"Tiếp theo, đạt được danh hiệu 'Nữ chính xuất sắc nhất' tại lễ trao giải điện ảnh quốc tế lần thứ 89, xin mời xem VCR –"
Thủy Nhạc ngồi tại hàng ghế thứ nhất trong khán phòng lớn, im lặng quan sát màn hình đang phát đoạn video ngắn, bên trái là đạo diễn Tuần Ao vừa lãnh cúp "Đạo diễn xuất sắc nhất" trở về.
Đây không phải chiếc cúp duy nhất của "Chủng tộc" trong lần trao giải này, nếu không ngoài dự kiến, đây cũng không phải chiếc cúp cuối cùng.
Ngay từ đầu, Thủy Nhạc khó tránh khỏi có chút hồi hộp, dù sao, vũ đài như vậy với cô mà nói vẫn là lần đầu tiên. So với đạo diễn Lam Băng thân kinh bách chiến, cô vẫn là thấp hơn một bậc – đây là lời của đạo diễn Tuần Ao. Ông ấy còn nói, chờ đến lúc lấy được chiếc cúp thứ ba, cô sẽ cảm thấy, những lễ trao giải thế này so với các loại tiệc sinh nhật nhàm chán mà cô từng đi thật ra cũng không có gì khác.
Đương nhiên đây chỉ là một câu vui đùa, hoặc là nói, một vị đạo diễn gạo cội vì thanh danh mà mệt mỏi như Tuần Ao vinh dự chỉ là một trò đùa. Điều này làm cho Thủy Nhạc ý thức được, tâm trạng hồi hộp hiện giờ của cô chỉ là điều tất yếu trong lịch sử phát triển, vì thế liền cảm thấy bình thản hơn nhiều.
Huống chi, MC nữ trong lễ trao giải lần này lại là Carol! Thời điểm Thủy Nhạc nhìn thấy cô ấy được MC nam nắm tay đưa ra trước lễ đài, quay đầu tràn ngập khiếp sợ nhìn Tuần Ao. Tuần Ao lại trả cho cô một vẻ mặt càng khiếp sợ: "Con không biết?!"
Được rồi...
"Xin mời quý khách mời công bố giải thưởng – được rồi chính là tôi!" Carol đắc ý vênh váo tỏ vẻ các người rất bất ngờ có phải không, đưa tới một trận cười vang. Tiếp theo, MC nam nhận lấy phong thư, mở ra liếc mắt một cái: "Tôi không thể không thừa nhận, những bài viết khoa trương của tạp chí Universal vẫn còn một hai bài có thể tin được ~" Bên dưới một trận cười vang. Carol lại không thừa nước đục thả câu: "Xin chúc mừng, đạt được trao thưởng 'Nữ chính xuất sắc nhất' của lễ trao giải điện ảnh quốc tế lần thứ 89, chính là – Thủy Nhạc!"
Nghe được tên của mình được xướng lên từ miệng Carol, trong nháy mắt Thủy Nhạc nghĩ thầm nghĩ vẫn còn may, Carol học tiếng Trung cũng không tệ... Sau đó, theo bản năng quay đầu nhìn Tuần Ao.
Tuần Ao không thể khống chế cười ha ha hai tiếng, mở rộng hai tay chờ cô nhào vào lòng mình, trong mắt viết, xem đi, chính là con!
Thủy Nhạc nghiêng người nhẹ nhàng ôm ông ấy một cái, lại xoay người sang chỗ khác được một nam diễn viên nào đó bên tay phải chạm hai má, mới đứng lên quay về phía các khán giả cúi đầu, sau đó đi về phía sân khấu.
Carol phá lệ bỏ lại người bạn MC nam đồng hành của mình, giẫm lên giày cao gót cộp cộp cộp chạy đến bên sân khấu, nắm tay Thủy Nhạc dắt cô lên bậc thang, tặng thêm một câu: "Thân ái, hảo soái!" Nói xong quay đầu nhìn MC nam cười khiêu khích. Dưới đài vỗ tay như sấm, cùng với tiếng hoan hô.
Lời này xuất phát từ vai diễn của Thủy Nhạc trong "Chủng tộc", rất soái... Vô số nữ fan điện ảnh khắp thế giới tỏ vẻ nguyện ý vì cô mà xuất quỹ, hoặc là thay đổi tính hướng, thậm chí "Thôi chồng bỏ con"! Còn có người từng trắng trợn dụ dỗ: Ở nước của chúng tôi hôn nhân đồng tính hợp phá rồi nha ~
Thủy Nhạc cảm nhận được cổ vũ từ lòng bàn tay truyền đến, giữa tiếng cười vang của mọi người, đã hoàn thành nghi thức ôm nam MC một cái. Thời điểm đứng giữa sân khấu xoay người quay về phía khán giả, vội vàng nhìn lướt qua toàn trường, vẫn không nhìn thấy hình bóng Lam Băng.
Là một trong những đạo diễn người Hoa từng đạt được "Đạo diễn xuất sắc nhất" hơn nữa nhận được vô số vinh quang trên vũ đài quốc tế, đạo diễn Lam Băng tự nhiên cũng nhận được thư mời tham dự, cứ việc nàng không có tác phẩm tham dự tranh giải lần này, cũng không tổn hại chút tao nhã nào của nàng.
Nhưng là cho tới bây giờ, Thủy Nhạc vẫn không có nhìn thấy Lam Băng. Trên thực tế, các nàng đã có đến một tuần không gặp nhau. Thủy Nhạc vừa bay về từ E quốc, vừa xuống máy bay liền bị thợ trang điểm vội vàng bắt đi dằn vặt vài giờ, sau đó hội hợp với đoàn phim, cuối cùng choàng tay đạo diễn Tuần Ao đi qua một đoạn thảm đỏ lấp lánh ánh đèn. Giờ khắc này, cô cỡ nào hy vọng nhìn thấy nàng an vị dưới sân khấu, từ trong đám người chăm chú nhìn nàng, trong mắt đong đầy tự hào và kiêu ngạo.
"Chị đã thấy em bị thương." Carol đột nhiên ôm lấy gương mặt Thủy Nhạc, chăm chú kiểm tra một phen, vỗ ngực làm ra vẻ may mắn sau tai nạn. "May mắn không để lại sẹo, không thì chị sẽ đau lòng chết ~ "
"Cái gì thương?" Nam MC không rõ.
"Chính là trong lúc quay cảnh hội nghị chủng tộc trên mặt bị thương một cái." Carol nhìn anh ta tỏ vẻ ghét bỏ vì anh không biết chuyện này sao.
"Em nói đó là vết thương thật, không phải hóa trang?" MC nam phảng phất bị làm giật mình, lại lập tức đau lòng cũng nghiên cứu gương mặt Thủy Nhạc: "Em thật sự rất chuyên nghiệp nha, lỡ đâu để lại sẹo thì làm sao?"
Thủy Nhạc cười cười: "Nói không chừng sẽ trông càng soái hơn một ít." Chọc mọi người dưới đài một trận hoan hô.
"Được rồi, tôi cảm thấy chúng ta vẫn nên trước trao cúp cho nam diễn viên xuất sắc nhất – nga, không, nữ diễn viên xuất sắc nhất, thuận tiện cũng xin mời vị khách quý trao giải chúng ta chờ đợi đã lâu cũng lên sân khấu. Chúng ta cùng hoan nghênh – đạo diễn Lam Băng!"
Thủy Nhạc bất ngờ xoay người, không thể tin được nhìn người kia. Một thân lễ phục màu đen, kéo theo làn váy dài, chân thành mà đến. Nàng phi thường đoan trang kéo một búi tóc, vài sợi ưu nhã rơi bên vành tai, theo nhịp điệu của nàng, đong đưa xẹt qua sợi dây chuyền mà cô tặng.
Thủy Nhạc hoàn toàn không thể rời mắt. Thẳng đến Lam Băng đã ôm xong hai vị MC, bước đến trước mặt cô. Thủy Nhạc nghĩ cô cũng muốn ôm nàng. Nhưng nàng lại nắm tay cô, trên lưng bàn tay nàng ấn lên một nụ hôn thân sĩ... Thủy Nhạc phát hiện mình đã không thể nhúc nhích.
"Trời ạ, thợ trang điểm của tôi đâu, nhanh lên lại đây giúp tôi thêm phấn!" Carol đột nhiên la to hoảng hốt: "Tôi có thể cự tuyệt không đứng chung một chỗ với hai người họ sao?"
Dưới đài cười vang, Thủy Nhạc cả kinh, phục hồi tinh thần, nhìn thấy người khởi xướng đang dùng vẻ mặt ung dung đứng bên cạnh mình, âm thầm thở dài một hơi.
MC nam nói tiếp: "Không có đâu, Carol em cũng rất xinh đẹp rồi!" Carol còn chưa kịp vui mừng, anh ta liền nói tiếp: "Nhưng mà, tiếp theo có thể cho tôi làm MC một mình được chứ?" Carol che ngực thiếu chút nữa ngất xỉu.
Kế tiếp, hai vị MC dùng đến 5 phút đem hai vị mỹ nữ đạo diễn và diễn viên phương Đông từ sắc đẹp đến tài hoa toàn bộ khen một lần. Cuối cùng, MC nam đột nhiên sợ hãi than một tiếng: "Trời ạ, hai người bọn em đứng chung một chỗ thật sự rất xứng đôi. Hai người có chắc không phải một đôi không vậy?"
"Edward!" Carol cắt lời, lại lần nữa kinh hô: "Để lại cho tôi chút ảo tưởng được không! Để lại cho chị em phụ nữ chúng tôi chút ảo tưởng được không!" Nói xong còn chen vào giữa Thủy Nhạc và Lam Băng, quay đầu tìm kiếm đồng ý.
Thủy Nhạc cho cô ấy một cái mỉm cười "không khua môi múa mép với ngươi". Lam Băng trực tiếp nhún nhún vai, quay đầu nhìn quanh một vòng, tựa tiếu phi tiếu nói: "Cúp đâu?"
"Được rồi, Carol, đừng quên chúng ta đến đây để trao giải!" Nam MC nắm chắc thời cơ trở lại chuyện chính, nhưng vẫn không quên phối hợp Carol khoa trương một câu, mời người đem cúp lên.
Từ trên tay lễ nghi tiểu thư, Lam Băng nhận lấy chiếc cúp xinh đẹp bằng bạch kim phối với bệ đỡ thủy tinh, xoay người nhìn chăm chú vào mắt Thủy Nhạc, vô cùng trịnh trọng