"Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện đang bận, tạm thời không thể nghe điện thoại..."
Từ chối không nghe!
Tiêu Nhất Thiên sửng sốt một chút, lập tức giật mình.
Lão hòa thượng và Đoàn Minh Triết mang theo người nhà họ Đoàn chạy ra khỏi biệt thự Vân Đỉnh, mấy ngày nay vẫn luôn bị người nhà họ Tiêu truy sát, chắc chắn là thần hồn nát thần tính, gió thổi cỏ lay đều sợ, mà Tiêu Nhất
Thiên lại dùng di động của người khác, số xa lạ.
Hiển nhiên Đoàn Minh Triết không dám tùy tiện nghe.
Dù sao, nếu như gọi điện thoại cho ông ta là người nhà họ Tiêu thì một khi nghe máy, người nhà họ Tiêu có thể thông qua định vị điện thoại để xác định hành tung của bọn họ.
Thế là, Tiêu Nhất Thiên gửi một tin nhắn thoại cho Đoàn Minh Triết.
"Chú Đoàn, là cháu!"
Quả nhiên, mười mấy giây sau, Đoàn Minh Triết chủ động gọi lại.
"Thiên, là cháu thật sao?"
Giọng Đoàn Minh Triết vang lên, khó nén kích động, đồng thời lại có một tia cảnh giác, hỏi: "Cháu còn sống?"
"Quá tốt rồi!"
Nhà họ Đoàn ở thành phố Hồ Chí Minh mạo hiểm bị hủy diệt. Kiên quyết không thay đổi đứng ở bên Tiêu Nhất Thiên, giống như lão hòa thượng đã nói trước đó, hoàn toàn là nhìn trúng tiềm lực to lớn của Tiêu Nhất Thiên!
Tiềm lực to lớn và nguy hiểm cùng tồn tại song song!
Bây giờ, mối nguy to lớn đã hiển hiện ra! Tiêu Quốc Nguyên nhắm vào nhà họ Đoàn ở thành phố Hồ Chí Minh, làm cho lão hòa thượng và Đoàn Minh Triết bị ép phải bỏ trốn! Trên đường trở về Đoàn Quốc Tuấn gặp tai nạn xe cộ, chưa rõ sống chết!
Em trai thứ hai của Đoàn Minh Triết, chú ba của Đoàn Quốc Tuấn trong quân đội bị tạm thời cách chức điều tra!
Lỡ như Tiêu Nhất Thiên bỏ mình. Cái gọi là tiềm lực to lớn cũng theo đó mà hóa thành bot nước, mà nhà họ Đoàn ở thành phố Hồ Chí Minh chắc chắn sẽ chôn theo Tiêu Nhất Thiên, rơi vào vực sâu!
Dưới tình hình như thế nào, đột nhiên nhận được điện thoại của Tiêu Nhất Thiên, nghe được giọng nói của Tiêu Nhất Thiên, xác định Tiêu Nhất Thiên còn sống, thì sao Đoàn Minh Triết có thể không kích động được?
Tiêu Nhất Thiên cười nói: "Chú Đoàn yên tâm, cháu không sao."
Yên tâm?
Can hệ trọng đại, Đoàn Minh Triết không thể an tâm, lo lắng nói: "Cháu đang ở đâu?"
"Người nhà họ Lâm không có làm gì cháu chứ?"
Tiêu Nhất Thiên lắc đầu nói: "Không có."
"Bây giờ cháu đã thoát khỏi nhà họ Lâm."
Nhắc tới chuyện này, thật ra cho tới bây giờ Tiêu Nhất Thiên cũng còn hơi suy nghĩ không thấu, trên sông Vận, ba ông lão nhà họ Lâm đó nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của. Bắt anh về biệt thự nhà họ Lâm, anh bị trọng thương, không hề có lực đánh trả!
Nhưng Lâm Thanh Uyển chỉ trói anh, khiến anh ngủ mấy ngày bên trong mật thất bằng hàn thiết ở biệt thự nhà họ Lâm thôi!
Anh không nghĩ ra, mục đích Lâm Thanh Uyển làm như vậy là vì cái gì? Thật là chỉ muốn anh trơ mắt nhìn nhà họ Đoàn và nhà họ Tô bị nhà họ Tiêu ở thủ đô diệt đi, khiến anh bị tra tấn tâm lý, khiến anh sống không bằng chết sao?
Nói thật, anh không tin!
Lâm Thanh Uyển được xưng tụng là trí kế vô song, hao hết trắc trở mới bắt sống anh, mục đích không thể nào đơn giản như vậy!
Không nghĩ ra thì không suy nghĩ thêm nữa!
Việc cấp bách là giải quyết uy hiếp đến từ nhà họ Tiêu ở thủ đô!
Thế là, Tiêu Nhất Thiên hỏi: "Chú Đoàn, bây giờ bên phía chú như thế nào rồi?"
"Vẫn ổn."
Biết được Tiêu Nhất Thiên thành công trốn ra khỏi ma chưởng của Lâm
Thanh Uyển, sự lo lắng trong lòng Đoàn Minh Triết mới hoàn toàn lắng xuống, trầm giọng nói: "Nửa đường bị người nhà họ Tiêu chặn giết hai lần."
"Bây giờ bọn chú đang trên đường đến thành phố Hải Phòng."
Một hơi, Đoàn Minh Triết nói đại khái mọi chuyện xảy ra trong mấy ngày hôm nay cho Tiêu Nhất Thiên. Bao gồm cả trận chiến ở biệt thự Vân Đỉnh, kế hoạch của Sói Đồng và Sói Hồn, và cả chuyện Tô Tử Lam đến thành phố Hồ
Chí Minh.
Sau khi nghe xong, sắc mặt Tiêu Nhất Thiên trở nên nghiêm túc!
Số bên trên tờ giấy A4 đó của Sói Đồng đại biểu cho cái gì, có ý vị như thế nào. Đoàn Minh Triết không biết nhưng Tiêu Nhất Thiên lại biết rõ! Thành viên đã xuất ngũ của đoàn Huyết Lang bị Sói Đồng triệu tập đến đây! Đối phó nhà họ Tiêu ở thủ đô!
Muốn báo thù cho anh!
Thù giữa Tiêu Nhất Thiên