(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một buổi tối trôi qua rất nhanh, qua một đêm chữa thương, thân thể Yến Thủy Dao đã khôi phục bảy tám phần, không có cái gì đáng ngại.....Sáng sớm hai người ra ngoài tiếp tục hoạt động của ngày thi đấu cuối cùng.Lệnh bài của Yến Thủy Dao vẫn chưa đủ, của Tần Thiên đã dư ra rất nhiều, hắn liền lấy của mình đưa cho nàng để nàng đủ một trăm miếng lệnh bài.. . .Bốn giờ chiều, lối vào rừng rậm đang có rất nhiều người, những người này là quân nhân duy trì trật tự, có người thí luyện thất bại, còn có người các đại gia tộc, người các đại môn phái. Ở cách đó không xa trên đài chủ tịch, giờ phút này, Sở Văn Long và các lão đại đại quân khu đều đang ngồi. Các đại gia tộc, các đại môn phái đều có mặt trừ Tần gia, những trưởng lão gia tộc khác đã ngồi ở đó chờ thí luyện kết thúc, để đón đệ tử và tổng kết thành tích.Trong rừng rậm, một đám thí sinh lần lượt đi ra, giao lệnh bài cho nhân viên thống kê ở lối vào.- lZ quân khu, Lưu Thiên Lễ, đạt được hai mươi sáu miếng lệnh bài.- FI quân khu, Triệu Văn Lợi, đạt được mười miếng lệnh bài.- FJ quân khu, Trâu Kỵ, đạt được năm mươi mốt tấm lệnh bài. . .Nhân viên thống kê mỗi lần kiểm kê đều thông báo một lần, để tất cả mọi người biết.Tùy theo mỗi một cái tên khác nhau sẽ có thành tích khác nhau công bố ra, một đám người đang đợi chờ cũng cực kỳ khẩn trương, nhất là nhân vật chủ tịch các đại quân khu trên đài, bởi vì đây là cạnh tranh giữa quân khu bọn hắn. Người các đại gia tộc cũng lộ ra vẻ rất khẩn trương. Tất nhiên, bọn họ cũng không phải là không bình tĩnh được, các đại gia tộc có chút khẩn trương vì lần này là thế hệ trẻ các đại gia tộc bọn hắn cạnh tranh với nhau, ai cũng muốn chèn ép đối phương.- Lão Sở , ta nghe nói các ngươi lần này phái một trăm mười người đi vào. Dị năng giả của các ngươi những năm này càng ngày càng ít, thật ngưỡng mộ. Ta thật mệt chết rồi, hàng năm đều là một đám người. Loay hoay gần chết cũng không biết sắp xếp như thế nào, thật là phiền toái. Có muốn ta đưa tới một nhóm người cho các ngươi không, dù sao các ngươi cũng nhàn rỗi không có chuyện làm.Một lão đầu người gầy teo bên cạnh Sở Văn Long nhìn Sở Văn Long với nụ cười đắc ý nói. Lão đầu này tên là Hoàng Lập Vĩ, danh tự này vừa nghe còn tưởng rằng phương diện nào đó của hắn không được, cũng không biết phụ thân phụ mẫu của hắn năm đó nghĩ ra tên này như thế nào.Hoàng Lập Vĩ là đại lão quân khu Tây Bắc giống Sở Văn Long, hắn cũng là nguyên lão cách mạng, bản thân hắn đã gia nhập cách mạng từ rất sớm, cùng Sở Văn Long tham gia chiến tranh ZNV. Hai người có thể nói là nhiều năm quen biết , nhưng là hết lần này tới lần khác quan hệ giữa hai người luôn không tốt, thường nói móc lẫn nhau, cười nhạo đối phương. Bên ngoài có lời đồn năm đó hai người bởi vì cùng theo đuổi một nữ nhân. Kết quả nữ nhân không biết Sở Văn Long dùng thủ đoạn gì đem nàng cưa đổ, cho nên Hoàng Lập vĩ cực kỳ đau khổ, cuối cùng hai người trở mặt. Quan hệ từ đó trở nên gay gắt, mỗi lần có sự kiện gì trọng đại có thể chạm mặt nhau bọn hắn đều tìm cơ hội nói móc đối phương.Sở Văn Long hiểu Hoàng Lập Vĩ đang cười nhạo hắn, Sở Văn Long cũng không tức giận, mà là phản kích nói:- Lão Hoàng, ta không cần, đội ngũ chúng ta đều là tinh anh. Hơn một trăm mười người là đủ rồi, những con tôm nhỏ cá tạp muốn tới cũng vô dụng. Chỉ là lãng phí tiền tài quốc gia, đúng không. Phế vật coi như là nhiều hơn cũng là phế vật, ta nói đúng không.Hoàng Lập Vĩ vừa nghe thấy thế, nhất thời tức giận mặt xanh lại, hắn vốn định khoe khoang khả năng của mình một chút, khoe hắn chiêu mộ được bao nhiêu dị năng giả, không nghĩ tới lại bị Sở Văn Long cười nhạo là chiêu mộ một đống phế vật lớn.- Ái chà, lão Sở, lão Hoàng, các ngươi vẫn còn cãi nhau sao, đều đã nhiều năm trôi qua rồi người nào cũng đã có tuổi, vẫn còn giằng co làm gì, tại sao không nghĩ làm sao để bồi dưỡng thật nhiều nhân tài