Hoàn Kim Miki
@tu nap khac kim
Santruyen.com
*
Tế Nguyệt vốn nghiêm khắc nhưng khi âm thanh truyền vào tai cô lại trở nên trầm thấp như vậy, đủ để hiểu bộ dạng cô hiện tại quyến rũ như thế nào.
Đột nhiên Ka La cảm thấy mình vừa phạm tội...
Cô ấp úng không nói được từ nào,
thân thể nhẫn nhịn khó khăn vô cùng. Nơi mềm mại kia tiếp xúc trực tiếp với lông nhung mịn trên lưng "nai rừng", qua cọ xát vừa rồi đã làm ướt sũng một mảnh rối ren, lông nhung bạc trắng ướt ướt dinh dính.
Nếu như nhân tộc hoặc cả Evan biết được Ka La khinh nhờn thần vật như vậy, chắc chắn sẽ liều mạng với cô, liều mạng đuổi gϊếŧ!
Lông nhung của thú vật dưới thân lành lạnh mát mẻ, chạm vào rất thoải mái, làm cô có chút khát vọng muốn cọ xát giảm bớt ngứa ngáy thân dưới.
Xúc cảm và ý nghĩ lướt qua, Ka La càng xấu hổ, làm sao bây giờ?
"Làm sao bây giờ..." Suy nghĩ hỗn độn lại vô tình nói ra, Ka La sững sờ.
Tế Nguyệt như làm bộ không để ý, tăng tốc nhấc bốn guốc chạy, nhảy qua những bụi rậm chắn đường. Mũi ươn ướt khẽ nhúc nhích, mùi của giống cái trên lưng quá đậm thơm ngọt, Tế Nguyệt phát hiện âm thanh của một vài dã thú phía xa đang hưng phấn gầm rống.
Mắt ngọc bích trở nên lạnh lùng.
Bốn chân nai thon thả lại nhanh nhẹn phi nước đại, hướng đến gần bộ tộc nhân tộc.
Xóc nảy liên miên khiến đầu óc Ka La quay vòng, hai tay cô nắm chắc gốc gạc mai, hai chân cũng không tự chủ được hay là sợ ngã nên kẹp chặt lưng thú, vị trí kia càng bị ma sát.
Luồng nhũ thịt mềm mềm trước ngực dán sát do chủ nhân gắt gao đè ép, dẫn đến nhũ hoa cũng cứng rắn đỏ hồng.
"A..."
Ka La thở dốc rêи ɾỉ như muỗi kêu, tuy nhiên thú nhân kề sát vẫn nghe rõ mồn một.
"Chịu đựng một chút. Đến lúc đó sẽ nhịn không được ăn thịt ngươi..." Âm vực thanh mát vang lên, pha chút ẩn nhẫn cầu xin mà chính Tế Nguyệt cũng không nhận ra.
Cái gì? Ka La nghe không rõ, đầu óc mụ mị ngã dựa qua một bên, sau đó lại nghe thấy Tế Nguyệt nói tiếp:
"Về rồi, nàng phải tìm... phối ngẫu của mình ngay lặp tức hiểu chưa."
Đột nhiên nói ra lại hơi hờn giận y như tâm trạng của Ares.
Nai trắng hoàn mỹ nghiêng đầu, lấy một góc độ khó khăn vươn lưỡi liếm nhẹ lên mũi và miệng cô, đầu lưỡi lành lạnh lướt quanh đôi môi mấy vòng.
Tế Nguyệt nghe thấy Ka La mơ hồ nhỏ giọng ừm một tiếng.
__________Đột ngột dừng chân lại, trên cành cây có hai con hoàng tước nhỏ cất cánh bay xuống, lượn vòng quanh gạc mai của nai trắng.
Quanh thân trắng sáng của Tế Nguyệt bắt đầu tỏa ra hơi sương: "Nhân tộc bộ tộc Tru Uyên bị thú đàn tấn công?"
Hoàng tước nhỏ chíp chíp kêu lên, rồi bay đi.
__________
_____
Phần 3:
Huyết tế
"Đừng đi vào bộ tộc."
Ka La nhớ mang máng câu cuối mà nai trắng kia dặn, sau đó cô mơ màng được đưa xuống hạ nguồn con suối, ngã ngồi dựa vào một nhánh cây.
Nai trắng đưa Ka La đến đây bởi vì nhân tộc bộ tộc Tru Uyên đang bị thú đàn tấn công đột ngột. Lo lắng cô bị thương, lo cô bị cuốn vào cuộc chiến nên mang cô gái giấu đến thượng nguồn con suối này. Cũng chính là phía sau tế đàn của bộ tộc, vừa tránh đi cuộc chiến vừa để cho phối ngẫu bạch dực tìm được cô. Đừng hỏi sao Tế Nguyệt biết là bạch dực, _____mùi. Nơi Ka La nằm có vùng trời không bị tán cây che khuất, với mắt tinh tai thính của loài chim thì không lo tìm không ra cô gái nhỏ.
Để lại mùi của mình trên người Ka La cũng đã uy hiếp và cảnh cáo các dã thú gần đó,
vốn dĩ là an toàn.
Nhưng mà, nai trắng thuần khiết không định liệu được nhân loại Anna xuất hiện. Và cũng là, vô tình đẩy cô vào chỗ chết...
Tiếng lá cây nhẹ nhàng rung động.
Ka La nhìn quanh, nơi này rất sạch sẽ, không có côn trùng, trên cây cao có vài con chim nhỏ ríu rít nhảy nhảy, thỉnh thoảng, chúng nghiêng đầu quan sát cô.
Ngọn gió mát rượi thổi tới từ bờ suối bên kia. Dường như cơ thể đã giảm bớt, cảm giác ngưa ngứa cũng biến mất.
Ka La có hơi nghi ngờ công dụng của thứ chất lỏng đã uống kia, tuy nhiên, đối với cô bây giờ đã khá ổn.
Ka La có hơi sốt ruột, không biết bọn bạch dực làm sao rồi?
Sạt_____!
Ka La giật mình, có cái gì đó đang đến, nhưng cô không kịp chạy thì một con báo hoa mai đã từ trên cây nhảy xuống, chặn đường cô.
Báo hoa mai ngao lên mấy tiếng. Từ xa có âm thanh giẫm lên lá mục nghe sột soạt, đoán có khoảng mấy người.
Đáng lẽ ra Ka La hẵn rất mừng vì có nhân loại đến đây.
Nhưng cô nhìn con báo quen quen trước mắt hung hãn cảnh cáo mình, chắc chắn người đến không có ý tốt.
Ka La thầm hô không hay trong lòng.
Cô dựa vào mặt đất và cỏ xanh lăn tránh tầm phóng của con báo. Tay với lấy được hòn đá cuội cạnh dòng suối liền tung lực ném vào đầu nó.
"Ngao!" Báo hoa mai nổi giận gào lên, tiếng bước chân càng gần, Ka La nhấc chân chạy vội.
Tốc độ của cô dĩ nhiên đối với con báo kia chẳng là gì, nhưng nơi này cỏ đá đan xen, bụi rậm chen lấn, tạm thời báo hoa mai vẫn chưa tóm được thân hình nhỏ nhắn của cô.
"Ở phía trước..!"
"Ka La! Cô có giỏi thì đứng lại cho tôi!!"
Ka La nghe thấy tiếng Anna gào thét phía sau, trong người vừa khó hiểu vừa phiền muộn, cô có điên mới dừng lại chờ con báo kia xé xác mình.
Đối với người xa lạ như Anna, Ka La thật sự không muốn để ý cũng như không hề ghét hay thích cô ta. Chuyện (chén máu) kia cũng chỉ đoán là do Anna ghét cô.
Nhưng nghe tiếng thét hung hăng oán hận phía sau kia, cô thật sự không hiểu nổi mình đắc tội cô ta ở chỗ nào.
Nếu là vì mình dẫn thú nhân xâm nhập bộ tộc nhân loại trái ý với cô ta, thì chỉ cần cô ta phát động nhân tộc đuổi bắt là được, cần gì phải vòng vo hạ thuốc???
Dĩ nhiên Ka La đâu hiểu suy nghĩ lòng vòng cong quẹo của phụ nữ trưởng thành.______Nhưng Ka La bây giờ vẫn nhận ra Anna muốn dồn cô vào chỗ chết.
A.
Đột nhiên cô phát hiện tốc độ chảy của dòng suối trở nên nhanh hơn, không xong, không lẽ có dòng thác nữa.
Ka La dừng lại, bởi vì một con báo lợi dụng ưu thế trèo cây chặn cô lại ở đại thụ trước mặt.
Ka La quay lại liền đối diện với đám người và mấy con báo. Anna, hai người đàn ông to con và ba con báo.
Anna thở hổn hển, không thèm che giấu sự chán ghét đối với Ka La mà hung hăng nói:
"Cô có chạy đằng trời!"
Cửa trước bộ tộc hoàn toàn bị dã thú phá nát, tộc trưởng tập hợp đám đàn ông lại chiến đấu, phụ