khác.
Đến khi tất cả, bao gồm cả nhóm ba người ban kỷ luật tỉnh táo lại thì chỉ thấy trong tay mỗi người điều có một phần văn bản hợp đồng đồng ý giao quyền thi đấu của mình với Nhiễm Nam cho kẻ đeo quan tài đen.
Trong tay Siêu Thần Hầu thì là văn bản đồng ý chấp nhận các hợp đồng kia.
Toàn bộ đều có chữ ký bảo đảm.
Càng khó hiểu hơn là chữ đó là chữ ký của chính bọn họ, thậm chí còn có cả điểm chỉ vân tay của chính mình.
“Đây là…” Matcha ngạc nhiên nhìn tờ giấy trên tay những học viên đã cá cược thi đấu với Nhiễm Nam và ban kỷ luật.
‘Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Tại sao tên kỳ lạ này nói gì người khác cũng gật đầu như vậy nhỉ?’
Không ít học viên chỉ đến xem trò vui cũng bắt đầu xôn xao bàn tán.
Siêu Thần Hầu và những học viên còn lại nghe vậy cũng cảm thấy một luồng khí lạnh lướt toàn thân.
Vừa rồi bọn họ đã nghe theo lời tên đeo quan tài một cách răm rắp sao?
“Các người sẽ không làm trái với khế ước đó chứ?” Tên đeo quan tài đen nhìn quanh một vòng, nêu nghi vấn.
Bị người xảo trá, không ít học viên có cảm giác khó chịu nhưng không ai lên tiếng phản bác.
Trong lòng bọn họ còn đang chưa tỏ chuyện gì đã xảy ra.
Dường như họ mất đi ký ức của một đoạn thời gian vừa qua.
Điều này cực kỳ nguy hiểm.
Mất ký ức hay là mất ý thức nên không có ký ức? Vế trước còn chịu được nhưng vế sau chẳng khác nào là cái mạng của mình có mất cũng không thể tự vệ nha.
Một khi chưa rõ khả năng của tên đeo quan tài này thì không ai dám dẫn đầu đối kháng.
Có là trưởng ban kỷ luật học viện cũng thế.
Hơn nữa tên trước mặt này không phải làm hại mình nên không tính là vi phạm nội quy học viện.
Cả đám trong cơn hoảng hốt, không tiện phản ứng gì quá khích.
“Ok.
Không ai phản đối gì thì trận tiếp theo ta sẽ đánh.
Ta thắng, tất cả phần cược của Nhiễm Nam cho những trận còn lại ta lấy hết.
Còn nếu ta thua, ha ha, vậy thì vật cược của các người thuộc về Nhiễm Nam hay là trở mặt không nhận tùy các ngươi” Tên đeo quan tài chốt hạ rồi ngồi xuống đất, quan tài thì được hắn âu yếm đặt nhẹ nhàng lên ghế sô pha sau lưng.
Toàn trường bắt đầu im lặng quan sát hắn.
Không khí chùng xuống đầy áp lực.
Màn ảnh lúc này cũng hiện lên thông báo chiến thắng của Nhiễm Nam.
Đáng lý thông báo đã xuất hiện sớm hơn.
Nhưng Tà Nam không bỏ qua cho Zoden dễ dàng.
Sau khi đâm mắt của hắn thì còn dốc sức giữ trạng thái chết giả trước khi chết thật cho Zoden kéo dài lâu nhất có thể, kéo dài đau khổ của tên này.
Tiếc là khi đó tên đeo quan tài đã xuất hiện kéo đi sự chú ý của mọi người nên ít ai thấy một màn này.
Dozen nằm trong tủ thực tế ảo hận ngứa cả răng.
Thầm nguyền rủa Nhiễm Nam rồi rủa cả sang kẻ đã yêu cầu mình thăm dò thực lực Nhiễm Nam.
Tên đó mạnh hơn Nhiễm Nam nhiều thì tự tay xử lý đi, sao còn muốn hắn ra tay chứ? Đã vậy lại còn không chỉ muốn mỗi mình đi thăm dò mà còn yêu cầu cả hai tên phó nhóm tham gia nữa.
Nói cái gì mà phải thăm dò xem khả năng của Nhiễm Nam mạnh tới mức nào khi đấu với dị nhân hệ cường lực và hệ linh dị.
Ta khinh.
Có cần làm chuyện ruồi bu như vậy khi mày đã có thực lực mạnh mẽ nhất nhì trong toàn bộ học viên không?
Cạch.
Cạch.
Tủ của Nhiễm Nam và Dozen cùng lúc mở ra.
Dozen mặt hầm hầm bước ra, liếc mắt giận dữ nhìn sang đối thủ.
Nhìn thấy nụ cười của Nhiễm Nam thì lại bất giác cảm thấy hãi hãi trong lòng, vội quay đầu đi trở về bên cạnh nhóm Rocket 3h của mình.
Nhiễm Nam cười khổ liếc mắt nhìn Dozen quay lưng bỏ đi không thèm chào hỏi.
Xem ra địa vị của mình ở học viện đã được xây dựng lên trong lòng bọn học viên nhưng hình tượng thì… Tên Tà Nam này cũng quá ác đi.
Mức độ mô phỏng của hệ thống thực tế ảo chỉ ảnh hưởng đến điện não nên mọi cảm giác đã trải qua sẽ biến mất khi hệ thống ngắt.
Nhưng cho dù chỉ truyền đạt được 80 phần trăm cảm giác chân thật thì trải nghiệm vừa rồi của Dozen cũng thật kinh khủng.
Nếu là mình thì chắc sẽ buông lời đe dọa ngay khi ra ngoài chứ không cụp đuôi bỏ đi như Dozen.
Xung quanh có chút không đúng nha.
Nhiễm Nam cảm thấy không khí im ắng hơi kỳ lạ, thậm chí Matcha hay The Father cũng không chúc mừng cậu ta chiến thắng.
Ngẩng đầu nhìn lại thì một nỗi niềm ngạc nhiên, có chút vui mừng xuất hiện.
Lại nhìn thấy người quen nữa.
Học viện X-Gen này cũng thật nhiều người quen đến cùng quê hương với mình nha.
“Hao.
Thì ra là cậu cũng ở học viện.
Cậu đã đi đâu từ sau trận đánh đó tới nay? Đến đây bao lâu rồi?” Nhìn người trước mắt, cảm nhận sức mạnh tinh thần của đối phương Nhiễm Nam có thể chắc chắn không phải là Thạch Hoàng giả dạng.
Nhiễm Nam ngạc nhiên nói.
Hao xoay người vuốt ve quan tài đen rồi âm trầm đứng lên.
“Nhiễm Nam.
Đừng có thân thiết như vậy.
Mày có biết vì sao chỉ qua một đêm mà cả học viện điều nghe thấy tin đồn mày là tu sĩ không? Chính là tao một tay đạo diễn đấy”
“Cậu…” Nhiễm Nam hết sức ngạc nhiên với thái độ của Hao.
Lúc trước cậu ta cùng Hồ Nha theo mình tham gia trận chiến ở đảo hoang Nhật Bản, tiêu diệt Impossible Club, Đông Nam Hội và Black Company.
Lúc đó cậu ta mặc dù cũng hơi chống đối mình nhưng là vì ghen tuông chứ đâu có hằn thù như hiện tại chứ?
“Hao.
Cậu… tu vi của cậu sao lại bị phế?” Nhiễm Nam rất nhanh nhận ra Hao đã phế đi tu vi của mình ở đan điền, kể cả tu vi linh hồn cũng biến mất, trở lại thành tinh thần lực như ban đầu.
Lúc trước Hồ Nha và Hao đi theo Nhiễm Nam thì cậu chàng đã giúp họ chuyển tu thành linh tu và tu linh hồn.
Lúc đó cả hai chỉ là dị nhân cấp thấp nên chuyển tu rất dễ*.
Không hiểu vì sao bây giờ Hao lại bị phế như vậy?
“Là tao tự phế.
Ha ha.
Kẻ tung tin đồn mày là tu sĩ cũng chính là tao” Hao hằn học nói.
“Tại sao? Rốt cuộc sau ngày đó cậu đã mang thi thể Hồ Nha đi đâu * * ?”
“Nàng vẫn ở cạnh tao.
Không phiền mày quan tâm.
Có phải mày rất ngạc nhiên, rất thắc mắc vì sao tao làm những chuyện này không? Bởi vì tao hận tên Chân Tâm đã giết nàng ấy.
Bởi vì tao hận hắn nhưng hận mày càng hơn.
Tao hận lũ tu sĩ bọn mày đã lấy đi tương lai của nàng, lấy đi mạng sống tươi đẹp của cô ấy.
Tao muốn trả thù.
Nhất là báo thù tên ngụy quân tử, vô trách nhiệm như mày, vì đi theo mày mà cô ấy mới chết.
Lời nói sẽ bảo vệ cô ấy khi đó của mày chỉ là lời hứa suông.
Tiếc là tao không khuyên được nàng, để nàng đi theo mày báo thù lũ tội phạm kia.
Tại sao mày lại để cô ấy đi theo vào chốn nguy hiểm.
Vì sao mày cãi lời quân sư để chiến dịch lần đó xảy ra biến hóa không lường trước được.
Để nàng bị liên lụy, chết đi.
TẠI SAO HẢ?”
Mắt Hao đỏ lên, lóng lánh ánh nhìn.
Trường lực vô hình quanh người như mất khống chế mà bạo động, gõ cảnh báo vang dội lên trong đầu các cao thủ xung quanh khiến họ vội vàng lui xa ra mấy bước.
Chỉ có Nhiễm Nam linh hồn cao cấp tới hơn 200 mới không bị dọa lui.
Nhìn Hao đầy biểu tình căm hận trước mặt mà không biết biện minh thế nào.
“Thật may mắn khi mày lại dám đến học viện này.
Nếu không tao cũng không biết làm cách nào để tìm được mày.
Càng may mắn hơn là sức mạnh dị năng của tao đã đột tiến thần kỳ sau khi tự phế tu vi tu sĩ mà mày truyền cho.
Ông trời có mắt để tao có cơ hội báo thù mày.
Chỉ cần mày rời khỏi học viện một tức khắc thôi, tao sẽ ra tay đối phó mày.
Sau đó tao sẽ tìm tên Chân Tâm kia, báo tử thù cho Hồ Nha.”
Cạch… Soạt.
Hao mang quan tài lên vai, bước tới tủ đăng nhập thực tế ảo.
Ngoái đầu lại gằn giọng.
“Mày không cần phí sức đánh mấy chục trận với đám học viên đó nữa.
Tao sẽ thay thế bọn chúng đấu một trận định thắng thua với mày.
Một đám vô dụng, nhìn là đủ biết không đứa nào là đối thủ của mày.
Ai không hiểu chứ tao biết đặc tính sức mạnh của mày.
Đến đây đi, để xem từ đó đến nay mày đã tiến bộ đến đâu rồi.
Có còn phải nhịn nhục làm tình với người yêu giữa chiến trường để khôi phục như trận chiến với Chân Tâm lần đó không.
Ha ha ha.
Tên vô dụng như mày thế mà tao lại không khuyên được nàng tránh xa ra.
Cả hai chúng ta đều là tồi tệ như nhau a.
Ha ha ha aaaa…”
Mặc dù không hiểu cho lắm nhưng các học viên chung quanh ai cũng nhận ra cảm xúc tên Hao này không được ổn định.
Sự hận thù đang bùng phát.
Dị năng của hắn càng toát ra trường lực ảnh hưởng đến mọi người chung quanh khiến tâm thầm họ thoáng mất cân bằng, đầu lâng lâng.
“...” Nhiễm Nam nắm chặt nắm tay lại, nhìn chằm chằm bóng lưng vác quan tài của Hao.
Quả thật cái chết của Hồ Nha có một phần lỗi của mình, nhưng… Cái chết của cô bé là hắn muốn hay sao? Trong lòng cậu cũng đau vậy!
“Hao, rốt cuộc cậu đã trải qua những chuyện gì? Vì sao lại thay đổi như vậy chứ”
“Mày muốn biết.
Vào đấu trường thực tế ảo, khi tao tra tấn mày thì tao sẽ kể cho mày nghe.
Hừ”
Đặt