Trời còn không có sáng, Dung Tiểu Kỳ đã dung quang toả sáng rửa mặt chải đầu, chuẩn bị ly khai khách sạn.
Trước khi đi nàng liếc nhìn Trạm Hải Lam còn đang trong ngủ say, bỗng nhiên nghĩ có chút không đành lòng, thừa dịp người khác còn đang ngủ thì len lén trốn, có thể hay không hơi quá đáng?
Dung Tiểu Kỳ khẽ cắn môi, cảm giác này nàng thế nhưng đã từng trải qua, lần trước Trạm Hải Lam không phải cũng để nàng một người lưu lại khách sạn, chừa một khoảng trống bên giường sao, cách làm này một chút cũng không thục nữ.
Thế nhưng tục ngữ nói, lấy ơn báo oán mới là đạo đức tốt, Dung Tiểu Kỳ suy nghĩ một chút, quyết định không cùng Trạm Hải Lam chấp nhặt, nàng lấy ra một trang sổ tay, qua loa viết vài từ, thuận lợi đặt ở bên gối Trạm Hải Lam, lập tức ly khai.
Tuy rằng đều không phải cái gì dỗ ngon dỗ ngọt, thế nhưng so với Trạm Hải Lam không để lại đôi câu vài lời tốt hơn nhiều lắm. Dung Tiểu Kỳ nghĩ như vậy, tự tin mười phần rời đi.
Bởi vì Dung Tiểu Kỳ nỗ lực cùng kiên trì, sáng hôm nay buổi tuyên truyền chỉ dùng nửa tiếng đồng hồ liền hoàn thành, sau khi kí tên cùng chụp ảnh với fan, Dung Tiểu Kỳ liền có thể xong lịch trình ở đây. Nàng vội vã chào từ biệt nhân viên trong tổ, sau đó lái xe thẳng hướng công viên Hồ Nguyệt trong thành phố. Nàng đã sớm nghe được Từ Chi Hoán bởi vì trù bị phim mới, mỗi ngày buổi sáng đều tản bộ ở đó, cơ bản không tiếp phóng viên, cũng cự tuyệt bất luận xã giao gì, cho nên muốn bắt được hắn cũng chỉ có tại nửa đường ngồi chồm hổm thủ.
Công viên Hồ Nguyệt gió mát phơ phất, Dung Tiểu Kỳ nắm thật chặt váy dài màu trắng, dọc theo đường chuyên dụng cho du khách tỉ mỉ tìm kiếm Từ Chi Hoán, rốt cuộc tại một chỗ liễu rủ bên hồ thấy được hắn. Dung Tiểu Kỳ phát giác bản thân chóp mũi đã đông lạnh đỏ bừng.
Ngược lại Từ Chi Hoán tuyệt không kinh ngạc, nhìn cũng không nhìn Dung Tiểu Kỳ, chỉ chuyên chú cầm bánh mì trong tay cho cá ăn.
"Từ đạo." Dung Tiểu Kỳ cung kính gọi.
Từ Chi Hoán nói: "Cô tới để làm chi?"
Dung Tiểu Kỳ cười hì hì nói: "Từ đạo, trước ông cho tôi bộ phim âm bản kia đã xem xong, thế nhưng còn có chỗ không rõ muốn hướng Từ đạo thỉnh giáo."
Từ Chi Hoán nói: "Có cái gì không rõ, kia cũng không phải phim về huyền nghi trinh thám."
Dung Tiểu Kỳ nói: "Đương nhiên rồi, Từ đạo, ông nhận thức Trang Uẩn Nhiên sao?"
Từ Chi Hoán liếc nhìn Dung Tiểu Kỳ, nói: "Cô đối nàng có hứng thú."
Dung Tiểu Kỳ chăm chú gật đầu.
Từ Chi Hoán nhướng mày: "Trang Uẩn Nhiên là Trang Uẩn Nhiên, là diễn viên độc nhất vô nhị trên thế giới, cô muốn mô phỏng theo là rất khó đấy."
Dung Tiểu Kỳ nói: "Tôi chỉ là diễn viên trẻ, muốn hướng về tiền bối chào mà thôi, thỉnh Từ đạo cho tôi cơ hội này."
Dung Tiểu Kỳ đương nhiên biết bản thân là đang nói chuyện hoang đường, thế nhưng không nói dối còn có thể có biện pháp nào, lẽ nào muốn nàng cùng hắn nói nàng là muốn truy Trạm Hải Lam, vì vậy muốn hướng Trang Uẩn Nhiên thỉnh giáo bí tịch tán gái?
Từ Chi Hoán thở dài: "Tôi có thể cho cô địa chỉ của nàng, thế nhưng cô đại khái sẽ thất vọng."
Dung Tiểu Kỳ không giải thích được: "Vì sao?"
Từ Chi Hoán nói: "Cô đi nhìn thì minh bạch."
Dung Tiểu Kỳ nhìn hắn lấy ra giấy bút ghi lên, thuận lợi tiếp nhận, còn muốn nói cái gì, Từ Chi Hoán khoát tay áo: "Mời tự nhiên, đừng đánh nhiễu tôi cho cá ăn."
Dung Tiểu Kỳ cúi chào, rất nhanh rời khỏi.
Dung Tiểu Kỳ mở tờ giấy ra xem, số 59 đường Trường Sam thôn Sơn Miên, nàng nhíu nhíu mi, Sơn Miên cách khu vực thành thị ít nhất cũng năm mươi km, hơn nữa chưa từng nghe nói nơi đó có hạng mục trang viên khu nhà cao cấp gì, Trang Uẩn Nhiên minh tinh điện ảnh như vậy sẽ ẩn cư ở loại địa phương này sao?
Quên đi, không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con.
Dung Tiểu Kỳ rất nhanh lái xe vào cao tốc, một đường nhanh chóng hướng thôn Sơn Miên mà đi.
Vượt qua cao tốc, nàng ở trạm dừng chân nghỉ ngơi hỏi thăm đại khái đường đi, tiếp theo đều là lộ nhỏ trải đá, Dung Tiểu Kỳ xóc nảy thật lâu mới đến được đường Trường Sam, người ở đây rất thưa thớt, thế nhưng phương tiện cũng rất hoàn thiện. Dung Tiểu Kỳ càng đi càng thấy kỳ quái, biển số nhà trải qua 40,45, 50, chờ 59 thình lình xuất hiện trước mắt thì nàng ngây ngẩn cả người, đây rõ ràng là một bệnh viện.
Dung Tiểu Kỳ nhiều lần nhìn tờ giấy trong tay, vừa cẩn thận thẩm tra đối chiếu biển số nhà, lúc này mới bụng đầy hồ nghi đi vào.
Tuy nói là bệnh viện, thế nhưng bệnh nhân rất ít, phải nói cơ bản nhìn không thấy bệnh nhân, mà trước mắt thấy đều là hộ sĩ ăn mặc đồng phục màu hồng nhạt cùng màu lam, Trang Uẩn Nhiên ở chỗ này để làm chi?
Dung Tiểu Kỳ đi tới sảnh lớn, hỏi thăm chỗ bàn tư vấn: "Tôi tìm một người gọi Trang Uẩn Nhiên."
Hộ sĩ ngẩng đầu, nói: "Cô tìm Trang tiểu thư, Trang tiểu thư không gặp khách."
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, vội vàng nói: "Cô có thể liên hệ đến nàng? Thỉnh nói cho nàng biết tôi là bạn cũ của nàng, đường xa mà đến..."
Hộ sĩ bất đắc dĩ nói: "Tiểu thư, muốn gặp Trang tiểu thư còn có rất nhiều người, mời cô về nhà đợi, chờ Trang tiểu thư lúc nào tâm tình tốt rồi hãy trở lại."
Dung Tiểu Kỳ suy nghĩ một chút, hỏi: "Tôi viết một phong thư nói cho nàng tôi đã tới, phiền cô chuyển giúp được không?"
Hộ sĩ không thể làm gì khác hơn là gật đầu, Dung Tiểu Kỳ rất nhanh từ trong túi xách lấy ra một cái thiệp chúc mừng đưa cho hộ sĩ, hộ sĩ tiếp nhận tới kiểm tra, gọi một dãy số, nói: "Tiểu Lý, Trang tiểu thư có thư, cô tới giúp nàng lấy một chút."
Dung Tiểu Kỳ nghe vậy, rất nhanh nói lời cảm ơn liền đi ra ngoài.
Không lâu sau thì thấy một hộ sĩ vội vã đến tiếp nhận thư ở bàn tư vấn, sau đó nhanh chóng rời đi. Dung Tiểu Kỳ lặng lẽ theo đuôi, băng qua sân lớn ngoài bệnh viện, chuyển đến một dãy nhà màu hồng, hộ sĩ kia tiến vào cổng lớn, Dung Tiểu Kỳ cũng muốn theo đi vào lại bị bảo an đột nhiên xuất hiện ngăn cản: "Tiểu thư đây là nơi tư nhân, mời quay về."
Dung Tiểu Kỳ lấy lại bình tĩnh: "Xin hỏi, ở chỗ này, có một vị gọi Trang Uẩn Nhiên nữ sĩ sao?"
Bảo an nhìn Dung Tiểu Kỳ một chút: "Cô là ký giả? Đi đi, ở đây không chào đón cô."
Dung Tiểu Kỳ thiếu chút nữa bị bảo an nắm đi ra, nàng tức giận tiêu sái đến một bên, suy nghĩ một chút, liền gọi điện cho Bạch Ngọc Lan, điện