Thiên xuất ngũ
Tiền bối nhà họ Đoàn vẫn không quay đầu lại, nhưng dường như phía sau lưng mọc mắt, có thể nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Tiêu Nhất Thiên, đưa tay rót một chén trà nóng, cười giải thích: "Anh bạn nhỏ không cần kinh hoảng."
"Hẳn là cậu cũng biết nhà họ Đoàn tôi có hai cao thủ ám cảnh viên mãn, một người là tôi, phụ trách trấn thủ nhà tổ."
"Mà một người khác thì ở thủ đô, nhậm một chức vụ quan trọng."
"Cụ thể là chức vụ gì thì tôi tạm thời không tiện nói cho cậu, nhưng tôi có thể nói cho cậu là người đó có đầy đủ quyền hạn biết tất cả những chuyện có liên quan tới cậu..."
"Bao gồm cả chuyện Huyết Lang Đoàn!"
Nói đến đây, tiền bối nhà họ Đoàn mới để bình trà xuống, đứng lên, tay trái dựng thẳng ở trước ngực, dùng lễ nghi của cửa Phật hơi thi lễ với Tiêu Nhất Thiên một cái, ra hiệu: "Anh bạn nhỏ, mời ngồi."
"Đa tạ tiền bổi báo cho biết, giải đáp nghi vấn của tôi."
Tiêu Nhất Thiên trong lòng bừng tỉnh, xem ra hẳn là chức vụ của một tiền bối ám cảnh viên mãn khác của nhà họ Đoàn ở thủ đô vô cùng cao, nếu không thì sao lại biết được chuyện tuyệt mật như thế?
Đối phương có đầy đủ quyền hạn biết thân phận của Tiêu Nhất Thiên, mà Tiêu Nhất Thiên lại không có quyền hạn biết thân phận của đối phương, cho nên trước mắt tiền bối nhà họ Đoàn không nói, hiển nhiên anh cũng sẽ không hỏi nhiều.
Tiêu Nhất Thiên ngồi xuống băng ghế đối diện tiền bối nhà họ Đoàn, tiền bối nhà họ Đoàn thì đưa cho anh một ly trà nóng, sau đó nói tiếp: "Không dối gạt anh bạn nhỏ, thân phận của cậu chỉ có hai vị ám cảnh viên mãn của nhà họ Đoàn tôi biết."
"Sỡ dĩ chúng tôi bảo Minh Triết che chở anh bạn nhỏ, hết sức giúp đỡ, có một phần là vì thân phận Sói Vương Bắc Cảnh và tiềm lực lớn có thể lên tới ám cảnh viên mãn của cậu."
"Đối với chuyện này thì mong rằng anh bạn nhỏ biết được cũng đừng trách." Nói trắng ra là nha họ Đoàn mạo hiểm giúp anh, không phải vô duyên vô cớ giúp đỡ chơi, cũng không chỉ vì trả ơn anh đã cứu Đoàn Quốc Tuấn, chủ yếu là vì nhìn trúng thân phận của anh bất phàm, thực lực siêu quần, đồng thời tuổi còn trẻ, tương lai có thể trở thành nhân vật lớn quát tháo bốn phương.
Đến lúc đó có lẽ đến phiên anh có qua có lại, quay đầu giúp đỡ nhà họ Đoàn.
Những chuyện này thì dù cho tiền bối nhà họ
Đoàn không nói thì thật ra trong lòng Tiêu Nhất Thiên cũng hiểu rõ, anh lại không phải người ngu, trong thiên hạ không có ai yêu vô cớ, cũng không có ai hận vô cớ.
Càng không có cơm trưa miễn phí!
Chỉ là đầu tư ân tình mà thôi!
Nhưng mà vị tiền bối nhà họ Đoàn trước mặt này không hỗ là ông cụ trăm tuổi tham thiền lễ Phật, nhìn cuộc sống rất thấu đáo, lòng dạ cũng rộng rãi. Không hể giấu giếm anh chút nào, nói thằng hết mấy lời không dễ nghe này cho anh,
Tiêu Nhất Thiên gật đầu nói: "Tôi hiểu rồi."
"Tien boi yên tâm, có ơn thù tất báo là phương châm sống của tôi, cũng là chuẩn mực xử sự và hành vi của tôi." "Người ép tôi, phải diệt!"
"Người giúp tôi, tất báo!"
Thấy tiền bối nhà họ Đoàn thằng thắn đối đãi như thế, Tiêu Nhất Thiên cũng không chỗ giấu diếm, từng câu nói đều là lời thật lòng.
"Như vậy thì rất tốt."
Tiền bối nhà họ Đoàn mỉm cười, nói: "Anh bạn nhỏ, uống trà."
"Cảm ơn tiền bối."
Tiêu Nhất Thiên bưng ly trà nóng trên bàn đá lên khẽ nhấp một miếng, sau đó buông xuống, ngẩng đầu hỏi: "Trước khi đến thì tôi nghe chú Đoạn nói tiền bối rất quen thuộc với tính cách và kiếm pháp của Triệu Phong, muốn chỉ dạy cho tôi một chút?"
"Nếu có thể như thế thì tôi vô cùng cảm kích."
Mặc dù Tiêu Nhất Thiên có tự tin có thể chiến thắng Triệu Phong nhưng nếu có thể biết người biết ta trước, nắm được nhược điểm của Triệu Phong thì sẽ dành được chiến thắng càng nhẹ nhõm hơn một chút, hiển nhiên anh cũng mong muốn được như vậy.
"Ha ha, cũng không phải, cũng không phải."
Nhưng mà tiền bối nhà họ Đoàn lại cười lắc đầu, nói: "Thật ra tôi gọi anh bạn nhỏ tới đây một chuyến là có chuyện khác muốn hỏi."
"Ồ?"
Tiêu Nhất Thiên sững sờ nói: "Không biết chuyện gì? Tiền bối cứ nói đi."
Tiền bối nhà họ Đoàn nói: "Mặc dù thân phận Lang Vương Bắc Cảnh của anh bạn nhỏ bí ẩn nhưng cũng có vài người trong thủ đô có quyền biết việc này, chủ nhân của lão quái vật đã đánh lén anh bạn nhỏ trong biệt thự nhà họ Triệu vài ngày trước chính là một trong số đó."
"Đối với thân phận của người đó, tôi nghĩ hẳn là anh bạn nhỏ cũng đoán ra được chứ?" Chuyện xảy ra ở biệt thự nhà họ Triệu có quan hệ. trọng đại, xem ra sau khi Đoạn Minh Triết trở về thì đã nói cho vị tiền bối này của nhà họ Đoàn biết.
Tiêu Nhất Thiên gật đầu nói: "Không sai."
Tiền bối nhà họ Đoàn không hỏi người đó là ai, hiển nhiên ông ấy cũng đoán được. Thế là, ông ấy hỏi tiếp: "Vậy anh bạn nhỏ có biết tại sao người đó lại phái một cao thủ ám cảnh viên mãn tới ẩn núp trong nhà họ Triệu đánh lén cậu không?"
"Hẳn là tiền bối biết?"
Lần này, Tiêu Nhất Thiên không có trả lời. Tiền bối nhà họ Đoàn gật đầu nhưng lại lắc đầu, cười nói: "Biết, cũng không biết."
"Xin chỉ bảo cho?"
Tiêu Nhất Thiên nhíu mày, trong lòng tự nhủ, uống trà nói chuyện phiếm với lão hòa thượng hình như có chút mệt mỏi, luôn tỏ vẻ sâu xa khó hiểu.
Tiền bối nhà họ Đoàn giải thích: "Trong lòng tôi có một câu trả lời cho nên tôi nói, tôi biết."
"Nhưng trong