Trong sân nhà họ Ngô còn có vài người mua thịt, cho nên thanh âm của Trúc ca nhi cũng không lớn.
Nhưng Ngô Nhị Hà - một hán tử cao to, nghe thấy giọng của Trúc ca nhi một cái đã giật mình cúi đầu, cũng không hỏi Trúc ca nhi muốn phần nào, trực tiếp cắt miếng thịt ba chỉ rồi gói vào.
Ấp úng nói: "Thịt nạc vai* bán hết rồi, còn dư mỗi miếng này là ngon nhất."
(*) Gốc là 梅花肉
Trúc ca nhi gật gật đầu nhận lấy thịt, móc tiền từ trong lồng ng.ực ra đưa qua.
"Không cần đưa——"
Một câu chưa nói hết đã bị Trúc ca nhi cắt ngang: "Lần trước mẹ ta đến nhà ngươi tốn công vô ích à?"
Ngô Nhị Hà lập tức cúi đầu không dám hé răng.
Khê tỷ nhi ở một bên nhìn ca nàng thì lắc đầu mãi, tiến lên nhận tiền trong tay Trúc ca nhi, lại nhanh nhẹn mà gói thêm ruột heo nhét vào rổ của Trúc ca nhi, cười nói: "Trúc ca nhi, ngươi mang ít ruột về xào lấy mà ăn, ta nhớ thím thích ăn món này."
Bởi vì còn chưa chính thức thành thân, Khê tỷ nhi cũng không đổi cách xưng hô.
Trúc ca nhi cười mà nhận lấy, nói lời cảm ơn với nàng, lại hỏi Sầm Ninh: "Ninh Nhi, ngươi mua xong chưa? Xong rồi hai chúng ta đi chung."
Sầm Ninh gật đầu, đưa tiền mua bao tử heo cho Khê tỷ nhi.
Hai người vừa định xoay người đi, Trúc ca nhi đột nhiên quay đầu lại nói với Ngô Nhị Hà một câu: "Ta đi đây."
"Hả, được......" Ngô Nhị Hà thụ sủng nhược kinh mà ngẩng đầu, nhất thời không biết nói gì, thiếu chút nữa buột miệng nói câu lần sau lại ghé mua thịt.
Trúc ca nhi nhìn bộ dáng ngây ngốc của hắn thì nhếch khóe miệng, kéo Sầm Ninh đi mất.
Từ sau chuyện của Lý thị lần trước, non nửa tháng rồi Sầm Ninh không gặp Trúc ca nhi, lần này gặp mặt, y khẽ giọng hỏi: "Gần đây ngươi có ổn không?"
"Tốt lắm," Trúc ca nhi nói, "Mỗi ngày ăn ngon uống ngọt, chỉ chờ năm sau xuất giá."
Y biết Sầm Ninh muốn hỏi cái gì, ngoài miệng trêu đùa xong sau đó nói: "Ngươi đừng lo lắng, nhà ta rất tốt.
Hồi trước nhé, mẹ ta cứ nhắc mãi gia hòa vạn sự hưng[1], ca và tẩu tử của ta có chuyện gì bà đều nhẫn nhịn, chung quy sợ xảy ra cãi nhau bất hòa để người khác thấy sẽ chê cười, chuyện lần trước đó coi như triệt để vén cái tấm màn che của nhà ta lên, trái lại bây giờ thấy thoải mái hơn."
[1] Thành ngữ: nếu gia đình sống hòa thuận thì mọi công việc sẽ phát đạt.
Sầm Ninh gật gật đầu không nói chuyện.
Trúc ca nhi hiểu rõ tâm tư của y, nói: "Ngươi không cần phải áy náy, chuyện lần trước đó nếu đổi lại là ta, đã nhào lên động tay ngay tại chỗ, bây giờ mỗi ngày ta ở trong phòng mình thêu áo cưới, ít chạm mặt với ca tẩu của ta, cũng không cần hỗ trợ trông con.
Lần trước sau khi ca tẩu ta bị dạy bảo một trận, thật sự sợ chọc cha mẹ nóng nảy muốn phân gia, gần đây đã nề nếp hơn, công việc trong nhà cũng chịu làm, cha mẹ và ta đều nhẹ nhõm không ít."
Lúc này trong lòng Sầm Ninh mới thoải mái hơn chút: "Vậy là tốt rồi, suy cho cùng việc này không liên can đến ngươi và Tiền thẩm, tuy lòng ta giận tẩu tẩu ngươi, nhưng cũng sợ Tết nhất ầm ĩ khiến nhà ngươi bất ổn."
"Yên tâm đi, ổn mà, do ta ngại tranh cãi với tẩu tử cho nên gần đây không tìm ngươi đi chơi, chờ năm sau ta thành thân thì tốt rồi." Trúc ca nhi cười rồi khoác lên cánh tay Sầm Ninh.
Nói đến chuyện thành thân, Sầm Ninh nhớ tới tình cảnh vừa nãy ở nhà họ Ngô, nhẹ giọng nói: "Ta thấy nhị tiểu tử nhà họ Ngô tốt lắm, bộ dáng rất đáng tin cậy."
"Đúng vậy." Trúc ca nhi thoải mái mà cười nói, "Cũng vì mẹ ta thấy hắn thành thật chịu khó, gia đình cũng giàu có, cho nên hai năm trước đã định hôn sự giúp ta, sợ hắn bị người nhà khác đoạt mất.
Ngươi không biết đâu, cái tên hũ nút ấy, lớn lên cao to như thế nhưng không hề nóng tính, tay nghề mổ heo lại là con đường chính trong nhà, cô nương và ca nhi nhà ai mà gả cho hắn đều có thể hưởng phúc, ở trong thôn chúng ta được săn đón lắm."
"Nhưng hắn thích ngươi." Nhớ tới bộ dáng không dám ngẩng đầu chỉ lén giương mắt nhìn của Ngô Nhị Hà trước mặt Trúc ca nhi, Sầm Ninh cười nói.
"Ta cũng đâu thua kém, hắn hẳn nên thích ta." Trúc ca nhi không thẹn thùng một chút nào, kéo Sầm Ninh cười đến vui sướng.
Hai người giống như ngày xưa tán gẫu đi về nhà.
Trúc ca nhi không theo Sầm Ninh đến nhà họ Lục ngồi, đi tới cổng nhà mình, y vẫy vẫy tay với Sầm Ninh, rảo bước tiến vào cổng.
Lý thị dẫn Sâm tiểu tử chơi ở trong sân, Trúc ca nhi lướt qua bọn họ đi vào phòng bếp, nói với Tiền thẩm: "Mẹ, thịt đã mua về rồi."
"Có lấy tiền không?" Tiền thẩm hỏi.
"Có, Khê tỷ nhi gói cho bộ ruột heo, con cũng nhận lấy."
Tiền thẩm gật gật đầu: "Nội tạng heo thì không sao, tiền thịt thì nhất định phải đưa."
Trong sân, Lý thị ôm nhi tử hừ lạnh một tiếng.
Trúc ca nhi và Tiền thẩm cũng không để ý tới, cứ nói chuyện như bình thường.
"Ngô Nhị Hà cắt cho con thịt ba chỉ, buổi trưa làm thịt kho tàu ăn đi, ruột heo giữ lại ngày mai xào."
"Được, vừa hay trong nhà có đường khối, hôm nay hầm một nồi thịt thật ngon để ăn."
Tới trưa, Tiền lão cha cùng Tiền đại khiêng củi từ trên núi trở về.
Tiền lão cha tuổi lớn, cả ngày đốn củi ở trên núi xương cốt cơ thể không chịu nổi, buổi trưa sẽ quay về nghỉ ngơi.
Tiền lão cha quay về, Tiền đại vốn không chịu được khổ mệt đốn củi ở trên núi, hiển nhiên cũng theo về.
Hai người dỡ công cụ rồi ngồi xuống, Trúc ca nhi trước tiên pha trà ngon bưng cho Tiền lão cha, Tiền đại ở bên cạnh đen mặt nhìn nhìn, thấy không có của mình, bĩu môi với Lý thị: "Đi rót cho ta ly trà uống, đậm một chút, thêm ít đường."
Lý thị trừng mắt nói: "Không thấy ta đang ôm con à, tự ngươi không có tay chắc?"
Tiền đại ngồi trên băng ghế nhịn một hồi lâu, cuối cùng tự đi vào phòng bếp.
Buổi trưa Tiền thẩm làm nồi thịt kho tàu, thả đường khối vào hầm, sắp vào đông, ăn bồi bổ thân thể một chút.
Bưng thịt kho tàu cùng với màn thầu và canh ra lên bàn, Lý thị như mọi ngày lấy cái chén nhỏ, gắp đầy một chén đặt ở bên cạnh chờ nguội rồi cho con trai ăn.
Người một bàn không ai nói gì, nếu là ngày xưa, Trúc ca nhi cùng Tiền lão cha và Tiền thẩm đều cố ý giữ lại nhiều thịt cho Sâm tiểu tử ăn, mình ăn hai miếng nếm thử vị là đủ rồi, dù sao cũng là người lớn, đâu thể giành ăn với trẻ con nhà mình.
Mỗi lần Lý thị lấy chén nhỏ của Sâm tiểu tử đựng một cái lại một cái, Sâm tiểu tử còn bé, nhét thêm đồ ăn ngon cũng ăn chẳng hết, Lý thị sẽ tự ăn chỗ thịt dư lại đó, hoặc là Tiền đại ăn.
Trúc ca nhi cùng Tiền lão cha và Tiền thẩm đều cảm thấy không vấn đề gì, dù sao con trai và con dâu cũng sinh cháu trai cả cho nhà họ Tiền.
Nhưng hôm nay mắt Trúc ca nhi còn chưa nâng, cầm chiếc đũa gắp hai miếng thịt phân chia bỏ vào trong chén của Tiền lão