Chương 24: Nhân tộc nguyên thủy(9)
*
"G RÀOooo..."
Tấm lưới rộng lớn được đan từ dây đằng tử cứng dẻo, dần dần thắt trói lại chúa rừng xanh đang bị ép quỳ rạp xuống mặt đất đầy bùn dính.
"Ngao...ooo"
"Ngaooo..."
"..."
Vài con báo hoa mai đứng xung quanh, theo tiếng gầm giận dữ của mãnh hổ, chúng nó liên tục lùi lại, sau đó tiến gần ngao ngao kêu lên, đi vòng quanh.
Tám góc của tấm lưới đều có hàng chục người đàn ông lực lưỡng vây quanh, túm góc lưới giữ chặt. Cơ bắp của họ gồng lên hết mức, tấm lưới đằng tử lớn chèn ép thân hình to lớn của mãnh hổ rất gắt gao, khiến nó vô cùng giận dữ.
Nhưng dây đằng tử không chỉ dẻo dai rắn chắc, mà chất lỏng xước ra từ vỏ còn gây bết dính da lông vô cùng đau đớn, thậm chí càng vùng vẫy thì càng siết chặt lại.
"Đem trói nó để vào tế đàn đi!"
Một người đàn ông đô con khác đứng trên khúc gỗ lớn bên cạnh, to giọng nói với những gã đàn ông đang giữ các góc lưới. Người đàn ông này ăn mặc có phần sạch sẽ hơn những người kia, da thú bóng loáng bọc cả tấm lưng, tay cầm kích nhọn, đầu đội da lông vũ, trên má có một vết sẹo ngắn.
Anna đứng nửa dựa vào người đàn ông này, lạnh mặt liếc nhìn mãnh hổ vài giờ trước còn quấn quanh Evan.
Đã vào trời chiều. Nơi này là ở ngoài hàng rào của bộ tộc. Ở phía bên trong, nhóm KaLa và Evan đang được mọi người trong bộ tộc hô hào tiếp đãi. Bên đó, ánh lửa rực sáng cả một góc rừng, mùi thịt nướng lan tỏa khắp các ngõ ngách. Tiếng hô hào và mua vui vang dội chẳng khác gì lễ hội.
Thế nên, chuyện xảy ra ở phía ngoài này, người trong đó sẽ không thể nghe thấy. Cho dù Evan có nghi hoặc vì sao tộc trưởng không ra xem bọn người KaLa, thì hắn cũng sẽ không nghĩ đến lí do vì sao tộc trưởng lại muốn bắt mãnh hổ vào tế đàn.
Anna nhếch môi cười đầy khinh khỉnh. Đối với Anna, Evan thậm chí còn rất ngu ngốc. Dù đã biết cô ta sớm muộn gì thì cũng sẽ xuống tay với hắn, nhưng hắn vẫn ngây thơ tin rằng giữa họ vẫn còn một chút tình thân.
Anna và Evan vốn không phải chị em ruột thịt. Giữa họ cách nhau chỉ có hai tuổi rưỡi. Tuy nhiên, Anna có sở thích biếи ŧɦái. Cô ta thích cảm giác độc chiếm hết đám đàn ông gần gũi cô ta trong một khoảng thời gian nào đó. Evan có lẽ không nhận ra hoặc ít có thời gian để ý, hắn đã sớm là con mồi của "chị" mình.
"Tộc trưởng~..."
Anna dựa sát vào lưng người đàn ông cao to, tay thì đưa xuống vuốt ve nơi nào đó. Anna nũng nịu: "Dù sao Evan cũng là em trai của ta, tộc trưởng sẽ giao Evan cho Anna xử lý chứ~? Tộc trưởng~~~ ..."
Người đàn ông dựng mắt liếc nhìn người đẹp trong lòng, khuôn mặt rất thô cuồng, lại để một nhúm râu cứng trên cằm. Anna rất không thích, bởi hắn ta thường xuyên dùng khuôn cằm đầy râu kia đụng chạm vào người cô. Người đàn ông trả lời với chất giọng hùng hậu:
"Tự ý thoát ly bộ tộc, kết bạn với thú dữ, không vì bộ tộc mà lại còn dám tự tiện đi đi lại lại! Đáng lẽ hắn phải chịu bộ tộc trừng phạt từ trước..."
"Tộc trưởng"
Giọng nói dịu dàng khiến khuôn mặt xinh đẹp của Anna cau lại, cô ta quay sang nhìn người con gái nhỏ nhắn phía sau, nước da không quá đen như những người phụ nữ trong tộc, khuôn mặt và biểu cảm cũng luôn mềm mại dịu dàng chọc người. Cô ấy chính là đứa con gái đầu tiên của tộc trưởng, đã sắp tròn mười lăm tuổi:
"Tộc trưởng, Evan chắc chắn bị đầu thú dữ này lôi kéo nên mới rời khỏi bộ tộc. Tộc trưởng, xin hãy tha cho chàng ấy lần này..."
Cô gái nhỏ kia khúm núm quỳ xuống, váy da thú chỉ bọc thân dưới, phía trên mềm mại bóng loáng lộ ra cùng với hai cánh tay. Cô xin tha cho Evan. Mặc dù gã Evan kia đang còn vây quanh tiệc lửa thịt trong đó, căn bản không hay biết gì tình hình căng thẳng ngoài đây.
Người đàn ông cao to có chút lưỡng lự khi nghe cô gái nhỏ kia cầu xin.
Anna suy tư nhìn cô gái, đột nhiên nghĩ đến Ka La - cô gái mĩ lệ kia.
Anna bước tới, nhẹ nhàng lôi kéo cô gái nhỏ kia, móng tay dài nhọn còn không quên bấu mạnh vào da thịt cô ấy, cô gái nhỏ đau đến muốn khóc, nhưng vẫn im lặng cuối đầu mặc cho
Anna kéo cô ấy đi về nhà.
______Anna với tay lấy một nắm quả nhỏ xíu, mọng nước màu hồng lựu ở trên giá gỗ, vắt nước bỏ vào cái chén gỗ. Sau đó Anna thả vào chén máu động vật bên cạnh.
Mùi quả thôi tình bị mùi máu tanh nồng đậm bao phủ không sót miếng gì, cho dù Ka La có là thần thánh đi chăng nữa cũng sẽ không có cách ngửi ra.
Anna đưa chén máu cho cô con gái tộc trưởng đang khép nép đứng ngoài cửa: "Cầm lấy này!"
Anna kề sát tai cô gái:
"Bằng mọi cách phải khiến cho cô gái mới vào kia uống lấy!! Hiểu chưa..?"
Cô gái nhỏ kia hoảng loạn liên tục gật đầu. Anna tiếp tục thì thầm mấy câu nói vào tai cô ấy. Anna hài lòng. Cô ta không cần lo lắng cô ấy không làm được. Bởi cho dù trước mặt tộc trưởng và cô ta có chút sợ hãi, nhưng đối với người ngoài, khí thế con-gái-tộc-trưởng vẫn rất tốt.
_______________
_______
Tiếp đón bọn Ka La là hơn nửa bộ tộc Tru-Uyêng, đa số là thanh niên trai trái khỏe mạnh.
KaLa hơi bị sốc bởi dáng người cao to đầy lực lượng của những người nguyên thủy này. Thảo nào họ có thể lập ra bộ tộc ngay trung tâm khu rừng mà không sợ bị các bộ tộc thú nhân khác đến tiêu diệt. Nhưng lí do khiến bộ tộc lại hùng mạnh đến vậy thì Ka La vẫn chưa biết được.
Bỗng đám đông đang ồn ào lại nhốn nháo lên.
Từ bên kia đám lửa đang cháy sáng rực, một cô gái nhỏ gầy bước tới. Trên người mang trang sức bằng đá hoa và xương động vật, kết thành nhiều hình dạng cầu kì treo bên hông, trên cổ và trán, nổi bậc trên làn da bóng loáng.
"Là ngài TIA!"
"Con gái tộc trưởng..."
"Ngài Tia!"
"..."
Đám đông, phụ nữ và trẻ nhỏ hô hào lên, có đứa trẻ còn chạy loanh quanh cô gái đó, mà đàn ông thì vẫn cứ nổi lửa nướng thịt, ai làm việc nấy, chỉ là có mấy người phóng ánh mắt dâm tà hướng đến.
Gương mặt nhỏ nhắn của cô nàng đanh lại, có chút khí thế cao quý trời sinh, khác hẳn hoàn toàn với cô gái không dám đối mặt với Anna lúc nãy.
Ka La rất bất ngờ, gương mặt nhỏ kia rất xinh đẹp tuy hơi gầy, sau này chắc chắn sẽ là một mỹ nhân nổi bật trong tộc.
Cô ấy bưng một chén gỗ góc cạnh hướng đến trước mặt cô gái duy nhất đặt chân đến bộ tộc này.
Theo lễ phép, KaLa đứng lên tiếp đón. Nhưng Kai Ten lo lắng định đứng theo, thì cô gái nhỏ kia nhìn qua anh ấy quát khẽ một câu gì đó.
Không đợi ai có phản ứng gì kế tiếp, Tia giao chén gỗ góc cạnh cho KaLa, nói với giọng cứng rắn:
"Đây là luật lệ của bộ tộc Tru Uyêng chúng ta"
"Người đứng đầu bước vào đều phải được sự đồng ý của Sứ Giả"
"Không thì nếu các người rời khỏi bộ tộc, chúng ta sẽ truy diệt!"!!
"Hooooooooo..."!!!
Tất cả đàn ông vây quanh đột nhiên hô to lên, tất cả đều cúi đầu về hướng tế đàn phía xa xa, trẻ con sợ hãi co rúm lại vào lòng những người mẹ.
Evan và Ân Sát nhìn nhau, trong mắt đối phương đều khó hiểu và kinh hãi.
KaiTen không nhịn nổi, bước lên kéo KaLa lùi vào trong lòng.
KaLa không nghe hắn nói gì, nhưng cô cảm nhận được sự phẫn nộ và sát khí ngút trời của hắn. Cô bắt lấy bàn tay hắn, nắm lại.
KaiTen hít sâu một hơi. Đôi mắt đã sớm hóa thành đôi mắt tàn nhẫn của dã thú, ngửi ngửi cái chén mang chất lỏng màu đỏ trong tay KaLa.
"..Là máu của Sứ giả". Evan từ lúc nào đã bước lại nói nhỏ với hai người KaLa.
"Vì sao? Máu quý như vậy lại có thể đưa cho người ngoại tộc?". KaLa khó hiểu hỏi lại. Khiến Evan khịt mũi xem thường,