Hừ, ta mà cần tiểu tử thối như ngươi giúp à? Không có đâu.
Bất quá, bản thân hạ mình trước hắn cũng quá mất mặt rồi.
Dù hôm nay không đắc tội, chưa chắc nàng đã có thể mở lời cầu hắn giúp.
Cứ chờ xem.
Hắn nhìn nàng cười tà mị, ánh mắt ẩn chứa ý vị thâm trường.
Nhưng dù như vậy cũng không giảm bớt sự tự tin của nàng đối với nhiệm vụ lần này.
Chỉ mất một lúc ngồi xe, hoàng cung tráng lệ đã phơi bày ra trước mắt.
Lần trước nàng bế công chúa nhảy qua tường, cũng chỉ nhìn thấy vỏn vẹn một góc ngự hoa viên.
Lần này là đường đường chính chính đi qua cánh cửa Ngọ môn, nhìn ngắm hoàng cung uy nghi lộng lẫy.
Trước cửa Ngọ môn là một tấm biển mang dòng chữ vàng, từng nét uốn lượn như phượng múa rồng bay: Châu Thiên Thành.
Sau khi đi qua Ngọ môn, cả người và ngựa cũng buộc phải dừng lại và đi bộ vào trong.
Bước trên nền đất mặt tiền, Mặc Ngân Tầm không khỏi có chút hồi hộp.
Oa, không ngờ hoàng cung Đại Ưng lại đẹp như vậy!
Trước vẻ đẹp kiêu sa nhưng không kém phần hoa lệ, Mặc Ngân Tầm khẽ thốt lên một lời cảm thán.
Kết quả, lại va phải ánh nhìn bạc bẽo của hắn, đứng hình mất vài giây.
Đi thôi, xem ra vẫn còn nhiều thứ ngươi chưa được thấy.
Trước mắt nàng chính là một dòng sông hình dây cung chảy qua, bên dưới nước trong đến nỗi nhìn thấy cá.
Bước qua cầu, tuy trong đầu nàng đều là hình ảnh bản thân vượt qua lan can đá trắng để ngắm nhìn bầy cá, nhưng bên ngoài lại tràn ngập khí thế nghiêm chính, tự nhiên.
Tường cung điện được sơn màu đỏ tươi, tượng trưng cho sự trang nghiêm, hạnh phúc.
Bước qua hai bức tượng sư tử đá chính là Thái Hòa môn, tường cung điện lại là hình của chín con rồng vươn mình bảo vệ muôn dân bách tính.
Trương công công nhanh chóng rảo bước ra ngoài, chất giọng Mặc Ngân Tầm lấy làm hình mẫu hôm qua vang lên lảnh lót:
Truyền tam thế tử, thế tử phi vào điện.
Điện Thái Hòa rộng lớn mênh mông được xây trên nền đá cẩm thạch đơn cấp cùng hai lớp mái ngói lưu ly vô cùng đắt giá và quyền lực.
Ngai vàng của hoàng đế được trạm trổ vô cùng tinh xảo, đến cái bàn hay phê tấu chương của ngài cũng được khắc hình rồng bay phượng múa.
Phía trên ngai vàng là bốn chữ Chính Đại Quang Minh, đã có từ rất lâu.
Những quần thần từng ở tiền triều đều có thể biết đây là chữ tiên hoàng để lại, ý nói làm việc gì cũng phải ngay thẳng, đường hoàng.
Cũng chính là tấm biển này ngày xưa cất chứa chiếu thư kế vị, nếu không hoàng đế cũng không có ngày hôm nay.
Từ cửa điện Thái Hòa trở vào đến ngai vàng, tất thảy đều được trải một dải lụa đào vô cùng uyển chuyển.
Hai bên dải lụa là những bàn tiệc thịnh soạn vừa mới bày ra, cả hai đồng loạt hành đại lễ.
Hạ thần- Thần nữ bái kiến hoàng thượng.
Hoàng thượng vạn tuế, hoàng hậu vạn phúc kim an.
Hoàng thượng nét mặt tươi cười rạng rỡ, nhất mức đón tiếp hắn và nàng.
Nhưng khi Mặc Ngân Tầm ngẩng đầu, lại thấy đôi mắt sâu thẳm ấy đến tận cùng đều không rõ là sủng hay