Tất nhiên là Tiêu Nhất Thiên có thể cảm nhận được sát khí trên người đám sói con này trở nên dày đặc hơn, nhưng mà anh không vội vã làm ra quyết định, mà hỏi: “Tình hình bên kinh thành thế nào?” Bắc Cảnh tan tác, hàng triệu binh sĩ của nước Đại Hoa xuôi về phía nam, đe dọa kinh thành, Để Khâm làm chủ Đại Hạ, nhất định có kế sách ứng phó của mình!
Chuyện này...”
Lý Khai Sơn do dự một lúc, trầm giọng nói: “Theo tin tức đáng tin cậy, Đế Khâm đã hạ chỉ, nhanh chóng điều khiển năm trăm ngàn đại quan toàn Đại Hạ bảo vệ xung quanh kinh thành, chuẩn bị ở dưới chân núi Vạn Nhẫn, mượn dùng ưu thế hung hiểm của núi Vạn Nhẫn, ngăn chặn hàng triệu binh sĩ của Đại Hoa, liều chết chiến đấu!" "Đồng thời, hình như Đế Khâm bí mật triệu hồi sơn chủ ở dãy núi Thập Vạn đóng quân ở Tây Cảnh và hải vương Đông Tinh ở Đông Cảnh, do hai bọn họ tự mình tọa trấn Hoàng Thành, đảm bảo an nguy của Hoàng Thành!" "Hơn nữa còn có lời đồn, từ hơn hai tháng trước, Đế Khâm đã thuận lợi tấn thăng đến cảnh giới viên mãn, cũng tìm người tay nghề giỏi ở kinh thành, chữa trị huyết trì tế đàn ở phía dưới điện Hùng Loan, mở đại trận Phệ Hồn!” “Thậm chí muốn một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái, trùng kích Minh Cảnh!"
Không nằm ngoài dự liệu của Tiêu Nhất Thiên, Đế Khâm cũng không nhàn rỗi, nếu là cuộc quyết chiến giữa hai nước, điều binh khiển tướng toàn Đại Hạ ở trong tình lý, mà núi Vạn Nhẫn ở phía đông kinh thành, hàng triệu binh tướng Đại Hoa từ phía bắc mà đến, muốn tấn công kinh thành, chắc chắn sẽ đi qua chân núi Vạn Nhẫn, quả thật là lựa chọn không sai, chiếm hết địa lợi, còn có thể mai phục trước, đợi quân địch mệt mỏi rồi tấn công!
Còn Hoàng Thành, trận chiến ở Hoàng Thành lúc trước, ngự lâm vệ chết thảm rất trầm trọng, đại thống lĩnh Yến Đông Dương cũng tử trận, tuy nhân số cấm vệ quân nhiều, nhưng sức chiến đấu vẫn kém xa ngự lâm vệ!
Huống chi Đế Khâm thành công kế thừa đế vị, nhưng bản thân ông ta không phải là đế vương chi cảnh, lúc hàng triệu quân đội và rất nhiều cao thủ cảnh giới viên mãn tham dự loạn chiến, thậm chí còn không có năng lực tự bảo vệ mình!
Trong tình huống như vậy, tất nhiên cần cao thủ tuyệt đỉnh ở bên cạnh bảo vệ!
Trước đây, nước Đại Hạ có tổng cộng bốn đại vương!
Vua sói Bắc Cảnh, Nam Cương Thú Vương, sơn chủ Tuyết Vực và hải vương Đông Tinh Đông Cảnh!. Ngôn Tình Sủng
Mà bây giờ, vua sói Tiêu Nhất Thiên đã hoàn toàn trở mặt với hoàng tộc Đế Thị, Thú Vương Hoắc Mãng bị Tiêu Nhất Thiên tru sát, như vậy chỗ dựa của Đế Khâm, cũng chỉ còn lại sơn chủ Tuyết Vực và hải vương Đông Tinh rồi!
Đối với thực lực của sơn chủ Tuyết Vực và hải vương Đông Tinh, Tiêu Nhất Thiên cũng không rõ lắm, nhưng nghĩ tới hai người này có thể trấn thủ một phương nhiều năm, bảo vệ biên giới Đại Hạ không sao, nhất định cũng là cao thủ tuyệt đỉnh!
Rất có khả năng cũng giống như Hoắc Mãng, chính là cường giả nửa bước Minh Cảnh!
Có hai bọn họ phụ trách bảo vệ bên cạnh, nói không khoa trương chút nào, cho dù trận chiến này Đại Hạ bị đánh bại, kinh thành bị phá, Hoàng Thành gặp nạn, Hoàng Chủ Đế Khâm này cũng có năng lực chạy trối chết!
Chuyện này!
Rõ ràng là đang tìm đường rút lui cho mình! Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Bị tử vong uy hiếp, muốn sống là bản năng của nhân loại, hơn nữa hoàng gia vô tình, Đế Khâm vốn là người vì tư lợi, cho nên Đế Khâm có thể sắp xếp như vậy, Tiêu Nhất Thiên không bất ngờ chút nào!
Khiến Tiêu Nhất Thiên hơi bất ngờ chính là, vậy mà Đế Khâm tìm người chữa trị huyết trì tế đàn, mở đại trận Phệ Hồn!
Mẹ kiếp!
Qua loa rồi!
Xem ra trước lúc roi khỏi tế dàn duoi đất, nên phá hủy tế đàn huyết trì hoàn toàn, không cho Để Khâm cơ hội chữa trị mới đúng!
Mà trùng kích Minh Cảnh...
Tiêu Nhất Thiên rất tò mò, Đế Khâm vừa mới tiến vào cảnh giới viên mãn không lâu, trong thời gian ngân như vậy, ông ta lấy cái gì trùng kích Minh Cảnh?
Đại trận Phệ Hồn sao?
Theo Tiêu Nhất Thiên được biết, huyết trì tế đàn chính là phiên bản phóng to và phiên bản sao chép của Luyện Long Đinh, chẳng qua là một linh khí cỡ to mà thôi, tất phải thông qua luyện hóa huyết mạch của người khác, mới có thể phụ trợ tu hành của bản thân. Nếu Để Khâm luyện hóa huyết mạch không đủ cường đại, cho dù ông ta tìm được người chữa trị huyết trì tế đàn, mở đại trận Phệ Hồn thì có thể làm gì?
Không bột đố gột nên hồ! “Cậu Thiên...”
Lý Khai Sơn quan sát nét mặt, chú ý tới biểu cảm của Tiêu Nhất Thiên, giống như đoán được nghi ngờ trong lòng của Tiêu Nhất Thiên, vì thế do dự nói: "Có câu, không biết có nên nói hay không..." “Nói cái gì?"
Tiêu Nhất Thiên sửng sốt, không kiên nhẫn nói: "Ông học được cách dây dưa dài dòng như vậy từ khi nào thế?" "Có chuyện nói thẳng đi!"
Lý Khai Sơn nhìn thành viên của Huyết Lang đoàn và thành viên của Ngọc Nữ Quân màu trắng đứng sau lưng Tiêu Nhất Thiên, vẻ mặt vô cùng xấu hổ, mở miệng nói: "Có thể..." "Bảo bọn họ tránh đi trước một lát không?"
Bộ dạng cẩn thận chặt chẽ, khiến người ta càng lúc càng nghi ngờ! "Không cần!"
Tiêu Nhất Thiên không chút nghĩ ngoi quả quyết lắc đầu nói: “Bọn họ đều là bạn của tôi, tôi không có bí mật gì ở trước mặt bọn họ!"
Những người có mặt ở đây, là anh em vào sinh ra tử của Tiêu Nhất Thiên, hoặc là đệ tử thân truyền của Tử Đàn, Tiêu Nhất Thiên