"Tôi tán thành!"
"Tôi cũng tán thành!"
"Còn có chúng tôi!"
Đây là kế hoạch mà bọn họ đã thỏa thuận trước, bây giờ vạn sự sẵn sàng, hiển nhiên nước chảy thành sông, sau khi Phúc Xà quỳ xuống, hai tướng giỏi khác và những tộc trưởng người Man cũng nhao nhao quỳ theo!
Mười mấy người, quỳ xuống sau lưng Hoắc Linh Lung!
Cảnh tượng vô cùng hoành tráng!
Phải biết!
Hoắc Mãng và ba tướng giỏi bị Tiêu Nhất Thiên giết chết ở kinh thành. Thi thể của Hội Diêu và Thiết Ngao chưa lạnh, bây giờ Nam Cương đều nằm trong tay đám người Phúc Xà!
Mà bọn họ!
Lại không hẹn mà cùng thần phục với Hoắc Linh Lung, chắp tay giao lại quyền lớn ở Nam Cương, sao lại không khiến người ta kinh ngạc được?
Cảm thấy kinh ngạc sao?
Lập tức!
Hơn ba mươi ngàn đại quân người Man ở đối diện bàn tán ầm ĩ!
"Còn đứng ngây ra đó làm gì?"
Một lát sau, Phúc Xà quay đầu nhìn về phía đại quân người Man, tiếng như hồng chung, hô lớn: "Đều quỳ xuống cho tôi!"
Xoat!
Ào ào ào!
Hơn ba mươi ngàn quân người Man còn lại vốn chính là binh mã dưới trướng bọn người Phúc Xà, đương nhiên là nghe theo hiệu lệnh của bọn họ. Cho nên khi Phúc Xà vừa dứt tiếng nói thì kèm theo đó là một tiếng vang, hơn ba mươi ngàn người đồng loạt quỳ xuống trước Hoắc Linh Lung trên bàn đàm phán!
Ngay cả những độc trùng mãnh thú lít nha lít nhít, đếm mãi không hết cũng nhao nhao nằm rạp trên mặt đất! Vô cùng cung kính!
Hoắc Linh Lung là đại sư thuần thú, Tế hổ đầm đen mà ba người Phúc Xà đang cưỡi, những thú cưỡi của binh tướng người Man nữa, đa phần đều là do cô ta thuần hóa ra!
Cho nên!
Cô ta muốn khống chế những độc trùng mãnh thú đó thì phải nói là dễ như
trở bàn tay!
"Bái kiến nữ vương đại nhân!"
"Bài kiến nữ vương đại nhân!"
"Bái kiến nữ vương đại nhân!"
Hơn ba mươi ngàn người cùng kêu lên, tiếng vang rung trời!
Hoắc Linh Lung yên lặng đứng trên bàn đàm phán, đứng chắp tay, trên gương mặt màu lam nhạt nhìn không ra vẻ kích động gì, trong con ngươi thanh tịnh cũng không chút gợn sóng!
Dường như!
Mọi chuyện vốn nên như vậy!
Cô ta!
Trời sinh để làm chủ nhân của Nam Cường, nữ chúa của người Man!
Cảnh tượng này!
Khiến cho một trăm ngàn đại quân dưới trướng Vũ Quang Khải nhao nhao liếc mắt, trải qua trận này, mặc dù xoắn nát hai mươi ngàn binh tướng người Man dưới trướng Hôi Diêu và Thiết Ngao, thế nhưng đại quân người Man còn lại trên dưới một lòng, lại đề cử ra nữ vương mới. Khí thế càng hơn trước đó!
Mà bọn họ thì sao?
Chủ tướng của đại quân, người phụ trách trấn thủ thành Nam Di là Vũ Quang Khải đã bị Tiêu Nhất Thiên giết, đã giành thắng lợi nhưng thời khắc này quân tâm lại hơi tan rã!
Sau nửa giờ!
Đại quân hai bên rút lui, chỉ còn lại những độc trùng mãnh thú đếm mãi không hết phụ trách quét dọn chiến trường, hơn hai mươi ngàn thi thể không đầy đủ nằm đây đất, đối với những độc trùng mãnh thú đó mà nói chính là một bữa ăn ngon thịnh soạn!
Nhất là thi thể của những cao thủ ám cảnh viên mãn!
Tựa như luyện hóa Linh thú, có thể phụ trợ cao thủ loài người phá cảnh, nuốt thi thể của cao thủ loài người cũng rất có ích lợi với những độc trùng mãnh thú!
Thể là!
Xung quanh bàn đàm phán xuất hiện một cảnh vô cùng máu tanh, lít nha lít nhít độc trùng mãnh thú đang tranh đoạt, xương vụn máu vụn vương vãi khắp nơi trên đất, mùi máu ngập trời, nghe rợn cả người...
Thành Nam Di!
Trên tường thành cao lớn, có một người đàn ông mặc áo choàng đen đứng
Chính là Ám Dạ Quỷ Vương! đó!
Mà sau lưng Ám Dạ Quỷ Vương. Một trong số những tướng lĩnh dưới trướng của Vũ Quang Khải rất cung kính đứng ở nơi đó, một năm một mười kể lại tình hình chiến đấu cho Ám Dạ Quỷ Vương nghe!
Sau khi nghe xong!
Ám Dạ Quỷ Vương trầm mặc chừng mười phút mới than nhẹ một tiếng. Mở miệng hỏi: "Bây giờ Tiêu Nhất Thiên sao rồi?"
"Độc tính quá mạnh, toàn thân đen ngòm!"
"Hôn mê bất tỉnh!”
Vị tướng lĩnh đó cung kính đáp: "Tuy nhiên đan điền cũng không bị hư hại. Cô Linh Lung nói, không chết được!"
"Vậy là tốt rồi!"
Ám Dạ Quỷ Vương gật đầu một cái, lại hỏi: "Khi nào có thể tỉnh?"
"Đại khái.."
Vị tướng lĩnh đó do dự nói: "Cô Linh Lung nói, đại khái cần hai ba ngày!"
"Hai ba ngày?"
"Còn kịp!"
Ám Dạ Quỷ Vương nghĩ một lát, đột nhiên nói: "Nếu như tôi không có nhớ lâm thì cậu là phó tướng của Vũ Quang Khái, tên là Tất Thư!"
"Đúng không?"
Trong lòng vị tướng lĩnh đó khẽ run, vội nói: "Bẩm Quỷ Vương đại nhân!"
"Chính là mạt tướng!"
Ám Dạ Quỷ Vương sẵn nói luôn: "Vũ Quang Khải chiến tử, thành Nam Di không thể một ngày vô chủ. Từ giờ trở đi, do cậu thay cho vị trí của Vũ Quang
Khải, phụ trách trấn thủ thành Nam Di!"
"Sau khi về thủ đô!"
"Tôi sẽ xin hoàng chủ bệ hạ ban chỉ chính thức sắc