"Ông xã..."
Nhìn thấy Tiêu Nhất Thiên, Tô Tử Lam trực tiếp lao vào vòng tay
của anh!
"Bà xã đừng sợ!"
"Có anh đây!"
Tiêu Nhất Thiên ôm Tô Tử Lam, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, không
ngừng an ủi!
Theo quan điểm của Tiêu Nhất Thiên!
Một người phụ nữ bình thường như Tô Tử Lam không hiểu võ công, lại chứng kiến cảnh chém giết đẫm máu, chắc chắn bị doạ sợ!
Thậm chí!
Có bóng ma tâm lý!
Cho nên!
Buổi tối khi ngủ mới gặp ác mộng!
Tuy nhiên!
Mười phút sau!
Cảm xúc của Tô Tử Lam dần dần bình tĩnh lại, thân thể không khỏi run rẩy, trên trán cũng đã khô mồ hôi, cô liếc nhìn xung quanh, đột nhiên trầm giọng hỏi: "Ông xã. Chúng ta ở đây nói chuyện, người khác có nghe thấy không?"
"Ha?"
Tiêu Nhất Thiên sửng sốt, lắc đầu nói: "Không nghe được!"
Anh giờ đã là một kẻ mạnh thực sự của Minh cảnh. Muốn cắt đứt âm thanh và ngăn người khác dòm ngó nghe trộm, dễ như trở bàn tay!
Chưa kể
Các thành viên của Huyết Lang đoàn rất thú vị!
Trong hang động này, chỉ có Tiêu Nhất Thiên và Tô Tử Lam đã kết hôn, mà Tô An Nhiên luôn bảo hai người sinh cho con bé một người em trai...
Vì vậy!
Khi ngả ra đấy nghỉ ngơi, Sói Ảnh và những người khác cố tình phân tán vị trí của chỗ ở, các thành viên của Huyết Lang đoàn, Để Hinh, Vua Quỷ bóng đêm, Tiêu Nhất Thiên, Tô Tử Lam và Tô An Nhiên!
Cách nhau có mấy chục mét!
Đặc biệt là Tiêu Nhất Thiên!
Khoảng cách giữa bọn họ và gia đình ba người Tiêu Nhất Thiên là
hơn 100 mét!
Một là!
Bọn họ không muốn làm gián đoạn" Tiêu Nhất Thiên và Tô Tử
Lam "làm việc chính" vào ban đêm!
Tránh bị đánh!
Hai là!
Bọn họ không muốn khi mình đang ngủ thì bị Tiêu Nhất Thiên và
Tô Tử Lam "quấy rầy"!
Ngăn ngừa chứng mất ngủ!
Coi như là ai cần cái gì thì làm cái đó!
Đôi bên cùng có lợi!
Lúc này Tô Tử Lam mới cảm thấy nhẹ nhõm. Sau đó cô nói: "Có
một số điều, em muốn nói cho một mình anh... "Không tiện cho người ngoài nghe được."
Không tiện?
Tiêu Nhất Thiên lại sửng sốt, cau mày hỏi: "Làm sao vậy? Thật thần bí?"
"Chẳng lẽ là..."
Như nghĩ tới điều gì đó, hai mắt Tiêu Nhất Thiên đột nhiên sáng lên, đưa tay sờ sờ bụng dưới của Tô Tử Lam, hưng phấn nói: "Bà xã, chẳng lẽ em thật sự cho An Nhiên một đứa em trai sao?"
"Phi!"
"Đừng nói nhảm!"
Mặt Tô Tử Lam đỏ bừng, vẻ mặt ngượng ngùng chuyển động dưới ánh lửa sáng ngời, nhìn Tiêu Nhất Thiên, nghiêm mặt nói: "Chuyện em muốn nói là có liên quan đến mẹ ruột của anh, Dạ Dao..."
"Hả???"
Lân thứ ba Tiêu Nhất Thiên sửng sốt!
Tô Tử Lam giơ tay phải lên, nhìn xuống chiếc nhẫn ngọc huyết trên ngón áp út tay phải, nhẹ giọng nói: "Từ khi anh đeo chiếc nhẫn này cho em trong tiệc đính hôn, đã xảy ra một số chuyện lạ!"
"Em thường có những giấc mơ kỳ lạ..."
Sau đó!
Tô Tử Lam đem chuyện ở Hải Phòng nói với Tiêu Nhất Thiên chi tiet hon!
Nghe xong!
Tiêu Nhất Thiên choáng váng!
Sắc mặt anh thay đổi hẳn!
Đồng tử của anh co rút, lông mày cau lại, vẻ mặt không tin nhin Tô Tử Lam, hỏi: "Bà xã, ý của em là sau khi đeo chiếc nhẫn này, không
hiểu sao em lại mơ thấy mẹ ruột của anh?"
"Đã thể!"
"Không dưới một lần?"
Vừa nói!
Tiêu Nhất Thiên nhìn xuống chiếc nhẫn ngọc huyết trên tay Tô Tử
Lam!
Trái tim nói!
Chiếc nhẫn ngọc huyết này thật là phi thường!
Nếu không thì!
Lúc trước khi mẹ anh là Đỗ Thanh Trúc trở về thủ đô, bà sẽ không đưa chiếc nhẫn cho bà nội và ông nội để giữ an toàn, nhiều lần bảo họ hãy truyền lại chiếc nhẫn cho vợ của Tiêu Nhất Thiên!
Bây giờ!
Có thể chắc chắn!
Chủ nhân thực sự của chiếc nhẫn ngọc huyết không phải Đô Thanh Trúc, mà chính là Dạ Dao!
Gợi nhớ đến thân thể bí ẩn và siêu huyết thống của Dạ Dao, chiếc nhẫn ngọc huyết này đột nhiên càng thêm kỳ quái!
Hơn thể...
Còn có thể báo mộng???
Điều mà Tiêu Khuynh không thể đoán ra là, Dạ Dao chính là mẹ ruột của anh, tại sao anh lại không trực tiếp báo mộng cho anh, mà lại báo mộng cho Tô Tử Lam???
Một loạt các dấu chấm hỏi. Bay lượn trong tâm trí Tiêu Nhất
Thiên!
Nán lại không đi!
"Um!"
Tô Tử Lam gật đầu nói: "Theo em phỏng đoán, có lẽ lần đó chiếc nhẫn xỏ qua ngón tay của em có quan hệ. Lúc đó rõ ràng là bị đâm cháy máu, nhưng trong nháy mắt, vết máu đã không còn nữa!"
Đậu xanh!
Mí mắt của Tiêu Nhất Thiên không khỏi giật giật vài cái, chẳng lẽ là nhẫn huyết ngọc nhân giống như bảo đao Lang Đồ, còn có thể hút máu sao???
"Vốn dĩ!"
Tô Tử Lam tiếp tục nói: "Đột nhiên có nhưng giấc mơ kỳ quái đó,
em chỉ cảm thấy có chút lo lắng."
"Lo làng cho sự an toàn của anh."
"Cho nên."
"Em mới đồng ý, cùng đám người Đoàn Anh Tú tới thủ đô tìm anh."
"Nhưng mà..."
"Sau khi biết mẹ Đỗ không phải mẹ ruột của anh, em liền nhận ra
rằng vấn đề này không hề đơn giản, đặc biệt là sau khi nghe Lâm Ngạo Binh kể về mẹ Dạ, em đoán người phụ nữ xinh đẹp xuất hiện
trong giấc mơ của em có lẽ là mẹ Dạ!"
"Vì vậy!"
"En mới đề nghị để Lâm Ngạo Binh mô tả khuôn mặt của mẹ Dạ!"
Tiêu Nhất Thiên chợt nhận ra!
Hoá ra là như vậy!
Lúc trước anh đã hiểu sai, anh cho rằng đề nghị của Tô Tử Lam là để tiện cho việc sau này tìm kiếm tung tích của Dạ Dao!
Nói xong!
Tô Tử Lam duỗi tay trái ra, tháo chiếc nhẫn ngọc huyết trên ngón áp út bên phải, đưa cho Tiêu Nhất Thiên, nói: "Ông xã, chiếc nhẫn này là của mẹ Da, mà anh là con ruột của bà ấy!"
"Vẫn là anh nên đeo nó đi!"
"Nơi không chừng!"
"Sau khi đeo nó vào. Buổi tối mẹ Dạ sẽ trực tiếp báo mộng cho anh!"
"Nếu đúng như thế!"
"Hai mẹ con anh có thể gặp nhau trong mộng rồi."
Không thể không nói!
Tô Tử Lam thực sự là một cô gái dịu dàng và chu đáo!
Người vợ tốt!
Tuy nhiên!
Tiêu Nhất Thiên không đưa tay cầm lên, lắc đầu cười: "Bà ngoại trước đây nói, chiếc nhẫn này là của mẹ anh dành cho con dâu, tuy không biết bà làm thế nào. Mục đích là gì!"
"Nhưng!"
"Chắc chắn là bà ấy có lý do!"
"Anh cảm thấy!"
"Bà xã đeo thì tốt hơn. Huyết thống của mẹ Dạ rất mạnh, sức mạnh của bà ấy chắc chắn không thể tra được. Có lẽ bà ấy muốn thông qua chiếc nhấn này. Bảo vệ con dâu của mình thì sao?"
Khuôn mặt xinh xắn của Tô Tử Lam đột nhiên đỏ bừng!
Nghĩ nghĩ!
Cô kiên trì nói: "Hay là thế này!"
"Tối nay ông xã đeo trước đi. Nếu anh có thể mơ thấy mẹ Dạ thì sao?"
"Nếu như không có!"
"Sau này giao lại cho em!"
Nói xong!
Không đợi Tiêu Nhất Thiên từ chối, Tô Tử Lam trực tiếp đeo chiếc nhẫn ngọc huyết vào ngón tay của Tiêu Nhất Thiên, sau đó với vẻ mặt
đầy mong đợi nằm chạy tay Tiêu Nhất Thiên!
Là vợ của Tiêu Nhất Thiên, Tô Tử Lam đương nhiên hy vọng hai mẹ con Tiêu Nhất Thiên và Da Dao có thể sớm đoàn tụ!
Cho dù là!
Chỉ trong một giấc mơ!
"Cái đó."
"Được rồi!"
Lần này, Tiêu Nhất Thiên không có từ chối!
Không sợ chuyện xảy ra!
Chỉ sợ chuyện không xảy ra!
Vậy nếu xảy ra?
Nếu mẹ Dạ thực sự xuất hiện trong giấc mơ của anh thì sao???
Mặc dù!
Xác suất xảy ra chuyện như vậy không cao, ý tưởng như vậy thậm chí có