Giang Nhược Kiều đang có tâm trạng tốt, nhưng giờ là lúc để đánh giá kĩ hơn về Lục Dĩ Thành.
Anh vẫn mặc chiếc áo phông với chiếc quần đen quen thuộc, hôm nay không phải giày vải mà là một đôi giày thể thao. Không phải là đồ thể thao hàng hiệu nhưng được anh giặt rất sạch sẽ, tiếp đó là chiếc ba lô đen ngàn năm như một.
Trên mặt cũng không có vết thương gì rõ rệt.
Lục Dĩ Thành cảm thấy hơi mất tự nhiên khi bị Giang Nhược Kiều nhìn như vậy, anh đoán được cô đang nhìn gì, vì vậy anh hạ giọng nói: "Không có đánh nhau."
Mặc dù suýt nữa đánh nhau nhưng vẫn chưa đánh.
Có lẽ tương lai sẽ đánh.
Giang Nhược Kiều thở phào nhẹ nhõm, mấy chuyện này không tiện hỏi, dù sao nhìn dáng vẻ của Lục Dĩ Thành thế này chắc không bị Tưởng Diên bắt nạt. Cô cầm lấy bốn phần ăn sáng anh mua, ánh mắt vô cùng thoải mái: “Cảm ơn, chắc chắn họ sẽ rất vui, dù sao chúng tôi ai cũng lười, đi học hai năm rồi nhưng số lần ăn sáng ở canteen có thể đếm trên đầu ngón tay.”
Chuyện này là thật.
Có câu “vật hợp theo loài, người phân theo nhóm”, bốn người trong ký túc xá bọn họ thân thiết như vậy là có lý do. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
Về phần Giang Nhược Kiều, xem như một ngày ba bữa rất đều đặn, nhưng bảo cô sáng sớm xuống canteen chen chúc mua bữa sáng thì thôi, không có đâu.
Còn ba người bạn cùng phòng đều không muốn dậy sớm.
Sau khi nghe vậy Lục Dĩ Thành tỏ vẻ lo lắng, hỏi: “Không phải chứ, tôi nhớ Tưởng Diên từng mua bữa sáng cho các cậu rất nhiều lần.”
Không chỉ Tưởng Diên mà còn những người khác theo đuổi cô, hoặc theo đuổi những cô gái khác trong ký túc xá của họ, những người đó đều mang bữa sáng cho các cô.
Sao số lần ăn sáng ở canteen có thể đếm trên đầu ngón tay?
Giang Nhược Kiều cố nén cười: “Ò ò, cậu nghiêm túc quá.”
Tư duy logic mạnh ghê.
Lục Dĩ Thành nhận ra rằng mình đã nói sai, vì vậy anh không lên tiếng nữa.
Giang Nhược Kiều hít một hơi thật sâu, sau đó giải thích với anh: “Ý tôi là chúng tôi rất ít khi tự mình đến canteen để mua bữa sáng."
Lục Dĩ Thành: “…Ừm.”
Anh lại nói thêm: “Xin lỗi, là tôi hiểu sai.”
Thấy anh như vậy, Giang Nhược Kiều không biết nên bày ra biểu cảm gì mới được, sau khi giữ vẻ mặt nghiêm túc trong một lúc lại phì cười: “Được rồi được rồi, tôi biết thế giới của học sinh giỏi các cậu rất nghiêm túc, hôm nay cảm ơn cậu.”
Lục Dĩ Thành thở phào nhẹ nhõm: “… Không cần cảm ơn, tôi nên làm việc này.”
Giang Nhược Kiều nghĩ thầm: Tên ngốc đúng là tên ngốc.
“Được rồi, tôi lên trước.” Giang Nhược Kiều hạ giọng: “Có cần gì thì gọi cho tôi."
Lục Dĩ Thành: “Ừ.”
Sau khi nhìn cô đi vào tòa nhà ký túc xá, anh ngẩng đầu lên, đúng lúc nhìn thấy trên ban công ký túc xá có rất nhiều cái đầu thò ra như chuột chũi, sau đó đồng loạt rụt lại. Anh rất không tự nhiên nhưng vẫn thẳng lưng rời khỏi tòa nhà ký túc xá, bước chân nhanh hơn bình thường rất nhiều. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
Giang Nhược Kiều trở lại ký túc xá với bốn phần ăn sáng.
Cả ba người bạn cùng phòng đều lao đến.
“Vãi! Cậu ấy mang bữa sáng cho chúng tớ thật kìa.”
“A! Là bánh bao tớ thích, nghe nói ngày nào sữa đậu nành cũng nhanh cháy hàng. Các cậu nói thử coi, ăn bữa sáng học thần đưa đi thi có thần giúp thật không?”
Ba người bạn cùng phòng còn lại giả vờ không nhìn thấy cách đối xử khác biệt của Lục Dĩ Thành.
Giang Nhược Kiều là tiêu chuẩn cho một vẻ đẹp thành thị tinh tế - Bánh sừng bò và cà phê.
Với bọn cô thì đơn giản - Bánh bao sữa đậu nành.
Giang Nhược Kiều mở cốc uống cà phê, vị đắng tràn ngập khoang miệng khiến cô tỉnh táo hơn: “Đừng khoa trương như vậy, còn về thần giúp…”
“A, đúng rồi, trên diễn đàn của trường có một bài đăng!” Vân Giai cúi đầu: “Nhược Kiều, để tớ gửi link cho cậu. Cậu yên tâm, lúc nào ba người bọn tớ cũng canh chừng khống chế bình luận cho cậu.”
A!
Giang Nhược Kiều không quan tâm đến việc uống cà phê nữa, dứt khoát bấm vào link bài viết.
[Sốc! Sáng nay hotboy mẫu đơn trường ta đã làm chuyện này dưới lầu ký túc xá nữ.”
Hay lắm.
Tiêu đề của bài đăng này được đón nhận rất nồng nhiệt.
Thoáng cái cô cũng bị thu hút luôn rồi này.
Nhấn vào xem chủ post.
[Mọi người đều biết, điều đau khổ nhất đối với chúng ta là trở lại trường học. Cả đêm qua ngủ không ngon. Chuyện này phải trách máy điều hòa không khí trong ký túc xá của chúng ta, chạy chả mát gì cả, hy vọng bộ phận bảo trì thấy bài này thì kiểm điểm lại nha. Ngủ không ngon, sáng ngày ra lại rất ồn, chị em tụi tui dậy sớm chuẩn bị chạy nước rút 100m để mua mì, ai ngờ xuống lầu lại thấy hotboy tụi mình. Tuy là hotboy của người này người kia chả ai giống nhau, nhưng mà! Xin mời chuyển sang bài viết khác, ý kiến của Lục Dĩ Thành là cao nhất, trong bài này, cấm xuất hiện gạch đá hay nghi ngờ về thân phận hotboy của cậu ấy, biết chưa?
Tụi tui rất phấn khích khi nhìn thấy hotboy, ôi thề cậu ấy đẹp trai xuất sắc luôn.
Trước khi chúng tôi phân tích đầy đủ lý do tại sao cậu ấy trung thành với cái balo đến vậy, thì nghe câu chuyện… rất sparta.
Đúng vậy, lúc này tụi tui mới ý thức được, hotboy ư, hotboy hoa mẫu đơn trong truyền thuyết lại cầm bữa sáng xuất hiện dưới ký túc xá nữ ư?
Hóa ra hotboy đến tìm Giang Nhược Kiều.
Lại còn đưa bữa sáng cho cô ấy :)
Theo những gì tôi biết, Giang Nhược Kiều và Tưởng Diên đang hẹn hò.
Vậy thì vấn đề đây rồi!
Thứ nhất, Giang Nhược Kiều đã chia tay với Tưởng Diên chưa?
Thứ hai, Lục Dĩ Thành đến đưa bữa sáng là đưa cho mình, hay cho bạn thân?
Thứ ba, Lục Dĩ Thành! Có phải đúng là cậu ấy đang