"Anh! Anh là ai..."
Lúc đầu, nghe được giọng của Trương Phi Long, tuy rằng Trương Phong Lâm nổi cáu, nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm, nhưng một khắc sau, đột nhiên nghe được tiếng của Tiêu Nhất Thiên vừa thả lòng giọng điệu, chốc lát lại nâng lên lại.
Đặc biệt là nội dung mà Tiêu Nhất Thiên nói!
Năm năm!
Đối với giọng của Tiêu Nhất Thiên, vốn dĩ Trương Phong Lâm không quen thuộc, vả lại còn cách nhau năm năm, ông ta thật sự là nghe không ra thân phận của Tiêu Nhất Thiên. Tuy nhiên, thời điểm năm năm này, thật sự là quá đặc biệt rồi!
Huống hồ, chiều qua ông ta mới biết việc Tiêu Nhất Thiên ra tù, đang vì
chuyện này mà phiền lòng! Nên trong thời điểm đó, ông ta mới nghĩ ra là Tiêu Nhất Thiên!
"Tiêu Nhất Thiên!"
Hầu như là cùng một thời điểm, Trương Phi Long mặt biến sắc khi bị Tiêu Nhất Thiên đạp dưới chân, cũng đã vạch trần thân phận của anh, bố con hai người, một người ở hiện trường, người còn lại ở điện thoại bên kia, cùng đồng thanh gọi tên của ông.
Họ Tiêu!
(Sói Vương Bất Bại)
Người đến không có ý tốt!
Quen người bố Trương Phong Lâm của mình!
Năm năm!
Tổng hợp lại những tin tức đó, cho dù Trương Phi Long có chậm chạp, cũng đủ để hiểu ra mọi chuyện rồi.
"Anh chính là cậu chủ của nhà họ Tiêu ở thủ đô!"
Lúc này lại nhìn Tiêu Nhất Thiên, Trương Phi Long bỗng nhiên bàng hoàng, thì ra, Tiêu Nhất Thiên không phải nghe lời người khác sai khiến, lấy tiền tài người khác, mà là đặc biệt tìm đến anh ta báo thù!
Hèn chi!
Hèn chi tối qua cha Trương Phong Lâm dặn đi dặn lại anh. Mấy ngày gần đi nhất định phải ở nhà, không được tùy tiện ra khỏi nhà, bên cạnh bắt buộc phải có vệ sĩ đi theo, theo bên mình bảo vệ:
Lúc trước anh không hiểu, thậm chí không nghe!
Hiện giờ đã hiểu, nhưng đã hối hận muộn màng!
Tiêu Nhất Thiên quay về rồi!
Đến tìm anh!
Hèn chi bắt đầu từ lúc Tiêu Nhất Thiên gặp được anh, đã lạnh lùng với anh, ánh mắt nhìn về hướng anh, trong ánh mắt có phần thù hận, lúc nãy anh còn nói, bản thân với Tiêu Nhất Thiên không thù không oán, bây giờ nhớ lại. Đúng là buồn cười!
"Không sai, là tôi."
Tiêu Nhất thiên cúi đầu nhìn dưới chân Trương Phi Long, sau đó nhìn số điện thoại của đầu dây bên kia nói: "Được biết gia chủ Trương còn sống, tôi rất yên tâm, bởi vì mạng của anh, tôi phải đích thân đến lấy."
Giọng nói rất bình thản, nói từng câu từng chữ cũng tràn đầy sát khí!
"Anh đang ở đâu?"
Cả người Trương Phong Lâm bị dọa đến ngu rồi, không để ý đến sự hâm
dọa của Tiêu Nhất Thiên, nói gấp: “Anh làm gì con tôi rồi? Tôi cảnh cáo anh,
không được làm hại nó! Nếu không..."
"Nếu không, gia chủ Trương lại làm gì được? Tiếp tục nghĩ kế hại tôi nữa
sao?"
Tiêu Nhất Thiên Cười lạnh một tiếng, chân dùng sức nhẹ.
"A!"
Trương Phi Long ở dưới chân, tức khắc phát ra tiếng kêu la như tiếng giết heo, âm thanh khó nghe thảm thương, cho dù được truyền qua điện thoại, Trương Phong Lâm cũng có thể nghe được rất rõ.
Đây, chính là lời hồi đáp của Tiêu Nhất Thiên cho Trương Phong Lâm!
Hâm dọa ngược lại tôi sao?
Xin lỗi, tôi không sợ!
Ông không đề tôi làm hại con ông, tôi khăng khăng làm hại nó cho ông xem, không phục, qua đây cắn tôi đi!
"Anh!"
Tức đến của Trương Phong Lâm cũng run rẩy, nhưng lại không dám nổi nóng với Tiêu Nhất Thiên ngay lúc này, chỉ có thể cố kìm nén sự tức giận. Cắn răng hỏi: “Tiêu Nhất Thiên, anh rốt cuộc muốn như thế nào?"
"Lúc đầu người hại anh là tôi! Không liên quan đến Phi Long, nó vô tội!"
"Nếu ông còn là một người đàn ông, thì hãy đối phó với tôi!"
Tình cha như núi!
Trước tình thân, không phân người tốt người xấu. "Yên tâm, sẽ đến lượt ông thôi."
Tiêu Nhất Thiên nói: “Nhưng mà, trước khi đến đây, một mạng đổi một mạng, trả con gái lại cho tôi, thì con trai ông có thể sống, không giao thì nó
chỉ có con đường chết."
"Con gái anh?"
Trương Phong Lâm ngạc nhiên hỏi: “Con gái anh như thế nào?"
"Tốt nhất đừng nên nói dối trước mặt tôi, khiêu chiến lòng kiên trì của tôi, làm như vậy, đối với con trai ông không có gì tốt." Lực chân của Tiêu Nhất Thiên ngày càng nặng thêm.
Á!
Trương Phi Long bị đạp đến đỏ mặt, gân trán nổi lên, lục phủ ngũ tạng lộn nhào không nghỉ, chỉ cần nhịn không nổi, là phun máu tươi ngay tại chỗ, làm ước chân quần của Tiêu Nhất Thiên.
"Anh đừng làm bậy!"
Chỉ nghe âm thanh, trái tim của Trương Phong Lâm đã đạp mạnh lên, sắp phát điên rồi: "Anh nói rõ cái đã, con gái anh rốt cuộc bị gì rồi? Có liên quan gì đến tôi?"
Tiêu Nhất Thiên cười lạnh: “Sáng nay, nó từ nhà trẻ bị người ta bắt đi rồi, là ba gia tộc bọn ông làm, đúng không?"
"Bắt cóc?"
Trương Phong Lâm nói: “Không thể nào! Không phải tôi làm, tôi thề! Chiều qua tôi mới biết được việc anh ra tù, thì làm sao hôm nay tôi phái người đến bắt cóc con gái anh được? Trong đây nhất định có hiểu lầm!"
Hiểu lầm sao?
Tiêu Nhất Thiên đương nhiên sẽ không tin.
Nhưng trong tay Tiêu Nhất Thiên không có bằng chứng gì chỉ tội ba gia tộc lớn đó, chỉ cần giở trò vô lại: “Thứ tôi cần là con gái của tôi Tô An Nhiên, không phải sự đùn đẩy và giải thích của ông."
"Một mạng đổi một mạng, này rất công bằng!"
Bây giờ là chiều ba giờ rưỡi, đến năm giờ, tôi ở nghĩa trang Lăng Vĩnh An vùng ngoại ô phía tây, đợi ông ở trước mộ mẹ tôi! Lưu Tử Phi con trai của Lưu Thanh Chánh cũng đang ở trong tay tôi. Nhớ kêu hắn ta và Trần Nhân Trung cùng nhau đến! Lấy mạng của con gái tôi, đổi lấy mạng của con trai các ông!"
"Nếu các ông không đến, Hoặc, tôi không thấy con gái tôi Tô An Nhiên,
vậy thì tối hôm nay, tôi sẽ khiến ba gia tộc lớn chìm trong biển máu! Tất cả mọi người. Một người cũng không thể thiếu, toàn bộ đều phải chết cùng mẹ và con gái của tôi!"
Giọng của Tiêu Nhất Thiên nham hiểm và ghê tợn, như chuông báo tử từ dưới địa ngục!
Lời nói ngoài ý muốn, tôi mặc kệ con gái của tôi Tô An Nhiên có phải các ông phái người bắt cóc không, tóm lại, tôi đã khẳng định là do các ông làm, không có chứng cứ, cũng không cần chứng cứ!
Giao con gái của tôi ra, con trai của các ông sẽ được sống, nếu không,
đêm nay sẽ máu rửa ba gia tộc lớn!
Bá đạo vậy đó!
Bá đạo đến không cần nói lý!
Dứt lời, cắn bản không cho Trương Phong Lâm cơ hội giải thích hay thỏa thuận gì hết, tiện tay mà ném, trực tiếp ném điện thoại của Trương Phi Long vào hồ bơi kế bên, chìm xuống đáy hồ.
Trương Phi Long nghe được cuộc đối thoại của Tiêu Nhất Thiên và Trương Phong Lâm, lúc này mặt như tro tàn!
Trong lòng họ rất rõ, huyết thù giữa bọn họ và Tiêu