Xe chầm chậm tiến vào quân khu, bên trong một mảng im lặng, cũng không khác thường ngày là bao, nhưng lại xuất hiện rất nhiều hơi thở đặc thù, ba người Tần Thiên vừa đi vào đã có vô số người hướng đến dò xét.
Tần Thiên liền vận dụng Ẩn Linh Thuật đem hơi thở của mình hạ xuống thực lực của mình hạ xuống Một Sao một cấp cảnh giới, thoạt nhìn thì cực kỳ kém cỏi. Chính vì vậy khi những hơi thở hướng đến Tần Thiên dò xét đều nhanh chóng biến mất vô ảnh vô tung. Một Dị Năng chỉ mới cấp Một Sao cảnh giới quả thực không làm tên nào chú ý.
Trương Thiếu Soái lái xe đến chỗ ở của Sở Văn Long ở bên trong ký túc xá quân khu sau đó dừng lại mở cửa xe cho ba người xuống.
- Tần Thiên đại tá, người lên trên đi, tư lệnh đang ở phía trên chờ, tiểu thư, ta đưa người về trụ sở trước. Trương Thiêu Soái lần lượt hướng tới hai người Tần Thiên và Sở Tương Tương nói.
- Tần Thiên. Sở Tương Tương kêu Tần Thiên, rồi đi tới trước mặt hắn dịu dàng ôm lấy, sau đó đặt lên môi hắn một nụ hôn.
Sắc mặt của Sở Tương Tương vội biến đổi thành màu hồng, Trương Thiếu Soái trông thấy cảnh này cực kỳ hâm mộ, ước chi có thể có thực lực như Tần Thiên thì mình cũng có thể nắm lấy một mỹ nhân xinh đẹp hầu hạ.
- Em trở về đi. Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương nói.
Sau đó hắn cũng buông Sở Tương Tương ra, hướng về phía trên lầu đi. Sở Tương Tương đứng lặng nhìn Tần Thiên đi lên rồi mới leo lên xe cùng với Trương Thiếu Soái trở về biệt thự của mình.
Tần Thiên đi lên, phát hiện nơi này sự nghiêm mật so với trước lớn hơn, cơ hồ cứ năm bước lại có một trạm gác, mười bước lại có tốp lình canh bên trong còn có cả Dị Năng giả dù thực lực không tính là cao.
Tần Thiên đi vào bên trong làm rất nhiều người để ý, cũng có vài người nhìn thấy ra thực lực của Tần Thiên lúc này là Một Sao đều đang hết sức ngạc nhiên. Bọn họ rõ ràng thực lực, so với bọn họ Tần Thiên đích thực mạnh hơn rất nhiều. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Tần Thiên nghe được các thanh âm bàn tán về năng lực của mình cũng không để ý tới. Vẫn hướng chỗ của Sở Văn Long đi tới, rất nhanh đã tới nơi làm việc của Sở Văn Long. Bảo vệ trông thấy Tần Thiên cũng đi thông báo.
Chốc lát sau, bảo vệ đi ra mời Tần Thiên vào, hắn cũng gật đầu đáp sau đó vào trong.
Trong đại sảnh, Sở Văn Long đang ngồi trên ghé salon, đối diện là anh họ của Sở Tương Tương Long Vũ, phía sau là Dịch Lão.
Tần Thiên đi vào, Tống Vũ và Dịch lão cũng bị một trận kinh ngạc, bởi họ đều nhận ra thực lực hiện tại của Tần Thiên là một sao cảnh giới. Hai người liên tục dò hỏi, Tần Thiên không vội vàng giải thích, nhưng trong lòng hết sức mừng rỡ không ngờ hiệu quả tốt như vậy.
- Không ngờ thực lực của người lại giảm, vậy thì cuộc so tài Dị Năng lần này người nhất định khó thoát kiếp nạn. Long Vũ âm thầm đắc ý.
Dịch lão thì không như vậy, với kinh nghệm lão luyện của mình dù ban đầu có chút sửng sốt nhưng sau đó liền có thể phát hiện ra Tần Thiên dường như đang giả vờ. Dù không nắm chắc được thực lực hiện nay của Tần Thiên nhưng vẫn có thể cảm nhận một chút sự bá đạo đến từ hơi thở hắn.
- Sở gia gia, Dịch lão các người khoẻ chứ. Tần Thiên nhìn hai người vấn an.
- Tiểu Thiên, mau lại đây ngồi. Sở Văn Long mỉm cười nhìn Trần Tiến nói.
- Như thế nào rồi đã chuẩn bị xong xuôi cho ngày mai rồi chứ? Sở Văn Long nói - Đã xong. Tần Thiên khẽ mỉm cười.
Tống Vũ đứng đối diện âm thầm
cười lạnh. Ngày mai Đại Hội quy tụ gần bốn năm trăm Dị Năng Giả cao thủ, không có người nào lại dưới Một Sao ba cấp, thâm chí còn tồn tại dạng cao thủ Một Sao chín cấp. Với thực lực tên Tần Thiên bây giờ chín phần mười nắm chắc cái chết.
- Tốt lắm, lần so tài này do chúng ta làm chủ, ta nói trước cho các ng ười một vài quy tắc so tài. So với năm trước quy tắc không sai biệt, vào ngày mai chín giờ, tất cả những Dị Năng giả tham gia sẽ tiến vào núi rừng bên cạnh quân khu. Toàn bộ khu vực đó chính là chiến trường của cuộc thi, mỗi người sẽ có một tấm thẻ bài thân phận. Trong vòng ba ngày, không cần biết các người làm cách nào cướp lấy thẻ bài của Dị Năng giả khác, lấy một trăm tấm thẻ bài làm tiêu chuẩn có thể từ trong núi rừng đi ra tiến vào vòng tiếp theo. Càng sở hữu nhiều thẻ bài thì thứ hạng càng cao, còn nếu trong vòng thời gian không đi ra được từ rừng rậm thì coi như bỏ cuộc. Nhớ kỹ không được tự tiện giết người trừ phi có vấn đề phát sinh, nếu không sẽ bị các trọng tài trừng phạt. Sở Văn Long nói.
- Hiểu rõ thưa ông ngoại, con nhất định sẽ được bài danh đầu bảng. Tống Vũ tràn đầy tự tin đáp.
Tần Thiên cũng gật đầu thể hiện đã rõ nhưng không lên tiếng.
- Hai người phải chú ý đoàn kết, cùng nhau hợp tác, không được tranh đấu, có bất kỳ ân oán gì cũng phải tạm gác qua một bên. Quân khu chúng ta lần này có hai người các người chính là đại biểu có thực lực cao nhất, cho nên các người bắt buộc phải đạt được cho ta ít nhất ba hạng đầu Địa Bảng. Lúc đó chắc chắn ta sẽ có phần thưởng cho các người, còn nếu các người chỉ vì tranh đấu cá nhân mà ảnh hưởng đến kết quả thì ta tuyệt đối không buông tha cho các người. Sở Văn Long nói dứt lời, thâm ý nhìn Tống Vũ một cái.
Tống Vũ nhất thời cả kinh, gã rõ ràng Sở Văn Long đang hướng tới gã cảnh cáo.
- Sở gia gia yên tâm, chúng tôi nhất định tận lực phối hợp. Tần Thiên lên tiếng nói.
- Ông ngoại, con cũng sẽ như vậy.
- Hy vọng là vậy.
Sở Văn Long nói xong ánh mắt hướng tới Dịch lão, Dịch lão hiểu ý đứng dậy, cầm lấy trong tay mấy viên thuốc màu vàng.
Bốn viên thuốc này tản ra một hương vị mang theo nồng nặc. Tống Vũ nhìn qua lập tức mừng rỡ đây chính là đan dược khôi phục thực lực do những cổ võ gia tộc Luyện Đan Sư chế tạo ra. Công dụng không sai biệt lắm so với các loại thuốc chữa thương, nhưng so với thuốc chữa thương còn cường đại hơn. Không chỉ không có tác dụng phụ khi sử dụng mà con phục hồi thực lực. Đây là đan dược hết sức trân quý, không thể sử dụng tuỳ tiện.
- Mỗi người các người hai viên, ở thời khắc năng lực tiêu hao có thể sử dụng. Trong vòng mười phút khôi phục năm thành thực lực. Dịch lão nói với hai người, sau đó đem phân chia.
--Truyện được dịch bởi Aqua --