Trần Nhân Trung không hề chú ý đến có một chiếc xe Volkswagen Lavida màu xám bạc đang đậu phía sau lưng ông ta, ngay khi chiếc xe ông ta chạy đi thì chiếc Volkswagen Lavida kia cũng chậm rãi theo đuôi.
Người ngồi bên trong xe Volkswagen Lavida chính là một người đàn ông trẻ tuổi do Phạm Nhất Minh phái đến để điều tra về lai lịch của Tiêu Nhất
Thiên.
Người đàn ông trẻ tuổi vừa lái xe, vừa bấm điện thoại gọi cho Phạm Nhất
Minh.
"Anh Minh."
Anh ta trầm giọng nói: “Tô Chí Công và Tống Kiên Phong đã đưa một đám công an đến, chạy vào tập đoàn Tô Doãn. Tuy nhiên lại không biết xảy ra chuyện gì mà khoảng chừng hai mươi phút sau thì Tổng Kiên Phong lại một mình bỏ đi, không ra tay bắt người. Ngược lại, cả ba ông cháu Tô Chí Công, Tô Thanh Thế và Tô Thành Đạt đã bị mang ra ngoài, đưa đến bệnh viện thành
phố.."
Anh ta nói lại sơ lược tình huống bên này cho Phạm Nhất Minh một lần
nữa.
Phạm Nhất Minh trầm ngâm chốc lát, hỏi lại: "Sau đó thì sao?"
“Cuối cùng người đi ra ngoài chính là hai bố con Trần Nhân Trung và Trần
Thiếu Huy."
Người đàn ông trẻ tuổi nói tiếp: "Em nghe loáng thoáng được Trần Nhân
Trung bảo Trần Thiếu Huy đặt vé máy bay tối hôm nay để anh ta và mẹ mình cùng nhau rời khỏi Thành phố Hải Phòng, đến thủ đô để nhờ cậy Trần Trung Lâm và Trần Tấn Hoàng."
"Còn Trần Nhân Trung thì đang trên đường Đồ Sơn, có cần em theo sau
không?"
"Theo sau đi."
Phạm Nhất Minh căn dặn: "Xác định Trần Nhân Trung đang ở đâu, gặp mặt người nào, sau đó nói cho tôi biết."
"Được ạ."
Người đàn ông trẻ tuổi cúp điện thoại, bám sát theo sau chiếc xe của
Trần Nhân Trung.
Mặt khác.
Tại trụ sở chính của tập đoàn Phạm Vân.
Trong phòng làm việc rộng rãi sáng ngời, Phạm Nhất Minh đang ngồi trên ghế xoay trước bàn làm việc. Anh ta để điện thoại di động xuống, sau đó nhìn chằm chằm vào màn hình máy vi tính trước mặt rồi lẩm bẩm: "Quả nhiên là thẻ đen chí tôn phiên bản giới hạn của ngân hàng thế giới"
Trên màn hình máy tính hiện ra tấm hình của tấm thẻ đen chí tôn mà Phạm Nhất Minh điều tra được, so với tấm thẻ của Tiêu Nhất Thiên thì có chút giống nhau.
Điểm khác biệt duy nhất đó chính là tấm thẻ đen chí tôn trong tay Tiêu Nhất Thiên, dường như góc trên bên trái có một hình vẽ đầu sói lớn tầm cỡ móng tay.
"Đầu sói?"
Phạm Nhất Minh nhỏ giọng thì thầm: “Chẳng lẽ là đồ trang trí mà bản thân anh ta dán lên sao?"
Đang suy nghĩ miên man, đột nhiên Phạm Nhất Minh nghe thấy tiếng bước chân truyền đến.
"Cái thằng nhóc này, cả ngày lẫn đêm đều ở bên ngoài lêu lổng, tại sao
Sói Vương Bất Bại)
hôm nay rảnh rỗi đến công ty thế?"
Người đến chính là bố của Phạm Nhất Minh, chủ tịch của tập đoàn Phạm Vân, người giàu có nhất Thành phố Hải Phòng tên là Phạm Đức Thành.Thân hình ông ta hơi mập mạp, cả người mặc một bộ tây trang màu đen, mặt chữ điền, mày kiếm mắt ưng.
"Bố!"
Phạm Nhất Minh lập tức nói: "Con có chuyện muốn nói với bố một chút."
"Có chuyện gì, nói đi."
Phạm Đức Thành cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay: "Mười phút nữa bố còn
có một cuộc họp, con..."
"Vừa rồi con thấy có người sử dụng thẻ đen chí tôn của ngân hàng thế
giới."
"Cái gì?"
Nụ cười trên mặt Phạm Đức Thành cứng đờ lại, trong nháy mắt, vẻ mặt ung dung của ông ta lập tức thay đổi. Ông ta ngẩng đầu nhìn về phía Phạm Nhất Minh rồi cau mày nói: “Con lặp lại lần nữa xem, con đã nhìn thấy gì?"
"Thẻ đen chí tôn phiên bản giới hạn của ngân hàng thế giới."
Vừa nói xong, Phạm Nhất Minh đã chuyển máy tính xách tay đến trước mặt Phạm Đức Thành, chỉ vào hình ảnh trong máy tính rồi nói: "Chính là tấm thẻ này nè, chỉ là phía trên ở góc bên trái có thêm một hình vẽ đầu sói."
"Hả?"
Ánh mắt Phạm Đức Thành hơi co rút, nhìn chằm chằm vào tấm hình kia sửng sốt chừng mười mấy giây, sau đó hỏi: “Con chắc chắn không bị hoa mắt đấy chứ?"
Thật khó tin!
Dù sao ở đây cũng là Thành phố Hải Phòng.
Toàn bộ Thành phố Hải Phòng này, nếu nói đến có tiền thì ai lại có thể hơn được Phạm Đức Thành ông ta chứ? Ông ta là người giàu có nhất Thành phố Hải Phòng, tài sản đếm không xuể, chỉ cần giậm chân một cái đã có thể 14:43
khiến cho cả Thành phố Hải Phòng rung chuyển, phun một ngụm nước bọt đã có thể dìm chết một nhóm công ty lớn nhỏ khác nhau.
Nếu như nói rằng ở Thành phố Hải Phòng chỉ có một người có thể nhận được thẻ đen chí tôn của ngân hàng thế giới thì không hề nghi ngờ, người đó nhất định là ông ta.
Thế nhưng sự thật là ngay cả tư cách xin cấp thẻ mà ông ta cũng không
Ông ta cũng không được, vậy thì ai được cơ chứ?
Không ai có thể hiểu rõ hơn ông ta, việc xin cấp thẻ đen chí tôn của ngân
hàng thế giới khó khăn đến nhường nào.
Vì thế, phản ứng đầu tiên của ông ta chính là Phạm Nhất Minh đã bị hoa mắt, không thể nào thẻ đen chí tôn xuất hiện trong tay người khác được.
"Tám chín phần là như vậy, có lẽ không nhìn nhầm đâu."
Phạm Nhất Minh cũng biết quả thật chuyện này có chút khó tin, vì thế cũng không dám nói quá chắc chắn. Anh ta trầm giọng nói: “Con đã phái người đi thăm dò