Buổi tối thứ bảy sau bữa ăn bên ngoài cùng Từ Tuấn Vỹ và mẹ anh, Mạc Nhiên Nhiên tắm rửa xong liền trở về phòng xem chương trình truyền hình yêu thích chỉ chiếu vào cuối tuần.
Cửa nẻo đã khóa kỹ càng, đèn nhà cũng đã tắt hết, Mạc Nhiên Nhiên ôm laptop lên giường vừa xem vừa nằm dài lười biếng.
Tiếng cửa ban công bỗng bật mở, Mạc Nhiên Nhiên không phản ứng, chỉ đưa mắt dõi theo Từ Tuấn Vỹ đang ôm trên tay hai túi đồ vào phòng cô.
Anh đi vòng vào phía bên trong giữa phòng, đặt đồ lên thảm lông lớn ngay cạnh thân giường. Anh ngồi xuống thảm, vươn tay kéo chân cô trên đệm.
"Xuống đây"
Mạc Nhiên Nhiên gập máy leo xuống ngồi cạnh Từ Tuấn Vỹ, dựa người vào thành giường chờ đợi. Anh lấy trong túi ra vài chai bia cùng một ít đồ nhắm, có thể nói đây là lần thứ hai trong suốt gần ba năm qua cô và anh cùng ngồi xuống uống bia nói chuyện.
Lần đầu tiên là sau khi chính thức tốt nghiệp cấp ba, Mạc Nhiên Nhiên và Từ Tuấn Vỹ cùng nhau ngồi ở ban công nhà cô uống bia nói đủ thứ chuyện linh tinh, chớp mắt đã bao nhiêu năm mới có thể lần nữa ở cùng nhau như thế này.
Từ Tuấn Vỹ và Mạc Nhiên Nhiên cụng chai khai màn, uống một hớp lớn liền rần rần trong người.
Anh dựa người vào thành giường sát bên vai cô, cất tiếng mở lời trước: "Cậu có biết tại sao mình lại đến bar không? Và còn... liên quan đến cô gái mình hay đi chung?"
Nói không chính là nói dối, nói có thì có hơi nhiều chuyện, Mạc Nhiên Nhiên chọn cách im lặng thay cho câu trả lời.
Qua vài giây yên lặng, Từ Tuấn Vỹ mang sự thật kể cho Mạc Nhiên Nhiên biết, anh không còn gì để giấu cô, có cũng không muốn tiếp tục giấu.
"Mình muốn mở công ty"
Mạc Nhiên Nhiên ngạc nhiên nhìn Từ Tuấn Vỹ, chuyện lớn như vậy qua miệng anh liền nhẹ như không. Dáng vẻ anh vẫn rất điềm thản, chậm rãi kể ra những bí mật đã được che giấu trước đó.
"Mình không muốn lấy tiền của bố hay anh trai, càng không thể lấy tiền của mẹ nên chỉ có thể tự mình kiếm. Ban đầu mình đến bar làm bồi bàn vì tiền tip rất nhiều, tình cờ gặp cô gái mà cậu thấy, cô gái đó tên Diễm Hà học cùng lớp với mình. Diễm Hà làm DJ trong bar, cô ta bảo muốn giúp mình trở thành DJ, thu nhập sẽ cao hơn, lại tiết kiệm được nhiều thời gian"
"Mình lấy gì để tin lời cậu nói là thật?" Sự nghi ngờ trong Mạc Nhiên Nhiên vẫn còn, cô không có cách nào hoàn toàn tin lời anh nói nếu không có chứng cớ xác thật.
"Đợi mình một lát" Từ Tuấn Vỹ đứng dậy trở về phòng, lúc trở lại mang theo một xấp giấy tờ dày được kẹp trong bìa cứng màu xanh dương.
Mạc Nhiên Nhiên lo lắng cầm lấy giấy tờ Từ Tuấn Vỹ đưa, mở ra xem thật cẩn thận, bên trong là kế hoạch mở công ty của anh, từng chi tiết nhỏ cũng được anh thống kê kỹ lưỡng. Tận tai nghe, tận mắt thấy, cô không muốn tin cũng phải thừa nhận.
"Sao cậu lại không nói cho mình biết?"
Từ Tuấn Vỹ cười nhạt, dáng vẻ ũ rũ: "Vốn định để đến lúc có đủ khả năng thực hiện mới cho cậu biết" Ngưng vài giây, anh tiếp lời: "Mình không cố ý giấu cậu... Mình biết cậu sẽ lo lắng, chắc chắn không để mình đến những nơi đó kiếm tiền, nhưng mình làm bằng sức lao động, không phải bán thân hay lợi dụng