Một chiếc xe con lái tiến vào trong quân khu, từng đạo hơi thở cường đại từ bên trong truyền đến.
- Rất nhiều cao thủ. Tống Vũ nói.
Tần Thiên thì không có biểu hiện gì, cuộc thì này với trong tưởng tượng của hắn không sai biệt lắm rất nhiều cao thủ Hai Sao, Một Sao dị năng căn bản chỉ là pháo hôi.
- Các người ở đây chờ ta, nghe theo mệnh lệnh mà làm. Sở Văn Long nhìn đám người Tần Thiên nói.
Sau đó ông ta ôn hoà rời đi để chào hỏi các đại biểu quân khu khác.
Giờ phút này, đằng xa có một đám người, một người đang đeo kiếng đen chỉ thằng về phía Tần Thiên.
- Thấy không, đó chính là kẻ kế thừa Tần gia, thực lực quả nhiên kém cỏi.
- Một Sao cảnh giới cũng dám tới đây dự thi, Tần gia hắn hết người rồi sao. Một tên nóng nảy nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Tần gia càng ngày càng kém cỏi, rất nhanh sẽ biến mất khỏi nhóm Đại gia tộc. Một nữ tử cũng lên tiếng phụ hoạ.
Một nơi khác, một nam tử sắc mặt âm lãnh nhìn về phía Tần Thiên, gã ta nói nhỏ với những đồng bọn của gã chuyện gì đó, sau đó bọn họ lập tức tản đi.
Thời gian rất nhanh, loáng cái đã tới chín giờ tối.
- Giờ lành đã đến, tất cả những người tham gia dự thi xếp thành hàng thẳng, cứ một trăm người một hàng. Những ai không tham gia lập tức rời khỏi nơi đây.
Tiếng truyền thanh vang lên, lập tức đám người xôn xao, rất nhiều người liền rời khỏi nơi tụ tập, thoáng chốc chỉ còn lại khoảng ba ngàn người tập trung ở sân diễn tập quân khu.
Tất cả Dị Năng mới của đất nước đều tập trung về đây, nhanh chóng tạo thành ba mươi hàng thẳng. Lúc này, Sở Văn Long cùng các đại biểu quân khu khác đi ra chào hỏi tất cả mọi người.
Sở Văn Long là chủ nhà liền tiến lên phát biểu, mấy phút thời gian cử hành nghi thức cuối cùng cũng đã đến bước chính.
- Bây giờ, từ hàng thẳng thứ nhất bắt đầu, theo thứ tự tiến vào bên trong rừng rậm, mỗi người trước khi tiến vào nhận lấy một cái lệnh bài, một con dấu. Quy tắc tranh tài chính là đoạt lệnh bài trong tay đối phương, càng nhiều lệnh bài thứ hạng càng cao. Hoàn thành một trăm khối có thể lập tức ra ngoài. Những người thất bại, thì lấy con dấu đắp lên mặt, tự động đi ra ngoài, không cho tái chiến. Bên trong một tràng thi đấu cũng không cho giết người, trừ khi tính mạng bị uy hiếp, nếu không sẽ bị nghiêm trị. Sở Văn Long nghiêm túc một hơi nói, sau đó quay lại chỗ ngồi.
Tiếng nói vừa dứt, hàng thứ nhất lập tức hướng tới khu vực rừng rậm mà vào, mỗi người nhận lấy một thẻ bài màu đỏ cùng một con dấu. Sau đó lập tức tiến vào khu rừng rồi biến mất.
Tần Thiên cùng Tống Vũ xếp hạng cuối cùng, cho nên đến cuối cùng mới đến bọn họ, hai người lĩnh tấm bảng thì liền tiến vào.
Thuận lợi nhất chính là nhóm vào đầu tiên, bọn họ đều hoàn toàn biến mất,chuẩn bị sẵn ở trong bóng tối phục kích.
Tần Thiên và Tống Vũ tiến vào đều hết sức cẩn thận, tranh thủ đem cất giấu lệnh bài bên trong người, từ từ tiến vào bên trong rồi tìm nơi ẩn nấp.
- Chúng ta đến đây rồi tự mình tách ra, người không có ý kiến gì chứ. Tống Vũ nhìn Tần Thiên lên tiếng nói. Gã không muốn đi cùng Tần Thiên, thực lực của Tần Thiên quá thấp với gã trăm hại chứ không một lợi.
- Không thành vấn đề. Tần Thiên nói, hắn ước mong còn không được.
Hắn muốn tranh thủ thời gian mà tu luyện Phách Vương quyết, ở cùng với Tống Vũ thì làm sao hắn có thể tu luyện.
- Vậy thì tốt. Tống Vũ nghe xong liền mừng rỡ.
Gã lập tức hướng tới chỗ rừng sâu, chạy biến mất không để lại tung tích.
Tần Thiên nhìn phương hướng của gã rời đi, liền đi theo hướng ngược lại.
- Thình thịch…
- A…
Hét thảm một tiếng, một người bị đá bay lên không trung, rồi ngã trên mặt đất, sau đó một cây đao đặt ngay trên cổ gã. Tên cầm đao lập tức lấy lệnh bài trên người gã nằm trên mặt đất. Sau khi lấy lệnh bài tên cầm đao lập tức hướng nơi xa bỏ đi. Còn gã vừa bị đánh bại thì lấy cái ấn đắp lên mặt, hướng theo con đường ra khỏi rừng rậm mà ra ngoài.
- Người thứ sau..
Tần Thiên làu bàu nói, người vừa mới lấy lệnh bài của người khác chính là hắn ta. Đi vào đây hơn hai tiếng, hắn đã