Sau bao tháng che giấu cuối cùng lại bị mẹ Mạc Nhiên Nhiên bắt gặp tại giường, đúng với câu cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, nhưng đối với Mạc Nhiên Nhiên đã không còn gì để sợ, bởi lời dừng lại mối tình này cô đã nói với Từ Tuấn Vỹ trưa qua.
Trong phòng khách nhà Từ Tuấn Vỹ, mẹ Mạc Nhiên Nhiên và mẹ anh nghiêm túc quan sát hai "tội đồ" ngồi đối diện, trong khi gương mặt Mạc Nhiên Nhiên không cảm xúc còn pha thêm sự mệt mỏi, còn Từ Tuấn Vỹ ngồi không yên, cứ vài giây lại xoay đầu nhìn cô.
"Hai đứa... kéo dài tình trạng này bao lâu rồi?" Mẹ Mạc Nhiên Nhiên lên tiếng tra khảo, bà không ngờ rằng Từ Tuấn Vỹ lại chính là người bạn trai do chính anh nhắc đến trước đó.
"Dạ hơn ba th..."
"Bọn con chia tay rồi" Không để Từ Tuấn Vỹ nói xong, Mạc Nhiên Nhiên chen lời vào, thái độ lơ đễnh luôn xuất hiện trên mặt cô kể từ khi bị mẹ cô phát hiện.
"Chia tay? Tại sao?" Mẹ Mạc Nhiên Nhiên ngạc nhiên hỏi, ngay cả mẹ Từ Tuấn Vỹ bên cạnh cũng thấp thỏm không ngừng.
"Bởi vì..."
Một lần nữa không để Từ Tuấn Vỹ có cơ hội giải thích, Mạc Nhiên Nhiên thờ ơ ngắt ngang, thẳng thắn đáp: "Vì không hợp"
"Cái con nhỏ này, đến mức này còn nói không hợp?" Mẹ Mạc Nhiên Nhiên nghĩ đến việc con gái mình đã lên giường cùng đứa con trai khác lại có thể dễ dàng nói chia tay vì không hợp, với bà tuyệt đối không thể để chuyện đó xảy ra như vậy.
Tiếng Từ Tuấn Vỹ khẽ thở dài sầu não, tầm mắt rời khỏi Mạc Nhiên Nhiên chuyển sang mẹ cô, nghiêm túc đưa ra lời đề nghị: "Con xin phép dì được kết hôn với Nhiên Nhiên"
Nghe đến mặt mày mẹ Mạc Nhiên Nhiên lập tức sáng bừng, vừa gật đầu định nói đồng ý thì cô đã bật đứng dậy tức giận lớn tiếng.
"Cậu đang làm gì vậy? Đùa chưa đủ sao?"
Từ Tuấn Vỹ cũng đứng dậy, kiên định đối chấp với Mạc Nhiên Nhiên: "Em đừng như vậy nữa có được không?"
"Tôi cứ như vậy thì sao?"
BỐP!!!
Tất cả sững sờ trước hành động của mẹ Mạc Nhiên Nhiên, không ai kịp phòng hờ khi bà ra tay đánh cô, Từ Tuấn Vỹ vội ôm lấy cô bảo vệ khỏi mẹ cô, mẹ anh lại hoảng hốt giữ lấy mẹ cô không để bà ra tay lần nữa.
"Chị à, có gì từ từ nói, sao lại đánh con bé như vậy?" Mẹ Từ Tuấn Vỹ rơi nước mắt giữ chặt tay mẹ Mạc Nhiên Nhiên, không ngừng hướng mắt về Mạc Nhiên Nhiên đau lòng cho cô.
"Mày trao thân đi rồi còn ra vẻ thanh cao làm gì? Mẹ dạy mày điều tốt không nghe, giờ ở đó cho rằng mình có giá lắm hay sao?" Mẹ Mạc Nhiên Nhiên tức giận quát lớn, bà cũng chỉ lo nếu con gái bà lấy người khác chẳng may vớ phải một kẻ coi trọng trinh tiết thì Mạc Nhiên Nhiên chắc chắn sẽ bị khinh rẻ.
Mạc Nhiên Nhiên không đáp, cố kiềm bản thân nhưng những cơn khóc nấc vẫn khiến cơ thể cô run lên. Cô không giận mẹ ra tay đánh cô, ngược lại cô còn cho rằng