Người đàn ông trung niên khoát khoát tay :"Được rồi, làm việc có chừng mực, cha tin con sẽ không làm cha thất vọng, còn có một việc, trước đó có người báo hôm nay có 37 người mới tới căn cứ, ghi danh đoàn đội Mộc Liêm, trong 37 người đã có tất cả 35 người là người tiến hóa cấp 2, con có ý kiến gì về đội ngũ này không?"
"Con cũng nhận được tin tức này, nếu là thật con muốn thu họ vào đội phòng vệ (tự vệ), 35 người tiến hóa cấp hai, đây là thế lực không nhỏ, giữ lại mặc cho họ phát triển thì sau này có thể sẽ trở thành mối đe dọa không nhỏ, nhưng đồng thời họ cũng là nguồn sức mạnh rất lớn so với hai cách đuổi đi và tiêu diệt thì con nghiêng về thu nhận sức mạnh này hơn, nếu có thể thu bọn họ cho mình sử dụng thì cũng là thứ tốt có thể củng cố địa vị của chúng ta ở căn cứ, hơn nữa... một tháng nữa các căn cứ lớn sẽ tiến hành thi đấu giữa các đội phòng vệ (vì tới trở thành người phát ngôn cao nhất và phân chia đẳng cấp căn cứ), con hy vọng cha có thể trở thành người phát ngôn (nói chuyện) cao nhất trong các lãnh đạo của các căn cứ, cũng hy vọng căn cứ thành phố B của chúng ta có thể vĩnh viễn tiến vào cấp A, những điểm khởi đầu này đều phải dựa vào một đội phòng vệ mạnh mẽ, cho nên chỉ cần là thật sự, dù dùng cách gì, đội ngũ có 35 người tiến hóa cấp hai, con sẽ thu vào đội ngũ chúng ta."
Người đàn ông trung niên gật đầu :"Cha rất tán thành với suy nghĩ của con, cứ buông tay đi làm, đi xuống đi."
"Vâng, thưa cha." Phác Thước Uyên chào rồi lui ra khỏi phòng làm việc, ra tới ngoài cửa, Phác Thước Uyên nhìn Mục Thiên Dương vẫn luôn an tĩnh chờ ở cửa :"Thiên Dương, mai đi với tôi tới đội ngũ nghe nói có 35 người tiến hóa."
"Vâng." Mục Thiên không có bất kỳ dị nghị gì, cũng không có biểu tình dư thừa.
Mọi người trong tòa nhà ba tầng không chút nào phát hiện bản thân bị nhớ thương, sau khi dọn dẹp xong các căn phòng, mọi người mặt mang mong đợi tập trung phòng đội trưởng và chị dâu, mục đích rất rõ ràng, cọ cơm.
Lữ Mộc nhướng mi nhìn các đội viên trước mắt :"Sao, mọi người tới xem lăn giường sao?"
Mọi người : Ách.....
Thấy mọi người không nói gì, Lữ Mộc ôm cổ Thương Liêm hôn lên má hắn :"Tôi cũng không ngại mọi người nhìn, chỉ là sợ mọi người nhìn xong bị kích động rồi lại không có chỗ phát tiết."
Mọi người : Có thể để cho người tạ cọ cơm thật tốt được không....
Thấy Lữ Mộc chọc đủ rồi, Thương Liêm đúng lúc nói :"Đại Nữu, Tâm Dao, sau này hai cô phụ trách làm cơm, vợ tôi chỉ làm cho tôi ăn."
"A (._.)" Đội trưởng không thèm để lại lối thoát, mọi người chỉ có thể cô đơn ai về nhà nấy đợi Đại Nữu và Tâm Dao cho ăn.
Lữ Mộc nhìn mọi người ra ngoài :"Phốc, xem biểu tình không muốn sống của họ kìa."
Thương Liêm ôm chặc người vào lòng :"Hiện tại quá nhiều người, không thể chiều chuộng họ."
Lữ Mộc buồn cười gật đầu :"Ừ, không chiều họ, vậy thì... người đàn ông của em nhanh nói cho em biết anh muốn ăn gì?"
"Ăn... em." Giọng nói đã có phần khàn khàn.
"Tắm trước..."
--------------------------
Trong phòng tắm, dưới vòi hoa sen, hai tay Lữ Mộc chống trên tường, tóc tai bị dính nước tùy ý vén lên đầu, lộ ra cái trán đầy đặn, cơ thể bị bao quanh một lớp cơ uốn cong thành đường cong tuyệt đẹp, mông nâng cao bị người phía sau mạnh mẽ dùng hai tay khóa lại, nơi đỏ hồng giữa hai mông không ngừng bị thứ nào đó đâm vào.
"Ưm... Liêm... a...." Lữ Mộc mơ hồ, cậu không biết rõ ràng đang tắm rửa sao tắm tắm lại thành như giờ, cậu vẫy vẫy đầu để cho bản thân tỉnh táo lại nhưng Thương Liêm ở phía sau không cho cậu cơ hội tỉnh táo, lại lần nữa tăng nhanh tăng thêm lực va chạm phía dưới, nơi phía dưới càng thêm cứng như sắt đá, mỗi lần mạnh mẽ đâm mạnh vào một điểm.
"Ưm.. cục cưng.. thích không? Thích chồng đối với em như vậy không?" Nói xong cũng không chờ Lữ Mộc đáp đã 'ba' một tiếng, rút ra, xoay người Lữ Mộc đặt lên tường, nâng 1 chân cậu lên, lần nữa mạnh mẽ di chuyển eo.
"A..." Lữ Mộc không chịu nổi kích thích rên lên.
Thương Liêm cúi người gặm cổ cậu :"Cục cưng... nói cho chồng biết... thích chồng làm như vậy* sao?" (* : trong bàn raw là nguyên chữ Cao, tui không bit Cao là gì luôn)
Lữ Mộc vịn vai người đàn ông, cơ thể theo va chạm của người đàn ông mà phập phồng :"A....thích..."
Bàn tay tùy ý nắn bóp mông Lữ Mộc, giảm tốc độ lại, Thương Liêm vẫn không buông tha cho thanh niên đã chìm đắm sâu trong tình dục :"Nói cho chồng nghe, thích gì?"
Lữ Mộc dùng chân bị nâng lên ôm eo đã dần chậm tốc độ của Thương Liêm, đè phần thân dưới của người đàn ông đè vào chỗ đó của mình :"Thích... a... chồng làm* (Cao)..."
Thương Liêm vô cùng hài lòng :"Thật ngoan, em đã muốn chồng cho em." Cúi người ngậm môi thanh niên, đè cậu lên giường, hai tay nâng lên hai đùi thanh niên, dồn sức bắt đầu động.
"Ưm...a...." Theo từng cú húc của người đàn ông, Lữ Mộc không tự chủ được dùng hai chân đang lơ lửng ôm chặc người đàn ông, muốn càng nhiều, sau đó #vô cùng hưng phấn# co rút :"Liêm Liêm... nhanh hơn... muốn ra..."
"Ưm... cục cưng, đợi anh cùng nhau..." Nói xong Thương Liêm tăng nhanh tốc độ ra