Sau khi mấy người Lê Vân dìu hai phụ nhân vào trong nghỉ ngơi, La Nhất Phong bèn quay sang bàn bạc với La Nhị Gia ở bên cạnh:
"Ở đây tạm thời giao cho tam đệ và ngũ muội bảo vệ, ta và đệ đi giúp những người còn lại trong phủ đối phó hắc y nhân."
La Nhị Gia gật đầu, khẽ nhếch lên khóe môi:
"Đến lúc dọn sạch đám thích khách còn lại rồi."
Bên phía Lê hầu gia lúc này.
Lê Lâm cùng đám người La Tứ Thiếu đang đối chọi với sáu, bảy tên áo đen che mặt.
Ám vệ bên cạnh ông chỉ còn sống sót một người.
May mắn là bọn họ đến kịp thời, nếu không cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
La Tứ Thiếu một mình giải quyết hai thích khách, thân ảnh nhanh nhẹn chuyển động, không ngừng để lại từng đạo vết thương sâu hoắm trên người hắc y nhân, ánh sáng lạnh lẽo từ thanh kiếm tỏa ra giống như một tu la sát thần, hoàn toàn không hợp với một vẻ ngoài tựa thiên sứ.
Lê Lâm và mấy người khác chia nhau đối phó với hắc y nhân còn lại.
Chưa đầy một khắc sau đã hoàn toàn diệt sạch đám người này.
Bấy giờ hắn mới thở ra một hơi, quay sang hỏi han cha mình.
"Phụ thân, người không bị thương chứ?"
Lê hầu gia ôm cánh tay đã thấm máu, cười khổ đáp:
"Chỉ là vết thương nhẹ, không sao, cũng may các con đến kịp lúc."
Sau đó lại nhìn một thân quần áo đẫm máu của Lê Lâm, khẽ nhíu mày nói:
"Ngược lại là con, bị thương nặng như vậy còn cố chạy đến đây làm gì?"
Ông biết nếu như không có mấy người này, một mình Lê Lâm xông tới đây thì chỉ có nước đi chịu chết.
Quay sang nhìn mấy nam nhân lạ mắt đang bình tĩnh đứng đó, Lê hầu gia cảm tạ một tiếng, sau đó chăm chú quan sát thiếu niên áo trắng mặt không cảm xúc kia.
"Ngươi là đệ tử của lão La?"
Không đợi thiếu niên mở ra kim khẩu, Lê Lâm vội nói:
"Hắn là đệ tử thứ tư của La thúc thúc, tên La Tứ Thiếu, là người lúc trước La huynh muốn chúng ta tìm giúp a."
Lê hầu gia: "..."
Không hổ là đệ tử của tên La Thành kia, tác phong cũng thật kì quái.
La Tứ Thiếu và ba ảnh vệ của Hình phủ cũng chắp tay cúi chào ông một cái.
Sau đó lại im lặng đứng tàng hình ở một bên.
Lê Lâm nhìn ông, nghi hoặc hỏi: "Phụ thân, Trần tướng quân không đi cùng người sao?"
Lê hầu gia lúc này mới nhớ ra lão bằng hữu vẫn còn đang gặp nguy hiểm, vội nói:
"Lão Trần ở lại ngăn cản đám thích khách, cũng không biết bây giờ thế nào rồi.
Mau, chúng ta đi tìm ông ấy nhanh lên."
Lúc bọn họ chạy đến nơi, Trần tướng quân đang được hai người La Nhất Phong dìu đỡ, thấy đám người vừa đến liền khẽ gật đầu một cái.
"Mọi người không cần lo lắng, thích khách đã chết hết rồi."
Lê hầu gia gật đầu: "Các ngươi mau đỡ ông ấy vào trong thư phòng đi."
"Để ta kêu tiểu Lục đến trị thương cho mọi người." La Nhị Gia nói, sau đó rời đi.
Những người còn lại ngoại trừ ba ảnh vệ của Hình phủ tự giác đứng canh ở bên ngoài, tất cả đều vào trong phòng Lê hầu gia nghỉ ngơi, thuận tiện bàn bạc sự tình xảy ra tối hôm nay một chút.
Lần này Bình An hầu phủ