*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Jinwoo bối rối thực sự. Anh có nghe nhầm hoặc hiểu nhầm không?
Hội phó của Bang hội số một Hàn Quốc, một Thợ săn được giới tinh hoa công nhận, Cha Haein đang ở đây. Và cô ấy nói rằng cô ấy muốn gia nhập một Bang hội vô danh, vẫn còn trong trứng nước.
Ai nhìn vào cũng cho rằng đây là một điều vô lý. Kiểu như, cô ấy bị ai lừa gạt hoặc ép buộc.
Nhưng mà,
Ai đủ khả năng để ép buộc người phụ nữ này cơ chứ?
Tại Hàn Quốc, Jinwoo là tồn tại duy nhất có khả năng đe dọa cô,
“Chủ tịch Hiệp hội đã bảo cô làm vậy sao?”
Cha Haein ngơ ngác và bối rối, cô không hiểu tại sao Jinwoo lại nhắc đến Chủ tịch hiệp hội.
“Tại sao anh lại đề cập đến Chủ tịch Hiệp hội?”
‘Khỉ thật, mình mới là người phải ngơ ngác chứ. Tại sao cô ấy lại làm một khuôn mặt “nai tơ” như vậy? Trong khi chính cô ấy là nguyên nhân gây ra toàn bộ cảnh tượng này?’‘Argh, bình tĩnh’.
Đây chắc chắn là một tình huống đáng ngạc nhiên, một thứ có thể dễ dàng lấn át tâm trạng hiện tại của anh, nhưng Jinwoo quyết định bình tĩnh lại, kéo một chiếc ghế ra và ngồi đối diện với Cha Haein. Anh im lặng nhìn cô, phân tích tình trạng hiện tại của cô. Chỉ mất một chút thời gian tập trung, nhưng với kỹ năng của Jinwoo, thế giới xung quanh anh đã bị chậm lại rất nhiều. Nhờ vậy, anh đã thu thập được không ít thông tin.
‘Có vẻ như cô ấy đang cảm thấy khó chịu…’
Nhịp tim của cô ấy. Hơi thở của cô ấy. Đôi mắt của cô ấy.
Cha Haein đã rất cố gắng để thể hiện thái độ bình tĩnh, nhưng cô ấy không thể lừa được những giác quan phi thường của Jinwoo.
Tại sao cô ấy, mặc dù rất lo lắng, lại cố gắng tham gia Hội SoloPlay? Jinwoo quyết định đặt câu hỏi,
“Cô vẫn còn hợp đồng với Hội Thợ săn mà?”
Thông thường, một hợp đồng giữa Thợ săn và Bang hội được ký kết trong thời hạn năm năm. Cha Haein trở thành Thợ săn hạng S và gia nhập Hội Thợ săn khoảng hai năm trước, nghĩa là cô còn ít nhất ba năm trong hạn hợp đồng.
“Tôi có đủ tiền để trả phí vi phạm hợp đồng”.
Trước câu trả lời lạnh lùng của cô, Jinwoo ngẩn ngơ nghiêng đầu.
Số tiền phạt khi vi phạm hợp đồng thường rất kinh khủng, thậm chí gấp hai hoặc ba lần giá trị ban đầu của bản hợp đồng. Hội Thợ săn đã đưa ra số tiền khổng lồ để chiêu mộ nữ thợ săn hạng S, thế nên, mức phạt mà Cha Haein phải trả khi rời khỏi Hội thực sự rất kinh khủng.
Jinwoo quyết định thay đổi giọng điệu của mình để giải thích cho Cha Haein về tình hình hiện tại.
“Thợ săn Cha Haein à, Hội SoloPlay không đủ tiền để chiêu mộ và trả lương cho một người như cô…”
“T- tên bang hội của anh là Solo Play ư?”
“Có vấn đề gì với cái tên của Bang hội chúng tôi sao?”
“…Không.”
Cha Haein thở dài một hơi rồi nói tiếp.
“Chuyện đó không thành vấn đề. Thậm chí tôi không cần nhận chi phí chiêu mộ”.
Jinwoo thực sự ngạc nhiên. Cô ấy không cần phí chiêu mộ, dù phải trả một số tiền khổng lồ để bổi thường cho hội Thợ săn?
‘Cô ấy đang nghĩ gì vậy?’ Mắt Jinwoo nheo lại. Khi ánh mắt họ gặp nhau quá lâu, Cha Haein không thể bình tĩnh nổi và ngại ngùng nhìn đi chỗ khác. Thính giác siêu phàm của Jinwoo lập tức chú ý đến nhịp tim đang tăng dồn dập của Cha Haein.
‘Cô ấy có giấu điều gì không?” Tại thời điểm này, Jinwoo không thể né tránh. Anh hỏi thẳng:
“Tại sao cô phải vất vả đến thế, chỉ để gia nhập Bang hội của chúng tôi?”
“…”
Đúng như dự đoán, Cha Haein im lặng. Nhìn khuôn mặt cô đỏ dần lên, Jinwoo chắc chắn rằng cô đang che giấu điều gì đó.
‘Chờ đã…’ Nghĩ lại thì, chắc chắn có điều gì đã xảy ra. Cô ấy đã hành xử khá lạ lẫm so với bình thường, ngay cả trong buổi lễ tưởng niệm.
Không cần biết cô ấy thực sự nghĩ gì, nhưng chắn chắn cô ấy đã suy nghĩ thấu đáo. Jinwoo lặng lẽ chờ đợi câu trả lời của Cha Haein.
Tuy nhiên, cô gái trẻ chỉ lặng lẽ cúi đầu xuống và không thốt ra một âm thanh nào. Hai người im lặng một lúc lâu.
Làm thế nào để Cha Haein giải thích lý do đằng sau hành động của mình?
Cô đã cảm thấy anh bên cạnh mình, ngay cả khi bị Vua Kiến đánh gục. Khi cô rơi vào bóng tối hư không, mùi hương của Jinwoo đã an ủi cô hơn bất cứ thứ gì khác. Không từ nào có thể miêu tả được cảm giác quý giá đó.
‘Dù mình có giải thích, có lẽ anh ấy cũng sẽ gọi mình là con điên…’
Cô nhớ lại trái tim mình đã đập mạnh đến mức nào, khi biết rằng Thợ săn Sung Jinwoo thực sự đã lên đảo trong thời gian đó. Cô hạnh phúc và nhẹ nhõm vì mình đã không ảo tưởng ra hình bóng của anh.
Và,
‘Nếu…’ Khi đứng bên bờ vực của cái chết, Cha Haein mới nhận ra rằng, điều ước duy nhất của cô ấy là có Jinwoo bên cạnh.
‘Một cái gì đó giống như “Tôi muốn anh bảo vệ tôi đến phút cuối cùng"”.
Chỉ nghĩ thôi cũng khiến má cô ửng hồng. Làm sao cô có thể nói ra những suy nghĩ đó? Đó là một nhiệm vụ bất khả thi đối với một người phụ nữ khác thường, thậm chí là hoàn toàn không giống những cô nàng cùng tuổi.
Vì thế, Cha Haein quyết định nói ra những cô đã chuẩn bị sẵn.
“Thoải mái…”
Cô ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt Jinwoo và tiếp tục,
“Tôi muốn sống thoải mái”
Cha Haein hơi biến tấu câu từ một chút, nhưng cô ấy hoàn toàn không nói dối.
Thông thường, cô luôn gặp khó khăn khi phải chịu đựng mùi hôi thối của những Thợ săn cấp cao. Trong khi đó, chỉ cần ở cùng phòng với Jinwoo đã khiến cô cảm thấy thoải mái. Đó là những gì Cha Haein muốn nói về sự thoải mái.
Nhưng mà, Jinwoo đã diễn giải lời nói của cô theo cách hoàn toàn khác.
“Có lẽ cô ấy muốn rời khỏi một Bang hội lớn với công việc căng thẳng như Hội thợ săn, để tìm một công việc thoải mái và nhẹ nhàng trong Bang hội nhỏ…”
Như những gì Jinwoo được biết, Cha Haein mới hai mươi hai tuổi, xấp xỉ hai mươi ba.
“Trách nhiệm của một Thợ săn hạng S quá nặng nề đối với một phụ nữ ở độ tuổi 20”.
Đặc biệt là khi anh nghĩ về việc, cô gần như đã mất mạng trong chiến dịch trên đảo Jeju.
Jinwoo nhớ lại tình huống của chính bản thân mình. Anh từ bỏ lời mời của tất cả các bang hội lớn và làm việc theo yêu cầu của Hiệp hội. Jinwoo bất chợt cảm thấy đồng cảm với quyết định của cô.
Anh trả lời Cha Haein bằng một cái gật đầu đơn giản.
Tuy nhiên,
‘Mình hiểu hoàn cảnh của cô ấy, nhưng…’ Anh không thể chấp nhận cô. Có một lý do tại sao anh ấy muốn đặt tên cho Hội của mình là Solo Play. Thực tế, Jinwoo đã đã lên kế hoạch để tự mình dọn
sạch tất cả các Dungeon. Nếu Hiệp hội yêu cầu phải có tổi thiểu vài người để lập nhóm đột kích, Jinwoo sẽ lên kế hoạch để đối phó, giống như cách anh ta đã làm với Yoo Jinho để càn quét các Hầm ngục hạng C: thuê các thành viên tạm thời. Đó là phương pháp tiện lợi nhất để Jinwoo tiếp tục tăng cấp.
Và thật không may, nếu Cha Haein tham gia bang hội, kế hoạch đó sẽ gặp nhiều trắc trở. Dù cô sẵn sàng từ bỏ chi phí chiêu mộ, họ vẫn phải trả lương cho cô. Chẳng ai có thể sống mà không cần tiền.
Tuyển dụng một Thợ săn hạng S rồi để cô ngồi chơi xơi nước là một sự lãng phí tiền bạc. Trên hết, vì Jinwoo không định sử dụng sức mạnh của Cha Haein để tấn công hầm ngục, nghĩa là anh đã lãng phí một nhân tài quan trọng và quý báu của Hàn Quốc.
“Thật hài hước… Mình đang cố xua đuổi một Thợ săn cấp S đang cố gắng tham gia vào Hội của mình. Thậm chí cô ấy còn không cần phí chiêu mộ!”
Và vì vậy, Jinwoo đã nảy ra một ý tưởng bất ngờ,
“Thật ra, hội của chúng tôi có một bài kiểm tra đầu vào…”
“Huh? Bài đăng của phó hội không nói gì về-”
Jinwoo nhanh chóng cắt lời Cha Haein.
“Đó là một quy tắc mới. Hội phó của chúng tôi đãi quên không đề cập đến bài kiểm tra này”..
“Nghe thấy từ “kiểm tra”, ánh mắt của Cha Haein đột nhiên trở nên nghiêm túc,
“Là loại kiểm tra gì?”
Jinwoo giật mình bối rối, cố che giấu sự ngạc nhiên của bản thân,
“Cô gái này… Cô định làm thật sao?”
Anh đã hy vọng cô bỏ cuộc. Thông thường, mọi Thợ săn hạng S đều có lòng tự trọng rất cao – họ sẽ phẫn nộ khi bị bắt làm bài kiểm tra để gia nhập một Bang hội vô danh. Thế nhưng, Cha Haein hoàn toàn ngược lại.
Thay vì cảm thấy bị xúc phạm, chiến ý của đã được đánh thức, tràn ra khỏi khuôn mặt vô cảm của cô.
‘Cô ấy có phải là kiểu người không ngại giao chiến không?’ Hay đây chỉ là một biểu hiện khác của niềm kiêu hãnh?
Bất kể là gì đi nữa, Jinwoo cũng không còn đường lui bước.
“Cô phải giành chiến thắng trước một trong những triệu tập của tôi”.
* Crack * Jinwoo thề rằng anh thực sự nghe thấy một vết nứt xuất hiện trong niềm kiêu hãnh của người phụ nữ trước mặt.
“…”
‘Anh thực sự đánh giá thấp tôi như vậy sao, Thợ săn Sung Jinwoo?’ Kỳ dị. Anh chỉ bắt gặp ánh mắt của cô, nhưng Jinwoo cảm giác như anh đang nghe thấy từng lời của cô.
Cha Haein không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào, thay vào đó cô bình tĩnh hỏi,
“Là triệu tập nào?”
“Đối với cô Cha đây, tôi sẽ chọn người mạnh nhất”.
“…Ổn thỏa.”
Cô không lùi bước. Chà, có lẽ cô ấy không biết gì cả, nhưng Đội quân bóng tối của Jinwoo vừa có được một thành viên mới.
Thông thường, tinh thần cạnh tranh của một người càng mạnh thì càng nguy hiểm. Một thất bại sẽ nghiền nát tinh thần của người đó. Jinwoo tin chắc rằng cô sẽ sụp đổ sau khi thua “Kẻ đó”.
Với ý nghĩ ấy, Jinwoo đã quyết định,
“Được rồi.”
“Khi nào bắt đầu bài kiểm tra?”
“Ngay bây giờ.”
Muốn hoàn thành thủ tục lập Hội của mình càng sớm càng tốt, nên Jinwoo không muốn lãng phí quá nhiều thời gian để giải quyết vấn đề của Cha Haein.
Vì hai bên đều đã đồng ý, họ nên tiến hành ngay lập tức. Địa điểm thử nghiệm sẽ là phòng tập của Hiệp hội Thợ săn.
Các thợ săn hạng S đặc quyền mượn phòng tập bất cứ khi nào họ muốn. Đây chỉ là một trong nhiều mặt tích cực của việc trở thành Thợ săn hạng S.
“Đuợc.”
Cha Haein gật đầu. Cả hai đều đứng dậy cùng một lúc.
‘Chờ đã.’ Một cái gì đó lóe lên trong tâm trí Jinwoo. Anh gọi to để ngăn Cha Haein, người đang định bước ra khỏi phòng họp,
“Thợ săn Cha, hãy chờ một lát”.
“Hmm?”
“Đừng đi theo hướng đó”.
“…?”
Cha Haein nhìn chằm chằm vào Jinwoo với ánh mắt khó hiểu. Chỉ có một cửa vào phòng họp. Không lẽ anh ta định nhảy ra khỏi cửa sổ?.
Jinwoo tiến lại gần Cha Haein,
“Có một cách dễ dàng hơn để đến nơi đó”.
“Huh?”
“Tôi phải lại gần cô một chút. Hy vọng cô không phiền?”
“Ah…”
Cha Haein nhớ lại những lời Baek Yoonho kể vềsự kiện ngày hôm đó. Khi đội tấn công của Hàn Quốc rơi vào tình huống thảm khốc nhất, Thợ săn Sung Jinwoo đã xuất hiện ngay phía sau Baek Yoonho.
‘Anh ấy sẽ cho mình thấy điều đó ư?’ Jinwoo đã đến rất gần, gần hơn nhiều so với tưởng tượng của cô. Cha Haein nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Jinwoo, lúc này đang đứng ngay trước mặt cô và nuốt nước bọt,
“Xin lỗi.”
Jinwoo kéo cô vào bằng một cái ôm nhẹ. Jinwoo không nghĩ nhiều về cử chỉ này. Ờ thì, chính tay anh đã bế Cha Haein khi cô bất tỉnh trong tổ kiến mà.
Tình huống này khiến khuôn mặt của Cha Haein đỏ bừng ngay lập tức, nhưng cô vẫn đứng yên.
‘… Anh ấy thơm quá’
(Note: Anh em nhớ mua nước hoa xịn rồi hẵng đi tán gái nhé!)
Ngay cả khi mặt Cha Haein đã đỏ bừng, Jinwoo vẫn cẩn thận giữ cô chặt để cô không bị rơi.
‘Ổn rồi.’
Anh muốn xem điều này có hiệu quả không. Dù sao, đây cũng không phải chuyện thường xuyên diễn ra.
“Có lẽ cô sẽ hơi chóng mặt đấy”.
Anh nhớ lại lần đầu tiên kích hoạt kỹ năng này.
Cha Haein đặt tay lên eo Jinwoo, và phát ra một tiếng mềm mại, gần như thì thầm,
“Ổn thôi.”
Hướng về phía trước, Jinwoo kích hoạt kỹ năng bằng cách tập trung tinh thần,
[Hoán đổi bóng].
Không một tiếng động, cặp đôi rơi vào bóng tối trên sàn nhà.
Trong khoảnh khắc đó, Yoo Jinho bước vào phòng họp. Chàng trai trẻ đoán rằng hai người sẽ thảo luận một lúc lâu, nên đã chạy ra cửa hàng tiện lợi gần đó, mua vài món giải khát cho cả hai.
“Hey! Sao hai người không dừng lại nhấp nháp vài thứ và…”
Trước mặt Yoo Jinho là một chiến binh High Orc đen trũi, cao lừng lững. Người chiến binh gãi gãi đầu như thể xấu hổ.
Trans: MoonEdit: Linye