Lý Vũ Hàn từ lúc Từ Tuấn Vỹ xuất hiện mang Mạc Nhiên Nhiên đi, anh vẫn không tỏ ra tức giận hay có bất kỳ thái độ khó chịu nào, ngược lại trên môi luôn hiện lên nụ cười ẩn ý.
"Hai người họ đang hẹn hò sao?"
"Dạ phải" Hạ Linh thành thật gật đầu, chuyện Mạc Nhiên Nhiên hẹn hò với Từ Tuấn Vỹ cô cũng chỉ mới biết lúc sáng đi học, buổi tối hôm ở bar còn tưởng Mạc Nhiên Nhiên đã ngừng thương thầm Từ Tuấn Vỹ, không ngờ cả hai lại thành một đôi.
Bỗng nhớ đến tin đồn Mạc Nhiên Nhiên đang qua lại với Lý Vũ Hàn vì có người bắt gặp cô lên xe của anh, Hạ Linh dâng lên nỗi nghi ngờ, không e dè hỏi thẳng: "Tiền bối, không phải anh định đập chậu cướp hoa chứ?"
Lý Vũ Hàn bình thản bật cười, không nhanh không chậm lên tiếng phủ nhận: "Không, anh chỉ cảm thấy Nhiên Nhiên rất thuần khiết, cô ấy lọt vào tay Từ Tuấn Vỹ thì thật đáng thương"
"Anh biết con người thật của Từ Tuấn Vỹ sao?" Hạ Linh không ngăn được máu tò mò, cách mà Lý Vũ Hàn nói dường như rất hiểu Từ Tuấn Vỹ.
Đáp lại sự hiếu kỳ của Hạ Linh, Lý Vũ Hàn chỉ cười không đáp, ánh mắt chăm chú dõi theo bóng lưng của Từ Tuấn Vỹ và Mạc Nhiên Nhiên bị che khuất một phần bởi chậu cây ở phía xa xa trong quán.
Kết thúc bữa trưa, Hạ Linh chủ động sang tìm Mạc Nhiên Nhiên để cùng nhau về trường học tiết buổi chiều. Va phải vẻ mặt tràn trề sát khí của Từ Tuấn Vỹ, Hạ Linh sợ đến lắp bắp quên lời, ngón tay căng thẳng lén lút kéo áo Mạc Nhiên Nhiên.
"Nhiên... Nhiên..."
“Đi thôi” Mạc Nhiên Nhiên cầm balo đứng lên, quay sang nói với Từ Tuấn Vỹ một tiếng: “Em đi trước đây”
Từ Tuấn Vỹ gật đầu, gương mặt như đòi nợ cùng ánh mắt bén như lưỡi dao chăm chăm nhìn Hạ Linh. Sau khi Mạc Nhiên Nhiên nói tạm biệt với bạn bè của Từ Tuấn Vỹ, Hạ Linh vội vàng kéo cô đi thật nhanh thoát khỏi tầm mắt của anh, lần trước vì Hạ Linh nói cho Mạc Nhiên Nhiên biết chuyện anh ở bar, chắc chắn anh vẫn còn ghim vụ này. Tuy không thân với Từ Tuấn Vỹ nhưng chỉ cần nhìn mặt đã có cảm giác anh cực kỳ nguy hiểm, Hạ Linh còn yêu đời nên tốt nhất vẫn tránh xa anh ra.
Ra khỏi quán, Hạ Linh thở phào nhẹ nhõm như thoát được một kiếp nạn, nghiêm túc nói với Mạc Nhiên Nhiên: “Nhiên Nhiên, chuyện ở bar lần trước, cậu nhất định phải bảo vệ mình”
Mạc Nhiên Nhiên ngạc nhiên khó hiểu, vài giây sau mới nhận ra Hạ Linh đang ám chỉ đến Từ Tuấn Vỹ, thật ra nhờ có lần đó cô mới biết được sự thật về anh, thế nên cô vẫn còn đang nợ Hạ Linh một lời cảm ơn, nhờ có ngày hôm đó đã mở ra một con đường khác cho quãng đường cụt mà cô và Từ Tuấn Vỹ đã từng mắc kẹt.
“Yên tâm, Tuấn Vỹ sẽ không làm gì cậu đâu, anh ấy chỉ dọa người thôi” Mạc Nhiên Nhiên thật lòng trấn an, Từ Tuấn Vỹ không phải là kiểu người đuổi cùng giết tận người đắc tội với anh, qua một thời gian anh không nhớ đến nữa thì đâu lại vào đó.
Hạ Linh gật gù, trong lòng chỉ giảm bớt nỗi lo mà không hết hẳn, cô sực nhớ đến lời Lý Vũ Hàn đã nói liền mang ra kể, dù sao chuyện này cũng liên quan đến Mạc Nhiên Nhiên nên để cô biết vẫn tốt hơn.
“Nhiên Nhiên, sau khi cậu bị Từ Tuấn Vỹ kéo đi, anh Vũ Hàn có nói về Từ Tuấn Vỹ, nhưng cách nói trông có vẻ rất hiểu cậu ấy, hình như hai người họ có quen