Cuối cùng Lạc U quyết định không phát triển tên tuổi của mình ra quốc, không phải cô không muốn, mà là thời cơ không đúng, còn chưa đầy một năm nữa, cô đã phải thi tốt nghiệp trung học phổ thông, trong khoảng thời gian này cô muốn chuyên tâm học tập, hơn nữa ngoài học tập ra, cô còn phải lập kế hoạch buôn bán, phát triển về phương diện kinh doanh hơn nữa.
Lạc U nhớ ở thành phố Bắc Kinh có rất nhiều mảnh đất được đấu giá, địa ốc Cao Phong Kỳ đã rao bán, cô đã quyết định phải thừa cơ hội này kiếm một khoản lớn trong lĩnh vực bất động sản.
Lý Hoành Vũ có chút thất vọng, nhưng cũng hiểu suy nghĩ của Lạc U, tuy thất vọng, nhưng chờ mong nhiều hơn, phải để cho Lạc U không gian để vui chơi, từ từ lớn lên Lạc U còn sẽ khiến mọi người bất ngờ.
Chương trình《 Người nổi tiếng xem mắt 》không có truyền hình trực tiếp, Lạc U đã có ý muốn tham gia, tổ tiết mục đã chờ mong ngày này lâu lắm rồi, có trời mới biết liệu Lạc U có đổi ý hay không, cho nên thời gian ghi hình liền được sắp xếp vào ngày hôm sau.
Lý Hoành Vũ tự mình đưa đón cô, có điều không phải anh ta lái xe, trên đường đi Lạc U cầm một quyển sách ngữ văn đọc, mấy hôm nay cô làm bài tập, hiệu quả so với tưởng tượng tốt hơn rất nhiều, có nhiều bài chỉ cần xem một lần là nhớ ngay, dự tính mất khoảng một năm để ôn tập, bây giờ cảm thấy chỉ nửa năm là đủ nhiều rồi.
Hơn nữa Lạc U tương đối hài lòng với cô gia sư này, cô không có mời giảng viên cao cấp gì, mà là tìm một sinh viên năm nhất có thành tích học tập tốt của quỹ từ thiện Lạc Dư, hơn nữa Lạc U còn chủ động phối hợp theo thời gian làm việc và nghỉ ngơi của sinh viên đó, ổn định thời gian học thêm vào buổi tối cùng ban ngày cuối tuần, chứ nếu ngày nào cũng học ban ngày, rất không thích hợp cho sinh viên.
Lạc U rất hào phóng, cô trả tiền lương cho vị gia sư này bằng gấp năm lần sinh hoạt phí trong một tháng của cô ấy, khiến cô ấy càng thêm tận tình truyền đạt kiến thức cho Lạc U.
Giống như bây giờ, trong tập của Lạc U ghi chép rất nhiều kiến thức quan trọng cần phải nhớ, Lạc U nhìn vào cảm thấy rất quen thuộc, nhớ tới kiếp trước mình đã từng ghi chép những thứ giống như vậy, bây giờ học lại lần nữa, có nhiều chỗ đã thay đổi, nhưng phần lớn vẫn y như cũ.
Lúc tới đài truyền hình, một nhóm người đã sớm chờ sẵn, từ mấy vị trưởng đài của đài truyền hình, đến người dẫn chương trình và nhân viên hậu cần, cùng nhau chờ Lạc U đến, trường hợp trang trọng như vậy khiến rất nhiều người qua đường ghé mắt nhìn, nhất là mấy nghệ sĩ khác tới ghi hình, đều suy đoán không biết nhân vật lớn nào sắp tới, mà lại xuất động đội ngũ hùng hậu như vậy.
Lúc Lạc U nhìn thấy những người này cũng rất kinh ngạc, cô nghi ngờ không biết mấy người này làm vậy là có liên quan tới cô hay không, cho dù cô có nổi tiếng đến mức nào đi nữa, cũng không cần thiết để trưởng đài tự mình tiếp đón chứ.
Chỉ là suy nghĩ một chút, Lạc U liền cũng hiểu, trưởng đài đài truyền hình này cũng không phải là nhân vật đơn giản, ít nhất là có quen biết với cô út Lạc, mà cô út Lạc cũng khá có tiếng tăm, cô là người thân của Lạc Học Tâm, bọn họ làm vậy cũng không có vẻ kỳ lạ.
Đài Truyền Hình biểu hiện hết sức nhiệt tình, trong lúc nói chuyện cũng nhắc đến cô út Lạc, giống như muốn tạo mối quan hệ với Lạc U.
"Cô Lạc, cô có thể tới chỗ này của chúng tôi để ghi hình, trưởng đài như tôi cũng vinh hạnh lắm chứ, về sau nhất định phải thường xuyên đến làm khách nha, ha ha ha, tiết mục bên đài chúng tôi, cô cứ tùy tiện tham gia, coi như ở nhà mình đi, đừng khách khí." Trưởng đài cười giống như ông phật Di Lặc, cái bụng bự tròn vo so với tám tháng còn lớn hơn.
Cho dù là người của đài truyền hình hay người của Lạc U mang tới, nghe ông ta nói như vậy, đều kích động trợn mắt, đây là những lời nên nói của giám đốc đài truyền hình ư, coi như ở nhà mình sao? Sao ông không nói với người khác giống như vậy?
Đối với nụ cười xu nịnh của trưởng đài, toàn thể nhân viên Đài Truyền Hình quyết định không nhìn, mặc dù có rất nhiều người muốn chụp hình lại để dành, nhưng làm chuyện mạo hiểm có nguy cơ thất nghiệp cao như vậy, bọn họ không dám.
Dưới sự hộ tống của một đống người, Lạc U vào phòng hóa trang, những chỗ cô đi ngang qua, cơ hồ hấp dẫn tất cả ánh mắt mọi người, rất nhiều nghệ sĩ đến ghi hình tiết mục nhìn thấy Lạc U, trong mắt đầy ngưỡng mộ cùng ghen tỵ.
Anh Tử bây giờ là thợ trang điểm riêng của Lạc U, mặc dù cũng nhận trang điểm cho một số nghệ sĩ khác cùng hóa trang cho nhân vật chính trong đoàn làm phim, nhưng chuyện gì cũng do Lạc U quyết định, chỉ cần Lạc U cần, hễ kêu là tới.
Tiết mục xem mắt bắt đầu, trưởng đài cũng vào cùng, ngồi một bên trên khán đài, cười híp mắt nhìn chằm chằm Lạc U, nhìn Lạc U thật rất muốn hỏi một câu, thân là một giám đốc, chẳng lẽ ông không có công việc phải làm sao?
Lạc U thầm nói trong lòng, vẻ bề ngoài vẫn luôn trấn định, người dẫn chương trình tiết mục này là Lộ Gia, Lộ Gia là nữ MC dẫn chương trình có nhiều kinh nghiệm, vô cùng ưu tú, cũng coi như là nhân vật đàn chị của CCTV, phải rất có bản lĩnh mới được làm người dẫn chương trình cho tiết mục xem mắt có tỷ suất người xem khá cao này, nhưng khi đối mặt với ánh mắt nóng bỏng của trưởng đài, Lộ Gia vẫn có chút không được tự nhiên, chỉ là cũng may cô ấy đã quen với đám đông, biểu hiện cũng không tệ lắm.
"Hôm nay khách mời của chúng ta chắc hẳn không cần ta giới thiệu, tất cả các vị đều là biết, đó chính là Thiên vương công chúa U vô cùng nổi tiếng hiện nay, Lạc U, hoan nghênh chào đón công chúa U cùng các bạn xem đài của chúng ta ngày hôm nay." Giọng nói ngọt ngào của Lộ Gia vang lên, tên tuổi cảu Lạc U đủ để nổ tung sự nhiệt tình của các khán giả, đừng nói đến khán giả ở trường quay, ngay cả rất nhiều người đang ngồi xem ti vi, cũng đều không tự chủ được mà vỗ tay.
Lạc U nhẹ nhàng mỉm cười, chỉ nói một câu xin chào mọi người rồi không nói gì nữa, người dẫn chương trình bất đắc dĩ tiếp lời, giới thiệu sơ lược những thành tựu Lạc U đã đạt được trong hai năm nay, đặc biệt nhấn mạnh các loại giải thưởng Lạc U đã nhận được, khiến mọi người đều phải trầm trồ khen ngợi.
Biểu hiện của Lạc U từ đầu đến cuối không kiêu ngạo không nóng nảy, trầm ổn vừa phải, rất có phong cách quý phái, cô rất kiệm lời, chỉ nói những nội dung đơn giản, khiến người dẫn chương trình cảm thấy rất bất đắc dĩ, người dẫn chương trình bày tỏ, cô ấy rất được người hâm mộ hoan nghênh, nhưng bây giờ bọn họ không muốn nghe người dẫn chương trình nói nhiều, đây là tiết mục xem mắt, nếu như chỉ toàn là cô ấy nói..., khán giả sẽ không được vui.
Lộ Gia dùng hết các loại phương thức muốn dụ dỗ Lạc U nói nhiều một chút, cũng có thể có một ít yêu sách, nhưng Lạc U lại lời ít ý nhiều, chỉ nói vài chữ là đẩy vấn đề qua cho cô ấy, khiến cô ấy thật lòng rất vô lực.
"Cô Lạc, tiết mục xem mắt rất nhàm chán, hỏi tới hỏi lui chỉ có mấy vấn đề, chúng ta đã nói tới cuộc sống thường ngày cùng công việc của cô, như vậy bây giờ đã đến lúc nói đến đời sống tình cảm của cô rồi phải không, mặc dù mọi người cũng biết cô còn chưa tròn mười tám tuổi, nhưng bây giờ trẻ vị thành niên cũng trưởng thành sớm lắm, cô đã có thích bạn nam nào chưa, mọi người rất quan tâm đó nha." Lộ Gia cố gắng khiến giọng nói của mình nghe có vẻ nhẹ nhàng một chút, giống như là đang nói chuyện phiếm thôi, mặc dù cô ấy cũng rất tò mò đáp án của vấn đề này, nhưng trên thực tế cô ấy hỏi như vậy cũng chỉ là làm theo lệ, chưa bao giờ nghĩ sẽ nhận được câu trả lời, một nghệ sĩ ưu tú giữ gìn chuyện riêng tư của mình rất kín đáo, Lạc U cũng xuất đạo hai năm rồi, Lộ Gia nghĩ, Lạc U nhất định có phương pháp để trả lời những vấn đề như vậy.
Lạc U trầm mặc mấy giây, nhưng mấy giây ngắn ngủi này đối với rất nhiều người mà nói lại hết sức là dài, nói lâu như một thế kỷ hình như có chút khoa trương, nhưng thật ra những người đang xem chương trình, đều có một loại cảm giác hết sức lo lắng, ngừng thở, nhìn chằm chằm canh chừng Lạc U, không nghĩ gì cả, chỉ chờ câu trả lời của cô.
Lạc U đang suy tư, hơn nữa còn rất nghiêm túc suy tư vấn đề này, lúc tới đây, Lý Hoành Vũ chỉ thông báo thời gian địa điểm với cô, con về phần trả lời, không có ai nói cho Lạc U nên nói như thế nào, bởi vì tất cả mọi người đều tin tưởng cô có thể xử lý tốt những vấn đề này.
Mà Lạc U cũng không phải là không có cân nhắc qua vấn đề như vậy, cô không cần suy nghĩ là có thể tìm ra mấy chục loại phương thức trả lời, nhưng hình như loại vấn đề này còn quá sớm, cô căn bản không có cân nhắc qua, cô rất bận, căn bản không có thời gian suy tính, hoặc là tạm thời còn chưa xuất hiện người khiến cho cô động lòng, đợi đợi đợi đợi, ứng phó vấn đề như vậy, đối với Lạc U mà nói, thật sự là quá mức dễ dàng.
Chỉ là, khi Lạc U muốn trả lời như vậy, trong lòng lại có một chút do dự, hình bóng của một người đàn ông chợt xuất hiện trong đầu cô, ngăn cản câu trả lời của cô, cô thích anh sao? Giờ khắc này, Lạc U tự hỏi mình như thế, chỉ là vẫn không tìm được đáp án, cô có thể xác định một chút, đó chính là cô tin tưởng anh, hơn nữa đang mong đợi anh trở về.
Lạc U bởi vì Diệp Vẫn Thần mà do dự, nhưng do dự cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt, dưới sự mong đợi của mọi người, Lạc U mở miệng: "Tôi không muốn bàn luận về vấn đề tình cảm sớm, tôi vẫn còn là một học sinh, thời điểm này sẽ dùng việc học làm chủ, tôi chỉ có thể nói, tôi vẫn đang chờ đợi người kia xuất hiện bên cạnh tôi, khi đó, nếu như tôi đã xác nhận là tôi yêu, tôi sẽ nói cho mọi người."
Giọng nói lành lạnh thật giống như không có tình cảm, nhưng cũng ẩn chứa tình cảm phong phú, Lạc U giờ khắc này, giọng nói mềm mại, khí chất cao nhã, ánh mắt dường như có chút bay xa, không biết là đang nghĩ đến chuyện gì, có phải thật là đang mong đợi người đó xuất hiện hay không.
Lộ Gia hết sức kinh ngạc với thái độ thản nhiên của Lạc U, nhưng phản ứng rất nhanh liền nở nụ cười nói: "Vậy thì tôi sẽ chúc phúc Tiểu U trong tương lai không lâu có thể tìm được chân mệnh thiên tử thuộc về mình, cũng không biết là người đàn ông may mắn nào có thể có được sự ưu ái của công chúa U, các bạn khán giả xem đài, không biết các bạn có hứng thú với tiêu chuẩn kén chồng của công chúa điện hạ của chúng ta hay không?"
Đề tài này khiến tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú, mặc dù tuổi Lạc U có chút nhỏ, nhưng tình yêu là đề tài tám chuyện muôn thuở của các nghệ sĩ, hôm nay mà không nói ở đây, thật sự là có chút lãng phí tài nguyên rồi, Lộ Gia làm người dẫn chương trình đã lâu, rất có kinh nghiệm dẫn dắt các loại đề tài vừa phải có chừng mực, không chỉ không khiến khán giả ghét, mà còn bảo vệ nghệ sĩ.
"Vvấn đề này tạm thời tôi chưa nghĩ đến, chẳng qua tôi nghĩ trong tình yêu, trung thành là hết sức quan trọng." Đã từng bị phản bội qua, mới biết sức nặng chân chính của hai chữ trung thành, câu nói này không đơn giản, đó là cảm nhận vô cùng chân thật của một người đã từng chết đi sống lại.
"Đúng vậy, trung thành rất quan trọng, yêu người mình yêu hết lòng mới là người đàn ông tốt, dĩ nhiên phụ nữ cũng phải như vậy, tôi mong trong tương lai công
chúa U của chúng ta nhất định sẽ trở thành một người vợ tốt, người đàn ông có thể lấy được công chúa U cũng nhất định sẽ là người đàn ông hạnh phúc nhất trên thế giới....."
Trên ti vi, chương trình 《 Người nổi tiếng xem mắt 》 không có phát sóng trực tiếp, thế nhưng khi Diệp Vẫn Thần thấy cảnh này, trái tim vẫn không nhịn được mà run lên, đó là một loại cảm giác nói không nên lời, khẩn trương, mong đợi, ái mộ, quyến luyến, nhớ nhung, sốt ruột, tất cả đều chỉ được diễn đạt bằng một câu, nếu như có thể, anh thật sự rất muốn lập tức trở về bên cạnh cô.
Mỗi một lời nói của Lạc U, Diệp Vẫn Thần đều ghi tạc trong lòng, nhất là câu trả lời của Lạc U về phương diện tình yêu, anh hiểu rất rõ Lạc U, đây tuyệt đối là suy nghĩ trong nội tâm của Lạc U, chứ không phải là câu trả lời qua loa, chuyện anh phải làm bây giờ, là cố gắng nỗ lực làm tốt mọi chuyện, trở lại bên cạnh cô, sau đó nỗ lực, để cho cô thừa nhận sự tồn tại của mình, để cho cô có thể chính miệng đồng ý, cho anh trở thành người đàn ông hạnh phúc nhất trên thế giới kia!
Diệp Vẫn Thần đếm từng ngày trôi qua, sau khi nhiệm vụ này hoàn thành, anh sẽ có một quãng thời gian nghỉ phép, khi đó anh có thể về nhà thăm nữ vương bệ hạ đã khiến anh nhớ nhung thật lâu, anh rất muốn quỳ gối bên chân cô, nhẹ nhàng khẽ hôn mũi chân cô, để cô có thể tha thiết cảm nhận được, tình cảm đến chết cũng không thay đổi của anh.
Thời gian trôi qua rất nhanh, sau đó không lâu, bộ phim 《 Bỏ phu được phu 》 trở nên vô cùng nổi tiếng, từ bà thím người già, đến thành phần tri thức trẻ tuổi, hoặc là các thanh thiếu niên còn đi học, kể cả trẻ em bảy tám tuổi, cơ hồ đều hướng tới bộ 《 Bỏ phu được phu 》.
Mấy bà bác thì nói, khung cảnh Điền Viên quá đẹp, quay ở đâu mà cảnh vật đẹp hết sức tưởng tượng, người đã như bọn họ chỉ muốn sống nhàn nhã ở nông thôn, ăn rau dưa tự trồng tốt cho sức khỏe, nhưng mà con cái không cho, bắt bọn họ phải ở thành phố, không khí không sạch, nước ô nhiễm, đi cầu thang lại phiền toái, thức ăn vừa bẩn vừa đắt, thật lòng hâm mộ cuộc sống của đôi vợ chồng trong phim.
Thành phần tri thức trẻ tuổi thích phong cách hiện đại thì nói, bộ phim này rất thời thượng, mặc dù bộ Bỏ phu được phu lấy bối cảnh cung đình, nhưng trang phục của diễn viên rất hợp thời, phụ nữ mặc váy lụa thướt tha, đàn ông ăn mặc gọn gàng phong độ, cách phối hợp các loại trang sức cũng tạo điểm nhấn đặc biệt, khiến mọi người không ngừng hâm mộ, hơn nữa quan trọng nhất chính là tình yêu của hai người thật ấm áp, hai người ở triều đình thì hợp sức chống lại tất cả địch nhân, ở Điền Viên thì cùng nhau cố gắng làm ruộng trồng trọt, khi hành tẩu giang hồ luôn ở bên nhau, không có phản bội, không có nghi ngờ, không xa không rời, có thể nói là hoàn mỹ, thật khiến mọi người hâm mộ không thôi.
Về phần các nam sinh nữ sinh còn đi học, bọn họ bàn luận còn xôn xao hơn, bọn họ mơ ước, nếu như mình có thể xuyên thời gian về đến thời cổ đại thì thật là tốt biết bao, bọn họ cũng sẽ học theo nữ chính đi trồng trồng ruộng, chỉ là nghĩ lại, bọn họ quyết định sẽ không làm ruộng, mà mở khách sạn hay cái gì đi, không phải ở thời cổ đại rất phổ biến sao, không cần phải cực khổ làm ruộng mà vẫn sống được.
Mấy bạn nhỏ bình luận càng thêm thú vị, có hai bạn nhỏ nói như thế này.
"Tiểu Minh, hôm nay cậu có xem Bỏ phu được phu chưa?" Cô bé có đôi mắt to tròn nghiêm túc hỏi.
"Coi rồi." Bé trai đáp lời, gương mặt cậu bé rất là đẹp trai, nhưng nhìn vào có vẻ hơi uất ức.
"Đúng rồi, cậu thật biết điều, rất nghe lời, về sau phải tiếp tục như vậy, nếu không tớ sẽ không cho cậu ăn kẹo." Cô bé mắt to vỗ vỗ lên tóc cậu bé, sau đó bỏ đi, mục tiêu của cô bé là trở thành công chúa U, bây giờ đang rất nỗ lực bồi dưỡng phong cách công chúa cho mình.
Thêm ví dụ nữa, là ở một vườn trẻ, lần này có nhiều bạn nhỏ cùng nhau thảo luận hơn.
"Bây giờ bắt đầu buổi họp, tất cả mọi người đừng nói nữa, từng người lên tiếng, tiểu Lệ trước." Bạn nhỏ dẫn chương trình chỉ mới năm tuổi rưỡi, lúc nói chuyện còn rất nhiều chữ phát âm sai, nhưng không biết cô bé lấy đâu ra bộ dạng nghiêm túc này, trông vô cùng đáng yêu.
"Nngày hôm qua tớ xem bộ Bỏ phu được phu xong có hỏi mẹ, Bỏ phu được phu rốt cuộc là ý gì, mẹ nói, chính là gieo người chồng xuống rồi sẽ mọc lên một cái cây có người chồng khác, tớ cảm thấy như vậy rất tốt, tớ cũng sẽ trồng cho mẹ một cây."
"...... Vậy mẹ cậu cho cậu trồng sao?" Người dẫn chương trình có chút ngây ngốc, nhưng vẫn rất nghiêm túc hỏi, đồng thời cũng tự hỏi, về nhà mình có thể nhờ mẹ trồng cho mình một cây hay không?
"Không có, mẹ nói bây giờ khoa học kỹ thuật vẫn chưa làm được, lại nói, khoa học kỹ thuật là cái gì chứ?" Tiểu Lệ nghi ngờ, người xưa còn có thể trồng được, sao người hiện đại lại không thể trồng, chẳng lẽ khoa học kỹ thuật hồi xưa còn lợi hại hơn so với bây giờ sao?
Người dẫn chương trình rất thất vọng, thì ra là không thể trồng, thôi để cho bạn nhỏ kế tiếp nói đi.
"Tiểu Bàn, cậu thì sao? Ngày hôm qua cậu xem Bỏ phu được phu xong thì có cảm giác gì?"
Tiểu Bàn rất béo, tròn phúng phính giống như quả bóng nhỏ, bị gọi tên còn có chút ngây ngô, nước miếng chảy một nửa vội vàng xoa xoa.
"Tớ cũng đã hỏi mẹ Bỏ phu được phu là có ý gì, mẹ nói trồng cái gì là được cái đó, tớ chỉ muốn kêu mẹ lấy gà nướng gieo xuống, sau này có thể ăn gà nướng thỏa thích mỗi ngày rồi." Tiểu Bàn bày tỏ, vợ hay chồng gì cũng không thể ăn được, quá không thú vị, phải trồng cái gì có giá trị chứ.
"Ha ha ha, nhóc mập cậu quá ngu ngốc, trồng gà nướng nhất định không được đâu...." Một bé trai có vẻ thông minh lanh lợi cười lên, lập tức hấp dẫn sự chú ý của tất cả các bạn.
"Tại sao không được chứ...?" Tiểu Bàn đáng thương hỏi, mẹ cũng nói không được, nhưng không có nói cho cậu biết là vì sao, như vậy rốt cuộc là tại sao vậy chứ?
Mọi người nhìn cậu bé, cùng nhau chớp chớp mắt khó hiểu, ai cũng đang tự hỏi vì sao.
"Bởi vì gà nướng đã chết, gieo xuống cũng không sống nổi, nếu là tớ à, tớ sẽ trồng vàng, bây giờ vàng đáng tiền, một khối vàng có thể mua rất nhiều thứ."
"......" Bạn nhỏ à, chẳng lẽ vàng là sống sao?
"Vàng ăn không ngon cũng khó nhìn, muốn trồng thì trồng một Tiểu Kim Tiền, chú khỉ nhỏ đó thật là đáng yêu, tớ cũng muốn có một con làm thú cưng lắm đó." Người bạn nhỏ bày tỏ, Tiểu Kim Tiền rất được mọi người yêu thích.
"Tớ...tớ muốn trồng Tiểu U, Tiểu U thật là xinh đẹp, tương lai sẽ làm vợ của tớ......" Người bạn nhỏ muốn cưới vợ bày tỏ, đã trồng thì phải trồng thứ có giá trị nhất, trồng chú rể thì không được, nhưng trồng cô dâu hẳn là có thể chứ?
Đề tài bàn tán của mọi người đều xoay quanh bộ Bỏ phu được phu, không chỉ những khán giả của bộ phim, mà kể cả mọi tầng lớp trong làng giải trí, cũng đều rối rít công nhận bộ phim truyền hình này có ý nghĩa lịch sử, đạt được thành công tuyệt đối không phải là tình cờ.
Lạc U càng ngày càng nổi tiếng, khắp trong nước, từ điện ảnh, phim truyền hình, ca hát, tác phẩm của Lạc U không nhiều lắm, nhưng đều trở thành tác phẩm tiêu biểu, từ số người hâm mộ khiêm tốn ban đầu bây giờ đã sớm vượt qua hàng trăm triệu, có thể nói, cả nước, bây giờ không tìm ra một nghệ sĩ nào nổi tiếng hơn Lạc U nữa rồi.
Mà cũng chính là ở thời điểm này, Lạc U đón sinh nhật mười bảy tuổi của cô, ba Lạc cùng mẹ Lạc rối rít gọi điện thoại yêu cầu Lạc U về nhà ăn sinh nhật, mặc dù không có tổ chức tiệc linh đình, nhưng bữa cơm trong gia đình là không thể thiếu.
Lạc U khi về, thấy một nửa thành viên trong gia đình đều không có ở đây, người của nhà họ Lạc thật sự là quá bận rộn, mỗi người đều có sự nghiệp, có chuyện riêng phải làm, người thân chưa chắc lúc nào cũng ở chung một chỗ, phải có người ở gần, người ở xa.
Lạc U rất thích nếp sống tự do tự chủ của nhà họ Lạc, cũng rất kiêu ngạo cùng tự hào vì mình có một gia đình như vậy.
Buổi tối, cả gia đình sum họp, thật vui vẻ cùng nhau dùng bữa tối, ở trên bàn cơm, mọi người không khỏi khen ngợi Lạc U thật nhiều lần, ông cụ sắp qua một trăm tuổi, cũng cười ha ha bày tỏ bộ phim Bỏ phu được phu rất thu hút, khiến ông cũng đã trở thành người hâm mộ già của Lạc U, bảo Lạc U khi nào có thời gian thì ký tên cho ông, khiến Lạc U đỏ mặt.
Mọi người vui vẻ cười đùa dùng bữa tối xong, Lạc U trở về phòng mình nghỉ ngơi, mặc dù rất lâu chưa có về nhà, nhưng phòng của cô vẫn thường xuyên có người tới dọn dẹp, giống như cô vẫn chưa từng rời đi.
Nằm ở trên giường, Lạc U nghĩ tới sáng nay, người đàn ông không biết đang thi hành nhiệm vụ gì kia, mới sáng sớm đã gọi điện thoại cho cô, cũng không biết học được phong cách ở đâu ra, cái gì mà người đầu tiên chúc mừng sinh nhật, đây không phải là quấy nhiễu giấc ngủ của người khác à.
"Tiểu U, sinh nhật vui vẻ." Âm thanh của anh rất trầm thấp, có chút khàn khàn, nhưng ở trong bóng tối lại có sức hấp dẫn khác thường.
Lúc ấy Lạc U có chút tức giận, nhưng vừa nghe thấy giọng anh lại không trách cứ nổi, cô đối với anh hình như càng ngày càng mềm lòng, thói quen của cô cái gì, thật giống như căn bản không hề tồn tại.
"Bệnh thần kinh." Mặc dù không có ý tức giận, nhưng vẫn là nên dạy dỗ, thói quen này cũng không hay, cô không hy vọng sinh nhật sau này của mình cũng sẽ nhận được mấy cuộc gọi vào giờ này, như vậy cô nhất định sẽ không nhịn được mà tắt máy.
"Tiểu U, em tức giận sao? " Giọng nói của anh chợt trở nên lo lắng, thái độ của Lạc U rất dễ ảnh hưởng đến Diệp Vẫn Thần, cho dù là trước đây, bây giờ, hay là trong tương lai, vẫn luôn là như thế, chưa từng thay đổi, cũng sẽ không thay đổi.
"Không có."
"...... Tiểu U, anh rất nhớ em, sau khi hoàn thành nhiệm vụ anh sẽ trở về, em chờ anh được không?"
"Ừm."
......