Cố Sở Sinh tiếp nhận tờ giấy viết ngày tháng địa chỉ trong tay Vệ Uẩn, nhìn kỹ thời gian trên đó, không nhiều lời.
Sau khi rời khỏi nhà lao Vệ Uẩn đã thành công tiếp quản tất cả mọi tài nguyên trước đó của Vệ gia, có thể lấy được lịch trình của hoàng đế, Cố Sở Sinh một chút cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Sở dĩ hiện giờ hắn phải dựa vào Vệ Uẩn, cũng bởi vì trong đám thế gia đại tộc thì quyền lực trong tay Vệ Uẩn là lớn nhất.
Năm đó ân oán giữa hoàng đế và Tần Vương có thể nói là không chết không ngừng, lúc đó phụ thân của Cố Sở Sinh chạm phải đúng mũi kiếm của hoàng đế, hoàng đế sẽ không để lại cho Cố gia bất cứ thứ gì. Nếu không phải năm đó Cố Sở Sinh cắn răng chủ động tiến cung âm thầm giao nộp tất cả tài nguyên và thế lực của Cố gia cho hoàng đế, thậm chí ấu tử của Tần Vương mồ côi từ trong bụng mẹ cũng giao ra, e rằng ngay cả hắn cũng không thể sống nổi.
Tất cả mọi người đều cho rằng phụ thân hắn can gián thay Tần Vương nên mới khiến đế vương tức giận, nhưng thế nhân lại không biết sự thật chân chính khiến đế vương trút giận lên Cố gia chính là, phụ thân hắn đã che giấu ấu tử của Tần Vương.
Hiện giờ mặc dù Cố Sở Sinh còn sống, nhưng lại không khác gì nam tử bình thường mới bắt đầu nhập sĩ, nếu không leo lên thế gia đại tộc, hắn căn bản không có bất cứ cơ hội nào để đi lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vệ Uẩn chờ Cố Sở Sinh nhớ kỹ thời gian.
Cố Sở Sinh đi cáo ngự trạng, thời gian là điểm cực kỳ mấu chốt.
Hiện giờ Hoàng đế vẫn còn dùng Diêu Dũng, ai cũng không biết sự khoan dung của hoàng đế đối với Diêu Dũng rốt cuộc tới mức nào, nếu hoàng đế cho rằng việc không màng tới chuyện bá tánh bỏ thành không được coi là đại sự, như vậy Cố Sở Sinh đi cáo ngự trạng, chính là đặt cần cổ mình lên lưỡi đao sắc bén.
Muốn cáo ngự trạng cũng cần có kỹ xảo, phải thông báo cho cả thiên hạ đều biết, như vậy mới có thể giữ được tánh mạng cho Cố Sở Sinh.
Cố Sở Sinh nhìn trong chốc lát, rốt cuộc nói: “Chọn mùng một tháng giêng đi.”
Mùng một tháng giêng, hoàng đế sẽ lập đàn hiến tế, vào ngày này có vô số dân chúng vây xem, Cố Sở Sinh chọn ngày này, đúng là thời điểm náo nhiệt nhất.
Vệ Uẩn gật đầu, trong lòng trước sau vẫn có chút không yên lòng, Cố Sở Sinh vừa nhìn thấy thần sắc của Vệ Uẩn liền hiểu ý : “Ngài cảm thấy, làm như vậy sẽ bức bách bệ hạ, ngược lại khiến bệ hạ không vui sao?”
Vệ Uẩn giương mắt nhìn người đối diện: “Chúng ta đã ép bệ hạ một lần.”
Vì muốn cứu hắn ra ngoài, Sở Du đã từng quỳ gối trước cửa cung, nửa ép nửa cầu xin hoàng đế. Nếu Cố Sở Sinh lại ở trước mặt mọi người cáo ngự trạng, Vệ gia tuyệt đối không thể tiếp tục ra mặt.
Cố Sở Sinh trầm mặc không nói lời nào, Vệ Uẩn đứng dậy nói: “Trước tiên cứ tạm ấn định thời gian này, để ta suy nghĩ lại.”
Cố Sở Sinh đáp ứng, lại nói: “Đối với sự tình trong kinh thành ta không quá rõ ràng, thỉnh hầu gia để lại cho ta một người, giúp ta cẩn thận giải thích cặn kẽ mọi việc.”
Vệ Uẩn “Ừm” một tiếng, hắn ngẩng đầu nhìn Vệ Hạ: “Ngươi lưu lại.”
Nói xong, Vệ Uẩn một mình đi ra ngoài, suy nghĩ xem bước tiếp theo nên làm cái gì.
Hoàng đế thịnh sủng Diêu Dũng nhiều năm, ngoại trừ việc Diêu Dũng chính là một cây đao để đối phó với thế gia, còn có hoàng đế vẫn luôn cho rằng Diêu Dũng là người cực kỳ có năng lực. Bởi vì Diêu Dũng am hiểu chuyện kinh doanh, lại ham thích với ôm công đoạt quyền, không ở tiền tuyến căn bản không nắm rõ chuyện trên tiền tuyến, hoàng đế chỉ nhìn vào kết quả chiến báo, cho dù biết trung gian tất có trá thì cũng rất khó để đưa ra phán đoán hoàn toàn chính xác.
Mười phần công lao của Diêu Dũng, trong lòng hoàng đế đại khái có bảy phần, nhưng trên thực tế, người này ngay cả ba phần cũng không có.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hiện giờ điều đầu tiên là phải khiến hoàng đế hoài nghi Diêu Dũng vô năng dối trá, tiếp theo lại phân phó Tống Thế Lan phối hợp tác chiến với Diêu Dũng trên chiến trường khiến hắn thất bại liên tiếp, Tống Thế Lan sẽ đùn đẩy toàn bộ trách nhiệm lên người Diêu Dũng, lúc này nội tâm hoàng đế tất nhiên sẽ có điều nghi ngờ, người Vệ Uẩn xếp vào bên người Diêu Dũng đúng thời điểm sẽ quạt gió châm ngòi, mối quan hệ giữa quân thần chắc chắn sẽ có khoảng cách.
Chờ đến Thiên Thủ Quan, Sở Lâm Dương và Tống Thế Lan liên thủ thiết kế Diêu Dũng, Thiên Thủ Quan bị mất, dưới tình huống hoàng đế vốn đã cảm thấy Diêu Dũng vô năng, đối với Diêu Dũng tất nhiên là quở trách, hắn sẽ cho người để lộ ra tin tức hoàng đế có ý giết chết Diêu Dũng thay bằng Vệ Uẩn, đến lúc đó Diêu Dũng tất sẽ làm phản.
Thiên Thủ Quan bị phá, Diêu Dũng lại làm phản, Tống Thế Lan và Sở Lâm Dương không có cách nào thoát thân, tướng lãnh có thể sử dụng trong tay cũng còn Vệ Uẩn hắn.
Đến lúc đó muốn mở rộng lực lượng quân đội, biến binh lính Vệ gia giả vờ chạy trốn trên tiền tuyến một lần nữa tẩy trắng trở thành quân đội chính quy, lúc này cho dù trong lòng hoàng đế biết rõ ràng, cũng không có tâm sức mà lo toan.
Các bước tiếp theo tất cả đều đã được bố trí tốt, một bước của Cố Sở Sinh bỗng chốc trở thành điểm cực kỳ mấu chốt, nếu không thể gieo hạt giống nghi ngờ vào trong lòng hoàng đế, vậy hầu hết những kế hoạch tiếp theo có khả năng đều trở nên vô dụng.
Lý do hắn để cho Cố Sở Sinh đi cáo ngự trạng, xét đến cùng, hắn cũng không trông cậy vào việc dùng án này để vặn ngã Diêu Dũng. Đây chỉ là một cây kíp nổ, chôn trong lòng hoàng đế, khiến hoàng đế nhận thức được hành vi lừa dối của Diêu Dũng. Như vậy Cố Sở Sinh sống hay chết, cũng không quan trọng .
Tuy nhiên hắn không làm được.
Hắn không phải những chính khách máu lạnh đa mưu túc trí. Hiện giờ Cố Sở Sinh là một lương thần cứu mạng bá tánh Bạch thành, cho dù hắn ta rắp tâm bất lương, nhưng chuyện hắn ta làm không sai, Vệ Uẩn không thể trơ mắt nhìn hắn đi chịu chết được.
Hơn nữa Cố Sở Sinh cố tình tố giác án này, nếu hoàng đế bất công mà nói, thay đổi cách suy nghĩ, nói không chừng còn cảm thấy đây là bẫy rập do người khác thiết kế, cố