Editor: demcodon
Con người đều có long tham, Võ đại thở dài trong lòng.
Nếu như trước đây, hắn sẽ cảm thấy tình anh em sâu nặng quan trọng hơn.
Dù sao hắn và em trai đều giống nhau rất bình thường.
Mặc dù quan hệ giữa hai anh em không phải quá tốt, nhưng cũng giống như nhà người khác, có lúc bất đồng quan điểm nhưng vẫn thân nhất và dựa vào nhau.
Nhưng trải qua trong khoảng thời gian này, hắn lại hiểu ra rất nhiều.
Trước kia ba mẹ cũng coi như ân ái và tôn trọng lẫn nhau.
Nhưng từ khi ba thất nghiệp thì mẹ đã thay đổi, trở nên tính toán chi li, trở nên keo kiệt hay cáu gắt, giống như một quả bom rơi trúng.
Còn em trai, trước kia chỗ nào cũng tốt.
Nhưng bây giờ luôn cảm thấy nó như là con vợ trước.
Hắn không dám nghĩ đến tương lai hai anh em đứng trên trục ngang không bình đẳng thì sẽ có dáng vẻ gì.
Mặc kệ là hắn nuôi thằng Thuận cùng với cả nhà, hay là thằng Thuận thay tên đổi họ thì địa vị của hai người đều khác.
Điều đầu tiên, hắn là chủ của gia đình.
Nhưng đối thành em trai, thật sự không có khả năng moi tim phổi.
Rốt cuộc hắn cũng là con người, cũng có vợ con.
Nhưng nếu là điều thứ hai, hắn càng sẽ không cam lòng.
Rõ ràng chỉ còn một bước nữa là làm giàu, ai lại cam tâm vẫn luôn đứng yên chứ?
Hắn không muốn tương lai vẫn luôn phụ thuộc và ăn thức ăn thừa của em trai, không muốn tương lai mẹ luôn thì thầm ở bên tai nói em hai tốt như thế nào, không muốn thấp hèn với em trai.
Nhưng nếu...!hắn cũng có thể trở thành con trai của nhà họ Lữ vậy thì sẽ khác.
Hắn và em trai vẫn bình đẳng, vậy tất cả khúc mắc đều sẽ không có.
Võ đại suy nghĩ rất