Lúc Dung Tiểu Kỳ rời khỏi nhà Kim Liễm Diễm bằng cửa sau, nàng thất hồn lạc phách quay đầu nhìn cánh cổng đóng kín, kia là nơi nàng cùng Kim Liễm Diễm hẹn ước, cũng đã giúp nàng vô số lần thành công tránh được tai mắt ký giả. Nàng hai mắt đẫm lệ, buồn bã nói: "Gặp lại sau."
Dung Tiểu Kỳ còn nhớ rõ sau mỗi lần ân ái, Kim Liễm Diễm luôn dặn dò mình nên âm thầm rời đi từ cửa sau, tuyệt đối không thể xuất hiện ở cửa trước. Vì sao ư?
Bởi vì Kim Liễm Diễm hiện tại đang là diễn viên điện ảnh truyền hình nổi tiếng, trước cửa luôn có bóng dáng ký giả cùng người hâm mộ lấp ló, bất luận một điểm động tĩnh gì, cũng có thể bị đám người kia bắt đến, sẽ trở thành tin tức khó lường.
"Chị không muốn tạo scandal không cần thiết."
Kim Liễm Diễm kiêu ngạo nói, Dung Tiểu Kỳ chỉ có thể yên lặng gật đầu. Tự an ủi lòng trên đời này cũng không ai thấy được dáng vẻ Kim Liễm Diễm lúc ở trên giường cùng nàng, cô ấy không trang điểm, tóc mất trật tự, ánh mắt mê ly, đôi con ngươi nhìn nàng giống như có thể phun ra lửa, lại không ngừng đem nàng làm cho chết đi sống lại.
Dung Tiểu Kỳ lại thất thần, rõ ràng chuyện kia đối với Kim Liễm Diễm mà nói, cũng không có ý nghĩa gì.
Dung Tiểu Kỳ cúi đầu nhìn một chút thân thể của chính mình, chỉ là thân thể nữ hài tử bình thường, có điểm phát dục không tốt, đều bị một đám đạo diễn từng hợp tác qua lắc đầu nói: "Gương mặt thuần khiết thì ích lợi gì, ngực không lớn cũng không cách nào hồng lên."
Ngực không lớn thì đã sao! Dù sao nàng chính là dáng vẻ tự nhiên, mới không cần bơm hút loại kia phẫu thuật thẩm mỹ!
Dung Tiểu Kỳ khẽ cắn môi, đối với loại đạo diễn hèn mọn kia, nàng chỉ cấp bọn hắn một cái liếc trắng mắt, ngẩng đầu ưỡn ngực rời đi!
Thế nhưng hiện tại, Kim Liễm Diễm rất rõ ràng di tình biệt luyến, đang lúc Dung Tiểu Kỳ ngẫu nhiên chui vào từ cửa sau, liền nhìn thấy người yêu của mình đang ôm một cô nàng khác, đầu vùi vào bộ ngực lớn kia vong tình hút liếm. Trên ngực người kia có một dấu son màu đỏ, Kim Liễm Diễm tựa như nhập ma lưu luyến quên về, Dung Tiểu Kỳ chỉ nhìn thoáng qua, còn không có nhìn rõ mặt đối phương, viền mắt đã tràn đầy nước mắt, liền vô thức mò mẫm rời đi.
Kim Liễm Diễm là thần tượng của nàng, lúc cô ta còn chưa thành danh phải đi hát ở quán bar, nàng đã rất yêu thích cô ta, lúc ấy Kim Liễm Diễm từng khen nàng rất có tiềm năng, còn tuyên bố muốn định kỳ sủng hạnh nàng. Dung Tiểu Kỳ kích động muốn bay lên trời, có thể sử dụng thân thể hấp dẫn Kim Liễm Diễm, mặc dù có điểm khuất nhục, thế nhưng so với cảm giác hạnh phúc khi rốt cuộc bản thân cùng thần tượng hòa hợp nhất thể, căn bản không tính là cái gì.
Huống hồ, Kim Liễm Diễm còn từng nói yêu thích nàng, nếu vì thích mà làm yêu, cũng không sao hết. Thế nhưng hiện tại, người được Kim Liễm Diễm đặt ở dưới thân không hề là nàng, nàng cuối cùng một chút giá trị cũng không có.
Là bởi vì ngực nhỏ nên thất bại thảm hại sao?
Dung Tiểu Kỳ nghĩ vậy, khóc càng lớn .Thuận tiện nhắc tới, Dung Tiểu Kỳ cũng là viên ngọc quý trong giới giải trí, bất quá xuất đạo đã hai năm, ngoại trừ đóng mấy vai nữ sinh trung học còn chưa phát dục, cũng không có vai diễn nào ấn tượng. Hơn nữa hiện tại diễn nữ sinh trung học cũng tràn ngập nguy cơ, lúc này tiểu cô nương phát dục càng ngày càng tốt, ngực lớn vô biên cũng không liên quan tuổi tác. Dung Tiểu Kỳ bắt đầu lo lắng, tiếp tục như vậy, nàng ngay cả vai quần chúng cũng mất phần.
"Linh linh..." Điện thoại reo. Dung Tiểu Kỳ liếc nhìn màn hình, là Hướng Tam Ca người đại diện của nàng. Nàng nhịn xuống nức nở, hồi đáp một tiếng.
"Tiểu Kỳ, ôi cô gái nhỏ, vận khí của em thật kém!" Hướng Tam Ca buồn bực xả ra một câu nói.
Dung Tiểu Kỳ cả kinh, cẩn cẩn dực dực hỏi: "Làm sao vậy, Tam Ca, xảy ra chuyện gì?"
Hướng Tam Ca nói: "Vai diễn của em trong 'Mộng Huyễn Đảo' đã bị một người mới đoạt, nửa năm tiếp theo em đều không có việc."
Dung Tiểu Kỳ hoảng hốt đến suýt nữa ném mất điện thoại: "Nửa năm? Vậy... Em nên làm cái gì bây giờ..."
"Tiểu Kỳ, em động não chút đi!" Hướng Tam Ca nói, "Em không phải có giao tình cùng Kim tiểu thư sao? Bình thường em rụt rè thì thôi đi, hiện tại có chuyện, chính là lúc đến ôm chân gốc đại thụ này, em còn không động?"
"Em mới không cần đi cầu chị ấy!" Dung Tiểu Kỳ đột nhiên không khống chế được, hét to vào điện thoại, chờ nàng kịp phản ứng kia là người đại diện của mình, nàng sửng sốt, lập tức treo điện thoại, liền xin lỗi cũng không dám nói.
Được rồi, vai diễn bị đoạt, người yêu của nàng cũng có người yêu mới, toàn bộ thế giới đều màu xám rồi.
Dung Tiểu Kỳ tan nát cõi lòng thành từng mảnh từng mảnh, ngẩng đầu nhìn trời, phía xa xa có vài cụm mây trắng giống như đang toét miệng cười.
"Cười cái gì, mấy người cười cái gì, có phải rất hả hê đúng không?" Dung Tiểu Kỳ ngẩng đầu lên, nước mắt nhịn không được tuôn rơi.
Không muốn sống.
Trong đầu nàng bỗng nhiên nảy sinh ý nghĩ này, càng nghĩ càng thấy lòng chua xót, lấy tay lau nước mắt xông về phía trước, nhưng đột nhiên lại nghe một tràng bén nhọn tiếng ô tô vang đến.
Hóa ra bất tri bất giác nàng đã rời khỏi lối đi bộ, chạy đến trên đường cái .
Xe tải gào thét mà qua, Dung Tiểu Kỳ sợ hãi kêu một tiếng, nhưng mà trước mắt rất nhanh liền tối sầm.
Rất tối...
Rất tối....
Dung Tiểu Kỳ nghĩ chính mình đã rời khỏi thân xác, như cánh diều phiêu bạt giữa bầu trời, đáy lòng nhịn không được nức nở, mẹ ơi, con muốn ăn thịt kho tàu của mẹ....
Dung Tiểu Kỳ phía dưới còn có ba em trai , ông bà nội trọng nam khinh nữ, có cái gì tốt cho tới bây giờ không tới phiên Dung Tiểu Kỳ, y phục là từ nhà mấy dì mấy cô để lại cho, trên bàn cơm cũng chỉ dành phần thịt cho các em trai, nàng chỉ có chút rau xanh cùng trứng gà, may là mẹ của nàng thường lén lút giấu vài khối thịt kho tàu đưa cho nàng, nhiều năm qua đi, nàng còn nhớ rõ hương vị thịt kho tàu kia, vừa mềm vừa ngọt, còn có hương nước tương nhàn nhạt, không phải mỹ vị nhưng ăn thật ngon. Từ lúc rời khỏi quê hương, nàng còn chưa được ăn qua thịt kho tàu nào ngon đến vậy, mỗi lần nhớ lại, nàng thường ở trong mộng chảy nước miếng.
Nếu như có thể ăn nhiều một khối, một khối thôi, thật là tốt biết bao...
Giữa cơn hoảng hốt, nàng ngửi thấy một trận mùi thịt, chính là món thịt kho tàu trong mộng nàng vẫn ước ao, giờ đây chúng nó ở trước mặt nàng bay tới bay lui. Nàng đưa tay bắt lấy, thịt kho tàu quỷ quyệt né tránh, nàng dùng cả hai tay vây quanh bắt lấy, cư nhiên bắt được một miếng thịt kho tàu. Thế nhưng thịt kho tàu không cam lòng, trái phải giãy giụa thân thể phì nhiêu, liều mạng muốn thoát ra. Nàng rất sợ thịt kho tàu giãy giụa một hồi sẽ bay mất....lòng hung hăng nhéo một cái, há to miệng ngao ô cắn một ngụm thịt kho tàu.
"Ôi, đau nhức chết!" Thịt kho tàu quát to một tiếng.
Dung Tiểu Kỳ buồn bực, thịt kho tàu còn có thể kêu đau?
Dung