**********
Một lát sau, tôn chủ Long Sát là người đầu tiên lên tiếng: “Tôi nghe nói, tiên sinh Vu đã tự mình đến truyền lệnh, nhưng cậu không những không phối hợp với ông ấy mà thậm chí còn hoài nghi lòng trung thành của tôi và tiên sinh Vu phải không?”
"Không sai!”
Mặc dù là đang đối mặt với khí thế áp chế đối phương cực mạnh của tôn chủ Long Sát, Tiêu Nhất Thiên cũng hoàn toàn không sợ.
Anh cao ngạo như cũ, trầm giọng nói: "Mệnh lệnh của chủ tổng điện là có thể lựa chọn, vậy thì tôi lựa chọn không uống, có vấn đề gì sao?”
“Không vấn đề gì!”
Tôn chủ Long Sát hừ lạnh nói: “Vấn đề là ở chỗ, cậu dám bất kính đối với tiên sinh Vu, vì vậy cậu cần phải trả một cái giá xứng đáng”
“Vậy ư?”
Hàng lông mày của Tiêu Nhất Thiên khẽ nhăn lại, anh hỏi: “Vậy anh muốn như thế nào?”
Tình hình trở nên căng thẳng.
Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Long Sát đều là những kẻ kiêu căng ngạo mạn, không ai chịu nhường nhịn ai.
Chỉ mới nói chuyện đôi ba câu đã nói đến chuyện sống chết, không nói chuyện được thì chỉ có thể động thủ.
Nhưng mà, đúng lúc Tiêu Nhất Thiên đã thủ thế đề phòng, đoán chừng sắp phải dồn toàn lực để nhận đòn đánh thì tôn chủ Xà Sát đột nhiên tiến lên vài bước.
Cô đứng chắn giữa anh cùng tôn chủ Long Sát trung gian, mà nói một cách chính xác thì là giữ anh ở phía sau để bảo vệ anh.
“Long tôn chủ!”
Tôn chủ Xà Sát chậm rãi giải thích: “Cậu ấy nhất thời xúc động, hành vi bộp chộp lỗ mãng, đã vô tình gây chuyện với tiên sinh Vu, tôi xin thay mặt cậu ấy xin tiên sinh Vu tha tôi.
Rất mong Long tôn chủ lượng thứ.”
“Còn bình nước thuốc tiên sinh Vu đưa, Mục Thanh cũng đã uống rồi.” Nghe vậy, tôn chủ Long Sát cùng tiên sinh Vu đều rất sửng sốt.
“Uống rồi ư?”
Hai người nửa tin nửa ngờ, nhìn chằm chằm Tiêu Nhất Thiên, cẩn thận đánh giá vài lần.
Mất giây sau, tiên sinh Vu gật đầu nói: “Thực sự là đã uống rồi.
Xem ra, vẫn là hai chị em tôn chủ Xà Sát cùng tôn chủ Ngưu Sát tình nghĩa sâu đậm.”
“Tôi thực sự khâm phục!”
Hiển nhiên, cả tiên sinh Vu và tôn chủ Long Sát đều cảm giác như nhau, có chút ngoài ý muốn trước kết quả này.
Nhưng sự tức giận trong lòng cũng do vậy mà giảm bớt vài phần.
Rốt cuộc, tôn chủ Ngưu Sát dám uống sạch bình nước thuốc kia, coi như tự gánh lấy nguy hiểm đối với tính mạng của mình, ít nhất có thể chứng minh anh tin tưởng chủ tổng điện, không thuộc đám người trắng trợn lại liều lĩnh có lòng phản loạn của tôn chủ Hổ Sát.
“Tốt!”
“Tốt lắm!”
Tôn chủ Long Sát gật gật đầu, hỏi: “Không phải cậu nghi ngờ tôi và tiên sinh Vu sao? Không phải cậu lựa chọn không uống sao? Vì lẽ