**********
Không giống với những thần binh lợi khí bình thường, kiếm Thần Thần có thể nói là thần binh trong thần binh, vũ khí trong vũ khí, thế gian chỉ có một cây kiếm này, khó có thể tìm ra cây kiếm thứ hai, đúng nghĩa là bảo vật hiếm thấy.
Đây cũng là át chủ bài của Tiêu Nhất Thiên.
Sát chiêu mạnh nhất.
Kiếm Thiên Thần vừa ra, nếu như chính diện chống lại thì cho dù là tôn chủ Hổ Sát và tôn chủ Long Sát cũng chưa chắc có thể gánh nổi, Tiêu Nhất Thiên ban đầu cũng không muốn sớm sử dụng kiếm Thiên Thần như vậy, nhưng mà cũng không có cách nào, mức độ kinh khủng của Chủ tổng điện xa xa vượt ra ngoài dự đoán của anh, chỉ dựa vào bảo đao Lang Đồ thì căn bản là không thể chặn được chưởng thứ hai của Chủ tổng điện.
Huống chi việc này còn liên quan đến bố của Tiêu Nhất Thiên là Tiêu Thanh Sơn, đòn tấn công này anh thua không nổi.
Huống chi "Điều này..."
Thời điểm kiếm Thiên Thần biến ảo thành hình, tất cả mọi người đều choáng váng, há to miệng, trái tim hung hằng nhảy lên, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng được.
"Thế mà...!Mạnh như vậy?"
Kiếm Thiên Thần giống như kèm theo vầng sáng, ánh sáng chói mắt chiếu sáng tất cả bầu trời chung quanh xúc tu màu máu, để cho người ta lóa mắt, không dám nhìn thẳng, trên thân kiếm tản ra hơi thở chập chờn khiến cho bọn họ sợ hãi, sinh ra một loại cảm giác không thể chống lại.
"Đùng!"
Cơ thể của tôn chủ Hổ Sát rơi từ giữa không trung xuống, ngã ở dưới không trung trên đảo nhỏ, khóe miệng chảy máu, sắc mặt trắng bệch, lục phủ ngũ tạng đều giống như đã bể nát ra, cả người hắn ta thoi thóp, bộ dạng giống như không còn sống lâu nữa vậy.
"Tốt lắm nhóc con."
Tôn chủ Hổ Sát nằm ở nơi đó nhìn thấy thanh thần kiếm tuyệt thế lóa mắt ở trên bầu trời, hắn ta cũng vô cùng khiếp sợ, tự lẩm bẩm:
"Nhờ vào...!Nhờ vào cậu...!Cho dù chết thì cũng...!Cũng phải chết chung với bọn họ! Ngọc...!Ngọc đá cùng tan! Lôi kéo bọn họ cùng một chỗ...!Cùng một chỗ xuống Địa Ngục."
"Phụt!"
Vừa mới dứt lời, hắn ta lại phun một ngụm máu tươi ra, ngay sau đó, mí mắt của tôn chủ Hổ Sát khẽ đảo, hắn ta đã hôn mê tại chỗ.
"Em trai."
Tôn chủ Xà Sát bị chưởng đầu tiên của Chủ tổng điện ngăn cản lại, ánh mắt lấp lóe, có chút hưng phấn nói: "Không hổ danh là em trai của tôi! Đời này, tôi chỉ nhận một đứa em trai này, cũng không tiếp tục thay đổi."
"Đúng vậy!" Mục Thanh là chấp niệm của tôn chủ Xà Sát, cô ta muốn "Mục Thanh", còn Mục Thanh do người nào đóng vai thì trước đó cô ta cũng không để ý, bởi vì cho dù là ai đóng vai thì cũng đều là giả.
Trong lòng cô ta cũng biết rõ, chẳng qua là chỉ tự lừa dối bản thân mà thôi.
Mà bây giờ, cô ta thật sự càng ngày càng ưa thích Tiêu Nhất Thiên đóng vai Mục Thanh, cô ta cũng nhận định Tiêu Nhất thiên, mặc kệ sống chết, từ nay về sau, Mục Thanh của tôn chủ Xà Sát thì chỉ có một người Tiêu Nhất Thiên mà thôi.
"Oanh!"
Hầu như cùng lúc với tiếng nói của tôn chủ Xà Sát vang lên, hư ảnh kiếm Thiên Thần và xúc tu màu máu đã đụng vào nhau, truyền ra âm thanh nổ vang cả bầu trời, một màn này đánh vào thị giác càng thêm rung động lòng người hơn so với đòn tấn công liều mạng của tôn chủ Hổ Sát vừa rồi.
Chỉ thấy kiếm Thiên Thần mang theo khí thế ngập trời, thế như chẻ tre, đánh đâu thắng đó, một kiếm đâm vào trong lòng bàn tay của xúc tu màu máu, ánh sáng chói mắt bao trùm lên xúc tu màu máu cực lớn này.
Một lát sau.
Lưỡi kiếm sắc bén vô song đã cắt lòng bàn tay của xúc tu màu máu, mũi kiếm lộ ra từ trên mu bàn tay của xúc tu màu máu, dưới cái nhìn chăm chút kinh ngạc và sợ hãi của mọi người, kiếm Thiên Thần thế mà đâm xuyên qua xúc tu màu náu.
Tình huống này vẫn chưa kết thúc.
Thế đi tới của kiếm Thiên Thần không giảm, sau khi đâm xuyên qua xúc tu màu máu cực lớn thì vẫn bay thẳng từng điểm về phía trước.
Bay tới trước!
Lại bay tới trước! Không ngừng bay thẳng về phía trước.
Tiến lên trước! Lại thẳng tiếng lên trước!
"Đùng!"
Cuối cùng, kiếm Thiên Thần kèm theo một tiếng xé gió đâm xuyên thẳng qua trở ngại xúc tu màu máu, xúc tu màu máu lập tức đã nổ tung nát bấy, mà khí thế của kiếm Thiên Thần đã bị xúc tu màu máu phá hủy hơn phân nửa, cũng không có nổ tung vỡ nát giống như xúc tu màu máu, mà bay lên như diều gặp gió, đánh giết thẳng về phía Chủ tổng điện đang đứng chính giữa vòng xoáy màu đỏ ngòm kia.
Thấy thế vẻ mặt của tôn chủ Long Sát nghiêm túc lên, muốn ra tay ngăn cản lại