"Con vừa mới đi gặp tổng giám đốc Phúc, ông ấy nói một số chi tiết trong hợp đồng cần phải điều chỉnh, bảo con về chờ tin tức của ông ấy"
Tô Thành Đạt do dự một chút, rồi lại bất chấp nói: "Ông Trường và ông Đức cũng có ý như vậy."
"Điều chỉnh?"
Khuôn mặt Tô Thanh Thế thoáng chốc trở nên đen kịt,
thầm nghĩ không ổn rồi.
"Cáo già!"
Tô Chí Công không nghĩ nhiều, phất phất tay, nhẹ giọng nói: "Giai đoạn trước vẫn do Tử Lam làm, bây giờ đột ngột chuyển qua Thành Đạt, bọn họ muốn thừa nước đục thả câu để tranh thủ kiếm một chút lợi ích, không sao không sao"
"Nên là..."
Tô Thành Đạt lặng lẽ đưa tay ra lau mồ hôi lạnh trên trán.
Nhận thấy được động tác lén lút của Tô Thành Đạt, mi mắt Tô Thanh Thể nhảy lên, trực giác nói cho ông ta biết nhất định đã xảy ra chuyện, nhưng ở trước mặt Tô Chí Công, ông ta cũng không dám hỏi, đành phải nghiến răng chịu đựng.
Mãi cho đến khi Tô Chí Công rời đi, ông ta mới lạnh lùng nói: "Nói đi, chuyện gì vậy?"
Thình thịch!
Lần này, Tô Thành Đạt lại quỳ gối với Tô Thanh Thể.
"Bố, con, con bị đánh!"
Tô Thành Đạt bày ra vẻ mặt buồn bực nói: "Con vừa tới tập đoàn Triệu Kiến, Triệu Đức Phúc không nói hai lời mà đã đánh con một trận, nói con không đủ tư cách ký hợp đồng với ông ta, cho dù là ông nội có đích thân ra mặt cũng không được."
"Muốn hợp tác thì chỉ có thể để Tô Tử Lam đi"
Nói xong, vẻ bực bội trên mặt Tô Thành Đạt chuyển thành tức giận, anh ta nghiến răng nói: "Ông Trường, ông Đức bên kia cũng vậy. Dù họ không đánh con nhưng họ chi đích danh Tô Tử Lam đến thì mới ký hợp đồng."
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Trùm Truyện
"Theo con thấy nhất định là Tô Tử Lam đã dùng phương thức đáng xấu hổ nào đó để kết giao với mấy lão già đó rồi bí mật giao dịch, nếu không sao bọn họ có thể không chịu hợp tác?"
Ngoại trừ thân thể Tô Tử Lam, Triệu Đức Phúc và những người khác đều không có lợi khi làm như vậy.
"Khốn nạn!"
Tâm trạng của Tô Thanh Thể vốn đang rất hưng phấn nhưng trong nháy mắt lại như chim xuống đáy, ngồi xuống ghế số pha phía sau, tức giận nói: "Hay lắm Tô Tử Lam, đúng là đồ để tiện đến tận xương tủy"
"Nếu cô đã không từ thủ đoạn như thế thì đừng trách tôi ăn miếng trả miếng."
Giọng nói hung ác đến cùng cực.
Tô Thành Đạt hỏi: "Bố, tiếp theo chúng ta phải làm sao?"
"Đừng lo lắng, để bổ nghĩ xem"
Tô Thanh Thế suy nghĩ một chút, sau đó đột nhiên hỏi: "Vừa rồi con nói Tô Tử Lam thông đồng với bọn họ, có chứng cớ không?"
"Không có bằng chứng, nhưng."
"Nếu không có chứng cứ, vậy chúng ta sẽ tạo ra chứng cứ."
Tô Thành Đạt còn chưa kịp nói xong, Tô Thanh Thể đã hừ lạnh: “Như thể này, con đi tìm mấy tấm ảnh chụp Tô Tử Lam và mấy con cáo già kia, tìm một cao thủ hiểu PTS, chỉnh sửa bằng máy tính, gửi vào điện thoại của Tiêu Nhất Thiên."
"Tiêu Nhất Thiên?"
Tô Thành Đạt sửng sốt.
Tô Thanh Thế gật đầu và nói: "Bây giờ, Tiêu Nhất Thiên đã là chồng của Tô Tử Lam. Nếu cậu ta thấy Tô Tử Lam móc nổi với những người đàn ông khác, mập mờ không rõ ràng, con nghĩ điều gì sẽ xảy ra với tính cách bạo lực của cậu ta?"
"Nhất định sẽ giết chết đồ để tiện Tô Tử Lam kia!"
Hai mắt Tô Thành Đạt lập tức sáng lên, đột nhiên đứng lên, xoay người rời đi: "Chuyện này không nên chậm trễ, con sẽ lập tức đi làm."
Khóe miệng Tô Thanh Thế nhếch lên một đường cong lạnh lùng.
Tiêu Nhất Thiên là một người đàn ông bạo lực cuồng dâm, một khi đã xử lý Tô Tử Lam, liệu Triệu Đức Phúc và những người khác còn có thể nhòm ngó người đàn bà dâm đãng Tô Tử Lam kia không? Còn có thể vì cô ta mà từ chối hợp tác với tập đoàn Tô Doãn không?
Hơn nữa, Tiêu Nhất Thiên đại náo tổ chức lễ đính hôn khiến nhà họ Tô gặp phải tai tiếng, Tô Chí Công đã đau đầu vì cậu ta nên đã đi tìm cục trưởng, vừa để tổng cậu ta trở lại nhà tù, nếu cậu ta đánh Tô Tử Lam thì vừa vặn có cái cớ để vào tù lại.
Với một mũi tên trúng hai đích, vô cùng hoàn mỹ.
Tại thời điểm đó.
Khu Gia Định.
Tô Tử Lam và Liễu Như