Editor: shizuka nguyễn
Tiếp tục quay chụp, Lạc U đi vào trong rừng, sau khi Mã An hô bắt đầu, cô mới cẩn thận mang theo vẻ mặt cảnh giác đi ra từ phía sau cây, đến khi cảm giác được tiếng bước chân thì nhanh chóng tránh về phía sau thân cây, mà lúc này Tề Tử Huy trong vai hoàng tử bị đuổi giết lại bỏ chạy đến đây, đúng lúc ngã nhào xuống cái cây che ở phía trước Lạc U.
Lạc U cảm giác được tiếng bước chân cách đó không xa, lúc nhìn thấy một người đàn ông toàn thân đầy máu vô cùng nhếch nhác trước mặt, thì do dự một chút nhưng vẫn đưa tay ra trợ giúp, mà cũng chính vào lúc này, Tề Tử Huy trong vai nam chính đứng dậy, đúng lúc đối mặt với ánh mắt của Lạc U!
Ánh mắt của Tề Tử Huy cần phải hoang mang và cảnh giác, cậu cũng cố gắng hết sức diễn đạt loại ánh mắt này ra, chỉ là khi cậu nhìn về phía Lạc U, vẫn không thể tránh khỏi việc rũ ánh mắt xuống, có loại cảm giác không dám nhìn thẳng vào Lạc U.
"Cắt! Tề Tử Huy, cậu phải nhìn Lạc U, một người xa lạ xuất hiện ở trước mặt cậu, chẳng lẽ cậu lại còn sợ không dám nhìn thẳng à? Vai diễn của cậu là hoàng tử, cho dù có là hoàng tử bị đuổi giết thì vẫn phải có khí phách!" Mã An rất không hài lòng, giọng nói lại dương cao thêm mấy độ.
Tề Tử Huy bị nói đến mức tắt tiếng, cậu biết là mình làm không tốt, nhưng mỗi lần nghĩ đến chuyện người đối diễn với cậu là Lạc U, thì tim cậu lại đập rộn lên, không thể như bình thường được.
Nhưng đúng vào lúc này, Lạc U bị NG đến bốn lần với Tề Tử Huy lại mở miệng nói chuyện, "Cậu sợ tôi à?"
Ánh mắt Tề Tử Huy nhìn cô quá mức né tránh, ngay lần đầu tiên đối diễn cô đã phát hiện ra rồi, nhưng nghĩ sau khi quen rồi thì sẽ sửa được, nhưng đã NG đến lần thứ bốn rồi, mà chàng thanh niên này vẫn chưa dám đối mặt với mình, điều này làm cho Lạc U cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
"Xin lỗi, chị Tiểu U, em, em..." Tề Tử Huy vô cùng sốt ruột muốn giải thích một chút gì đó, nhưng nói đến cuối cùng, lại vẫn không có cách nào giải thích được, cậu cũng muốn diễn tốt, lại càng không muốn Lạc U bị mình liên lụy, nhưng lúc nào cũng diễn một cách mất tự nhiên, làm cậu hận không thể tát cho mình hai cái, rõ ràng là muốn làm tốt nhất, rõ ràng là muốn làm cho người này thừa nhận mình, nhưng bây giờ cậu lại phá vỡ hết, thật là vô dụng.
"Đừng căng thẳng quá, cũng không cần giải thích, tôi cũng không ăn thịt người, nghỉ ngơi một lúc đi, chút nữa sẽ tiếp tục." Sau khi Lạc U nói một câu này xong rồi quay về phía Mã An nói gì đó, nói xong thì lập tức đi sang một bên nghỉ ngơi, mặc dù ở phim trường đều do đạo diễn chỉ đạo, nhưng ở đây rõ ràng là do Lạc U chỉ đạo.
Mã An bất đắc dĩ đành phải vẫy tay một cái, quay cảnh đầu tiên này lại khó khăn nhất như vậy, anh ta thật sự có chút lo lắng, nếu như sau này cứ tiếp tục phát triển như thế... Gương mặt Mã An khóc lóc thảm thiết, như thể đã dự đoán được khó khăn sau này.
Lúc Lạc U nghỉ ngơi nhưng vẫn suy nghĩ về vấn đề của Tề Tử Huy, sắc mặt của Tề Tử Huy không đẹp chút nào, cố gắng nghiên cứu kịch bản nhưng lại không có tác dụng gì cả, thỉnh thoảng nhìn lén Lạc U một cái rồi lại dời đi rất nhanh, dáng vẻ kia cực kỳ giống một con thỏ nhỏ nhát gan nhưng lại không nhịn được lòng hiếu kỳ rất nặng của mình.
Lạc U có chút bất đắc dĩ một lần nữa đứng lên rồi đi tới bên người Tề Tử Huy, nhưng không nói gì cả, mà trực tiếp vươn hai tay ra nâng đầu Tề Tử Huy lên, rồi trực tiếp nhìn chằm chằm Tề Tử Huy.
Tề Tử Huy bị dọa sợ, cả người đều không có phản ứng nhìn Lạc U, khoảng cách gần như thế, như vậy trắng ra đường nhìn, Tề Tử Huy có loại yếu vựng rơi cảm giác.
"Tiểu, Tiểu U, U, chị..." Tề Tử Huy lắp ba lắp bắp mãi một cái xưng hô đến một lúc sau mới nói xong.
"Tôi có mấy con mắt hả?" Lạc U hỏi, vấn đề có chút kỳ lạ.
"Hai." Tề Tử Huy ngơ ngác đáp, đáp xong vẫn không phản ứng lại được là vì sao Lạc U lại hỏi vấn đề này.
"Mấy cái mũi?" Lạc U tiếp tục hỏi.
Lúc này cuối cùng Tề Tử Huy cũng phản ứng lại được một chút, có chút lúng túng muốn tránh né tầm mắt của cô, tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy, quả thật đã làm cho cậu ngây cả người.
Nhưng rõ ràng Lạc U không có ý định bỏ qua cho Tề Tử Huy dễ dàng như vậy, hai tay vẫn vô cùng cố chấp và cường thế cố định ở trên đầu Tề Tử Huy, làm cậu phải nhìn thẳng vào mình.
"Trả lời vấn đề của tôi đi." Lạc U vô cùng kiên trì nói lại một lần nữa.
"Một, một, chị Tiểu U, xin lỗi, em, em sẽ cố gắng." Đối mặt với sự kiên trì của Lạc U, Tề Tử Huy chỉ có thể lựa chọn trả lời vấn đề một cách đàng hoàng.
Truyện chỉ được đăng tại -editor: shizuka nguyễn
"Mấy cái miệng?" Lạc U vẫn không có ý dừng lại, tiếp tục hỏi.
"Một cái." Giọng nói Tề Tử Huy giảm xuống thấp hơn, không thể cúi thấp đầu được, nhưng ánh mắt vẫn có thể dời đi, Tề Tử Huy ngoại trừ lúng túng ra thì chỉ còn dư lại cũng chỉ có áy náy, tất nhiên cậu sợ Lạc U tức giận rồi.
"Hai con mắt, một cái mũi, một cái miệng, người bình thường có cái dạng gì, thì tôi có cái dạng đó, cậu cần gì phải sợ tôi chứ?" Rốt cục Lạc U cũng buông lỏng tay ra, Tề Tử Huy không nhịn được lui về sau hai bước, sau khi nghe thấy lời nói của Lạc U, lại đột nhiên cảm thấy có chút tủi thân.
Đúng, cô có hai con mắt một cái mũi một cái miệng như người bình thường, nhưng lại có cảm giác không giống người bình thường đó nha! Tề Tử Huy tủi thân nghĩ, nhưng không dám nói ra, chỉ là trải qua một chuyện như thế, nên sự kính nể của Tề Tử Huy đối với Lạc U đã giảm xuống mấy phần, cảm giác giữa hai người cũng hài hòa hơn một chút.
"Không cần sợ tôi đâu, nên diễn thế nào thì cứ diễn như thế ấy đi, cậu là do tôi đề cử, cậu đừng nên diễn không tốt làm mất mặt mũi của tôi đó." Trên thực tế Lạc U khá là có lòng tin đối với Tề Tử Huy, cho dù
bây giờ Tề Tử Huy vẫn còn có chút trúc trắc, nhưng lại có tiềm lực vô hạn, không lâu sau trong tương lai, tất nhiên sẽ trở thành người được chọn làm ảnh đế, cô không tin ảnh đế tương lai sẽ thua ở chỗ này.
"Chị đây là đang cho em áp lực đó, em vốn đã rất căng thẳng rồi mà." Tề Tử Huy cười khổ một cái, cậu cũng không muốn làm không tốt rồi làm mất mặt mũi của Lạc U.
Lạc U lại không thèm để ý, cô vỗ vai Tề Tử Huy như một vị tiền bối, đang quay về phía vãn bối nói: "Làm cho tốt nha, có áp lực mới có động lực, tôi vẫn chờ cậu cầm một giải ảnh đế về cho tôi đó, đừng để cho tôi thất vọng nha."
Nơi mà Lạc U và Tề Tử Huy nói chuyện là ở vị trí chính giữa chỗ quay phim, hầu như tất cả mọi người đều đang nhìn chăm chú về chỗ này, nên cuộc nói chuyện giữa hai người lập tức bị mọi người nhìn ở trong mắt, ngay lập tức trên mặt của mọi người lại đều tăng thêm một chút vẻ mặt kỳ lạ, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Có lẽ là vì có sự cổ vũ của Lạc U, hoặc cũng là vì bị Lạc U tạo áp lực, hoặc là vì lần tiếp xúc ngắn ngủi này đã làm hai người có thêm một chút ăn ý, sau khi nghỉ ngơi thì tiếp tục quay phim, trạng thái của Tề Tử Huy rõ ràng đã khá hơn nhiều, chỉ cần quay hai lần, thì lập tức qua cảnh một, làm mọi người không nhịn được thở phào nhẹ nhõm, quay một cảnh bị NG hơn mười lẫn cũng là chuyện bình thường, biểu hiện của Tề Tử Huy bây giờ, có thể nói đã là không tệ lắm rồi.
Tiếp đó đoàn phim đều quay các tình tiết ở trong rừng, quay cả một ngày Lạc U cũng mệt mỏi không chịu được, về đến nhà tắm một cái thì lập tức ngủ luôn.
Ngày thứ hai Lạc U bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cầm điện thoại di động lên nhìn xuống biểu thị ở trên màn hình, là điện thoại của Lý Hoành Vũ, lại nhìn đồng hồ, vẫn chưa đến năm giờ, Lạc U nhận điện thoại nói câu đầu tiên là: "Nói đi, có chuyện gì à."
"Có scandal của em và Tề Tử Huy bị đăng lên báo, ảnh chụp rất tối, bài báo là của một tòa soạn nhỏ, ý của anh là lập tức phong tỏa mấy tin tức này, nên muốn hỏi ý kiến của em một chút xem sao?" Bình thường nếu nghệ sĩ có scandal như vậy thì đều do người đại diện xử lý, nhưng mà tình huống ở chỗ Lạc U lại hết sức đặc thù, đây là lần đầu tiên có scandal như vậy bị đăng lên báo, Lý Hoành Vũ cũng không xác định được Lạc U có ý gì, cho nên mới gọi điện thoại đến trước để hỏi ý kiến một chút.
Lạc U trầm mặc ba giây đồng hồ suy tư vấn đề, ngay lúc Lý Hoành Vũ cho rằng cô sẽ đồng ý cách nói của mình, thì lại nghe thấy Lạc U nói: "Không cần phong tỏa tin tức, để cho bọn họ truyền đi đi."
"Hả? Không cần phong tỏa á? Mặc dù lấy danh tiếng của em bây giờ không sợ scandal như vậy xuất hiện, nhưng đó không phải là sự thật, còn chưa phải muốn gặp báo thật là tốt, dù sao nhiều ít vẫn sẽ có một ít ảnh hưởng." Rõ ràng Lý Hoành Vũ không quá tán thành quyết định của Lạc U, mặc dù scandal cũng là một loại phương thức làm bóng tên tuổi, nhưng rõ ràng Lạc U căn bản không cần dùng phương thức này để làm mình hot, cho nên scandal như vậy không có ích gì với Lạc U cả, nếu như vậy, vì sao không phong tỏa chứ? Chẳng lẽ muốn mượn cơ hội này nâng Tề Tử Huy à?
Nghĩ tới đây, vẻ mặt Lý Hoành Vũ không khỏi trở nên lạnh lẽo, nếu như nói loại scandal này không có lợi gì cho Lạc U, như vậy lại có ích rất nhiều đối với Tề Tử Huy, anh vẫn luôn nghi ngờ rốt cuộc là ai phải làm như vậy, dù sao ở hiện trường không có ký giả, như vậy người đưa tin rõ ràng là chụp ở trong đoàn phim rồi truyền đi, nhưng bây giờ lại không khỏi có chút nghi ngờ Tề Tử Huy.
"Buổi chiều anh mở một buổi chiêu đãi ký giả ở Tâm Tinh, đến lúc đó tôi sẽ dự họp, chuyện này tôi sẽ đích thân giải quyết." Vẻ mặt Lạc U cũng rất lạnh lẽo, đúng là cô quyết định không phong tỏa tin tức này, nhưng đây không có nghĩa là cô sẽ không truy cứu, cô đã xuất đạo được một năm rưỡi, hầu như không có truyền thông công khai đưa tin về tin tức tiêu cực của cô, hoặc là thỉnh thoảng có một hai người như vậy nhưng rất nhanh đã bị phong sát, nhất là sau khi cô nổi tiếng, đây vẫn là lần đầu tiên có tòa soạn báo dám bóp méo sự thật như thế, chỉ dựa vào một bức ảnh, mà đã dám viết loạn cả lên, nếu như cô không mượn cơ hội này giết gà dọa khỉ một chút, thì chẳng phải đã lãng phí cơ hội có người tự đưa tới cửa một cách vô ích hay sao!
Sau khi cúp điện thoại, Lạc U rất nhanh đã liên lạc với cô út Lạc, sau khi nói mấy câu thông báo thì lại liên lạc cho thành viên đội thân vệ của cô, sau đó tất cả mọi người lập tức bắt đầu hành động.
Cùng ngày, rất nhiều người quan tâm đến báo chí giải trí đều nhìn thấy tin tức đầu tiên như vậy: U công chúa nắm tay tiểu thịt tươi mới nổi, nam nữ chính tái hiện tình cảm lưu luyến ở trường quay!
Sau đó báo chí khó bán của tòa soạn báo này, trong nháy mắt đã trở thành bài báo bán chạy nhất trong ngày hôm đó, không có chuyện một trong gì cả! Có người nói lượng tiêu thụ trong ngày hôm đó đã vượt trên tổng lượng tiêu thụ trong một tuần lễ bình thường, không thể nói là không thần kỳ được.
Truyện chỉ được đăng tại -editor: shizuka nguyễn