Ăn xong buổi sáng, Thương Liêm dẫn Lữ Mộc đi dạo quanh một vòng quen thuộc hoàn cảnh, mấy tháng này họ sẽ ở trong thôn, tập trung tinh thần tăng năng lực của bản thân, để trình độ toàn đội đạt tới người tiến hóa cấp 3, còn hắn và Mộc Mộc cũng nhất định phải đi theo học tập công phu của Tâm Dao, thời điểm khác chú trọng thăng cấp dị năng biến dị của mỗi người, mặc dù họ ngày càng không rõ cấp bậc dị năng biến dị ra sao, nhưng bọn họ biết rõ, dị năng biến dị không chỉ như vậy mà còn có thể mạnh hơn...
--------------------
Nửa năm sau.
Buổi trưa nào đó ở thôn Mao Nhi, Tâm Dao đứng ở trong sân phơi gạo xuất thủ, đối diện với cô là Điền Thanh và Trương Vinh mặt không đổi sắc.
Đây là cảnh tưởng mỗi ngày trong nửa năm qua, Tâm Dao đứng trước nhất, tự mình ra trận, từng động tác, mỗi động tác không chút giấu giếm mà biểu diễn ra hết, những người khác cũng từng chiêu từng chiêu nghiêm túc học tập, thời gian dần trôi, từng người từng người xuất sư, ngay cả Cảnh Bạc, Diệp Dương, Diệp Hướng lực lĩnh ngộ kém cũng ở một tháng trước đuổi kịp mọi người xuất sư, cuối cùng chỉ còn Điền Thanh, Trương Vinh cơ thể không tiến hóa học vô cùng chật vật, bởi vì cơ thể hai người không tiến hóa, tuổi xương cũng tới độ tuổi nhất định (lớn tuổi), gân cốt không còn dẻo dai nên dù cố gắng thế nào tiến bộ cũng chỉ nhỏ tí tẹo, trong khi những người khác có thân thủ nhạy bén đi theo đội trưởng ra ngoài săn giết tang thi tiếp tục tăng cấp, cuối cùng đã cùng nhau thăng tới cấp 3, hai người vẫn đứng trong sân phơi gạo trống trải tiếp nhận dạy dỗ từ Tâm Dao.
"Đừng nản chí." Tâm Dao biểu diễn xong vỗ vỗ vai hai người, nhìn hai người ngày càng trầm mặc ít nói Tâm Dao cũng không biết làm gì, cô đã cố gắng hết sức dạy nhưng kết quả vẫn không như ý muốn, loại tình huống này cũng không phải cô muốn, cô biết cảm giác bị mọi người bỏ lại xa ở phía sau không tốt chút nào nhưng vậy thì có biện pháp gì, mọi người không thể vì hai người họ mà dừng bước chân lại, bây giờ là mạt thế, bọn họ là một đại gia đình, nếu muốn bảo vệ tốt 'người nhà' gồm cả hai 'người nhà' không tiến hóa vẫn luôn rơi ở phía sau thì không cho phép có người cố ý lười biếng, từng người mạnh mẽ, tập trung lại chính là một đại gia đình mạnh mẽ, chỉ có không ngừng tăng thực lực bọn họ mới có thể cùng 'người nhà' tùy ý sống như trước khi mạt thế, cười , nháo, tiêu sái.
"Không có việc gì." Mặt Điền Thanh không đổi sắc gạt tay Tâm Dao ở trên vai đi, nhìn Trương Vinh cũng mặt không thay đổi, nói với Tâm Dao :"Chờ đội trưởng về tôi sẽ nói với anh ấy không cần tiếp tục dạy chúng tôi nữa, cơ thể chúng tôi không có tiến hóa đây cũng đã là cực hạn, không cần tiếp tục bởi vì hai người chúng tôi mà chậm trễ thời gian tới thành phố B." Nói xong không đợi Tâm Dao trả lời, Điền Thanh trong chớp mắt đã đi xa, chỉ là tại thời điểm xoay người ánh mắt vẫn luôn không có chút gợn sóng lại có chút tối sầm thoáng qua tia lạnh lẽo rồi biến mất.
Tâm Dao nhìn một trước một sau dần đi xa, vẻ mặt ngưng trọng thở dài :" Đừng sinh ra suy nghĩ gì xấu a..."
Bên kia, mọi người săn giết trở về vừa đậu xe ngồi xong, ngồi trong sân trao đổi tình huống hôm nay.
"Đội trưởng, trấn nhỏ Linh Lung hôm nay tiểu đội bọn em săn giết trên cơ bản tất cả đều là tang thi cấp ba, sáng hôm nay bọn em chỉ kịp dọn gần phân nửa, trước mắt không phát hiện người thường, trên đường thu thập được 285 viên Lõi Trái Tim màu trắng, tạm thời còn chưa xác định là có biến dị tang thi không, chờ dọn dẹp hết trấn nhỏ mới biết được." Hoa Thư với tư cách là tiểu đội trưởng báo cáo tình huống cụ thể và thu hoạch, từ khi bọn họ phát hiện ra tang thi cấp 3 bọn họ liền cố gắng tìm kiếm trấn nhiều tang thi để săn giết, nhằm săn thêm nhiều Lõi Trái Tim, bọn họ có thể thăng cấp lên cấp 3 chỉ trong thời gian ngắn như vậy có hơn phân nửa nguyên nhân là vì Lõi Trái Tim, dù sau khi lên tới cấp 3, hiệu quả hấp thu Lõi Trái Tim tăng cấp quá nhỏ, nhiều lúc Lõi Trái Tim chỉ dùng để bổ sung thể năng nhưng họ vẫn không bỏ qua việc thu thập nhiều Lõi Trái Tim, bởi vì chị dâu nói nó có chỗ tốt to lớn trong mạt thế, sau này sẽ lưu thông giống tiền vậy.
Thương Liêm ôm Lữ Mộc ngồi trên ghế xích đu dưới cây đào nghe Hoa Thư nói xong, lạnh nhạt gật đầu :"Ừ, buổi chiều nghỉ ngơi dưỡng sức, mai chúng tôi đi với tiểu đội các cậu."
"Vâng, đội trưởng." Hoa Thư đẩy kính lên, so với chia thành từng đội nhỏ, y càng thích hành động với mọi người.
"Dương Binh, cậu kêu Tâm Dao và Điền Thanh Trương Vinh tới." Thương Liêm tiếp tục phân phó.
"Vâng," Dương Binh nhận mệnh ra ngoài.
Dương Binh mới vừa đi ra cửa đã thhaasy Điền Thanh Và Trương Vinh cùng đi tới đây, Tâm Dao chậm rãi đi ở phía sau hai người, nhìn hai người Dương Binh mím môi, cuối cùng cũng không nói gì, trực tiếp kêu hai người vào nhà, Dương Binh không đi cùng hai người mà đứng cửa chờ Tâm Dao tới.
"Sao không đi vào trong? Đội trưởng và chị dâu có trở về với các anh không?" Tâm Dao hỏi Dương Binh đang đứng ở cửa.
"Điền Thanh, Trương Vinh."
"Haizz..." Nghe Dương Binh kêu tên hai người kia, Tâm Dao cũng biết y muốn hỏi gì, vì vậy lắc đầu thở dài :"Hy vọng bọn họ có thể vượt qua rào cản trong tim."
Dương Binh nhíu mày cũng không nói gì, quay