Woo Jin-chul là thợ săn hạng A mạnh nhất và là sức mạnh cốt lõi của bộ phận giám sát.
Trong hiệp hội, ngoài Go Gun-hee, anh là một người đàn ông mạnh mẽ, không có đối thủ.
Anh không hề ngạc nhiên về những hầm ngục Sung Jinwoo đang đột kích, vì anh biết khả năng của thợ săn hạng S này.
Thay vào đó, anh ngạc nhiên về số lượng hầm ngục đã bị Jinwoo dọn dẹp trong một thời gian ngắn – lên tới con số hàng trăm.
‘Nhưng sao anh ấy lại vội vàng như vậy? ‘’ ‘Hmm’ Trán của Go Gun-hee nhăn lại.
Những thợ săn khác sẽ phải chuẩn bị nhiều thứ cho cuộc đột kích của họ, và dọn hầm ngục với tốc độ đó là bất khả thi, nhưng Jinwoo thì khác.
‘Có lẽ những hầm ngục hạng A hoặc B không thể gây ra được một vết xước trên người anh ta’ Ông nhớ lại câu nói của Woo Jin-chul:
‘Tôi cảm thấy thương tiếc cho lũ ma thú’ Go Gun-hee gật đầu, mỉm cười.
“Nếu không có vấn đề gì, cứ để Jinwoo làm những gì cậu ta muốn”
Thật tuyệt vời khi có một thợ săn chỉ chuyên tâm vào việc bảo vệ công dân và đánh bại những con ma thú
Jinwoo là một người đàn ông mạnh mẽ, vì vậy ông không lo lắng về việc anh bị tổn thương.
Tuy nhiên, Woo Jin Chul nói:
“Tôi nghĩ rằng có thể có một vấn đề khác.”
“Xâm lấn địa bàn của các bang hội khác, phải không?”
“Vâng, thưa chủ tịch”
Có ba bang hội lớn hiện đang hoạt động trong vùng Thủ đô.
Bạch hổ, Thợ săn, Tử thần
Ba bang hội này đang đối phó với các cổng cấp cao xuất hiện trong địa bàn của họ.
Nếu Ahjin, bang hội đang mở rộng thế lực, đột nhiên can thiệp vào đó, các bang hội khác sẽ không ngồi và cười như một lũ ngớ ngẩn.
‘Có khả năng sẽ gây ra xung đột’ Đây là ý kiến của Woo Jin-Chul và Go Gun-hee đã đồng ý với anh ta.
Đột nhiên, một nụ cười xuất hiện trên miệng ông
‘Ông ấy sẽ đứng về phía thợ săn Sung Jinwoo’ Woo Jin-chul hỏi với vẻ tò mò.
“…Ngài có ý gì hay không?”
“Không, không phải thế. Thật hài hước khi biết rằng bang hội này chỉ có 3 thành viên, và chỉ có một người trong số họ thực sự chiến đấu. Vậy mà bang hội mới này lại đang vượt mặt các bang hội lớn khác và chiếm lấy địa bàn của bọn họ”
“Ah…”
Woo Jin-chul đồng tình
“Tôi cũng nghĩ vậy”
Go Gun-hee hỏi với nụ cười vẫn còn trên khóe miệng
“Có bất cứ lời giải thích nào từ phía Ahjin không?”
“Anh ấy có việc cần, và anh ấy yêu cầu chúng ta nhường lại những cánh cổng gần đó trong một tuần”
“Một tuần…”
Trong cuộc đột kích đảo Jeju, cả ba hội trưởng của các bang hội đó đều nợ thợ săn Jinwoo một mạng.
Nếu chỉ là một tuần, có lẽ họ sẽ chấp nhận nhượng bộ Jinwoo.
‘Mình chỉ thắc mắc ….’ Ông tự hỏi tại sao Sung Jin-Woo lại đưa ra một lịch trình dường bất hợp lý như vậy?
‘Tiền?…Không, mình đoán là không’ Nếu Jinwoo muốn tiền, anh có nhiều cách khác.
Chỉ cần thương lượng với Hoa kỳ hoặc Trung Quốc, anh sẽ nhận được một khoản tiền lớn
Tuy nhiên, Sung Jinwoo đã chọn ở lại Hàn Quốc, và cũng không ký hợp đồng với bang hội nào.
‘Vậy thì …’ Ánh mắt của Go Gun-Hee quay sang Woo Jin-Chul.
Ông hỏi
“Theo cậu tại sao thợ săn Sung Jinwoo lại muốn dọn nhiều hầm ngục như vậy”
Woo Jin-Chul suy nghĩ một lúc rồi mở miệng.
“Tôi đoán có một lí do”
Go Gun-hee, người đang mong đợi một câu trả lời hay ho, lắng nghe.
“Và đó có thể là gì?”
“Sung Jin-Woo dường như rất vui khi săn quái vật.”
“Ý cậu là cậu ta rất vui khi bắt được lũ ma thú?”
“Vâng”
Woo Jin-Chul đã cố nhớ lại một số điều từ quá khứ.
Ngay cả khi Jin-woo giúp Hội thợ săn chiến đấu với lũ High Orc, anh vẫn bộc lộ khuôn mặt hào hứng.
“Anh ấy đặc biệt vui mừng khi đánh bại con trùm.”
“Ừm. Chắc là niềm vui khi đánh bại một đối thủ mạnh …”
Gun-Hee nhớ lại những lời của Jin-Woo.
“Tôi muốn chiến đấu với lũ ma thú”
Và anh vẫn kiên định giữ lời kể từ lúc đó
‘Cậu ta là một người thú vị’ Hơn thế nữa, là một người bạn tuyệt vời.
Đúng lúc đó, điện thoại trong văn phòng chủ tịch reo lên.
“Chủ tịch hiệp hội”
Đó là thư ký của ông
“Có chuyện gì vậy?”
“Có một cuộc gọi đến từ Cục thợ săn của Hoa Kỳ”
“Hoa Kỳ?”
‘Và Cục thợ săn sao?’ Gun-Hee nghiêng đầu.
‘Tại sao Cục thợ săn lại liên lạc với mình, một chủ tịch hiệp hội?’ Chúng ta không hề yêu cầu hợp tác với Hoa Kỳ
‘Chuyện gì vậy nhỉ?’ “Nối máy cho tôi”
Người thư ký nối máy tới cuộc gọi từ Cục thợ săn
Phải mất một hoặc hai giây để ông nhận được âm thanh từ đầu dây bên kia.
“Tôi là Adam White của Cục thợ săn”
“Tôi là Go Gun-Hee của Hiệp hội thợ săn Hàn Quốc.”
Đầu dây bên kia nói bằng tiếng Anh
Go Gun-hee cũng đáp lại bằng tiếng Anh một cách trôi chảy
Ông tự tin với trình độ tiếng Anh của mình hơn là trình độ tiếng Nhật đã học từ thời thơ ấu.
“Tôi có thể giúp gì cho cục thợ săn?”
Không do dự, Adam White đưa ra vấn đề
“Vào đầu tháng tới, chúng tôi dự định tổ chức một sự kiện và mời những thợ săn xếp hạng cao nhất thế giới tại Văn phòng Cục thợ săn của chúng tôi.”
“…và?”
“Tôi muốn mời Sung Jinwoo làm đại diện cho Hàn Quốc”
—–
Trước khi bắt đầu một cuộc đột kích toàn diện, trước hết Jin-Woo thường tìm kiếm một bang hội thích hợp.
Anh ta cần hợp tác với một bang hội để xử lý các chiến lợi phẩm thu được từ các hầm ngục cấp cao.
‘Nếu những cuộc đột kích này kéo dài liên tục trong vài ngày…’ Một mình hội phó không đủ để hỗ trợ lịch trình đột kích chặt chẽ này.
Từ quan điểm của một bang hội, hợp tác với bang hội khác có lợi hơn nhiều so với việc hợp tác với một công ty trung gian.
‘Vấn đề là chọn ai’ Hội thợ săn có hàng đống công ty sân sau, và cũng là bang hội của Cha Hea-in. Tuy nhiên sau khi xem xét, anh đã chọn Hiệp sĩ
Có một lý do cho điều này.
Họ đã làm việc cùng nhau một lần trước đây.
Hai bang hội được đặt ở Seoul và Busan, và hoạt động của cả hai hội cũng không giẫm chân lên nhau.
Jin-Woo đã liên lạc với Hội Hiệp sĩ vào một buổi tối.
Khi Thợ săn không tham gia đột kích, người đó cũng giống một tên NEET vô công rồi nghề.
Park Jong-soo, Hội trưởng hội Hiệp sĩ, đang nằm dài trên ghế sofa và xem TV.
brrr~brrr Anh uể oải cầm lấy chiếc điện thoại đang rung bần bật.
‘Huh?’ Là Sung Jinwoo
Mắt anh mở to khi anh kiểm tra người gọi. Anh bật dậy và trả lời.
“Ngài thợ săn”
“Tôi là Sung Jinwoo từ hội Ahjin”
“Ah, vâng. Tôi là Park Jong-soo từ hội Hiệp sĩ”
Khuôn mặt của Park Jong-Soo dần sáng lên khi nghe Jin-Woo.
Park Jong-soo đã từ bỏ kế hoạch thiết lập mối quan hệ thân thiết với Jin-woo, khi thấy các quy định về số lượng người đột kích đã thay đổi. Anh ta hiểu rằng mọi chuyện đã nằm ngoài tầm tay của anh ấy.
Jung Yoon-tae,hội phó, cũng rất ngạc nhiên.
‘Nhưng chuyện gì đây?’ ‘Đây không phải cuộc gọi mình vẫn chờ đợi sao?’ Một bang hội không có thợ săn hạng S, thì điều cố yếu là phải thiết lập mối quan hệ với những kẻ mạnh.
“Vâng, vâng. Không vấn đề gì”
Nụ cười liên tục nở trên môi của Park Jong Soo trong suốt cuộc gọi.
“Hãy để việc đó cho tôi”
Xử lý các chiến lợi phẩm của hầm ngục là một nhiệm vụ không mấy khó khăn đối với hội Hiệp sĩ. Họ đã có quá nhiều kinh nghiệm
‘Khi không có cuộc đột kích nào, tội gì không tận dụng luôn đội xử lý cho những công việc như thế này?’ Park nói với một nụ cười trên khuôn mặt.
“Vậy tôi sẽ gặp anh vào ngày mai”
—-
Hộp cơm trưa mà mẹ Jinwoo chuẩn bị cho anh rất ngon
Ngay cả khi anh đang ăn trưa trong hầm ngục, giữa một đống quái vật
Yoo Jin-ho ngẩng đầu lên
“Việc này làm em nhớ tới lần đầu chúng ta đột kích hầm ngục hạng C, đại ca”
Jinwoo cười thay vì trả lời
“Ăn hết cơm đi đã rồi nói”
“Ô, em xin lỗi, đại ca”
Nhưng Jin-Woo hiểu cảm giác của Yoo Jin-ho.
Họ đã xí chỗ toàn bộ những cổng có thể đặt trước, và họ đang bận rộn với một lịch trình dày đặc
Sự khác biệt duy nhất so với trước đây là các mục tiêu của họ thay đổi từ hầm ngục hạng C trở xuống thành hạng B hoặc cao hơn
Cậu tự hỏi mấu chốt của sự khác là gì.
‘…’ Ygritte đứng đối mặt với Jin-Woo và, lịch sự cúi đầu.
‘Có phải ngươi luôn bảo vệ phía sau mỗi khi ta ăn
cơm không?’ Mặc dù, anh không cần điều đó
Từ khi trở thành một thợ săn hạng S, Jin-Woo có thể đọc rõ chuyển động bên trong ngục tối mà không cần tập trung nhiều.
Anh có thể đối phó với lũ ma thú ngay cả khi đang nhắm mắt
Anh không muốn bị quấy rầy trong khi ăn, và thiết lập một người bảo vệ trong bữa ăn để giải tỏa sự lo lắng của Jin-ho.
Jin nhìn phía bên kia.
‘…’
Đôi mắt của Jin-Woo bắt gặp Iron, kẻ đang tự hào vỗ ngực.
bang, bang. Những âm thanh rền vang khắp hang động.
Jin-Woo lắc đầu.
‘Tên này manh động quá, có ngày gây chuyện cho mà xem’ Yoo Jin-ho, người đang nhìn về hướng phát ra âm thanh, đột nhiên hỏi Jin-woo.
“Đại ca”
“Hmm?”
“Những triệu hồi của anh có thể tự di chuyển phải không?”
“Đúng vậy”
Min Byung-gu đã nói rằng, những người lính bóng tối có bản ngã và ý thức riêng của họ.
‘Không biết mình có nên tin anh ta không.’ Dù sao.
Yoo Jin-ho hỏi
“Vậy, khi chúng ta ở trong một tình huống mà chúng ta không thể đột kích như bây giờ, anh có thể để các triệu hồi tự xử lý không?”
“Không, không thể”
Khi khoảng cách tăng lên, điểm kinh nghiệm nhận được sẽ ít đi
Tuy nhiên, trước biểu cảm khó hiểu của Yoo Jin-ho, Jin-Woo đã làm bộ mặt nghiêm túc và cố gắng tạo ra một cái cớ.
“Mấy gã này, anh không biết chúng sẽ làm gì khi vắng mặt anh”
“Urgh!”
Cảm giác thèm ăn của Yoo Jin-ho tụt dốc không phanh
‘Mình nên làm một trò đùa để thay đổi bầu không khí’ ‘Để xem nào’ Sau khi kết thúc bữa ăn, Jin-Woo cẩn thận đặt chiếc thìa xuống
[Kỹ năng: lưu trữ bóng. Cấp 2] [Kỹ năng đặc thù chức nghiệp.] Không tiêu tốn mana Chiến binh bóng tối được hấp thụ vào bóng của người sử dụng và được lưu trữ Những người lính được lưu trữ có thể được triệu tập hoặc tái hấp thụ cứ lúc nào. Số lượng bóng được lưu trữ:840/840 Hiệu ứng cấp 2 ‘Chia sẻ ý thức’: Bạn có thể chia sẻ các giác quan của mình bằng cách chỉ định một người lính bóng tối mà bạn đã lưu trữ. Hiệu ứng đặc biệt Chia sẻ ý thức gắn liền với bóng được lưu trữ.
Đó là một khả năng độc nhất có thể chuyển giác quan của một người lính bóng tối sang người chơi.
Nó cũng khá hữu ích vì có thể chọn một người lính bóng tối ở xa để kiểm tra môi trường xung quanh.
Để ví dụ
Anh lặng lẽ nhắm mắt
[Chia sẻ ý thức]
Bên ngoài ngục tối, có những người lính bóng tối rải rác khắp Hàn Quốc.
‘Mình đã gửi khá nhiều’
Jin-Woo đã chọn một trong số họ mà không cần suy nghĩ.
Đó là người lính bóng tối tình cờ nấp trong bóng của Cha Hea-in
Và sau đó.
rào ~ rào Có tiếng nước rơi xuống sàn
‘Trời không mưa mà, sao lại có tiếng nước rơi?’ Anh tự hỏi
Ngay khi tầm nhìn của anh được chia sẻ với người lính bóng tối, Jinwoo trợn mắt.
“Đại ca, anh vừa ngủ à?”
“…Không.”
Jin-Woo nghiêm túc nghĩ rằng anh ta nên mời Cha Hae-in một bữa ăn như một lời xin lỗi.
“Ah, anh nghe tin gì chưa?”
“Tin gì thế?”
“Cổng hạng S ở Shinjuku dự kiến sẽ bùng nổvào ngày mai”
‘Đã hết thời gian rồi sao?’ Jinwoo gật đầu
‘Đã sáu ngày kể từ khi mình bắt đầu đột kích những hầm ngục cao cấp này’ Jinwoo không hề ở yên một chỗ trong 6 ngày qua
Kinh nghiệm tích lũy tuy chậm nhưng vẫn đang tăng lên
Kết quả là, cấp độ của anh đã tăng từ 101 lên 103.
Phần thưởng lớn nhất của anh ấy là lên cấp.
Jin-Woo duỗi lòng bàn tay ra, và một chiếc chìa khóa đen xuất hiện
[Vật phẩm: Chìa khóa của Đền Cartenon] [Độ hiếm….] [Sẽ được mở khóa sau] [Thời gian còn lại: 26 giờ 51 phút 49 giây.] ‘Còn một ngày’ Jin-Woo lặng lẽ cầm chìa khóa trong tay. Mỗi lần nhìn thấy nó, trái tim anh lại run rẩy.
“Đừng di chuyển”
“Vâng”
Sau khi nghe những lời của Jin-Woo, Yoo Jin-ho, người liếc nhìn cả 『Iron』 và 『Ygritte, đã ngạc nhiên và nhún vai
“Anh không nói với cậu”
Những người lính bóng tối cố gắng di chuyển đã dừng lại ngay lập tức sau khi nghe lệnh của Jin-Woo.
“Crrrrrrrrrrrrrr.”
“Crreuk”
Ở phía bên kia của hang động, những con ma thú bước ra, để lộ hàm răng giống lưỡi liềm
Jin-Woo từ từ đứng dậy, nhìn chằm chằm vào chúng
Còn một ngày nữa.
‘Vẫn còn nhiều thời gian trước khi đến hạn chót.’ Jin-Woo mỉm cười, gọi dao găm của Quỷ vương ra khỏi kho đồ.
***
Đêm trước khi hầm ngục bùng nổ
Một Vòng tròn ma thuật khổng lồ đã được vẽ ở Shinjuku, Tokyo theo chỉ đạo của Yuri Orlov.
Một kết giới lớn chưa từng thấy.
Các cư dân xung quanh đều đã được sơ tán, nhưng Yuri Orlov vẫn ở lại nơi này cho đến giây cuối cùng.
Các quan chức Nhật bản lo lắng quan sát anh ta
Tất cả những lời nói và hành động của anh ta đều đang là tâm điểm chú ý.
Yuri đưa tay chống cằm và mở miệng.
“…Thật kỳ lạ.”
Người phiên dịch mở to mắt.
“Vâng? Có điều gì không đúng sao?”
“Không, không có gì”
Kết giới đã được thiết lập một cách hoàn hảo.
Đây sẽ là kiệt tác vĩ đại nhất của cuộc đời anh ta
Thế nhưng, đó không phải là điều Yuri quan tâm.“Dường như có ai đó ở quanh đây. ”
“Huh?”
‘Nếu không, làm gì có chuyện trái tim mình lại run rẩy như thế này…?’ Yuri trợn mắt nhìn xung quanh và hét lên:
“Ngươi là ai? Ngươi trốn ở đâu?”
Tuy nhiên không có câu trả lời.
Trên con đường vắng vẻ, chỉ có những tiếng vang của giọng anh vọng lại.
“…”
Một quan chức Nhật Bản lau mồ hôi trên trán và gượng cười.
“Chẳng ai đến đây vào buổi tối trước khi hầm ngục bùng nổ đâu”
Yuri khịt mũi
“Tôi không nói đó là một con người.”
“Hả?”
Yuri, người nhìn chằm chằm vào quan chức nọ khiến khuôn mặt ông ta ngày càng tái nhợt. Cuối cùng, anh ta quay đầu đi và tự hỏi
“Mình đã nhầm sao…?”
— Tuy nhiên,
Trên một tòa nhà ở tít đằng xa, có một sinh vật đang quan sát họ.
‘Gã này có giác quan tốt đấy’ Yuri đã cảm nhận được sức mạnh ma thuật của “sinh vật” này.
Hơn nữa
Ánh mắt của kẻ lạ mặt hướng về cánh cổng cấp S.
Một luồng mana dày đặc bao quanh cánh cổng.
‘…’ Người đàn ông cởi mũ trùm đầu.
Đó là một người đàn ông châu Á, khoảng hơn ba mươi tuổi.
Nhìn qua bộ râu rậm rạp, có thể đoán ra “kẻ đó” là ai.
Sung Il-Hwan.
Ông ta nhìn chằm chằm vào cánh cổng khổng lồ với đôi mắt buồn bã và đội mũ lại
‘Cuối cùng … Mọi thứ đã bắt đầu.’ Kế hoạch đã diễn ra, theo đúng lộ trình của nó.
Trans: Trần Lâm, không phải thằng Nguyen Lam nào đó đang chửi bới trên Youtube nha. Edit: Linye