Trước khi khảo hạch, tất cả tân sinh đều được chọn môn học cần thiết.
Ít nhất phải chọn ba môn để khảo hạch, còn nếu rảnh rỗi thì chọn hết mười bốn môn: Cầm, kỳ, thư, họa, số học, binh pháp, lễ nghi, cưỡi ngựa bắn cung, võ học, văn sử, y học, trận pháp, thuần thú, tụ linh.
Trong các môn đã chọn, nếu giữa chừng cảm thấy qua không nổi, đều có thể đổi sang lĩnh vực khác.
Miễn sao phải thông qua khảo hạch của ba môn trở lên.
Còn đối với các lão sinh phải thông qua bốn môn, đồng thời thi đấu để phân chia thực lực.
Cái này dễ hơn thi đại học nhiều!
Mặc Ngân Tầm cầm trên tay tấm biển mà cảm thán.
Nếu là thi đại học, cầm, kỳ, thư, họa gì đó căn bản không đủ để lấy bằng.
Nàng đã chọn ra được số học, binh pháp, lễ nghi, cưỡi ngựa bắn cung, võ học, y học, trận pháp, thuần thú, tụ linh.
Tám môn này chỉ là chọn để học thử.
Nếu mười lăm ngày sau nàng vẫn cảm thấy không hợp, loại bỏ giữa chừng không phải chuyện khó khăn gì.
Dù như vậy, chọn bộ môn số học thay vì cầm, kỳ, thư, họa, văn sử chính là lựa chọn vô cùng quyết đoán của nàng.
Đối với văn sử, tuy trí nhớ Mặc Ngân Tầm thuộc loại vô song, nhưng nàng không thể lãng phí thời gian được.
Về cầm, kỳ, thư, họa, nếu muốn nhanh chóng có thế lực tìm thấy Túc Trạch Lăng, không thể ngồi đánh đàn hay làm thơ, vẽ tranh được.
Nó cũng là bộ môn không đáng bị xem thường, thế nhưng đối với Mặc Ngân Tầm nó còn khủng khiếp hơn cả lễ nghi.
Còn số học, vô số những bài toán khó đều được nàng vô thức trải qua thì nó không phải là khó.
Chưa kể, Túc Trạch Lăng là một hacker, tường lửa như pháp trận, tuy không có thiên phú nhưng Mặc Ngân Tầm nhất định phải thử qua một lần.
Ngày đầu tiên là học cưỡi ngựa bắn cung, phu tử là một người đàn ông vô cùng khỏe mạnh, nhưng tuổi cũng không còn trẻ.
Mắt của ông ta hếch lên như phi ưng, gian xảo mà mạnh mẽ.
Được biết, ông ấy là Lãnh Phong Vân, mệnh danh là đệ nhất xạ thủ của Đại Ưng.
Người này có thể bắn một lúc năm cây cung ở cự li rất rất xa trong khi ông ta ngồi trên lưng ngựa.
Danh tiếng ông ta còn được thể hiện qua một chiến tích siêu cấp anh hùng
Đó là vào năm Lịch Nguyên Thứ 12, khi một khu vực ở Vĩnh Xuyên bị một nước láng giềng đánh lén.
Khi ấy, Đại Ưng vẫn lớn mạnh kém hiện tại một chút.
Nhưng nước xa không cứu được lửa gần, quân lính chốn hoàng thành ra ngoài đều không đến kịp.
Lãnh Phong Vân làm phó tướng, trong lúc đứng xem quân tình liền tùy ý bắn cung trúng tên nguyên soái đang phô trương thanh thế.
Nghe nói, đó là một tiễn xuyên tâm, khiến kẻ kia chết ngay tại chỗ.
Quân giặc phải lui trở về, Lãnh Phong Vân cũng được tiên hoàng ban thưởng lớn.
Nhiều năm sau, khi đã có tuổi, con cháu ông sợ chiến trường ác liệt, nhất