Sinh viên đại học bình thường đều trọ ở trường, những người sống ở thành phố cũng vậy, nhưng Lạc U thì ngoại lệ, cô không thích ở cùng người xa lạ, hơn nữa cô cũng không xác định mình có bao nhiêu thời gian ở trường.
Thi đậu đại học, kế hoạch phát triển tên tuổi theo hướng quốc tế của Lạc U cũng bắt đầu khởi động, ba bài kiểm tra của Cổ Sát cũng cần không ít thời gian, hơn nữa cô còn có thù hận trong lòng, Lạc U phải cố gắng hoàn thành những chuyện đó, về phần học tập, chỉ có thể dùng thời gian sau giờ làm việc để cân nhắc.
Sinh viên mới tựu trường sẽ phải học khóa học chính trị đầu năm, nhưng Lạc U đương nhiên là không có ý định tham dự, trực tiếp tới phòng đào tạo xin nghỉ, tình huống của Lạc U thật sự quá đặc thù, phòng đào tạo bất đắc dĩ cũng đành phải đáp ứng, hơn nữa bọn họ có dự cảm, chuyện như vậy về sau còn sẽ có rất nhiều rất nhiều, ai bảo cô là nhân vật đặc biệt.
Văn phòng tổng giám đốc công ty giải trí Tâm Tinh
Lạc U muốn khiêm tốn, nhưng bất đắc dĩ bản thân quá nổi tiếng, cô vừa đi vừa được một đống người chào hỏi, bình thường đi chỉ mất năm phút mà bây giờ mất mười phút, đó còn là dưới tình huống Lạc U mặt lạnh không nói một lời.
"Tiểu U, xem một chút đi, đều là kịch bản rất tốt, cũng có nhân vật thích hợp với cháu, chỉ cần cháu để ý, cô nhất định giữ lại cho cháu." Cô út Lạc nói rất tự tin, nhưng còn có ý tứ khác, mấy bộ kịch bản này cùng với hai bộ phim điện ảnh Lạc U từng tham gia không giống nhau, lần trước cô út Lạc hoàn toàn có thể ra quyết định, nhưng mấy kịch bộ bản đang để trước mặt Lạc U, thì không đơn giản như vậy.
Ba bộ kịch bản, đều có sự góp mặt của các đạo diễn lừng danh quốc tế và diễn viên quốc tế, mỗi một vai diễn đều phải trải qua tuyển chọn kỹ càng, nhưng cẩn thận phân tích, nội dung của ba bộ kịch bản này rất khác nhau.
Hai bộ trong đó đặc biệt muốn mời Lạc U tham gia, bộ còn lại thì vẫn đang trong giai đoạn casting, rất nhiều người tham gia thử vai, Lạc U muốn tham dự cũng phải đăng ký thử vai mới được.
Về các vai diễn trong ba bộ kịch bản cũng rất khác biệt, một bộ là nữ chính, một bộ là vai nữ phụ, bộ còn lại không có mời Lạc U thì không biết. Có 2-3 vai diễn hợp với Lạc U, dù sao kỹ thuật diễn của Lạc U không tệ, chỉ cần ngoại hình hợp với tính cách nhân vật, cũng có thể tạo hiệu ứng rất tốt, mà trong cả ba bộ kịch bản này nữ chính và nữ phụ đều là bạn học cùng lớp, như vậy cũng đơn giản hơn cho cô.
Ngoài vấn đề vai diễn ra, về đạo diễn và nội dung kịch bản cũng có khác biệt rất lớn, mặc dù đều là đạo diễn nổi danh quốc tế, nhưng cũng có chênh lệch, một vị trong đó là người Hoa, hai vị còn lại là đều là đạo diễn nước M, cho nên kịch bản cũng là một bộ lấy bối cảnh phương đông, hai bộ còn lại là phương tây.
Lạc U nghiêm túc nhìn ba bộ kịch bản bản, sau khi hiểu rõ nội dung, Lạc U trả lại bộ kịch bản muốn mời cô vào vai phụ cho cô út Lạc.
"Bộ này không cần suy nghĩ."
"Cô biết ngay là như vậy, còn hai bộ kia thì sao? Một bộ là võ hiệp cổ điển phương Đông, một bộ là phim kỳ ảo phương Tây, Tiểu U nghĩ thế nào?" Cô út Lạc đoán được ý của Lạc U, ung dung hỏi cô.
"Hai bộ phim có ưu thế riêng, trong lúc nhất thời cháu rất khó đưa ra quyết định." Lạc U phân vân giữa hai bộ phim, võ hiệp cổ điển có nét văn hóa phương Đông rất rõ ràng, cảnh đấu kiếm trong phim rất được khán giả hoan nghênh, hơn nữa nữ chính trong bộ phim này rất giống với hình tượng của Lạc U, tính tình lạnh lùng xa cách, hơi thở lạnh lẽo cao quý, mặc dù không phải viết riêng cho cô, nhưng cũng không khác lắm, với kỹ thuật diễn của Lạc U hoàn toàn có thể hoàn thành xuất sắc vai nữ chính này.
Mà phim kỳ ảo phương Tây cũng tương đối mới lạ, đối với Lạc U cũng là một trải nghiệm, dù sao cô còn chưa bao giờ vào những vai diễn như vậy, hơn nữa phim kỳ ảo cũng không có cảnh kinh dị, lấy bối cảnh phương Tây làm chủ đạo, ẩn chứa ý nghĩa rất sâu sắc.
So sánh hai bộ kịch bản với nhau, mỗi bộ đều có ưu thế riêng, khiến Lạc U khó mà chọn lựa.
"Vậy thì suy nghĩ thêm đi, vài ngày nữa cũng được, nhưng tốt nhất không nên để quá lâu, sẽ mất cơ hội." Cô út Lạc cũng không vội, công đoạn tuyển vai của mấy bộ phim bom tấn luôn rất lãng phí thời gian, đây cũng là bước đầu tiên Lạc U phát triển theo hướng quốc tế hóa, vẫn nên thận trọng một chút.
"Cháu biết rồi." Làng giải trí thay đổi rất nhanh, đừng nói là chưa chính thức nhận vai, cho dù đã khai mạc rồi, đổi vai cũng là chuyện bình thường.
Lạc U ra khỏi văn phòng của cô út Lạc, không trực tiếp rời đi, mà là chuẩn bị phòng họp, hôm nay cô mở một cuộc họp nhỏ.
Lúc Lạc U vào phòng họp, tất cả nhân viên được yêu cầu họp đều đã đến đông đủ, tổng cộng hai mươi bảy người, ngoài Lạc U và Lý Hoành Vũ còn có ba người Tiêu Tiêu ở bên ngoài, hai mươi bốn người còn lại chính là lá bài chủ chốt trong chiến dịch đưa Lạc U trở thành minh tinh quốc tế, không phải ca sĩ thần tượng tương lai, thì cũng là ảnh hậu, thậm chí còn phải nổi danh như các ngôi sao nổi tiếng quốc tế.
"Chị Tiểu U." Hai mươi bốn người đứng dậy chào, trong làng giải trí không quan trọng tuổi tác, mà là thành tích, mặc dù Lạc U nhỏ tuổi hơn bọn họ, nhưng thành tích là không thể nghi ngờ, cả ba lĩnh vực kinh doanh ca hát đóng phim đều vô cùng nổi tiếng, hoàn toàn xứng đáng để gọi bằng chị.
Hơn nữa quan trọng nhất là những người ngồi ở đây đều vô cùng kính nể và cảm kích Lạc U, bọn họ được như ngày hôm nay cũng nhờ có Lạc U, nếu không có Lạc U phát hiện và bồi dưỡng, bọn họ cũng không thể có được thành tích như bây giờ.
Trong số bọn họ, người lợi hại nhất đã trở thành quản lý nghệ sĩ hạng A, còn người kém nhất, cũng đang đi theo nghệ sĩ có tiếng tăm, người hâm mộ hơn trăm vạn.
Vân Nham cũng nằm trong số đó, bây giờ anh ta cũng xứng với danh xưng ảnh đế của mình, kể từ sau khi hợp tác cùng Lạc U trong 《Thiên kim hắc đạo》, Vân Nham lại một lần nữa nổi lên, hơn nữa nhờ có công ty giải trí Tâm Tinh vun đắp, khoảng thời gian này Vân Nham đã hoàn thành hai bộ phim điện ảnh, thành tích không tệ, đã có được bàn đạp vững vàng để trở về làm ngôi sao hạng A, giá tăng gấp bội, rất nhiều đạo diễn muốn mời về, không còn bị mọi người chán ghét bỏ rơi nữa, mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi, dĩ nhiên là nhờ công của Lạc U.
Ngoài Vân Nham, còn có rất nhiều người từng hợp tác cùng Lạc U trong bộ Bỏ phu được phu, cũng đều trở thành nghệ sĩ thần tượng nổi tiếng, như Tề Tử Huy và Lục Đình, trước kia danh tiếng cũng chỉ bình thường, nhưng hiện giờ tiếng tăm của bọn họ dần tiến vào hàng ngũ sao hạng A, hơn nữa nếu so sánh bọn họ với Vân Nham, thì bọn họ trẻ tuổi và có tiềm lực hơn, thành tựu trong tương lai, tuyệt đối là chỉ có hơn chứ không kém.
Ngoài cánh đàn ông, còn có mấy cô gái vô cùng ưu tú, Đổng Nhiễm thanh thuần ngọc nữ đã trở thành diễn viên trẻ xuất sắc, nếu không có danh tiếng của Lạc U trấn áp, đoán chừng còn có thể bùng nổ hơn nữa, hơn nữa tính tình cô ấy dịu dàng hiền hoà, mới đầu hai mươi, theo như Lạc U, cô ấy là nữ thần trong mộng của mọi người. Có một trang web bầu chọn xem cô gái nào có nhiều người muốn cưới về làm vợ nhất, tỉ lệ bình chọn của Đổng Nhiễm luôn giữ vị trí số ba, có thể thấy được sự hoan nghênh của mọi người đối với cô ấy là như thế nào.
Ngoài Đổng Nhiễm, còn có Mạnh Địch, Lữ Vận, cũng là những ngôi sao trẻ xuất sắc, một người là ca sĩ được chào đón, một người là diễn viên đắt show, ai cũng xinh đẹp, thu hút, có nét đặc sắc rất riêng, đầy tài năng.
Hơn nữa ngoài những nghệ sĩ ra, những người đứng phía sau hậu trường cũng giành được thành tựu đáng kể, ví dụ như đạo diễn phim bom tấn Mã An, nhạc sĩ Cảnh Phong chuyên sáng tác hit, người đại diện Cố Minh Vũ đang không ngừng khẳng định tên tuổi, nhân viên trang điểm nổi danh quốc tế Anh Tử, vâng vâng.
Hai mươi mấy người này là những nhân tố quan trọng trong sự thành công của Lạc U, đó là những nhân tài mà cô đã từng bước thu nhặt về được, bây giờ bọn họ đi chung cũng chỉ xem như nhân viên cao cấp của sao hạng A, nhưng Lạc U rất có lòng tin, năm mười năm sau, bọn họ tuyệt đối trở thành những nhân vật hô mưa gọi gió trong làng giải trí!
"Ngồi đi, không cần khách khí." Lạc U thản nhiên ngồi ở vị trí chủ trì, ưu nhã nở nụ cười, hình tượng công chúa dần thay đổi thành nữ vương.
Mọi người ngồi vào chỗ của mình, Lạc U chậm rãi nói, "Lần này triệu tập mọi người tới đây, chủ yếu là có ba nguyên nhân, chúng ta là một nhóm, mọi người đều đã ký hợp đồng với tôi, tôi hy vọng chúng ta có thể đoàn kết, có thể cùng nhau cố gắng làm ra chút thành tích trong ngành giải trí. Mọi người làm việc với tôi đã lâu, ai cũng đều đã tìm được phương hướng phát triển cho riêng mình, tôi sẽ tạo điều kiện tốt nhất để mọi người có thể phát triển. Nhiệm vụ của mọi người là, cố gắng làm tốt công việc của mình, những chuyện còn lại tôi sẽ không can thiệp, nhưng điều kiện tiên quyết là không được làm bất kỳ chuyện gì gây tổn hại đến nhóm của chúng ta, đây là lý do thứ nhất tôi tổ chức cuộc họp hôm nay."
Lạc U ký hợp đồng với những người có mặt ở đây cũng đã một đoạn thời gian rồi, nhưng ngoài gặp riêng một vài người mấy lần, cùng với hợp tác cùng vài người, bọn họ chưa bao giờ có một cuộc họp chính thức, không phải cô không nghĩ tới, chẳng qua là không có thời gian, cho nên mới trì hoãn đến ngày hôm nay.
"...... Chuyện thứ hai, tôi đã lên kế hoạch làm việc cho mọi người trong ba năm tiếp theo, sau khi cuộc họp kết thúc sẽ đưa bản kế hoạch cho mọi người, nếu có bất cứ vấn đề gì, cảm thấy mình không làm được, có thể gặp riêng tôi, chúng ta sẽ bàn bạc lại thật rõ ràng." Lạc U nghiêm túc nói, ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người. Tất cả mọi người đều giật mình, không khỏi suy nghĩ, không biết Lạc U lại nghĩ ra phương pháp gì để nghiền ép bọn họ, phải biết, lượng công việc của mỗi người bọn họ đều gấp năm ba lần Lạc U.
Trong lòng bọn họ kháng nghị, nhưng không một ai dám lên tiếng, chỉ có thể đáng thương nhìn Lạc U, đương nhiên bọn họ biết, Lạc U làm như vậy cũng là vì lợi ích của bọn họ, đích thân lên kế hoạch phát triển cho bọn họ, chuyện này khiến bọn họ vô cùng cảm động.
Mà cho dù có cảm động, thì vẫn phải chịu đựng cực khổ thôi, sự nhàn nhã của Lạc U khiến bọn họ hâm mộ muốn chết.
"Điều cuối cùng coi như là một chuyện tốt, vì mọi người đã phải làm việc cực khổ, tôi sẽ đặc biệt cho xây một tòa chung cư cao cấp dành cho mọi người, mọi người thích căn hộ tương lai của mình như thế nào, có thể nói với Tiêu Tiêu, chỉ cần ý tưởng không quá mức kỳ lạ, nhà thiết kế và kiến trúc sư sẽ cố hết sức thỏa mãn mọi người, đây cũng coi như là tiền
thưởng." Mặc dù Lạc U thường nói mình là thương nhân, nhưng đôi khi thương nhân cũng rất rộng rãi, nhất là đối với thuộc hạ của mình, Lạc U cũng được xem như một bà chủ tốt.
Đương nhiên, gieo nhân nào gặp quả nấy, Lạc U làm như vậy cũng sẽ không bị lỗ, cô là thương nhân, buôn bán lỗ vốn cô sẽ không làm.
Mọi người nghe Lạc U nói xong một câu cuối cùng, hai mắt sáng rỡ, nét mặt hưng phấn không cần nói cũng biết, làm việc trong giới nghệ sĩ nhìn vào chỉ thấy hào quang sáng chói, nhưng trên thực tế khổ cực thế nào cũng chỉ có bản thân mình biết, hơn nữa về phương diện kiếm tiền, cũng có chút khó khăn, nhất là đối với người mới vào nghề còn chưa có chỗ đứng nhất định, bọn họ luôn phải lo toan. Vì là người của công chúng, cần phải ăn mặc sang trọng, nhưng số tiền kiếm được khó mà đủ để chi trả, lại còn phải đi xã giao, bao nhiêu chuyện phải lo toan.
Ngoài vấn đề tiêu xài ra, chỗ ở cũng rất quan trọng, thành phố Bắc Kinh tấc đất tấc vàng, chỗ ở của nghệ sĩ rất được coi trọng, đặc biệt là phải an toàn, nhưng thù lao của bọn họ không đủ chi trả, có mấy người ở đây thậm chí còn ở căn hộ của công ty, khó khăn biết mấy.
"Chị Tiểu U, bà chủ Tiểu U, chị hứa rồi chứ? Cái này, chị tính diện tích mỗi căn hộ là bao nhiêu? Nguyện vọng của em không cao lắm, một căn hộ chung cư cao cấp 300 mét vuông là đủ rồi, dù sao em cũng chỉ có một mình, nếu bất đắc dĩ lắm cho em căn hộ 200 mét vuông cũng được, em cũng không ngại."
Người đầu tiên giơ tay lên tiếng là Cố Minh Vũ, cũng là một trong hai người đại diện duy nhất của nhóm, Lý Hoành Vũ là dành riêng cho Lạc U, mặc dù cũng có phụ trách nghệ sĩ khác trong nhóm, nhưng một mình anh ta không làm xuể hết tất cả công việc được, nên dưới sự đồng ý của Lạc U, tìm được một người da mặt dày nói khá nhiều là Cố Minh Vũ.
Trước khi Cố Minh Vũ làm người đại diện, anh ta từng bán hàng đa cấp, vừa mở miệng là có thể nhai đi nhai lại hơn mấy giờ, mọi người đặt cho anh ta biệt danh là Cố Nói Nhảm, chẳng qua, anh ta là người nghèo nhất trong nhóm, ngay cả Lục Đình xuất thân từ cô nhi viện mà bây giờ cũng đánh bại Cố Minh Vũ rồi, vì Cố Minh Vũ làm người đại diện, lương người đại diện rất thấp, tiền lương của anh ta chỉ đủ sống qua ngày, cho nên có chút đáng thương.
Dĩ nhiên, nếu so sánh với người khác, đãi ngộ của Cố Minh Vũ cũng khiến người ta hâm mộ, nhưng chỉ mới công tác có hơn một năm, Cố Minh Vũ còn chưa đủ tiền mua nhà. Tâm nguyện lớn nhất của anh ta là mua được một căn nhà ở thành phố Bắc Kinh, sau đó cưới vợ sống hạnh phúc.
"Anh muốn ở nhà trọ sao?" Ánh mắt Lạc U hàm chứa ý cười khó mà phát hiện được, nhưng ngoài mặt lại hết sức lạnh lùng, cố tình trêu cợt anh ta.
"À? Cái này, em...em không có ý đó, ý em là......" Cố Minh Vũ sửng, có chút nóng nảy muốn giải thích, nhưng bị Lạc U cắt ngang.
"Nếu vậy thì, nhà trọ cũng được, dù sao anh cũng chỉ có một mình, một hai trăm mét quá lớn, 60 là được rồi, đủ ở, còn đỡ phải dọn dẹp." Lạc U thân thiện đề nghị, sắc mặt Cố Minh Vũ trở nên khó coi, tỏ vẻ đáng thương nhìn Lạc U.
"Chị Tiểu U, bà chủ Tiểu U, thôi mà, đừng đùa nữa, em chỉ là nhất thời hưng phấn thôi mà, chị nói, chị muốn xây chung cư cho bọn em, lại còn là chung cư cao cấp nữa, cả đời em chưa bao giờ nghĩ mình có thể sống trong căn hộ cao cấp, trước kia em......" Cố Minh Vũ nói tới đây đột nhiên dừng lại, vẻ đau thương khổ sở chợt lóe lên, sau đó tiếp tục nói: "Haiz, không đề cập nữa không đề cập nữa, em nói nhiều quá, tóm lại bà chủ cho cái gì em ở cái đó, có cho em ở trong phòng vệ sinh, em cũng không có ý kiến."
Cố Minh Vũ đau lòng khổ sở là có nguyên nhân, không tiền không nhà không xe, vốn là có bạn gái nhưng vì hoàn cảnh như vậy nên bạn gái rời bỏ anh ta, anh ta không trách bạn gái ghét bỏ mình, chỉ tự trách mình không có bản lĩnh, ngay cả một căn nhà cũng không mua nổi!
"Cút đi, phòng vệ sinh nhà tôi có cửa cho anh ở sao, chẳng qua tôi có thể ngăn một phần căn phòng vệ sinh của mình để xây nhà trọ cho anh, về sau anh ăn uống vệ sinh cũng có thể giải quyết trong cùng một phòng." Lạc U tỏ vẻ ghét bỏ, phòng vệ sinh nhà cô không phải ai cũng có thể vào, còn lâu cô mới cho Cố Minh Vũ vào đó.
Nhưng không biết vì sao, đột nhiên Lạc U lại nhớ tới Diệp Vẫn Thần, nếu như đối tượng đổi lại là Diệp Vẫn Thần, có lẽ Lạc U sẽ miễn cưỡng đồng ý, dù sao anh cũng ngủ trong phòng khách nhà cô rồi, vào phòng vệ sinh cũng không phải không thể, hay là đợi khi nào anh không nghe lời, cô thử nhốt anh vào phòng vệ sinh xem sao?
Vợ chồng nhà người ta gây gổ cãi nhau không cần phải làm vậy, nhưng bọn họ cũng không phải vợ chồng, dùng cách giam giữ này xem ra cũng không tệ.
Lạc U suy nghĩ miên man, sắc mặt trở nên kỳ lạ, khiến mọi người đang nhìn cô có chút ngạc nhiên.
"Tiểu U, nghĩ gì thế, vẻ mặt kỳ lạ như vậy?" Vân Nham là người lớn tuổi nhất ở đây, hơn nữa tiếp xúc cùng Lạc U cũng tương đối nhiều, người dám hỏi như vậy, đoán chừng cũng chỉ có anh ta.
"Nghĩ xem sống trong phòng vệ sinh là như thế nào." Lạc U trả lời vô cùng nghiêm túc, nhưng hiển nhiên tất cả mọi người đều cho là cô nói giỡn, nên nhiều người nhịn không được bật cười, dù sao Lạc U cũng rất hiếm khi nói đùa.
Hơn nữa, bọn họ có thể tiếp xúc với Lạc U ở khoảng cách gần như vậy, nói chuyện với Lạc U, thấy cô tỏ ra gần gũi, cũng rất hiếm có, Lạc U cho bọn họ quá nhiều thứ, sự nghiệp, công việc, tiền bạc, hy vọng, tương lai, tình cảm của bọn họ đối với Lạc U cũng khá phức tạp, được kéo gần mối quan hệ với cô, cũng là chuyện mà bọn họ vẫn luôn mong đợi.
Lạc U nhíu mày, cô không cảm thấy lời mình nói có gì đáng cười, cô thật sự rất nghiêm túc suy nghĩ cơ mà. Thật không thể không thừa nhận, đôi khi Lạc U cũng thật đáng yêu.
Nhưng chuyện này đối với Diệp Vẫn Thần mà nói, cũng không biết là đáng yêu hay là bất đắc dĩ nữa, tục ngữ có câu, Chu Du đánh Hoàng Cái, một người muốn đánh một người nguyện chịu đựng, chuyện như vậy cho dù có thật sự xảy ra, Diệp Vẫn Thần cũng cam tâm tình nguyện tiếp nhận, ai bảo anh luôn nhận mình là kẻ nguyện chịu đựng trước mặt Lạc U chứ.
Đặc điểm của người thích chịu đựng là, lúc đối mặt với chủ nhân, bất kỳ trừng phạt nào đều tâm cam tình nguyện chấp nhận, hơn nữa còn xem đó như phần thưởng cho mình.
Sau khi Lạc U đi khỏi công ty giải trí Tâm Tinh thì trực tiếp đến trụ sở công ty địa ốc U thị, mở một cuộc họp cùng Lý Văn Thừa và Diệp Thừa Trạch, bàn bạc với bọn họ chuyện cô muốn thưởng cho các nhân viên ở Tâm Tinh, tính toán xây một khu chung cư cao cấp ở mảnh đất bọn họ mới vừa thu mua được, đồng thời áp dụng hệ thống an ninh hiện đại bậc nhất, tiểu khu đó sẽ được chia thanh khu căn hộ chung cư và khu biệt thự độc lập, hơn nữa toàn bộ thiết bị gia dụng bên trong phải có chất lượng tốt nhất, khiến nơi đây trở thành khu chung cư hạng sang bậc nhất thành phố Bắc Kinh, có một không hai!
Lạc U không phải người tham lam quyền lực và lợi ích, nhưng là một người rất kiên quyết với mục tiêu của mình, đã không làm thì thôi, làm rồi thì phải làm được tốt nhất, đó vẫn luôn là quy tắc làm việc của Lạc U, cô tiến vào lĩnh vực địa ốc, tuyệt đối không phải là suy nghĩ ngẫu hứng nhất thời.
Lạc U ký tên xác nhận mua sáu mảnh đất, cô tham khảo một số khảo sát cùng với ký ức của mình, phân loại sáu mảnh đất này, có xây nhà, xây cao ốc, mảnh đất to nhất, Lạc U lên kế hoạch xây dựng một khu vui chơi khổng lồ, với mong muốn biến nó thành khu vui chơi hạng nhất trong nước, thậm chí là một cột mốc địa danh của thành phố.
Lạc U không thiếu tiền, mười triệu hay một trăm triệu cô cũng có thể huy động vốn được, Lạc U cũng không keo kiệt bỏ vốn đâu tư, lúc cô không có tiền đã có thể huy động được số tiền lớn như vậy, bây giờ tiền vốn sinh ra tiền lời, cô lại càng không thiếu tiền.
Ngoài làm nghệ thuật và bán trang sức, Lạc U căn cứ vào ký ức của mình, cô mua cổ phiếu của mấy công ty có giá trị cao, hơn nữa còn âm thầm đầu tư vào nhiều công ty có tiền đồ phát triển, nào là công ty IT, công ty nghiên cứu sinh học, công ty nông nghiệp, vận chuyển, y học, mà đầu tư nhiều hay ít thì còn dựa vào cảm tình của cô.
Đầu tư rời rạc như vậy nhưng thu lại được cũng khá khả quan, số lợi nhuận đó, thật sự là con số khổng lồ mà người bình thường không tưởng tượng nổi, Lạc U rất hào phóng, không một chút keo kiệt mà bỏ tiền đầu tư, cơ hồ những công ty nằm trong nhóm thập đại sản nghiệp, top 100 công ty quốc nội trong trí nhớ của cô, cô đều đầu tư vào một ít, có lẽ, đây chính là chiêu dùng một lưới bắt hết trong truyền thuyết.
Hiện tại, sự đầu tư của cô đã bắt đầu mang lại lợi nhuận, hơn nữa số vốn lưu động trong tay, Lạc U dùng toàn bộ để đầu tư vào thu mua bất động sản, trong sáu khu đất vừa mua được thì có bốn khu đất đã bắt đầu xây dựng, hiện tại đã qua nửa năm, đã có thành quả nhất định, sắp tới Lạc U chuẩn bị cho khởi công xây dựng trên khu đất thứ năm, còn lại khu đất cuối cùng Lạc U dùng để xây tiểu khu cao cấp.
"Tổng giám đốc Lạc, chị yên tâm, chuyện này nhất định tôi sẽ làm tốt, nhà thiết kế và kiến trúc sư chờ đợi đã lâu, chỉ cần chị ra lệnh một tiếng là có thể bắt đầu khởi công." Trải qua qua hơn nửa năm thay đổi, Lý Văn Thừa càng thêm hăng hái, lời nói cử chỉ đầy tự tin, dĩ nhiên cũng không thiếu sự kính trọng và vâng lệnh đối với Lạc U, Diệp Thừa Trạch cũng vậy.
Một người thông minh, luôn ghi nhớ mình phải làm gì.