"Bẩm hoàng thượng!"
Nhất Sát cung kính nói: “Lời nói của thái tử điện hạ là sự thật. Vua Sói Tiêu Nhất Thiên đã ở lại hoàng thành của nước Đại Hạ, chưa bao giờ rời đi. Khi tôi lẻn vào hoàng thành của nước Đại Hạ đã tận mắt nhìn thấy người này, đồng thời cũng có thể cảm nhận hơi thở của anh ta. Không nghi ngờ gì nữa, anh ta chính là cường giả Minh Cảnh, không thể nào giả được!”
Nghe thấy câu nói này thì đồng tử của Hoa Tuấn Vũ đột nhiên co rút lại, ông ta cau mày hỏi: “Thật sao?” "Chính xác trăm phần trăm" Giọng điệu của Nhất Sát rất chắc chẳn!
Điều này làm cho tâm tư của Hoa Tuấn Vũ không khỏi có chút dao động, ông ta sẽ không tin lời nói Hoa Long Thần hoàn toàn. Ngược lại là đối với lời nói của Nhất Sát thì không nghi ngờ chút nào, Nhất Sát nói rằng ông ta chính mắt nhìn thấy Tiêu Nhất Thiên trong hoàng thành nước Đại Hạ vậy thì ông ta nhất định đã nhìn thấy anh!
Vì lẽ đó nếu Tiêu Nhất Thiên đang ở Đại Hạ thì tự nhiên anh không thể cùng một lúc xuất hiện tại biên giới Đại Hoa được! "Chẳng lẽ là.."
Một lúc sau thì Hoa Tuấn Vũ trầm giọng nói: “Đây là do bổn hoàng lo xa quá rồi sao?"
Là hoàng chủ của Đại Hoa, lòng dạ của Hoa Tuấn Vũ bao quát non son, luôn luôn hành sự nghiêm cẩn, nếu trong lòng có nghi ngờ thì sẽ xác minh ngay từ đầu, theo đuổi mọi việc đều không có chút sơ hở nào!
Nhất Sát nói: "Vua Sói Tiêu Nhất Thiên mới có 26 tuổi đã tiến vào hàng ngũ của Minh Cảnh rồi, là người có tài năng thiên phú hiếm có trên đời. Nếu anh ta ở trong Ám cảnh trung kỳ tiến vào rừng trúc Trăm Mét, không cần nói chỉ chín mươi chín mét, cho dù đi hết hành trình thì tôi cũng tin điều đó!" "Thế nhưng ngoại trừ chính bản thân anh ta ra, nếu muốn nói thân tín của anh ta là Điêu Tạc Thiên một kỳ tài cái thế lại chịu chỉ định của anh ta lẻn vào Đại Hoa để bày mưu tính kế thì tôi cũng không quá tin tưởng!" "Cái này quá khó!" "Chín mươi chín mét đã phá vỡ kỷ lục lịch sử của học viện Đạt Ma, đây chính là trăm năm khó gặp, nhân vật như thế này nếu cũng đến từ Đại Hạ, thì... quốc vận của Đại Hạ cường thịnh đến mức nào chứ?"
Đúng vậy!
Quốc vận!
Nói chung thì trong một đất nước thì chỉ có một cường giả Minh Cảnh tồn tại mà thôi, tài năng và tiềm lực của cường giả Minh Cảnh có thể ảnh hưởng trực tiếp đến toàn bộ tiền đồ và vận mệnh của cả đất nước!
Hoàng chủ mạnh thì đất nước mạnh!
Nếu hoàng chủ yếu thì quốc gia cũng yếu!
Mà những quốc gia không có cường giả Minh Cảnh trấn giữ thì cuối cùng chỉ có thể rơi vào kết cục là bị chia cắt và diệt vong!
Điều này chính quy luật cá lớn lớn nuốt cá bé trong giới cường giả!
Vốn là hoàng chủ tiền nhiệm của Đại Hạ là Hoàng Chủ Đế Uyên đã bị tổn thương đan điền, sức mạnh quốc gia suy nhược cho nên Hoa Tuấn Vũ đã lợi dụng tình hình để tấn công, cho rằng sinh lực của Đại Hạ đã cạn kiệt, nên tìm cách sáp nhập Đại Hạ vào lãnh thổ của Đại Hoa!
Kết quả là Tiêu Nhất Thiên, một kẻ quái thai đột nhiên xuất hiện đã lật ngược tình thế, ngăn cơn sóng dữ, đẩy lùi hàng triệu hùng binh của Đại Hoa. Đồng thời cũng thay đổi triều đại để ổn định thể cuộc ở Đại Hạ. Điều này có nghĩa là vận mệnh quốc gia của Đại Hạ bị đảo ngược!
Một Tiêu Nhất Thiên thôi cũng đủ khiến Hoa Tuấn Vũ đau đầu, bây giờ lại cộng thêm một Điêu Tạc Thiên chín mươi chín mét, vậy thì còn có thể vượt qua nữa không? Trong tương lai, một khi Điêu Tạc Thiên được tiến vào hàng ngũ của Minh ảnh cùng bắt tay với Tiêu Nhất Thiên thì liệu họ có thôn tính Đại Hoa? "Hơn nữa!" Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Nhất Sát dừng một chút rồi nói tiếp: “Mặc dù Điêu Tạc Thiên này có thiên phú rất mạnh, nhưng anh ta dù sao thì cũng chỉ là một hậu bối ở Ám cảnh trung kỳ mà thôi. Nếu anh ta là người của Tiêu Nhất Thiên thì Tiêu Nhất Thiên làm sao có thể để anh ta tiến vào Đại Hoa được?” "Nếu như anh ta bị giết thì sẽ có tổn thất lớn như thế nào chứ?” "Nếu hoàng chủ bệ hạ và Tiêu Nhất Thiên đổi vị trí của nhau mà suy nghĩ thì liệu ngài có phái một nhân vật cái thế như Điêu Tạc Thiên vào lãnh địa của Đại Hạ để tự đặt mình vào nguy hiểm không?"
Cho dù đặt ở góc độ như thế nào mà suy nghĩ thì nó cũng không có hợp tình hợp lý chút nào! “Đúng vậy!”
Hoa Tuấn Vũ suy nghĩ trong chốc lát rồi gật đầu nói: “Những gì ông nói không phải không có lý!" “Có điều là lai lịch của tên Điêu Tạc Thiên này vẫn là một câu đổ, ngay cả khi đó không phải là âm mưu của Tiêu Nhất Thiên thì chúng ta cũng không thể không cẩn, không thể không đề phòng, mảnh đất hàng trăm quốc gia gió thổi mây vần. Những người trở mặt với Đại Hạ chúng ta cũng không phải chỉ có một Đại Hạ mà thôi!” "Sau khi Điêu Tạc Thiên theo người từ chi nhánh thành Thanh Thủy vào học viện kinh đô thì ông hãy lập tức phái người đi theo quan sát nhất cử nhất động của anh ta. Nếu như phát hiện có gì không ổn thì ngay lập tức báo cáo cho tôi tôi biết!"
Có câu nói như thế này, dùng người thì không nên nghi ngờ người, nghi ngờ người thì không nên dùng!
Trước khi loại bỏ hoàn toàn nghi ngờ về “Điêu Tạc Thiên" và trước khi tìm ra nguồn gốc lai lịch của “Điêu Tạc Thiên" thì Hoa