"Không tốt!"
Thấy cảnh này, Lý Trâm Anh lo lắng nói: "Trận pháp mê cung chỉ có thể ảnh hưởng người ở trong trận, nhưng mà không có tác dụng với người ở bên ngoài, cũng không có cách nào tiến hành công kích với người ở bên ngoài trận pháp.
Lý tướng quân lưu lại một cường giả siêu cấp Nhị Cảnh Minh Tâm ở bên ngoài chẳng khác gì là chôn vùi mạng sống của anh ta.
"Thất bại e rằng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi."
Mặc dù cảnh giới của Lý Trâm Anh không cao, nhưng mà ánh mắt lại đặc biệt cay độc.
Nhưng mà không có cách nào, Lý Vệ làm sao mà không biết giữ một người Vân minh chủ ở ngoài trận pháp là tương đương tìm cái chết được.
Chỉ trách ông trời không tốt, sau khi tiến vào Long Cung, Vân minh chủ và đám người tộc trưởng Mặc đã chia nhau ra mà hành động, một mình Vân minh chủ đi phá huỷ những cái lồng ảnh sáng của trận pháp kia.
Nếu như không có mở trận pháp mê cung ra để giam giữ đám người tộc trưởng Mặc, thì căn bản sẽ không dẫn Vân minh chủ tới.
Mà bây giờ dẫn Vân minh chủ tới, lại huỷ đường sống của Lý Vệ.
"Thế thì..."
Lần này, đám người Âm Thiên Kỳ không có chút nghi ngờ nào về phản đoán của Lý Trâm Anh, vội vàng la lên: "Không nên chậm trễ chuyện này, chậm thì sinh biến! cô Lý, đi bây giờ còn kịp, chúng tôi lập tức mang cô rời đi."
Nhưng mà Lý Trâm Anh lại lắc đầu nói: "Chúng ta còn không thể đi! Bởi vì...!Lý tưởng quân không thể chết được." "A?"
Đám người Âm Thiên Kỳ đều ngẩn người ra, bọn họ bị lời nói của Lý Trâm Anh dọa sợ hết hồn, nên hỏi lại: "Lời này của cô Lý là có ý gì?" "Chúng ta phải nghĩ biện pháp cứu Lý Vệ
Lý Trâm Anh nghĩ một lát rồi nói: "Sau đó, một khi trận pháp bị phá huỷ, xem như người điều khiển trận pháp, Lý tướng quân nhất định sẽ bị thương nặng, cho nên chúng ta nhất định phải kịp thời cứu Lý tướng quân trước khi trận pháp bị phá huỷ, trước khi Lý tướng quân bị giết chết, rồi cùng nhau rời đi." "Điều này...!
Đám người Âm Thiên Kỳ đều liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt xám như tro tàn, bọn họ có một loại xúc động muốn nhấn Lý Trâm Anh trên mặt đất rồi tát cô ta một cái chết tươi.
"Chúng ta? Cô Lý à, cô phải nói là các người mới đúng chứ? Nếu như liều chết cứu người thì cũng là ba người chúng ta đi cứu, bằng chút thực lực của cô, đơn giản chính là một cái vướng víu!" "Đùng!"
Ngay khi Lý Trâm Anh và đám người Âm Thiên Kỳ trò chuyện, thì Lý Vệ đã dẫn người phóng tới tộc trưởng Mặc và Tổ Kỳ Sơn, Tổ Kỳ Sơn đã bị gãy một cánh tay, thực lực bị suy yếu, càng dễ dàng bị giết chết hơn một chút.
Thế là Lý Vệ khóa chặt mục tiêu ở trên người Tổ Kỳ Sơn, cây giáo một mét tám kèo theo Minh Kinh hùng hồn với khí thế lạnh thấu xương đâm thẳng về phía lồng ngực của Tổ Kỳ Sơn, Tổ Kỳ Sơn ra tay chống cự, nhưng mà cũng y như dự đoán là thất bại, may mà Tổ Kỷ Sơn phản ứng cực nhanh, đánh không trúng đã nghiêng người tránh né, tránh đi mũi giáo kia.
Chỉ tiếc rằng lồng ngực Tổ Kỳ Sơn đã tránh đi lưỡi giáo, mà một cánh tay khác lại không thể né tránh, cây giáo một mét tám giống như một mũi tên to lớn, lưỡi giáo hầu như đã dán vào lồng ngực của Tổ Kỳ Sơn, đâm rách quần áo trước ngực ông ta, tiếp đó kèm theo một tiếng vang dội, đâm sâu vào bên trong bờ vai của ông ta, trong nháy mắt đã đâm xuyên bả vai của ông ta, mũi giáo xuất hiện ở phía sau ông ta, trên người Tổ Kỳ Sơn không ngừng chảy xuống máu tươi.
Đau nhức kịch liệt ập tới, Tổ Kỳ Sơn tức giận ngập trời.
Thật đáng buồn chính là...!
Đường đường là cường giả siêu cấp Nhị Cảnh Minh Tâm, dưới sự gò bó của trận pháp mê cung, đối mặt với đám người Lý Vệ cùng tấn công, Tổ Kỳ Sơn căn bản là không có chỗ trống để đánh trả.
"Tức giận sao?"
Đám người Lý Vệ làm sao có thể cho ông ta cơ hội phát tiết lửa giận.
"Đùng!" "Đùng!" "Đùng!"
Sau khi bả vai của Tổ Kỳ Sơn bị cây giáo một mét tám đâm thủng qua, công kích của mấy cường giả Minh Cảnh còn lại cũng đồng thời bay đến, có người ra quyền, có người đánh chưởng, có người đánh vào phía dưới bụng của Tổ Kỳ Sơn, có người đập vào phía sau lưng Tổ Kỳ Sơn, thậm chí có một cường giả Minh Canh thế mà bay lên đạp một cước về phía đầu của Tổ Kỳ Sơn, giống như đá bóng vậy.
Hơn nữa còn đá trúng
Cho nên Tổ Kỳ Sơn rất thảm, hai mặt thụ địch, đồng thời bị mấy người đánh tới, ngũ tạng lục phủ của ông ta bị chấn động mạnh, một ngụm máu chảy ngược lên phía trên, vừa vọt tới cổ họng còn chưa kịp phun ra, thì cái đầu của Tổ Kỳ Sơn đã bị cường giả