Chương 33:
*
KaLa mơ một giấc mơ ngắn ngủi.
Ừ đúng vậy.
Cô nằm mộng giữa ban ngày.
KaLa cảm thấy thần trí mình bị kéo lên rất xa, rời xa vực thẳm sâu thẳm, trở lại nơi bộ tộc nhân tộc nơi mà Evan và Anna sinh sống.
Nhưng nơi này hiện tại giấc mơ của cô, thấm đẫm máu tươi và xác chết.
Nhân tộc, nhân tộc thương vong dưới móng vuốt sắc bén nào đó.
"Tội nhân!! Cô là tội nhân! Vì sao cô không chết đi!!" Cô "nhìn" thấy Anna căm phẫn gào thét nhìn mình.
KaLa chỉ lạnh mặt xem, ảo ảnh Anna trước mắt lặp tức biến mất trước mắt nhìn. Hình ảnh tiếp theo, đó là Kai Ten của cô dẫn một nửa bộ tộc LIỆP VŨ đến tấn công nhân tộc. Nam nhân nhân tộc cường tráng lại có vũ khí, bạch dực đánh đến tổn thương cả một thân lông chim trắng muốt.
Không thể nào..!
KaLa chấn động, cô đưa tay với lấy, muốn nói, muốn gào thét hắn là đồ ngốc, KaiTen!!!
Cô không để ý hắn có phải vì cô mà đến hay không. Nhưng vô số vết thương trên người hắn và những bạch dực khác khiến KaLa rất đau đớn...
KaLa đột nhiên thống hận bản thân mình.
Là tại vì......
*
"Rầm, ầm!!!"
KaLa hoảng loạn tỉnh táo lại vì âm thanh điếng tai kia, cô tung lớp lông thú ra bật ngồi dậy, lăn người nấp sau một phiến đá lớn.
Ý thức đã trở lại, giấc mộng vừa rồi tạm thời để đấy, Cổ Lạp vừa rời khỏi thì cửa hang lại bị cái gì va chạm mạnh rầm rầm vậy. "Rầm!"
Quá nguy!
Tim KaLa đập nhanh, nấp kỹ im phăng phắc không phát ra một chút tiếng động nào. Cửa hang liên tiếp vang lên âm thanh, có lẽ, là dã thú dưới đáy vực này mò đến!
Cô đưa tay xoa xoa bụng dưới còn đau của mình, sức chiến đấu hiện tại của cô chỉ có một con số.
"ẦMMM!!"
Đá tảng vang lên tiếng vỡ nát, vụn đá văng tứ tán trong giữa hang.
Cái bóng đen lớn chui vào cửa đá vừa bị phá nát, âm thanh sàn sạt kéo lê vang lên rõ ràng trong động, một dã thú đang nặng nề lê thân đến.
"Khèzz!!!"
"!!!"
KaLa ngớ người, là rắn, nhưng âm vực quen thuộc này...
Thời gian kéo trở lại khi cô vừa xuyên đến dị thế giới này, lúc đó cô vô lực nằm giữa nơi rừng sâu ngắm bầu trời, con rắn lớn xuất hiện.
Lần đầu nó hiện ra với thân hình dài ngoằn to lớn với lớp vảy tím bạc lấp lánh. KaLa vẫn còn nhớ như in nó - sinh vật sống đầu tiên mình gặp tại nơi đại lục xa lạ này.
Tử xà!
KaLa kêu lên nghẹn ngào, lung lay đứng dậy đi tới ôm lấy cái đầu rắn lớn của nó, nước mắt đính trên hàng lông mi nhắm lại.
"Khzzz..." Con rắn lớn liên tục kêu lên an ủi, thân rắn cũng nhẹ nhàng lay động cọ vào người cô.
Rõ ràng mấy hôm trước vừa mới lột da, lớp da mới đẹp đẽ lấp lánh. Nhưng bây giờ bởi vì trườn từ trên vách dốc, khi rớt khi bám. Lớp vảy có vân màu tím đậm mà KaLa yêu thích đã bị bung tróc trầy xước hết mấy phần, có vài chỗ còn lộ ra phần da do đâm vào thạch đá cứng rắn.
Tử xà lại có thể vì cô mà liều mạng trườn xuống từ trên đấy, nó không sợ bản năng nhắc nhở dưới vực thẳm này hiểm ác như thế nào, cũng không ngại thân rắn nặng nề mà bò xuống, chứng tỏ nó yêu thương KaLa đến mức nào. Truyện bổn tọa chỉ đăng trực tiếp trên Watt và Santruyen nhé!
"Khzzz!!"
Cảm xúc hồi phục lại, tử xà thè chiếc lưỡi chẻ nhánh liếm liếm rồi đẩy KaLa. Cô chợt sực nhớ đến việc KaiTen sẽ vì mình mà xuống đây, trong lòng lặp tức bất an và sợ hãi.
KaiTen của cô không thể xảy ra nguy hiểm được!!!
Cơ hồ KaLa lo lắng đến loạn lên, cũng may là con rắn lớn đẩy dời đi sự chú ý của cô.
Tử xà gấp gáp dùng ngọn đuôi đẩy nhẹ KaLa, cô chợt nhận ra tử xa đang muốn cô cùng nó rời khỏi.
Con rắn lớn dụi đầu vào lưng KaLa đẩy cô di chuyển ra cửa động. Nó hạ thân rắn xuống ý muốn cô ngồi lên đó.
KaLa do dự năm giây, nghĩ đến Cổ Lạp...
Nhưng