24.
Tôn sư trọng đạo
Độc tem
Bước sang nửa thu, gió không còn ấm áp mà chuyển sang lạnh lẽo.
Tôi lười biếng dựa vào sô pha ngoài phòng khách nheo mắt nhìn xem hai người đàn ông kia đang làm gì.
Thú thật tôi cảm thấy một người đã trưởng thành như Ma Thanh Từ muốn thích ai, muốn gả cho ai cũng là chuyện riêng của cô ấy, tại sao cứ phải làm rối lên như thể cô nàng bị mù? Song, trong lòng tôi quá rõ Khưu Nhiễm Trạch không phải thứ gì tốt đẹp, chí ít từ lúc lựa chọn vứt bỏ tôi, hắn ngang hàng với kẻ cặn bã.
"Đói bụng rồi ha? Bận rộn cả ngày trời, tôi gọi đồ ăn ngoài nha?" Bận từ sớm đến tối, tôi thấy bọn họ gọi điện thoại hết cuộc này tới cuộc kia, hình như đang liên lạc người đại diện của nữ thần và phóng viên của mấy tạp chí báo chí nào đó.
"Hay là hai người muốn ăn gì? Tôi nấu."
"Được rồi, cô thì nấu ra được gì? Đi gọi đồ ăn ngoài, muốn ăn gì thì gọi 3 phần." Ma Thanh Thái để điện thoại di động xuống quay đầu nói một câu rồi lại lại tiếp tục bận việc.
"Vậy tôi đặt đại đó nha, tiểu Giới cậu thì sao?"
"Tôi giống anh họ.
Được rồi, tiểu Tường, chị muốn đi cửa hàng tiện lợi mua nước không? Tôi đi với chị." Lời còn chưa nói hết, Vương Giới đã bị Ma Thanh Thái cho một phát mạnh vào sau đầu.
"Không biết lớn không nhỏ, gọi cô Tường hoặc là chị Tường! Là nhà chúng ta không có dạy dỗ hả? Lại dạy ra một đứa không ra hồn như cậu."
Cậu nhóc tuổi dậy thì bình thường đã quen lỗ mãng với tôi không ngờ Ma Thanh Thái lại coi trọng chuyện này.
Ngày thường tôi cũng hay rống tên của hắn mà, cũng không thấy hắn giận dữ gì cả, sao lần này em họ của hắn gọi tên tôi lại làm hắn không vui.
Anh họ em sai rồi, đừng đánh đầu em, đánh riết ngu đó." Xoa chỗ bị đánh cu cậu bĩu môi trông rất là ấm ức, ai oán nhìn tôi "Chị...!Tường, chúng ta xuống cửa hàng tiện lợi mua đồ uống nha! Cả ngày không ra khỏi cửa thật là quá buồn chán."
"Được rồi, xuống mua nước thôi mà không cần làm tôi chết khiếp." nghe tiếng chị kia thật sự không mấy thiện cảm, nghe như tôi già lắm làm tôi cũng không thoải mái.
Tôi mở app bán đồ ăn, chọn combo sushi trong một nhà hàng Nhật "Ma Thanh Thái chúng ta ăn sushi được không?"
"Cô, một phần không tôm là được, tiểu Giới dị ứng." Giọng nói tuy đều đều nhưng có thể thấy hắn rất để ý thói quen ăn uống của cậu em họ.
Chỉ là làm anh mà phải luôn có thái độ, không để cho em trai làm nũng.
Tôi vừa cười trộm vừa mang theo Vương Giới đang hơi cảm động ra cửa, tiến tới cửa hàng tiện lợi.
Vương Giới mặc áo