Khi cách cửa hang khoảng hai ba mét, Tiêu Nhất Thiên rút bảo đao lang đồ, tung người nhảy lên, vọt vào cửa hang!
Râm!
Sau đó, cơ thể cực lớn của thằn lằn váy đen đâm vào vách đá!
Hết cách!
Cửa hang quá nhỏ, cơ thể thằn lằn váy đen lại quá dài, năm ngang
căn bản không thể vào được!
Lúc này thằn lằn váy đen đang hấp hối!
"Lão đại!"
Sói Đồng và Sói Hồn không có tâm tư để ý sống chết của thằn lằn vảy đen, một trái một phải lập tức dìu Tiêu Nhất Thiên, lo lắng nói:
"Lão đại sao rồi?”
"Không sao chứ?”
Nhất là Sói Đồng, kéo lấy Tiêu Nhất Thiên. Cẩn thận kiểm tra Tiêu Nhất Thiên từ đầu đến chân một lượt!
Không có vấn đề gì lớn, cô ta mới yên tâm!
"Không chết được."
Tiêu Nhất Thiên cười nhạt, ra hiệu nói: “Đế Hinh bị thằn lằn vảy đen ngậm trong miệng, chắc vẫn còn sống.”
"Cứu cô ta ra”
Sói Đồng và Sói Hồn đều sửng sốt!
Tình huống hiện nay, thực ra có chút vượt ngoài dự đoán của họ!
Theo kế hoạch Tiêu Nhất Thiên sắp xếp lúc trước, Tiêu Nhất Thiên mang theo Để Hinh, dụ Hoặc Mãng đến vách hồi đầu núi Vạn Nhân, sau khi Đế Hinh nhảy xuống, Tiêu Nhất Thiên cũng sẽ rơi theo sau!
Nhưng!
Họ hoàn toàn không ngờ đến, Tiêu Chiến lại kéo thằn lằn váy đen xuống chung!
May mắn!
Mấy ngày trước khi Sói Đồng và Sói Hồn bố trí cơ quan ở đây, đề phòng bất trắc, đã đồng thời bố trí năm sợi dây xích, nếu không, e rằng không kéo nổi cơ thể cực lớn của thằn lằn váy đen!
Còn về Dế Hinh...
Sống chết của cô ta, Sói Đồng và Sói Hồn không hề để ý!
Dù sao!
Là do Để Hinh dân Hoắc Mãng đến tòa nhà Tuyên Đức!
“Được.”
Mệnh lệnh của Tiêu Nhất Thiên, hai người không dám làm trái, xoay người cứu Đế Hinh, nhìn thằn lằn vảy đen đang hấp hối, Sói Đồng quay đầu hỏi: “"Lão đại, con trùng dài này, có cần kéo vào luôn không?"
Đường kính cửa hang chỉ có mấy mét, nhưng trong hang rất sâu!
Kéo theo chiều dọc!
Đủ để đưa thắn lắn vảy đen vào trong hang
Tiêu Nhất Thiên suy nghĩ, lắc đầu nói: "Không nhìn thấy thi thể thằn lằn váy đen, Hoắc Mãng và Đế Thần sẽ nghĩ ra chúng ta mai phục ở giữa vách núi, không hề rơi xuống. Có lẽ sẽ phái người điều tra!"
"Cho nên..."
Vứt con trùng thối này xuống đi.”
"Dưới đáy vực tìm thấy thi thể của nó, lại không tìm được tôi và Đế Hinh, bọn chúng biết tôi còn sống, nhiều nhất chỉ phái người lục soát trong núi, núi Vạn Nhân lớn như vậy, cứ để chúng tìm!"
Vảy đen của thằn lằn toàn bộ đều là bảo bối, độ cứng có thể sánh với hàn thiết tuyết vực!
Nếu ở trong bộ đội, Tiêu Nhất Thiên khẳng định không nỡ vứt bỏ!
Làm thành chiến giáp, đủ cho thành viên đội huyết lang sử dụng!
Mà bây giờ...
Chỉ là một gánh nặng!
"Được!"
Sói Đồng và Sói Hồn nằm chặt dây xích, kéo con thằn lằn ra ngoài
cửa hang, cứu Để Hinh bên trong ra, một người phụ nữ yếu ớt đáng
thương như Đế Hinh, đường đường là quận chúa, lại bị thằn lẫn vảy đen ngâm trong miệng gần mười phút!
Lúc này, Để Hinh đã ngất xỉu!
Cá người như bị ngâm trong hồ dán, từ đầu đến chân, toàn bộ đều dinh nước dịch đặc sệt trơn trượt của thằn lằn, đồng thời tỏa ra mùi hôi nồng nặc!
Dáng vẻ thảm không nỡ nhìn!
Khiển người ta không dám nhìn thắng! “Vẫn còn hơi thở!"
Sói Hồn bịt mũi bước lên, kiểm tra hơi thở dưới mũi Đế Hinh, lập tức cấp cứu.
Trong lòng Sói Đồng có oán trách khó giải với Để Hinh, sau khi kéo Để Hinh ra, nhìn cũng không thèm nhìn Đế Hinh, xoay người tháo
dây xích quấn quanh cơ thể thằn lằn váy đen.
"Đợi đã!"
"Không thể vứt thần lần vảy đen!"
Đột nhiên!
Chính vào lúc Sói Đồng vươn tay nằm chặt một sợi dây xích trong
số đó, cởi được một nửa, một giọng nói trầm thấp như sấm sét vang lên, truyền đến từ một nơi xa xôi trong hang động!
Hang động này rất sâu!
Khoảng mấy trăm mét!
Lối vào nằm ở một đầu khác của hang động, vô cùng bí mật, năm năm trước, khi Tiêu Nhất Thiên vẫn là cậu chủ nhỏ nhà họ Tiêu ở kinh thành, thường đến núi Vạn Nhân du lịch, tình cờ phát hiện lối vào hang động này!
Đột nhiên xuất hiện bất thường!
Tất cả mọi người đều bất ngờ, bao gồm Tiêu Nhất Thiên!
Đều bị dọa cho giật mình!
Theo bản năng bày ra tư thế phòng vệ!
Nhưng!
Sau khi nghe rõ giọng nói đó, nhóm người Tiêu Nhất Thiên lại thay đổi sắc mặt, bớt đi mấy phần cảnh giác, nhiều hơn mấy phần kinh ngạc!
Nguyên nhân rất đơn giản...
Thông qua giọng nói, họ nhận ra thân phận của người này!
Soat!
Tiếng động phá không truyền đến, một lúc sau, dưới ánh mắt
chăm chú của nhóm người Tiêu Nhất Thiên, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện ở nơi đối diện cách mười mét, cả người mặc áo khoác dài màu đen, đội mũ đen!
Mà trên mặt!
Vẫn là chiếc mặt nạ trắng đỏ giao nhau, khiến người ta sau khi
nhìn thấy không rét mà run!
"Vua quỷ?"
Tiêu Nhất Thiên nhìn chằm chằm người đến, cau mày!
Tuy từ giọng nói đã đoán trước thân phận của vua quỷ bóng đêm, Nhưng vua quý bóng đêm không chút dầu hiệu đã xuất hiện ở đây, với Tiêu Nhất Thiên mà nói, vẫn là chuyện không thể tin được!
"Üm."
Giọng nói vua quỷ bóng đêm trầm thấp khàn khàn, gật đầu với Tiêu Nhất Thiên, sau đó nhìn về phía Sói Đồng, ra hiệu: “Kéo thằn lằn vảy đen vào đi”
Sói Đồng nhìn về phía Tiêu Nhất Thiên!
Vua quỷ bóng đen là người sáng lập đội huyết lang, chuyện này
không phải giả, nhưng lúc trước ở bộ đội, Tiêu Nhất Thiên mới là thủ lĩnh của huyết lang. Vua sói duy nhất!
Cho nên!
Huyết Đồng trước giờ chỉ nghe theo mệnh lệnh của Tiêu Nhất Thiên!
Huống hồ!
Bây giờ họ đã rút lui!
Bất kể các thành viên khác thế nào, dù sao, khi Tiêu Nhất Thiên và người khác xảy ra xung đột, bất kể đối phương là ai, có thân phận gì, Sói Đồng cũng sẽ kiên định đứng về phía Tiêu Nhất Thiên!
"Vua quỷ bóng đêm có ý gì?"
“Còn nữa...”
"Sao vua quỷ bóng đêm biết chúng tôi ở đây?
Tiêu Nhất Thiên hỏi.
Anh không có ý làm theo dặn dò của vua quỷ bóng đêm, để Sói Đồng kéo thằn lằn váy đen vào hang.
Cho nên!
Sói Đồng đứng ở đó, không cử động!
"Một đám sói con, ngay cả lời của tôi cũng không nghe?” Vua quỷ bóng đêm trừng Sói Đồng, có điều, ông ta không hề tức giận, mà lắc đầu thở dài, sau đó nói với Tiêu Nhất Thiên:
"Yên tâm, các người là những người tôi tận tâm lựa chọn, tôi sẽ không hại các người."
“Con thằn lằn váy đen này không phải thứ tầm thường. Có tác
dụng lớn với các người, nếu vứt đi, sẽ phí của trời."
Dường như, liên quan đến thằn lằn váy đen, vua quỷ bóng đêm hiểu biết nhiều hơn!