Edit: Mông
Beta: Yuri
Đường Khả và Ôn Lương đều không ngờ lại có người đột ngột xông vào như thế, hai người ngơ ngác nhìn Ôn Du Phi, bọn họ không biết phải phản ứng thế nào.
Trong tay Ôn Du Phi cầm bó hoa diên vĩ màu xanh, hai mắt nhìn chằm chằm Ôn Lương, bên trong con ngươi màu đen lấp lánh cảm xúc tiêu cực như ghen tị, oán hận và không cam lòng, phức tạp đến nỗi Ôn Lương không thể hiểu được. Ôn Du Phi chợt nhìn về phía Đường Khả, lúc này cảm xúc đã đơn giản hơn rất nhiều, đó là sự căm thù rất rõ ràng. Con đàn bà chết dẫm này dám ôm anh trai, hơn nữa anh trai lại không đẩy cô ta ra...
Hoa diên vĩ
Sau khi phần diễn của Ôn Lương kết thúc, Ôn Du Phi đã lập tức vọt tới hậu trường, anh chuẩn bị sẽ chúc mừng anh trai đã biểu diễn thành công, thế nhưng lại bị báo cho biết là Ôn Lương đã bị hiệu trưởng gọi đi. Anh ngồi chờ một lát cũng không thấy Ôn Lương trở lại, anh chợt nhớ ra anh trai rất thích hoa diên vĩ xanh nên chạy ra ngoài mua một bó vì muốn anh trai vui vẻ. Khi đó vẫn còn rất nhiều người, Ôn Du Phi lại không nhớ tới Đường Khả. Ai ngờ vừa mua hoa về đã nghe thấy Đường Khả tỏ tình với Ôn Lương, sau khi đá văng cửa thì lại nhìn thấy cảnh tượng làm anh nổi giận đùng đùng. Chết tiệt, nếu biết lời tỏ tình của cô ta sẽ làm anh trai khó xử thì còn nói ra làm cái quái gì? Mặc dù anh trai sẽ không tức giận hoặc là để bụng, nhưng mà anh sẽ ghen tị, ghen tị tới nỗi muốn điên lên. Anh trai có thể đối xử dịu dàng với người có ý đồ với mình, vậy mà lại đối xử rất tàn nhẫn và vô tình với anh. Thái độ qua loa lấy lệ không hề che giấu ấy, Ôn Du Phi dám khẳng định, nếu như anh chọc thủng mối quan hệ này thì anh trai sẽ không bao giờ duy trì vẻ khách sáo ấy với anh nữa, hai người sẽ lập tức giống như người dưng nước lã. Nghĩ tới như thế, Ôn Du Phi lại càng ghét Đường Khả hơn, anh chỉ hận không thể lập tức giết chết cô ta.
Đường Khả bị ánh mắt hung ác của Ôn Du Phi dọa sợ, sắc mặt cô ta trắng bệch. Ôn Lương thở dài bất đắc dĩ, anh che Đường Khả ở sau lưng mình. Ôn Du Phi tức giận là vì anh, tuy không biết nguyên nhân nhưng Ôn Lương vẫn tương đối hiểu rõ Ôn Du Phi, nguyên nhân anh bảo vệ Đường Khả cũng là vì cảm thấy đối phương bị mình liên lụy mà thôi.
Ôn Du Phi nhìn thấy động tác ấy của Ôn Lương thì không còn lại một chút lý trí nào nữa, anh tức giận quăng bó hoa xuống đất, đóa hoa kiều diễm tươi đẹp lập tức trở nên tàn tạ. Cả người Ôn Du Phi đều tỏa ra ý muốn giết người, đôi mắt đen bóng bị nhuộm màu đỏ rực vì tức giận, ánh mắt nhìn chằm chằm Ôn Lương như muốn nuốt sống người này. Anh trai bảo vệ con đàn bà kia như thế, thương tiếc nó lắm đúng không? Vậy thì anh sẽ càng không cho nó sống tốt!
Giữa phòng trang điểm có một bàn gỗ hình vuông mà ngày thường chỉ dùng để đặt đồ dùng biểu diễn này nọ, bây giờ chỉ còn mấy bộ quần áo mà tối nay phải diễn. Ôn Lương gần như đã bị Ôn Du Phi quăng đến bên cạnh bàn, sau đó lại bị Ôn Du Phi đẩy lên bàn, hai tay Ôn Du Phi đè chặt bả vai anh, không cho Ôn Lương đứng dậy, cả người đều nằm lên bàn. Bàn rất cứng rắn, cứng đến nỗi Ôn Lương đau đớn, anh nhíu mày. Ôn Du Phi thấy Ôn Lương nhíu mày thì cho rằng Ôn Lương đang chán ghét mình, vì vậy mà anh lại càng thêm tức giận, sức lực dưới tay lại càng thêm không chừng mực, Ôn Lương đau đến mức toát mồ hôi lạnh. Ôn Du Phi rất mạnh, hơn nữa còn đã học võ từ nhỏ, bây giờ không dùng hết toàn lực thì cũng là bảy tám phần. Ôn Lương lại chỉ học Taekwondo phòng thân mà thôi, đương nhiên không phải là đối thủ của Ôn Du Phi rồi. Ôn Lương cười khổ trong lòng, sớm biết như thế thì lúc trước nên cố gắng học võ mới đúng, hôm nay cũng không chật vật trước mặt Ôn Du Phi như thế này.
Đường Khả cảm thấy bầu không khí giữa hai người không đúng, trong lòng cô ta rất lo lắng cho Ôn Lương, nhưng mà bây giờ Ôn Du Phi quá đáng sợ, Đường Khả không dám đến gần bọn họ, cô ta run rẩy lên tiếng: "Ôn... Du Phi, bạn học Ôn Lương là anh trai cậu... Cậu không thể... Không thể..."
"Cút." Ôn Du Phi quay đầu lạnh lùng nhìn Đường Khả, khí lạnh trong mắt suýt làm Đường Khả